Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 6: Đẫm Máu

Tiểu thuyết gốc · 3597 chữ

- Giết người của Huyết lang trại, ngươi còn tưởng có thể chạy sao, tất cả các ngươi đều phải chết

Bốn phía khu rừng đang âm trầm vang lên giọng nói, kèm theo đó là những tiếng sói hú vang vọng khắp cả đất trời làm cho âm thanh đó tràn ngập khí tức lạnh lẽo, u ám

Từ từ, xung quanh đoàn người xuất hiện những điểm sáng màu đỏ. Đó, chính là mắt, những cặp mắt màu đỏ xuất hiện càng lúc càng nhiều, chỉ sau vài nhịp thở đã vây tất cả vào trong

Những cặp mắt đỏ càng lúc càng gần đoàn người, cho tới khoảng cách ánh sáng có thể thấy được thì bắt đầu dừng lại

Mọi người trong đoàn khi nhìn thấy chúng đều phải kinh hãi, người phạm không tự chủ được mà rơi cả vũ khí, mặt xanh trắng, sợ hãi

Đó là những con chó sói với hàm răng vô cùng sắt bén, nước dãi đang chảy ra từ hàm răng kèm với đôi mắt màu đỏ khát máu tạo cho những con chó sói này hình tượng vô cùng dữ tợn, tính sơ phải gần trăm con, con nào cũng nhe răng về hướng đoàn người rầm rừ, nhưng không con nào tiếng lên

- Grừ...grừ

- Hú.....

Bỗng một tiếng sói chu vang lên, đàn sói trước mặt Bá Hùng và Trần Thiên bất ngờ tách ra, tạo thành một con đường nhỏ,mà phía cuối con đường nhỏ đó, một điểm sáng màu đỏ còn đỏ hơn cả những con sói bình thường, mà điểm sáng đỏ này lại cao hơn những cặp sáng đỏ khác, phải gần gấp đôi,điều đó chứng tỏ con sói này rất lớn, mà tại sao chỉ có một điểm sáng đỏ. Tại vì nó chỉ có một mắt, một mắt còn lại nhắm chặt kèm theo một vết rạch dài giống như đã bị ai chém qua

Từng bước chậm rãi đi tới, những con sói xung quanh khi con sói một mắt này đi qua đều run rẩy, hạ thấp thân xuống, bọn chúng coi con sói này như chúa tể vậy, chúa tể của đàn sói này

Bá Hùng nãy giờ khi đàn sói này xuất hiện cũng hơi khiếp sợ, nhưng khi nhìn rõ con sói một mắt này thì khuôn mặt cũng phải đại biến, lui về phía sau hai bước

- Độc Nhãn Lang Vương

Tự thì thầm, Bá Hùng nhìn về phía Trần Thiên nói

- Lần này gay rồi, ta sẽ mở đường cho đệ chạy, còn những người khác

Nói tới đây Bá Hùng im lặng nhìn về phía trước

Trần Thiên tuy không nghe hết câu nhưng cũng hiểu ý, nhìn xung quanh lại nhìn mọi người

- Ta không thể bỏ lại mọi người mà đi được, kể cả chết cũng phải chiến đấu tới cùng

Lục Sơn đứng không xa cũng nghe thấy Bá Hùng nói câu kia, trầm mặc một hồi thì nghe Trần Thiên nói ra câu vừa rồi. Hắn sao không hiểu tính nghiêm trọng ở đây chứ, nhưng Trần Thiên cũng không bỏ lại mọi người, điều này làm hắn cảm động, làm cho chiến ý của hắn bùng lên

Trần Thiên nhìn mọi người trầm mặc, chưa kịp nói thì Lục Sơn đã hô lên

- Đội trưởng, ta tình nguyện đồng sinh cộng tử với ngài, dù chết không sờn

Mọi người trong đoàn nghe vậy đều nhìn lại, sáu người Lục vệ dù sao cũng là tu sĩ, đỡ hơn người thường một chút, nghe vậy đều nhìn nhau một cái rồi cùng gật đầu

- Lục vệ tình nguyện cùng đội trưởng đồng sinh cộng tử, dù chết không sờn

Dù chết không sờn

Trần Thiên nghe vậy thì cũng hơi đơ ra một chút, nhìn vào ánh mắt kiên định của bọn họ, cũng không khuyên nhủ, gật đầu một cái

-Những ai không muốn chết hãy lui về phía sau, Lục Sơn sẽ mở đường cho mọi người quay về Đông Thành, hãy tận lực mà chạy khỏi đây, ta không trách các ngươi, hy vọng các người bình an rời khỏi đây, còn những người còn lại theo ta báo thù

- Báo thù, báo thù, báo thù

- Thật là cảm động đi, nhưng ngươi nghĩ là có thể chạy được sao

Âm thanh lại vang từ hướng con Lang vương đang dần hiện thân khỏi màng đêm kia, phía trên lưng nó xuất hiện một bóng người, thân hình săn chắc, trên lưng vác một thanh đao màu đỏ máu, một bên mắt bì mù giống như con Lang vương kia

- sự việc có ngoài tầm kiểm soát của ta một chút vì sự xuất hiện của ngươi đó tên cầm rìu, nhưng không sao

Tên ngồi trên lưng Lang vương lại mở miệng nói, trên mặt mang theo nụ cười lạnh, khí tức Trúc cơ hậu kì đỉnh phong không che dấu mà bộc phát ra kèm theo sát khí làm cho một vùng khu rừng hình thành một tầng uy áp và lạnh lẽo vô hình

- Ngươi là Độc Nhãn Lang Vương?

Bá Hùng cố gắng chống lại uy áp đó, mở miệng nói, cây rìu trong tay tung mạnh về phía trước

- Ta sẽ cản hắn, mọi người lui về phía sau càng nhanh càng tốt

Bá Hùng phóng về phía trước, lao theo cây rìu, bàn tay trái dơ thẳng ra tạo thành quyền chưởng đánh ra

Bá Hùng muốn tấn công bất ngờ để tranh thủ một chút thời gian cho mọi người lui về sau

Trần Thiên biết mình không thể xen vào cuộc chiến trước mặt, nhìn vào đàn sói xung quanh, hai mắt bừng lên sát khí, nếu không giết chết bọn sói này thì rất khó để chạy thoát, Trần Thiên muốn dụ bọn sói về phía mình, để Lục Sơn có thể mở đường nhanh hơn. dơ thanh kiếm lên cao,Trần Thiên hướng về phía đàn sói phóng tới

Những con sói này đều có tu vi nhất cấp, tương đương tu sĩ luyện khí kỳ, con Lang vương được Độc Nhãn Lang Vương cưỡi kia có tu vi trúc cơ sơ kì đỉnh phong

- Lục Sơn theo mọi người, mở đường lui cho họ, đây là lệnh

- Lục Vệ, theo ta...Chiến

Mọi chuyện tuy diễn tả thì lâu, nhưng thực tế lại rất ngắn, chỉ vài hơi thở mà thôi

Cây rìu phóng thẳng tới Độc Nhãn Lang Vương, phía sau lại là chưởng ấn của Bá Hùng

Độc Nhãn Lang Vương vậy mà mặt không đổi sắc, tay phải cầm lấy thanh đao chắn về phía trước ngực, vừa làm động tác này xong thì cây rìu đã phóng thẳng tới

- Keng

Tiếng kim loại va chạm vang lên, nhưng chưa dừng lại ở đó, quyền chưởng của Bá Hùng đã tới ngay sau đó, đánh thẳng lên cây rìu

Ầm

- Chỉ vậy thôi sao..Độc Nhãn Lang Vương cười lạnh, dùng tu vi của hắn đã gần tới Kết Đan kỳ há lại sợ tên Trúc cơ trung kỳ này

Tay trái nắm lại, đấm thẳng lên thanh đao, nơi mà vị trí giữa thanh đao và cây rìu đang va chạm tạo ra những tiếng leng keng leng keng

ĐÙNG một tiếng, Bá Hùng bị văng về phía sau hơn hai chục mét, cây rìu cầm trên tay sau vài tiếng rắc rắc liền hóa thành bụi phấn, cánh tay vừa tung chưởng giờ đang đau nhức như muốn gãy ra, trong miện dâng lên mùi vị của máu nhưng cố gắng nuốt ngược trở lại, trong mắt hiện lên vẻ ngưng trọng

- Đây chính là cách biệt về thực lực, đối với ta ngươi giống như đứa con nít đang nhảy qua nhảy lại mà thôi. Ta sẽ không giết ngươi ngay, hãy nhìn bọn chúng chết hết đi rồi ta sẽ cho ngươi đi cùng...hahaha

Độc Nhãn Lang Vương khinh bỉ mở miệng, con Lang vương phía dưới cũng chu mỏ hú lên như đêm cho hắn vậy

- Đội trưởng cẩn thận

Bá Hùng đang ngưng trọng nhìn về đối phương thì nghe thấy tiếng hét từ phía sau, quay đầu nhìn lại, hướng Trần Thiên phóng tới đàn sói, bất ngờ từ sâu trong đàn sói có một bóng đen lao ra cực nhanh, bóng đen này chính là một con sói có tu vi nhất cấp đỉnh phong, tu vi tương đương Trần Thiên

Rất nhanh đã lao vào nhau, Trần Thiên bị con sói tông thẳng vào ngực, hàm răng sắc bén cắn ngay vai

Cắn chặt răng nhịn xuống đau đớn từ ngực và vai, Trần Thiên dùng thanh kiếm đâm ngang qua, xuyên qua cổ của con sói này nhưng chỉ được một chút

Vì đau đớn nên con lang thú " sói " này nhả lỏng hàm răng. Trần Thiên nhanh chân lùi lại, đá thẳng dô đầu con lang thú khiến nó choáng váng

Nhảy lên cao,Trần Thiên hướng cây kiếm về phía đầu con lang thú đâm xuống

- Phá thổ kiếm, tầng thứ nhất, Phá kiếm

Tự nói trong nội tâm, Trần Thiên dẫn dắt nguyên lực vào mũi kiếm, ngay tại mũi kiếm xuất hiện ánh sáng màu lục, đâm thật mạnh xuống dưới

Rất nhanh thanh kiếm liền xuyên thẳng qua đầu con lang thú, xuyên qua tận hàm, cắm xuống đất tạo ra một tiếng ầm, dư lực lan ra xung quanh làm cho những con lang thú cấp thấp lui lại phía sau, có vài con phun máu

Cảnh tượng lúc này nhìn Trần Thiên đang đứng thẳng, chân thì đạp đầu của một con sói lớn, tay thì đang rút thanh kiếm ra khỏi đầu của nó, hai mắt nhìn chằm chằm vào đàn lang thú không xa khiến bọn chúng cũng phải kinh hoảng lui lại vài bước, trong miệng phát ra những tiếng grừ grừ rồi từ một con, hai con, ba con, chục con, tất cả bọn chúng cùng lao lên hướng về phía Trần Thiên và mọi người điên cuồng cắn tới

- Chiến

Trần Thiên hét một tiếng lại tiếp tục lao đến, sáu người Lục vệ theo ngay phía sau, cả hai tiến vào một hồi giết chóc

Không dừng lại ở đó, phía sau bảy người, tất cả mọi người trong đoàn. Đúng vậy, là tất cả. Cùng lao lên chiến đấu cùng với đội trưởng của mình, kể cả người phàm cũng vậy, bọn họ không chạy trốn, không hối hận, bọn họ phải báo thù cho anh em mình, dù sợ hãi nhưng bọn họ không cho phép mình rút lui, phải CHIẾN

Lục Sơn thấy vậy cũng bừng chừng chiến ý mà lao lên, lựa chọn những con lang thú mạnh mẽ mà xông vào bắt đầu chém giết

Cuộc chiến hỗn loạn bắt đầu diễn ra như vậy

Những tiếng kêu la đau đớn của người và thú không ngừng truyền ra, máu cứ đổ ra liên tục

- Đã muốn chết vậy ta sẽ thành toàn

Độc Nhãn Lang Vương thấy vậy thì lắc đầu, miệng liếm nhẹ một cái, hai mắt tràn đầy khát máu cầm thanh đao của mình nhảy lên rời khỏi Lang thú Vương

- Đến đây, làm cho ta vui vẻ một chút

Vung huyết đao lên, Độc Nhãn Lang Vương chém thẳng về Bá Hùng, chỉ thấy một đường cong ánh sáng màu đỏ theo đường chém của Độc Nhãn Lang Vương bắn thẳng tới Bá Hùng

Cây rìu đã bị đánh nát, Bá Hùng giờ này chỉ có thể dùng tay không chiến đấu, bị một đấm làm bị thương nhưng vẫn mặc kệ, lao thẳng lên, xoay người né khỏi đường đao kia, một quyền lại đánh tới, nguyên lực ầm ầm tuôn ra

- Thiết quyền

Nhìn quyền của đối phương lao tới, Độc Nhãn Lang Vương cắm thanh đao xuống đất, tay phải dơ mạnh về phía trước, chụp thẳng quyền của đối phương

Ầm một tiếng cực lớn, phía sau Độc Nhãn Lang Vương khói bụi bị đánh bay đi tán loạn, nhưng thân thể hắn thì vẫn bất động

- Không thể nào

Bá Hùng không thể tin nhìn nắm đấm của mình bị Độc Nhãn Lang Vương chặn lại mà không hề hấn gì

- Chỉ có vậy thì

Độc Nhãn Lang Vương nói tới đây thì tay trái nắm lại tung một cú đấm trời giáng vào ngực Bá Hùng

Phun máu

Bá Hùng phun máu bay ngược về phía sau, tông gãy mấy cái cây lớn mới dừng lại,quỳ một gối xuống đất, một tay chống đất, một tay ôm phần ngực đang đau nhói của mình, máu tươi từ miệng trào ra liên tục tới nổi ho sặc sụa

- Chưa đủ

Độc Nhãn Lang Vương cầm thanh đao, nở nụ cười lạnh, vừa đi vừa kéo thanh đao về hướng Bá Hùng vừa bay đi, thanh đao vì ma xát với mặt đất tạo ra những tiếng xẹt xẹt lạnh lẽo

Phía sau là con Lang thú vương với con mắt khát máu

Bên phía đoàn người và Trần Thiên cũng không thể địch lại đám lang thú này

Thấy Bá Hùng bị đánh bay đi, Trần Thiên lo lắng, dùng thanh kiếm chém ngang qua trước mặt mình, hai đầu sói rời cổ rơi xuống đất

- Lục Sơn, ngươi trợ giúp mọi người, ta lên trước

Nói xong rồi chạy nhanh về chỗ Bá Hùng

- không sao chứ

- Ta không sao..khụ khụ, hắn rất mạnh, đã gần tới kim đan kỳ rồi, không ai trong chúng ta có thể đánh được hắn, lần này

Một cảm giác bất lực xuất hiện trong mắt Bá Hùng

Trần Thiên nhìn về hướng Độc Nhãn Lang Vương đang nở nụ cười từng bước bước tới, lại nhìn về hướng đoàn người và những con lang thú đang chém giết, ai nấy đều đầy những vết thương chảy máu trên người, có người bị lang thú ăn thịt đến xương cũng không còn

- Là ta luyên lụy huynh

Trần Thiên đau xót nói ra,

- Ngươi nói gì vậy chứ, là ta có việc nên mới đi ké với ngươi..Bá Hùng nghe vậy liền mắng lên

Gượng đứng lên nhìn về tên Lang Vương kia

- Cùng lắm là chết, sợ gì chứ, ta sẽ lao lên trước

Bá Hùng vừa nói vừa lao lên lần nữa, hai tay bấm quyết, tay trái nắm lại chỉ ra, chỉ thấy một quyền ấn hình nắm đấm hình thành trước người Bá Hùng ầm ầm lao ra

- Thiết Quyền Ấn

Thiết Quyền Ấn này Bá Hùng đã dùng tất cả lực lượng nguyên lực của mình ngưng tụ ra, đồng thời trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, rơi lên quyền ấn làm nó càng ngưng thật hơn một chút

- Lấy tu vi của ta làm đại giá, một quyền phá cục

Khí tức từ quyền ấn khổng lồ kia ầm ầm tăng lên từ trúc cơ trung kỳ năm thành lực lượng lên trúc cơ trung kỳ đỉnh phong, trúc cơ hậu kỳ

- khụ, khụ, chỉ được nhiêu đó thôi sao, phun máu tươi một lần nữa, Bá Hùng như diều đứt dây lui về phía sau

- Có chút thú vị, Ngươi..không phải kẻ bình thường

Độc Nhãn Lang Vương thấy vậy, trong mắt hơi co rụt lại, cũng hiện lên vẻ hứng thú

Không kéo thanh đao nữa mà cầm lên, dựng thẳng lên không trung, chém thật mạnh xuống đất

- Xem ta chém nát quyền này của ngươi rồi chết đi

Huyết Liệt Trảm

Quyền ấn và thanh huyết đao đụng vào nhau,điều bất ngờ là nó không như Độc Nhãn Lang Vương nghĩ, trực tiếp cắt qua mà xảy ra hiện tượng giằng co kịch liệt

- Cái gì

Xẹt xẹt xẹt, nguyên lực tỏa ra từ thanh đao và quyền ấn đụng vào nhau, ăn mòn lẫn nhau tạo ra những tiếng xẹt xẹt chói tai

Vì cách biệt lực lực nên sau một duy trì hơn ba mươi nhịp thở thì quyền ấn cũng bắt đầu xuất hiện vết nứt, thanh huyết đao chém sâu vào trong quyền ấn gần một nữa

Nhưng đúng lúc này, bên trái Độc Nhãn Lang Vương, Trần Thiên xuất hiện phóng thẳng tới, thanh kiếm xé gió lao tới, mũi kiếm phát ra ánh sáng màu lục

- Phá Kiếm

Chính là thức thứ nhất của Phá Thổ Kiếm, Phá Kiếm

Độc Nhãn Lang Vương thấy Trần Thiên lao tới cũng không hoảng loạn chút nào

- Ruồi muỗi muốn chết

Một tay cầm thanh đao chém xuống quyền ấn như cũ, một tay hướng về bên trái chụp tới ý đồ chụp thanh kiếm của Trần Thiên như cách hắn từng làm với Bá Hùng và nhiều người khác

Phải biết chiêu Phá Kiếm này của Trần Thiên có thể trực tiếp xuyên thủng sọ của một con lang thú cùng cấp, nếu là người thì cũng như vậy

Khi mũi kiếm của Trần Thiên và bàn tay của Độc Nhãn Lang Vương còn cách nhau một khoảng chừng hai mươi cm thì bất ngờ Độc Nhãn Lang Vương nắm bàn tay lại

Thanh kiếm đang lao tới bất ngờ ầm một tiếng tan nát

Cánh tay của Độc Nhãn Lang Vương sau khi làm xong việc đó thì hơi co lại, rồi rất nhanh dũi thẳng ra thật mạnh

Nguyên lực từ cánh tay phóng ra thành quyền đánh thẳng lên người Trần Thiên khiến Trần Thiên bị đánh bay đi, trực tiếp trọng thương

- Trần Đệ, Bá Hùng gào thét. Hai tay chỉ về phía trước, trong miệng hét lớn một tiếng

- Bạo

Quyền ấn bị cắt hơn một nữa bất ngờ ầm ầm sụp đổ, nguyện lực mất khống chế va chạm với nhau hình thành một vụ nổ cực mạnh

ĐOÀNG

ẦM ẦM ẦM

Dư chấn từ vụ nổ trực tiếp bạo tạc làm Bá Hùng trực tiếp bay đi, phun máu tươi lần nữa

Chiến trường hỗn loạn không xa cũng bị vụ nổ ảnh hưởng, hầu hết đám lang thú bị nổ mà chết, một số trọng thương gần chết

Mọi người trong đoàn ai cũng trọng thương, Lục vệ và Lục Sơn họp lại tạo thành một màn chắn nhỏ bảo vệ những người phàm còn sống sót, dư lực lan qua cả đám đều phun máu tươi văng đi, Lục Sơn đứng mũi chịu gần như thay tất cả mọi người nên hộc máu văng ra xa, những người phàm chỉ còn vài người sống sót nhưng đều trọng thương

Một cuộc giết chóc tàn khốc, mà quyết định thắng bại là ở kẻ mạnh

Hiện trường nơi xảy ra trận chiến giờ phút này tràn ngập khói lữa, mùi máu tanh bốc lên nồng nặc, những cái cây xung quanh bị đánh nát đổ ngã chồng chất. xác người, xác thú cộng lại hơn hai trăm cái xác

Nhìn qua cũng khiến da đầu người ta tê dại

Trần Thiên sau khi bị đánh bay đi hơn năm mươi mét, lại bị dư chấn đánh bay đi gần trăm mét nữa đâm sầm vào tảng đá mới dừng lại

Tay trái cực kì đau nhứt khiến Trần Thiên không thể nào ngất đi được, khóe miệng phun máu lần nữa, hai mắt mờ đi, Trần Thiên sau đòn vừa rồi tuy không chết nhưng trọng thương, tay trái...đã bị phế

Sức lực toàn thân không còn, lết đi còn không được nói gì là đứng lên, Cảm giác mệt mỏi lan khắp cơ thể, Trần Thiên nhắm mắt lại, bỗng nhiên hình như nghe được một tiếng nói từ hư vô

- Cha..đừng

Hai mắt lập tức mở bừng ra, cố gắng lấy tay phải gạt mồ hôi đổ trên trán, hai mắt Trần Thiên lúc này đã nhìn rõ được, nhưng cơ thể vẫn không cử động được trừ cánh tay phải, hắn hình như vừa mới nghe được tiếng của con trai mình sao

Trước đó trong trận chém giết với đám lang thú, Trần Thiên như một cỗ máy giết chóc, liên tục giết hơn ba chục con mặc kệ vết thương dần dần chồng chất, sau khi thấy Bá Hùng bị đánh bay mới dừng lại

Trần Thiên thấy mọi người trong đoàn của mình nằm bất động trên mặt đất, bên cạnh ai cũng tràn ngập máu và máu,lại nhìn về phía xa xa, Bá Hùng cũng nằm trên mặt đất đang run rẩy đứng dậy nhưng lại không thể

Bá Hùng là người bị thương nặng nhất trong trong tất cả mọi người, vốn đã bị thương từ trước, lại dồn hết lực lượng thi triển một quyền kia làm vết thương càng nặng thêm, dư lực từ vụ nổ bạo tạc càng làm Bá Hùng trọng thương nghiêm trọng càng thêm nghiêm trọng

Bá Hùng cũng nhìn về phía Trần Thiên, rồi cả hai đồng thời nhìn về phía trung tâm của vụ nổ

Ở nơi đó, khói bụi mù mịt không thể nhìn rõ, ở đó cũng không có khí tức của người, hay là tu sĩ

Một cảm giác áp lực vô hình bao trùm hai người bọn họ, dần dần sau khi hơn hai mươi nhịp thở trôi qua, khói bụi dần tan thì hai người bọn họ rốt cuộc có thể nhìn được trung tâm của vụ nổ

Ngay vị trí đó xuất hiện một cái hố sâu, Gáng nhìn vào hố sâu đó thì sắc mặt hai người đại biến

Bạn đang đọc Ma Luân sáng tác bởi MacPrody
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MacPrody
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.