Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 12: Ba hay Năm

Tiểu thuyết gốc · 3579 chữ

- Đây là đâu

Trần Thanh khuôn mặt không thể tin được nhìn cảnh tượng trước mặt mình, đây là một nơi như thế nào

Đây giống như là một vùng sa mạc , nhưng nó khác sa mạc bình thường ở chỗ, đất cát ở đây đều là màu trắng, trắng như tuyết

Sa mạc trắng này không hề có cây cỏ, hoặc có thể cây cỏ không thể sống được ở nơi này, không hề có một sự sống nào ở đây ngoại trừ hắn

Trần Thanh nuốt một ngụm nước bọt, nhìn lên bầu trời, bầu trời này cũng không phải là một bầu trời bình thường

Mà là một bầu trời năm màu, chia đều ra năm hướng khác nhau. Năm màu này lần lược là đỏ, xanh lá, xanh nước, nâu và vàng

Nơi kỳ lạ như thế này là lần đầu tiên trong đời mà Trần Thanh thấy, hắn lúc này cố gắng trấn an bản thân mình, quay đầu nhìn mọi thứ xung quanh, hắn cố gắng nhìn về phía xa nhưng cũng chỉ toàn là sa mạc

Một vùng sa mạc vô biên không có điểm cuối sao

Hô to hai tiếng Sư phụ mấy lần nhưng không hề có ai hồi âm, bầu không khí cực kỳ im lặng này làm hắn cảm thấy bị áp lực

Trần Thanh hoảng hốt, chọn đại một phương hướng rồi cắm đầu chạy

Miệng không ngừng hét hai chữ sư phụ

Không biết qua bao lâu, hắn không thể chạy nổi nữa liền dừng lại, khung cảnh hiện giờ không khác ban đầu là mấy

Gần như là giống nhau, sa mạc trắng cùng bầu trời ngũ sắc

Trần Thanh lúc này mồ hôi chảy ròng, mặt không còn chút máu, dù đã cố gắng bình tỉnh cũng không thể áp chế được sự sợ hãi lúc này

- Rốt cuộc đây là nơi quỷ nào, tại sao mình lại ở đây, sư phụ ở đâu, sư phụ không thể nào bỏ rơi mình được

Đủ mọi suy nghĩ xuất hiện trong đầu hắn lúc này, hắn không biết mình phải làm gì lúc này nữa

Đúng lúc này thì tim Trần Thanh nhói lên một cái, cái nhói này khiến hắn phải ngã quỵ xuống đất, hai tay ôm chặt ngực mình, gương mặt không ngừng vặn vẹo, mồ hôi úa ra trên trán

Trần Thanh cực kỳ đau đớn, hắn nằm tại chỗ không dám nhúc nhích, hai tay cứ ôm ngực thật chặt, cẩn thận hít thở một cách chậm chạp

Hồi lâu sau hắn mới bình tỉnh lại được, Trần Thanh nhẹ nhàng thở ra

- Tại sao vừa rồi mình lại đau như vậy

Không thể hiểu nổi, Trần Thanh trước giờ không hề có lần nào đau tim mà đau đớn tới mức không thể đứng vững

Đau như muốn chết đi sống lại vậy, Hắn cẩn thận ngồi lại, suy nghĩ lại những chuyện đã xảy ra

Hắn nhớ mình đang trong quá trình khai mạch, hắn không nhớ cuối cùng mình có thành công hay không vì tới cuối cùng không thể chịu nổi áp lực nên đã hôn mê

Sau khi tỉnh lại đã ở cái chỗ này

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chứ

Trần Thanh hét lên, âm thanh của hắn vang vọng phía xa xa rồi dần dần tắt hẳn. lại trở lại với sự im ắng tĩnh mịch

Đột nhiên Trần Thanh nhìn về hướng bầu trời có màu đỏ, hắn thấy ở nơi đó, bầu trời màu đỏ đó đang từ từ lan rộng ra, xâm chiếm những khoảng màu khác

Cứ thế dần dần hơn nữa bầu trời đã là một màu đỏ

Trần Thanh kinh dị nhìn mà không hiểu chuyện gì xảy ra, hắn chỉ biết hiện giờ là phải chạy ngay

Nhưng hắn không thể chạy được, hắn hoảng sợ, hắn không thể cử động được cơ thể mình dù chỉ một ngón tay

Mồ hôi ướt đẫm cả tóc, Trần Thanh đứng im như tượng mở to mắt nhìn khoảng trời màu đỏ kia dần dần cắn nuốt rồi lan ra

Khi bầu trời màu đỏ này lan tới chỗ hắn đứng

Trần Thanh cảm thấy nhiệt độ cấp tốc tăng lên, tăng lên cực nhanh

Từ bên trong cơ thể, Trần Thanh cảm nhận được bên trong mình đang nóng lên, cảm giác này làm hắn cực kỳ đau đớn, nhưng hắn không thể cử động được, cơ mặt cũng không thể động đậy

Hai mắt Trần Thanh đỏ lên, nước mắt chảy ra không ngừng vì đau đớn

Cả cơ thể hắn run rẩy không ngừng, nhưng vẫn như cũ đứng im tại đó

Trần Thanh cực kỳ hoảng sợ, ở một nơi không biết là nơi nào, chỉ có một mình hắn, không có sư phụ kế bên, không có ai bên cạnh hắn cả

Trần Thanh cố gắng cắn chặt răng mở to hai mắt

AAAAAAAAAAAAAA

Hắn cuối cùng cũng có thể mở miệng được, Trần Thanh la hét

Bỗng nhiên thế giới trước mắt hắn xảy ra biến hóa nghiên trời lệch đất

Từ một vùng sa mạc với bầu trời màu đỏ biến thành một hang động u tối

Trần Thanh liền bật người dậy, hắn nhìn cảnh vật xung quanh, đây chính là hang động mà sư phụ đã dắt mình vào lúc đầu

Lấy cánh tay đang run rẩy đặt lên ngực, nơi trái tim đang đập lên thình thịch của mình

Tay còn lại Trần Thanh lau đi mồ hôi đang đổ đầy trên mặt hắn

- Đây là mơ sao

Lẩm nhẩm trong miệng mình, Trần Thanh nhớ lại vừa rồi, hắn nhớ rất rõ, không thể quên được

Nó giống như thật vậy

Đến giờ Trần Thanh vẫn cực kỳ sợ hãi, cảm giác sợ hãi này in tận vào trong lòng hắn

Đó là nơi nào chứ. Trần Thanh lẩm nhẩm trong miệng mình, lắc lắc đầu cố không nghĩ về chuyện này nữa

Lảo đảo đứng dậy, Trần Thanh cảm thấy cơ thể mình đang rất mệt mỏi, uể oải, việc đứng dậy vừa rồi cũng làm hắn xém té ngã

Nhìn xung quanh không thấy sư phụ đâu, Trần Thanh bước chân chậm chạp đi tới dòng suối nhỏ

Lấy hai tay nhúng xuống nước cảm nhận một cảm giác mát mẻ, Trần Thanh liền bắt đầu tắm rữa, hắn cảm thấy cơ thể mình hơi khó chịu, ngứa ngáy, rích rích

Ngâm mình dưới nước, Trần Thanh thấy đỡ hơn nhiều, cảm giác thoải mái làm hắn đỡ hơn phần nào

Sự mệt mỏi dường như cũng theo dòng nước mà trôi đi vậy

Vệ sinh cơ thể xong Trần Thanh lấy một bộ quần áo mặc vào, đi tới một bên tảng đá ngồi xuống, Trần Thanh nhắm mắt thử cảm nhận cơ thể mình

Hắn muốn kiểm tra xem Tam Tâm mạch của mình đã thông thành công hay chưa

Thời gian chầm chậm trôi qua, Trần Thanh cảm nhận được ở vị trí tim của hắn, thỉnh thoảng sẽ nóng lên một chút, mỗi lần như vậy hắn cảm thấy cơ thể dường như thoải mái hơn chút ít, Tam Tâm mạch cũng không còn thấy đâu nữa

- Cảm thấy thế nào

Bỗng nhiên có một giọng nói vang lên làm Trần Thanh tỉnh lại, vội vàng mở hai mắt ra nhìn

Chỉ thấy ngay cửa động đang có một bóng người nhảy từ trên xuống, đáp đất rất nhẹ rồi từ từ đi tới

Người này chính là sư phụ hắn, La Bá

- Sư phụ, chẳng lẽ con đã thành công

Trần Thanh hai mắt sáng lên, vẻ mặt vui mừng hẳn lên như quên đi những cơn đau lúc trước

- hừm..coi như may mắn thành công

Nghe La Bá nói vậy, Trần Thanh liền nở nụ cười tươi, dơ hai tay lên nắm chặt lại, ngứa mặt lên trời hét lên vui sướng,

- Ta đã thành công rồi, thành công rồi. cha mẹ con thành công rồi

La Bá đứng một bên cũng mỉm cười, khẽ ho một cái nói

- Đi với ta, ra ngoài dạo một chút

Trần Thanh nghe vậy liền gật đầu, cả hai thầy trò cùng nhau rời khỏi hang động

Vừa bước ra khỏi hang, Trần Thanh liền ngơ ngác nhìn mọi thứ trước mắt mình

Hắn thấy rõ ở trên một phiến lá cây cách hắn khá xa, có một con kiến nhỏ đang di chuyển mà phía trên nó, một con bọ ngựa đã ẩn mình vào lá cây đang rình mồi, mục tiêu của nó là con kiến phía dưới

Trần Thanh lại nhìn qua nơi khác, hắn thấy rõ hạt sương còn đang động lại trên một cánh hoa đầy lấp lánh

Hắn lại nghe rõ ở một phương hướng khác cũng khá xa có tiếng sột soạt của bụi cây, rồi từ trong đó có một con thỏ nhỏ nhảy ra

Hắn cứ nhìn hướng này rồi hướng khác, cho tới khi giọng nói của La Bá vang lên

- Đã thấy sự biến đổi nào chưa

Trần Thanh vội vàng gật đầu, thị giác và thính giác đã mạnh hơn không ít trước đây, điều này làm hắn bất ngờ

Điều này người thường không thể nào làm được, Trần Thanh biết mình đã bước chân vào con đường mà mình hằng mơ ước

Trần Thanh hít một hơi thật sâu, cảm nhận bầu không khí đầy sức sống ở nơi này, hắn biết bây giờ chỉ là bước đầu mà thôi, cố gắng bình ổn tâm tình phấn khích của mình

- Sư phụ, tiếp theo ta sẽ tập cái gì - Trần Thanh quay lại nhìn sư phụ hỏi

- Đi rồi sẽ biết - La Bá chỉ nói vậy rồi thong thả nhằm một phương hướng mà bước đi. Trần Thanh cũng liền đi theo phía sau

Dọc đường Trần Thanh vừa đi vừa nhìn mọi thứ xung quanh mình, Hôm nay Trần Thanh cảm giác dường như từng cây cỏ, hoa lá, những tia nắng đều đẹp hơn nhiều

Nơi mà hai thầy trò đang đi, tưởng chừng như không có nguy hiểm, nhưng người thường không ai dám đi vào dù chỉ một chút

Cách hai thầy trò hai dặm, trong một bụi cỏ có một bạch hổ đang nằm xấp xuống, mắt nó hướng về hai người

Chính xác hơn là nhìn vào Trần Thanh, nhưng trong ánh mắt nó dường như có một tia sợ hãi, nó sợ hãi lão già bên cạnh 'con mồi' của nó.  Vì thế nó không dám tiến mà cứ nằm im tại đó

Không chỉ có chỗ này, mà tại nhiều chỗ khác nhau bất kể gần hay xa, đều có những yêu thú đang lăm lăm nhìn về hai người họ. Nhưng không có con nào tiến lên

Hai người La Bá và Trần Thanh cứ đi như vậy cho tới khi trước mặt cả hai là một cái hồ nước

Cái hồ này có hình tròn khá cân đối, đường kính của hồ trên dưới một dặm, nước ở hồ gần bờ cũng rất xanh và trong, nhưng càng ra ngoài càng không thấy rõ, không phải vì đục mà vì cái hồ này rất sâu

Đây có thể nói là cái hồ tự nhiên đẹp nhất tại vực Yêu Sơn

Trần Thanh và La Bá hai người đi tới gần bờ nước thì dừng lại

Đứng tại nơi này, Trần Thanh nhìn ra phía xa xa.bỗng nhiên hắn cảm giác bản thân mình cực kì nhỏ bé

Giống như một hạt cát không hề tồn tại trên cõi đời này vậy

Cảm giác này không biết tại sao lại xuất hiện, nó đã tạo cho Trần Thanh một áp lực vô hình nào đó, mà áp lực này sẽ đè mãi trong lòng hắn

La Bá ho khan một tiếng làm Trần Thanh đang đơ người giật mình tỉnh táo lại

- xuống dưới đó ngồi đi

La Bá chỉ tay xuống dưới hồ cách đó không xa nói

Trần Thanh liền đi xuống hồ, đến chỗ sư phụ chỉ liền ngồi xuống

Lúc ngồi xuống thì nước cao ngang bụng Trần Thanh

Cảm giác mà làn nước này mang lại không giống bình thường, Trần Thanh cảm thấy hơi nóng,nhưng còn thoải mái hơn không ít so với ngâm nước bình thường

- Con có biết tại sao nước hồ này lại nóng không? - La Bá ngồi xuống tại chỗ, thở sâu một hơi rồi nói

Trần Thanh đọc không ít sách, hắn cũng biết được có những mạch nước ngầm gần núi lữa thỉnh thoảng sẽ trào ra, và vì nhiệt độ của núi lữa nên nước tại đó cũng sẽ nóng hơn bình thường

Nghe vậy Trần Thanh liền nói - Ở đây gần núi lữa phải không sư phụ

La Bá liền cười ha hả lắc đầu nói - Sai, cái hồ mà con đang ngồi chính là miệng của một cái núi lữa

Nghe sư phụ nói vậy, Trần Thanh liên giật mình, lập tức đứng lên nhìn xung quanh cái hồ khổng lồ này một cách không thể tin được

- Nhưng cái núi lữa này đã tắt rất lâu rồi, yên tâm ngồi xuống đi- La Bá lại nói, đông thời tay phải vung nhẹ một cái

Chỉ thấy mặt nước xung quanh chỗ Trần Thanh đang đứng nổi lên gợn sóng

Trần Thanh sau khi bình tỉnh ngồi xuống thì lại mở to mắt nhìn cảnh tượng trước mắt

Trần Thanh thấy từ trong nước, có nhưng làn khó màu đỏ cam bốc lên, những làn khói này sau khi bốc lên liền hướng về Trần Thanh mà bay tới

Khi những làn khói này tới gần liền dung nhập vào trong cơ thể hắn, mỗi một làn khói dung nhập vào trong cơ thể đều khiến hắn cực kì thoải mái, không hề có cảm giác nóng

Nhưng chỉ được vài giây thì mặt nước đang nổi sóng liền trở lại bình thường, cũng không còn làn khó nào nữa

- Ta chỉ làm mẫu một lần, khói đỏ mà con thấy vừa rồi được gọi là Nguyên

Khí, người bình thường không thể thấy được, ta hỏi con, con có biết trong cơ thể mình có bao nhiêu linh căn không

Cái vung tay vừa rồi của lão là để dẫn động Nguyên khí của cái hồ này tập trung về đây để Trần Thanh hấp thụ

Trần Thanh sau khi được La Bá hỏi, liền trầm mặc vài giây, sau đó không trả lời mà hỏi lại

- Sư phụ, thật ra con không phải có ba linh căn thôi đúng không

La Bá nhìn chằm chằm hắn nói lớn, giọng nói bắt đầu nghiêm túc - Nếu không phải ba linh căn, thì là mấy linh căn đây, con có biết tìm một người có ba linh căn giống con khó thế nào không

- Là năm - Trần Thanh dơ bàn tay năm ngón của mình lên rồi nói, hắn cũng chăm chú nhìn sư phụ mình

Thật ra lúc trước, khi được phụ thân kiểm tra, hắn đã biết mình có ba linh căn là hỏa, thủy và mộc

Lúc đó hắn vô cùng vui mừng, nhưng chỉ vừa hôm nay hắn liền không nghĩ như vậy nữa, hắn cũng không chắc lời mình nói có hoàn toàn chính xác hay không, nhưng nếu chính xác hắn cũng không còn vui mừng như ngày trước nữa

Trần Thanh biết trên đời này chưa từng có bất kì ai sở hữu năm linh căn cả, nhiều nhất là ba mà hiếm lắm mới có người có bốn linh căn ( tỷ lệ một trên một vạn người ) là cực kỳ hiếm

- sao con lại nói mình có tới tận năm linh căn, con có biết điều đó là vô lý không, hừ - La Bá hét lớn, lần này trong âm thanh đã kèm theo một ít khí lực của lão, làm giọng nói của lão vang vọng ra xa, đồng thời gây sức ép lên đứa đồ đệ này

Trần Thanh vẫn mặt không đổi sắc nhìn lão, bắt đầu kể lại giấc mơ về thế giới kỳ lạ kia một cách chi tiết

Vừa nghe hắn kể, vẻ mặt của La Bá cũng hơi hòa hoãn lại, bình tỉnh ngồi đó nghe, tới khi hắn kể xong La Bá liền cách không điểm lên mi tâm Trần Thanh một cái - Nhắm mắt lại rồi mở ra

Trần Thanh không hiểu chuyện gì đành làm theo lời lão, hắn nhắm mắt lại rồi mở ra

Trước mặt hắn lúc này không phải là cây cỏ, hồ nước gì nữa

Mà là một vùng sa mạc trắng khổng lồ

Và hắn cũng chỉ như một hạt cát tại nơi này

Bầu trời cũng không phải là năm màu như trước, mà chỉ có một màu đỏ rực bao phủ tất cả

- Là nơi này - Trần Thanh biến sắc, nhưng rất nhanh mọi thứ lại mơ hồ, thế giới thay đổi

Trần Thanh đã trở lại thế giới ban đầu, hắn thấy được sư phụ ngồi trên bờ nhìn mình

Thật ra Trần Thanh vẫn ngồi ở đó, trong mắt La Bá thì hắn vẫn ngồi ở dưới nước nhưng mắt thì vẫn nhắm chứ không hề mở

- Con thấy gì nào

- Là thế giới con đã thấy, nhưng bây giờ bầu trời không còn năm màu nữa mà là một màu đỏ - Trần Thanh nét mặt mờ mịt nói

La Bá nghe cũng không lấy gì ngạc nhiên, giống như đã biết từ trước. Lão gật gật đầu rồi đứng lên

- Nơi đó chính là tinh thần thế giới, sau khi tu sĩ khai mở tâm mạch, đột phá linh căn mà sinh ra, bầu trời năm màu con thấy trước tượng trưng cho năm loại linh căn, mà bây giờ con chỉ còn thấy một màu đỏ thôi phải không. Đó là vì con mới chỉ đột phá được Hỏa linh căn mà thôi

La Bá vừa đi vừa giải thích cực kỳ cặn kẽ

- Thế giới tinh thần của con, chỉ có con mới có thể vào được hoặc con đồng ý cho người ngoài dùng tinh thần lực tiến vào hoặc người ngoài cưỡng ép tiến vào trong thế giới tinh thần của con, nếu là cưỡng ép thì hậu quả có thể thần hồn vỡ nát, mất đi thần trí, hoặc có thể vỡ hồn mà chết. Nhớ cho kỹ điều thứ nhất này

Nói ra lời này, La Bá nhìn chằm chằm Trần Thanh mà nói, mỗi câu mỗi chữ lão nói ra đều ẩn chứa Nguyên lực, giúp nó khắc sâu trong trí nhớ Trần Thanh

- Điều thứ hai, con chỉ có hai linh căn là hỏa và mộc mà thôi, ba linh căn còn lại không thể cho người thứ ba biết được và khi nguy hiểm tới tính mạng mới được sử dụng, con nghe rõ không

- Rõ - Trần Thanh hét lớn, lý do để che dấu chuyện có nhiều linh căn hắn đương nhiên biết rõ

- Điều thứ ba. Đợi con thành công tiến lên cảnh giới Kết Đan kỳ ta sẽ nói

- Kết đan kỳ, cái này - Trần Thanh lẩm nhẩm ba chữ này, hắn biết đây là tên gọi của một cảnh giới, và sư phụ mình được mọi người trong thôn đồn là đang ở cảnh giới này. Muốn được như sư phụ sao, quá khó rồi. Trần Thanh suy nghĩ trong lòng

- Nhắm mắt lại - Không để đứa đồ đệ có thời gian suy nghĩ nhiều, La Bá liền hét lớn một tiếng, lại cách không điểm ra một chỉ

Nơi đầu ngón tay lão xuất hiện một sợi ánh sáng màu vàng nhỏ, sau khi xuất hiện liền bay về hướng thiên linh cái của Trần Thanh, tới gần một tất thì dừng lại, nhanh chóng tan ra rồi dung nhập vào thiên linh cái biến mất

Trong não Trần Thanh đột nhiên xuất hiện vài dòng chữ kỳ lạ, và một hình ảnh có một bóng người đang ngồi khoanh chân như ngồi thiền, trong miệng lẫm nhẩm mấy chú ngữ, mấy chú ngữ này chính là những lời trên dòng chữ kia. Đột nhiên có những sợi Nguyên lực màu trắng không biết từ  đâu ra ầm ầm kéo đến, dung nhập vào bên trong cái bóng đen đó

Hình ảnh này đột nhiên mờ dần rồi biến mất, dòng chữ kia cũng biến mất nhưng Trần Thanh lại không quên mà lại nhớ rất rõ trong đầu

Đây là - Trần Thanh mở mắt ra nhìn sư phụ mình

- Khẩu quyết này có tên là Dẫn Nguyên Đồng Hóa Thuật. Nó không giống với những Dẫn Nguyên thuật bình thường, còn không giống chỗ nào sau này con hãy tự khám phá đi, và đương nhiên bây giờ nó có tên là Dẫn Nguyên thuật bình thường, bắt đầu luyện tập đi - La Bá gật đầu một cái rồi nói, sau đó nhắm mắt lại dưỡng thần, không quan tâm nữa

Câu nói của La Bá làm Trần Thanh cảm thấy khó hiểu, nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều, hắn quan tâm.bây giờ là hình ảnh cái bóng đen kia và câu khẩu quyết

Nghĩ liền làm, Trần Thanh bắt đầu luyện tập Dẫn Nguyên Đồng Hóa thuật

Bạn đang đọc Ma Luân sáng tác bởi MacPrody
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MacPrody
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.