Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 7: Lục Sơn Tử

Tiểu thuyết gốc · 2461 chữ

Sau khi khói bụi dần tan đi, hai người Trần Thiên và Bá Hùng nhìn vào trung tâm của vụ nổ vừa rồi, tại nơi đó xuất hiện một cái hố lớn, mà khi hai người gáng nhìn vào trong cái hố đó thì sắc mặt đại biến

Từ trong cái hố đó, một con chó sói với một con mắt màu đỏ nhảy ra, toàn thân nó đầy những vết thương, nhuốm máu đỏ cả bộ lông màu trắng, sau khi nhảy ra khỏi cái hố đó thì kêu lên một tiếng đau đớn rồi ngã xuống tại chỗ bất động không còn hơi thở

Mà phía sau nó, một bóng người cao to không chút vết thương cũng vừa mới nhảy khỏi cái hố, nhìn con chó sói là linh thú của mình cứ như vậy mà chết,gương mặt vặn vẹo, hai mắt tuông ra cuồng cuộng sát khí, ngữa mặt lên trời gào lớn một tiếng

- AAAAAAAAAAAA

Hắn chính là Độc Nhãn Lang Vương

Tại sao hắn lại không bị thương khi vụ nổ diễn ra như vậy, tại vì khi chưởng ấn của Bá Hùng tự bạo, con Lang thú Vương đã nhanh chân lao lên che chở cho chủ nhân của mình, chịu hầu hết mọi lực lượng từ vụ nổ phát ra, mà Lang thú Vương chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh, trong khi lực lượng tự bạo lại là Trúc cơ hậu kỳ, chênh lệch như vậy, chết là điều không cần phải nghi ngờ

Độc Nhãn Lang Vương lúc này đã hoàn toàn phát điên, việc linh thú của hắn chết đã làm hắn nổi điên

Hai người Trần Thiên và Bá Hùng thấy vậy cũng không thể tin nổi, bây giờ đứng lên còn không nổi thì nói gì tới đánh trả

Tình cảnh thập tử nhất sinh như vậy, làm sao mà vượt qua được

Trần Thiên nghĩ về vợ con mình, nghĩ về những khoảnh khắc ở nhà với người thân, nhớ tới La Bá, nhớ tới những anh em đã hi sinh

Hướng mắt về phía những người đang nằm bất động trong vũng máu phía xa xa, Trần Thiên dường như đã quyết định điều gì đó

Còn Bá Hùng thì bây giờ như nỏ mạnh hết đà, không khác gì cá nằm trên thớt, nếu thực lực còn đỉnh phong cũng đánh không lại nói gì tới lúc này thân mang trọng thương

Hai tay run rẩy nắm lại, gáng gượng nâng cơ thể lên khỏi mặt đất nhưng không thể

- Các ngươi đều phải chết, tên kia, ngươi là người của ai, chiêu thức dùng tâm huyết bạo phát thực lực đó không phải ai cũng biết, nhưng ngươi dù là ai thì vẫn phải chết

Độc Nhãn Lang Vương cố gắng kìm chế cơn tức giận trong lòng ngực, hai mắt đỏ rực, khàn khàn nói ra

- Nhưng ta sẽ không giết ngươi trước, ta sẽ giết những con chó kia trước, rồi sẽ giết ngươi

Độc Nhãn Lang Vương gằn lên từng chữ, tay cầm chặt thanh Huyết Đao vốn là pháp khí Huyền cấp sơ giai nhưng giờ đã có một vài vết nứt

Tại thế giới tu tiên này, pháp khí hay pháp bảo, đan dược hay công pháp đều được phân chia theo cấp bậc lần lượt là Huyền , Hoàng , Địa , Thiên. Mà mỗi cấp bậc lại chia ba cấp bậc nhỏ là Sơ giai, Trung giai, Đỉnh phong

Huyết Đao trong tay Độc Nhãn Lang Vương tuy là Huyền cấp sơ giai nhưng so với vũ khí bình thường thì như ánh nến so với mặt trời vậy, và với tu sĩ Trúc cơ không phải ai cũng có, đặc biệt là những tu sĩ không có môn phái

Trong tay cầm chặt thanh Huyết đao, Độc Nhãn Lang Vương nhìn về hướng Trần Thiên đang run rẩy đứng dậy bên phía xa xa, liền cất bước tiến đến

- Đầu tiên là ngươi, tên kiến cỏ dám lao vào ta

Bá Hùng thấy vậy nhưng cũng không thể mở miệng nói chuyện, hắn cố gắng mở miệng nhưng không thể, hai mắt tràn ngập tơ máu trừng lớn như muốn lồi ra

Trần Thiên thấy đối phương đang tiến về phía mình, nhìn về hướng Bá Hùng nở nụ cười, mở miệng mấp máy mấy chữ

- Ta...đi trước

- Vợ, ta xin lỗi, không thể đem cá về cho nàng, không thể trở về với Thanh nhi, không thể cùng nàng đến đầu bạc răng long

Trần Thiên nhìn về Độc Nhãn Lang Vương, cất bước chân yếu ớt tiến tới

, hai tay nắm lại thành quyền

- Nếu có kiếp sau, kiếp sau nữa, ta nguyện cùng nàng kết thành phu thê

Hai mắt Trần Thiên đỏ rực, một giọt nước mắt từ trên khóe mắt rơi xuống

- Thanh nhi, ta không thể nhìn ngươi lớn lên rồi

Bá Hùng nhìn tình cảnh như vậy, hận không thể lao ra giết chết tên khốn kiếp kia, hai tay nắm chặt tới tím đi

- Ta thề, nếu ta còn sống, ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết

Bá Hùng cố gắng gào lên rồi lại hộc máu tươi lần nữa, hắn bị thương quá nghiêm trọng, đã gần tới cánh cửa tử thần rồi

Độc Nhãn Lang Vương làm ngơ lời nói của Bá Hùng, nhìn thấy tên kiến cỏ kia vậy mà còn dám bước đến đây

- Khá lắm, rất khá

Nở nụ cười dữ tợn, Độc Nhãn Lang vương lao đến, tung một cú đá vào bụng Trần Thiên

Làm Trần Thiên bay về phía sau, phá nát cả tảng đá, phun máu tươi một lần nữa, lưng và bụng của Trần Thiên đau nhứt, lục phủ ngũ tạng bị chấn thương làm Trần Thiên sau khi phun máu lại phun máu một lần nữa. Sắc mặt trắng bệch, cơ thể run rẩy

- Đứng lên, Đứng lên cho ta xem

Độc Nhãn Lang Vương gào lên, lại lao đến, túm lấy cổ Trần Thiên nhất lên, bóp lấy cổ rồi nhất lên khỏi mặt đất

Nhìn gương mặt trắng bệch dính đầy máu nhưng hai mắt vẫn trừng lên nhìn hắn khiến Độc Nhãn Lang Vương điên lên

- Chỉ là kiến cỏ cũng dám coi thường ta, ngươi và tất cả những kẻ đối đầu với ta phải chết, đều phải chết

Cánh tay dùng lực bóp chặt khiến Trần Thiên khó thở, gương mặt trắng bệch dần hồng lên, nhưng Trần Thiên cũng không la hét câu nào, chỉ nhắm mắt lại mà thôi

Cảm giác khó thở dần dần tăng lên, khi Trần Thiên tưởng rằng như mình sắp chết, nhưng kịch biến xuất hiện, hắn mơ hồ nghe được một tiếng hét

- ĐỘI TRƯỞNG

Trần Thiên gáng gượng mở mắt, lờ mờ nhìn thấy trước mặt mình, sau lưng Độc Nhãn Lang Vương. Có ba bóng người lao đến

Ba bóng người đó chính là Lục Tứ và Lục Lục trong Sáu người Lục vệ, và một người nữa chính là Lục Sơn

Người hét lên chính là Lục Sơn

Độc Nhãn Lang Vương thấy vậy thì nhếch mép cười lạnh, thả tay đang bóp cổ Trần Thiên ra rồi tung một cú đá vào bụng, khiến Trần Thiên bay ra đụng vào một cái cây gãy, hộc máu nhưng lại là máu đen

Trần Thiên hai mắt mơ hồ nhìn về phía trước, gáng gượng mở miệng nói một chữ rồi rơi vào hôn mê

- Đừng

Ba người Lục Sơn lao lên, Lục Tứ và Lục Lục lao hai bên, tung chưởng đánh tới Độc Nhãn Lang Vương

- Kiến cỏ không biết lượng sức

Độc Nhãn Lang vương cầm thanh đao lên, trực tiếp né một đòn trong nháy mắt từ bên trái của Lục Tứ, Huyết đao vung lên, trực tiếp chém xuống

Ngay lúc đó, đòn tấn công của Lục Lục đã tới

Phía sau Lục Sơn cũng đã áp sát

- Huyết Nha Tàn Đạo

Độc Nhãn Lang Vương gầm lên, huyết đao vừa mời chém xuống rất nhanh hóa thành tàn ảnh vung mạnh về hướng Lục Lục, sau đó lại vung về hướng Lục Sơn

Nói thì chậm nhưng lại diễn cực nhanh

Ngay khi lời nói vừa ra, đao thứ nhất chém xuống, trực tiếp cắt đứt cổ Lục Tứ. Đao thứ hai, trực tiếp cắt đôi nữa người Lục Lục.

Lục Sơn hai mắt đỏ bừng lao lên

- Nộ Long

Chân phải chạm xuống đất, xoay người, chân trái cong lên

- CƯỚC

- Đi chết cho ta

OANH

Một cước cực mạnh đá trúng đầu Độc Nhãn Lang Vương, Nhưng. Đao thứ ba chưa tới thì Độc Nhãn Lang Vương đã hạ đao xuống xuống, dùng tay không kê ngay đầu, bắt lấy chân Lục Sơn, ném mạnh ra xa

Rồi nhanh như chớp phóng tới, Độc Nhãn Lang Vương tung người xoay một vòng, chân trái bắt trước Lục Sơn, đá thẳng ra

ĐÙNGGG

Cảm giác choáng váng ập tới, Lục Sơn chỉ cảm thấy bản thân đang ngã xuống, tai bên phải như bị ù đi, não đau nhứt kịch liệt. Bóng tối nhanh chống chiếm lấy tất cả tầm nhìn, Lục Sơn không thể nhìn thấy gì nữa ngoài bóng tối, nhưng bất chợt hình ảnh của Duyên nhi con của hắn và Liên Hương vợ của hắn xuất hiện trước mắt hắn. Hai người đang tươi cười nhìn hắn, sau đó hai hình ảnh đó dần mờ đi rồi biến mất

- Liên Liên, Duyên nhi, ta xin lỗi, ta xin lỗi

Vào lúc hai người họ biến mất. Lục Sơn ngừng thở

- KHÔNGGGGG

Bá Hùng chứng kiến tất cả mọi chuyện, miệng gào lên rát cả cuống họng, hai tay nắm chặt sớm đã chảy cả máu, hắn hận bản thân thực lực quá thấp, hắn hận hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn mọi người bị giết chết mà hắn không thể làm gì được

- HAHAHA.. Đối nghịch với ta, chỉ có Chết

Độc nhãn Lang Vương cười điên cuồng, hai tay cầm Huyết đao hướng về Bá Hùng phóng tới rồi chém xuống

- Lôi Phạt

Một giọng nói già nua bỗng nhiên vang lên như tiếng sấm, trên bầu trời tối đen không hề có mây từ đâu ra xuất hiện vô số tia chớp, một tia chớp từ trên trời tách ra rồi giáng thẳng xuống mặt đất, tốc độ còn nhanh hơn cả một cái nháy mắt

Mà chỗ giáng lại ngay vị trí Độc Nhãn Lang Vương

OANH..OANH OANH

ẦMMMM

Mọi chuyện diễn ra cực nhanh, Bá Hùng trợn trừng hai mắt không hiểu chuyện gì xảy ra, tia chớp vừa rồi chỉ cách Bá Hùng ba gang tay mà thôi

Nhìn lại hắn không còn thấy Độc Nhãn Lang Vương đâu nữa, chỉ thấy mặt đất phía trước mặt hắn bị nhuộm thành một màu đen hình tròn

Mồ hôi bất giác chảy ra trên trán, lúc đánh nhau tới giờ hắn cũng chưa chảy mồ hôi lần nào, chỉ có chảy máu. Nhưng hiện giờ hắn lại chảy mồ hôi đầy mặt

Độc Nhãn Lang Vương thực lực như nào chứ, vậy mà lại bị một tia chớp đánh chúng đến cả xác cũng không còn

Hình Thần Câu Diệt

Không Thể Luân Hồi

Đây là chuyện gì chứ, rốt cuộc là vị tiền bối nào lại có thực lực như vậy. Bá Hùng suy nghĩ trong lòng, vì vết thượng quá nặng lại hộc máu tươi phát nữa

Từ trên trời, một đạo cầu vồng bay tới cực nhanh, chớp mắt bay tới đây thì phóng thẳng xuống chỗ Trần Thiên

Người này không ngờ lại là La Bá

Nhìn Trần Thiên hôn mê bất tỉnh, lại nhìn tình cảnh xung quanh. Trong mắt hiện lên vẻ không thể tin nỗi. Hàn ý lạnh thấu xương dâng lên trong mắt.

Lại nhìn về Trần Thiên, La Bá ngồi xuống dùng tay điểm lên ngực Trần Thiên vài cái. Trong tay lóe sáng một cái xuất hiện một viên ngọc màu xanh lục, đây chính là Dưỡng Khí Đan, là đan dược chữa thương, ngưng tụ sinh khí. Đút viên đan dược vào miệng Trần Thiên. La Bá sắc mặt ngưng trọng

Trong tay La Bá lóe một cái lại xuất hiện một viên đan dược nữa, ném về phía Bá Hùng

Cánh tay phải lại phất một cái, một luồng khi màu trắng bay ra bao bọc thi thể của Lục Sơn và những người khác rồi nâng lên

Làm xong mọi việc, La Bá mới thở dài một cái. Nhìn về hướng xa xa, đó chính là hướng Đông Thành. Sát khí dâng lên nhưng rất nhanh liền biến mất, để lại vẻ âm trầm trên gương mặt

- Ta tới trễ rồi

Lúc đầu, tối nay La Bá cảm thấy có gì đó đè nặng trong lòng mình, làm mình không thể yên lòng được, không thể nào ngủ được, vốn đang ngồi uống trà ngắm sao trời thì Vân Tâm và Thanh nhi với vẻ mặt lo lắng chạy đến, Thanh nhi tức tốc kễ cho La Bá nghe về giấc mơ của mình rồi cầu xin La Bá giúp đỡ, sau khi nghe xong La Bá hơi biến sắc, suy nghĩ một hồi, cộng với việc hôm nay mình thấp thỏm lo âu như vậy nên đã vội vàng lên đường, dựa theo giấc mơ của Thanh nhi, đường vận chuyển hàng hóa thì chỉ có khu rừng sương mù kia thôi

Dùng tốc độ cực nhanh bay đi, chỉ gần hai mươi phút sau đã tới khu rừng, La Bá vận chuyển tinh thần lực, thần thức bao trùm khu rừng thì thấy sự việc đang diễn ra

- Đụng tới người của ta. Huyết Lang Trại, dù kẻ đứng sau là ai, đợi ta tra ra chính là ngày các ngươi phải chết

La Bá âm trầm nói ra kèm theo hàn ý lạnh lẽo khiến mọi vật xung quanh giống như rơi vào một vùng lạnh giá, cây cỏ xung quanh bất giác bị đóng băng, máu huyết khắp như bị đông đặc lại. Mà Bá Hùng sau khi nghe xong cũng phải lạnh toát cả sống lưng

Sau khi dùng đan dược của La Bá, Bá Hùng ít nhất có thể mở miệng nói chuyện dễ dàng hơn một chút, sỡ dĩ Bá Hùng không sợ La Bá cho mình uống thuốc độc là vì mình đã trọng thương, nếu tiền bối này muốn giết mình còn dễ hơn là dùng sét đánh chết tên Độc Nhãn Lang Vương kia.

- Xin....xin hỏi tiền bối...là là

- Ta, có lẽ ngươi đã nghe qua..trưởng thôn Trảng Dài

La Bá

Bạn đang đọc Ma Luân sáng tác bởi MacPrody
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MacPrody
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.