Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhờ vả

Phiên bản Dịch · 918 chữ

Các bạn học thét lên chói tai, thân ảnh của Phương Kiệt biến mất sau cửa sổ, Diêm Ninh chạy nhanh tới xem xét tình huống.

Phương Kiệt rơi trên sân thượng tầng hai, cả người run rẩy, dưới thân người đã có máu tươi chậm rãi chảy ra, nữ quỷ bám vào thân thể Phương Kiệt cũng từ từ thoát ly khỏi cơ thể hắn.

Nữ quỷ quay đầu lại nhìn thoáng qua Diêm Ninh, nhếch miệng cười, rồi sau đó mà phiêu biến không còn thấy đâu nữa.

"Mẹ nó, dĩ nhiên lại bị quỷ lừa!" Diêm Ninh tức giận đến chửi toáng lên, lúc này cũng đã nháo ra sự tình, "Mập mạp, ngươi nhanh chóng gọi 120!"

Không bao lâu, cảnh sát cùng xe cứu thương vội vã lao đến, phụ thân của Phương Kiệt cũng theo lại đây, mạnh mẽ đem tất cả mọi người nhốt trong phòng, bá đạo nói nếu không điều tra rõ chân tướng ai cũng không được rời đi.

Các bạn học hướng cảnh sát kể lại sự tình đã sảy ra, cảnh sát lập tức hoài nghi Phương Kiệt có sử dụng ma túy, nên mới sinh ra ảo giác.

Bởi vì nhân số quá nhiều, cảnh sát cũng không đem toàn bộ mọi người đến đồn, chỉ ghi chép lời khai từng người rồi thả đi, tuy là như vậy, mọi chuyện cũng mãi cho đến quá nửa đêm mới kết thúc...

Phương Kiệt sau khi cấp cứu, cũng coi như lưu lại được cái mệnh, nhưng tạm thời còn không có khôi phục ý thức.

Cái này làm cho Diêm Ninh có chút lo lắng, Phương Kiệt tỉnh lại có hay không nhớ đến sự tình hắn làm? Nếu là Phương Kiệt đem khai ra Diêm Ninh, mọi việc có thể nháo quá độ lên đi.

Thật vất vả mới thoát ra khỏi KTV, còn chưa đi ra khỏi cửa, Diêm Ninh liền bị gọi giật lại:" "Diêm Ninh , ngươi từ từ chờ ta!"

Diêm Ninh xoay người thì thấy, người gọi hắn lại là Lý Phỉ Phỉ, hắn dừng chân, tò mò hỏi: "Người đẹp, chuyện gì?"

Lý Phỉ Phỉ đỏ mặt: "Đừng gọi ta là người đẹp.... Ta tìm ngươi có chút việc, chúng ta có thể vừa đi vừa nói chuyện?"

Diêm Ninh liếc nhìn Đỗ béo một cái, Đỗ béo buồn bực mà nói: "Thấy sắc quên nghĩa, có nữ nhân liền quên đi huynh đệ."

"Tiểu tử, ngươi cút mau, cút nhanh lên!" Diêm Ninh cười đá Đỗ béo một cái, lúc này Đỗ béo mới đi đến một bên hút thuốc, Diêm Ninh thấy xung quanh không có ai, mới hỏi: "Ngươi tìm ta có chuyện gì? Ta là một tiểu tử nghèo, không giống có thể giúp người đẹp ngươi việc gì đi?"

"Gọi ta Phỉ Phỉ là được rồi, đều biết nhau ba năm, coi như cũng có duyên phận" Lý Phỉ Phỉ thở dài, "Thật không dám giấu diếm, ta muốn mời ngươi đi xem bệnh cho phụ thân ta."

"Xem bệnh? Ngươi không có phát sốt rồi đi? Ta môn sinh học từ trước nay còn chưa quá điểm tiêu chuẩn, làm sao xem bệnh! Ngươi vẫn là nên tìm bác sĩ giỏi đi, đừng chậm trễ bệnh tình của lão nhân gia!"

Diêm Ninh nói xong, làm bộ muốn đi, Lý Phỉ Phỉ nhanh tay kéo Diêm Ninh Lại:

"Ta nhìn thấy ngươi dùng châm xỉa răng châm Phương Kiệt."

Diêm Ninh bước chân đột nhiên dừng lại, bắc đắc dĩ mà xoay người: "Như thế nào, ngươi đang uy hiếp ta sao? Chuyện Phương Kiệt nhảy lầu cùng với ta không có quan hệ."

Lý Phỉ Phỉ cắn chặt răng, ủy khuất mà nói: "Ta tưởng ngươi hắn biết phương pháp châm cứu, phụ thân ta đã đi khám Tây y nhưng tìm không ra bệnh, trung y chưa chắc tìm không ra, cho nên mới cầu ngươi thử xem. Nếu ngươi không muốn ra tay, thì coi như ta chưa nói gì..."

Lý Phỉ Phỉ càng nói, đôi mắt càng hồng lên, giống như tùy thời liền phải rơi nước mắt.

Diêm Ninh sợ nhất là nữ nhân rớt nước mắt, đặc biệt là Lý Phỉ Phỉ, bình thường là một nữ nhân mạnh mẽ, hắn chạy nhanh đến nói: "Được rồi, được rồi, ta giúp, ta giúp ngươi được chưa! Nhưng mà ta nói trước, ta cũng không thể bảo đảm trăm phần trăm có thể trị tốt cho phụ thân ngươi."

"Còn hơn không làm gì ngồi im chờ chết" Lý Phỉ Phỉ nghe được Diêm Ninh đáp ứng, cuối cùng là ngừng rơi nước mắt, lộ ra nụ cười như hoa, "Cảm ơn ngươi!"

Ba năm học chung Lý Phỉ Phỉ cũng chưa cùng Diêm Ninh nói nhiều như vậy, Diêm Ninh trong lúc nhất thời cũng không biết nên trả lời như thế nào, đành nói: "Chờ phụ thân ngươi khỏe lại rồi cảm tạ cũng không muộn."

Lý Phỉ Phỉ gật gật đầu, hai người bỗng nhiên có vài phần xấu hổ, Diêm Ninh nói: "Ta cùng mập mạp đi về trước, có gì ngày mai ngươi liên lạc ta."

"Tốt." Lý Phỉ Phỉ gật đầu.

Diêm Ninh vừa xoay người, muốn kêu mập mạp, bỗng nhiên cảm giác phía sau lưng tê rần, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, thân thể không ngăn được mà ngã xuống trên mặt đất, mất đi ý thức.

Bạn đang đọc Mao Sơn Chi Âm Dương Quỷ Y (Bản Dịch) của Quỷ Khốc Lão Hủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lyhd1221
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 116

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.