Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí Điển Can Thiệp, Lôi Khải!

Tiểu thuyết gốc · 1993 chữ

Ngay sau đó, Trần Tự Minh mở ra vũ hồn Tử Lôi, theo phương pháp đã được dạy, dùng ý niệm lôi kéo hồn hoàn từ từ bay lên trên đỉnh đầu, rồi hạ xuống bao quanh cơ thể, xoay tròn.

Lập tức, từng đạo năng lượng mạnh mẽ như những cơn sóng, liên tục tràn vào cơ thể hắn. Năng lượng cuồn cuộn sôi trào, đấu đá khắp nơi như muốn phá tan cơ nhục vậy. Cả người Trần Tự Minh bắt đầu run rẩy. Thấy thế, Lão Viện Trưởng đứng kế bên vội vàng tới gần.

- Cố chịu đựng Tự Minh!

- Phải giữ tinh thần tỉnh táo!

Trần Tự Minh chỉ kịp nghe một thanh âm bạo hưởng bên tai, rồi toàn bộ tinh thần tiến sâu vào Thức Hải. Đi vào thế giới tinh thần ngước lên cao, vầng huyết nguyệt vẫn đang miệt mài phát tán màu đỏ quang thải.

Nhìn phía dưới, nằm ở trung tâm lại là một cảnh tượng hoàn toàn khác. Cuốn Bí Điển giờ đây đang khẽ rung động, bên ngoài được bao trùm bởi lôi quang, không ngừng bắn ra khí tức cuồng bạo mạnh mẽ. Lơ lửng phía dưới nó là hồn hoàn của Đại Địa Ngạc Thú, chậm rãi xoay tròn mà không cho thấy bất cứ bạo động nào.

Nó dường như đang cúi đầu, sợ hãi thứ đang ngự trị phía trên. Chỉ biết cam chịu, bị từng đạo lôi quang không ngừng đánh xuống. Trần Tự Minh chăm chú quan sát, âm thầm tặc lưỡi.

"Đúng là bá đạo a!"

Phía bên ngoài, sau một thoáng run rẩy, thì cơ thể Tự Minh đã bắt đầu bình tĩnh trở lại. Chuyển biến tích cực, khiến Lão Viện Trưởng vội thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.

"Giai đoạn khó khăn nhất đã qua!"

"Tiếp đến nếu không có gì bất ngờ, thì trên cơ bản việc hấp thu sẽ thành công."

- Đúng là một đứa trẻ đặc biệt!

"..."

Sau hơn một canh giờ, trên thân Tự Minh chợt bắn ra một vòng năng lượng màu trắng bạc, ngay lập tức thu vào. Trong cơ thể, từng dòng năng lượng hội tụ lại rồi lập tức nổ bắn ra khắp toàn thân. Năng lượng thanh mát gột rửa kinh mạch, cơ nhục lẫn cốt cách, rồi quay về tập trung tại đan điền.

Cơ thể như được gỡ bỏ một đạo gông cùm xiềng xích, toàn thân nhẹ nhõm thanh lương, hết sức thoải mái. Trần Tự Minh từ từ mở mắt ra, một đạo bạch quang từ đó chợt hiện.

Hắn đứng dậy, cảm nhận cơ thể mình một chút. Chỉ thấy toàn thân tràn ngập lực lượng bạo tạc, cơ bắp càng thêm rắn rỏi, thân hình dường như cao lớn hơn một chút

Nhìn Tự Minh hoàn thành hấp thu hồn hoàn, Lão Viện Trưởng mừng rỡ tiến đến:

- Đúng là kì tích a!

- Không ngờ ngươi có thể vượt cấp hấp thu hồn hoàn, mà quá trình lại thuận lợi như vậy!

Hắn hiểu cảm xúc hưng phấn của Viện Trưởng lúc này. Thường thức của hồn sư trên Đấu La Đại Lục, là hấp thu hồn hoàn sẽ có cực hạn. Như việc hồn hoàn thứ nhất, tối đa là bốn trăm hai mươi ba năm.

Nhận định này đã được nghiên cứu và chứng thực, trở thành một lý luận được toàn bộ hồn sư giới công nhân và truyền lưu, đặc biệt là trong các chương trình dạy học của mọi Học Viện trên khắp hồn sư giới.

Nhưng hắn biết rõ, sau này không chỉ mỗi bản thân, mà còn cả Đường Tam cũng sẽ phá vỡ quy tắc này, mà không chỉ một lần. Chưa kể đến, niên hạn hồn hoàn còn được tăng thêm khi tiến hành Thần khảo hạch.

Đến lúc đó, hồn hoàn đầu tiên không chỉ là màu vàng trăm năm mà thôi. Được biết, khi hoàn thành Hải Thần truyền thừa, toàn bộ chín hồn hoàn vũ hồn Lam Ngân Hoàng của Đường Tam đều đã là mười vạn năm.

Quay sang nhìn Lão Viện Trưởng, Trần Tự Minh mở miệng thỉnh cầu:

- Hi vọng Viện Trưởng ngài có thể tạm thời giữ bí mật này giúp ta được chứ?

- Ta không muốn bị quá nhiều người để mắt tới!

- Cho đến khi ta đầy đủ thực lực, có thể bảo vệ bản thân!

"..."

Nghe hắn nói, ánh mắt lão nhìn Tự Minh càng thêm kì dị. Lão không khỏi âm thầm tán thưởng:”Vừa đạt được thực lực mạnh mẽ mà tâm tính không hề bành trướng. Nội tâm kiên định, suy nghĩ trước sau. Quả là một nhân tài hiếm có.”

Lão gật gật đầu đáp ứng:

- Ngươi cứ yên tâm!

- Ta hiểu rõ điều này.

- Bây giờ có thể cho ta xem hiệu quả hồn kĩ đầu tiên của ngươi được chứ?

Đối với yêu cầu này, Trần Tự Minh cũng không một chút do dư mà đáp ứng. Dẫu sao, Lão Viện Trưởng đã giúp hắn có được hồn hoàn này.

Có Thể!!

Vừa dứt lời, vũ hồn Tử Lôi đã xuất hiện trên tay phải. Lúc này những tia lôi điện đã xuất hiện nhiều hơn trước, dày đặc, chạy khắp trên bàn tay. Màu sắc càng trở nên cô đọng, khí tức tăng thêm phần nội liễm.

Một vòng hồn hoàn màu vàng từ dưới chân Tự Minh từ từ dâng lên, nếu cúi xuống nhìn kĩ, sẽ thấy trên hoa văn của hồn hoàn xuất hiện những đường vân trắng bạc kì lạ, rất nhỏ. Điều này ngay cả bản thân hắn cũng không hề biết.

Tự Minh dùng ý niệm thúc dục võ hồn. Ngay lâp tức, hồn hoàn dưới chân hắn sáng lên. Cả cơ thể bùng lên khí tức cuồng bạo, trên người xuất hiện vô số đạo lôi quang, chạy khắp toàn thân. Chúng liên kết, đan vào nhau, tạo thành một lớp áo khoác bao bọc quanh người hắn, liên tục phát ra những âm thanh_ “Xì, Xì”_

- Hồn kĩ đầu tiên của ta có tên Lôi Khải.

- Như Viện Trưởng đã thấy!

- Nó tạo ra một tầng lôi điện áo giáp bao bọc bên ngoài, giúp phòng ngự trước những đòn công kích.

- Không những thế, khi kích hoạt hồn kĩ, sẽ giúp ta tăng thêm 10% toàn bộ thuộc tính.

- Hồn kỹ này tồn tại trong vòng mười phút.

....

Nghe Tự Minh giải thích về đệ nhất hồn kỹ, Lão Viện Trưởng không khỏi một mặt phấn khích:

- Rất tốt!!

- Một hồn kĩ rất cường đại a!

- Không những kế thừa khả năng phòng ngự mạnh mẽ của Đại Địa Ngạc Thú, mà còn tăng lên thuộc tính của của ngươi.

- Không phải chỉ là đơn thuộc tính, mà là toàn bộ thuộc tính!

Nói xong hắn khẽ vươn ngón tay, chạm vào lớp lôi điện áo giáp. Ngay tức thì, ngón tay bị từng đạo lôi quang đánh bật lùi lại, tại chố tiếp xúc bám lên từng tia lôi điện li ti, tại chỗ không ngừng bốc lên khói trắng.

Hắn vội vận chuyện hồn lực, xóa đi lôi điện trên ngón tay. Chậm rãi cảm thụ một chút, mới đưa ra kết luận.

- Lớp phòng ngự này rất mạnh!

- Ngay cả ta là Thú võ hồn Chiến Hồn Vương, nếu không dùng hồn lực thì cũng rất khó xuyên qua được tầng áo khoác này.

...

- Hồn kĩ thứ nhất tiêu hao bao nhiêu hồn lực của ngươi?

Trần Tự Minh vội cảm nhận hồn lực trong cơ thể:

"Mất khoảng một phần ba hồn lực."

- Rất tốt!

- không quá nhiều!.

- Một hồn kĩ hoàn hảo trong chiến đấu. Nếu là trong một cuộc đối kháng một với một, thì ngươi gần như là vô địch ở cùng đẳng cấp a!

Lúc mới biết được tin tức hồn kĩ thứ nhất này, Tự Minh cũng vô cùng kinh ngạc. Không ngờ được hồn kĩ đầu tiên của mình, lại mang theo uy lực mạnh mẽ như vậy. Hơn nữa đây cũng không phải là toàn bộ.

Lôi Khải còn có đặc tính:"Mỗi khi thêm một hồn hoàn, hiểu quả gia tăng toàn bộ thuộc tính sẽ cộng thêm 10%. Cho nên khi hắn đột phá Phong Hào Đấu La kĩ năng này sẽ cho hắn thêm 90% toàn bộ thuộc tính. Nếu tới Thần cấp chính là 100%!"

Chẳng khác nào, mỗi khi sử dụng hồn kỹ này, thực lực tổng thể của Tự Minh sẽ tăng lên gấp đôi. Sau mỗi lần thi triển, lại không mang đến tác dụng phụ nào, chỉ tiêu tốn hồn lực cùng thể lực mà thôi. Thực sự là bất khả tư nghị, chỉ cần thực lực bản thân càng mạnh, thì đặc tính này của Lôi Khải càng trở nên kinh khủng hơn rất nhiều.

Hắn muốn giữ lại bí mật này cho mình, dẫu sao có chút cận thận vẫn hơn.

Còn lý do vì sao, hơn sáu trăm năm Đại Địa Ngạc Thú, lại có thể mang đến hồn kĩ cường đại như vậy, thì Trần Tự Minh chỉ có thể nghĩ đến Bí Điển trong đầu mà thôi. Đây không phải lần đầu nó mang lại kinh hỉ cho hắn.

"Được rồi Tự Minh, chúng ta về thôi!"

....

Ngay sau khi săn được hồn hoàn đầu tiên, bọn họcũng không kéo dài thêm thời gian, mà lập tức rời khỏi Liệp Hồn sâm lâm ngay sau đó. Trở lại Học Viện Nặc Đinh Thành.

Những ngày còn lại của năm nhất, Trần Tự Minh vẫn tiếp tục tu luyện Lôi Pháp, tinh luyện hồn lực. Nhưng hiện tại lại có thêm một nhiệm vụ, chính là làm quen với hồn kĩ mới.

Vừa đến kì nghỉ, Tự Minh ngay lập tức trở về nhà, hắn muốn cho Lão Thôn Trưởng trông thấy thành tựu của mình đạt được sau một năm tu luyện.

Trên đường trở lại Mộc Hồn Thôn, hắn hồi tưởng lại một chút, những gì mình đã trải qua ở thế giới này trong suốt gần bảy năm qua. Cùng với đó, là những dự định cho tương lai sắp tới.

Nghĩ về Lão Thôn Trưởng, hắn bỗng nảy ra ý tưởng trong đầu:"Tiến vào Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, tìm một cây tiên phẩm gia tăng tuổi thọ cho lão phục dụng. Đợi hắn thành thần sẽ mang lão lên thần giới."

Đó coi như là đền đáp lớn nhất của Tự Minh, cho ơn cưu mang và chăm sóc từ khi còn rất nhỏ, cho đến khi lớn lên như bây giờ.

Nhưng làm cách nào để tiến vào được Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, thì hắn vẫn không hề nắm chắc. Trần Tự Minh biết, chỗ bảo địa đó thuộc sở hữu của Bích Lân Đấu La, Độc Cô Bác.

Bên ngoài được bao quanh bởi độc trận từ Võ Hồn Bích Lân Xà Hoàng của hắn. Không có thuốc giải, mà vô tình xông vào độc trận, thì chỉ còn cách bỏ mạng tại đó mà thôi.

Mấu chốt để giải quyết vấn đề này, nằm trên người cháu gái của hắn, Độc Cô Nhạn. Đường Tam vì phá giải được độc Bích Lân Xà võ hồn của nàng, trong trận chiến với Hoàng Đấu Chiến Đội, mà bị Độc Cô Bác chú ý, hành một trận nửa chết nửa sống.

Rất may, với kinh nghiệm sử dụng độc của Đường Môn, cùng với Tiên Phẩm trong Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, giúp hắn chữa được tật bệnh trên người Độc Cô Bác, hành hạ hắn trong nhiều năm trời, ảnh hưởng tới cả dòng dõi. Sau này, hai người bọn họ còn trở thành bạn bè tâm giao, giúp đỡ Đường Tam không ít trên con đường trưởng thành.

(Cảm ơn "Thinhnguyentran" đã ủng hộ Kim Phiếu và TLT)

Bạn đang đọc Mang Sharingan Trọng Sinh Đấu La sáng tác bởi TrầnHữuĐịnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrầnHữuĐịnh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 11
Lượt đọc 392

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.