Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người, quỷ báo thù

Phiên bản Dịch · 1021 chữ

Không lâu sau đó, một người một quỷ đi vào trong phòng, các bạn học đã sớm say ngiêng ngã, Phương Kiệt đang ngồi ở bên cạnh Lý Phỉ Phỉ, nói một ít lời khinh bạc, chọc cho Lý Phỉ Phỉ đỏ mặt tía tai, nhưng lại ngại bối cảnh Phương Kiệt, không dám phát tác.

Lý Phỉ Phỉ nhìn thấy Diêm Ninh, bất đắc dĩ nhìn về phía hắn ánh mắt xin giúp đỡ.

"Phương thiếu!" Diêm Ninh đi đến trước Phương Kiệt, không chút khách khí mà ngồi ở giữa hai người, đẩy Phỉ Phỉ sang một bên rồi sao đó cười hì hì với Phương Kiệt nói, "Vừa rồi có nhiều việc đắc tội, một ly này ta kính ngươi!"

Nói xong, Diêm Ninh không để Phương Kiệt kịp trả lời, đem ly rượu trong tay uống một hơi cạn sạch, theo sau đó bàn tay nặng nề mà vỗ vỗ lên bả vai Phương Kiệt, lén lút đem một cây tăm xỉa răng châm vào vai hắn.

Theo Ngô Môn Quỷ Thuật ghi lại, người có ba đốm lửa, phân biệt ở đỉnh đầu cùng hai vai, dương khí càng thịnh, ba đốm lửa này càng thịnh, làm cho quỷ cũng khó có thể đến gần.

Mà Diêm Ninh vừa rồi đúng là đâm vào đốm lửa ở huyệt vị, chỉ là nhẹ nhàng bâng quơ một phát, nữ quỷ ở cạnh bên, nháy mắt chui vào trong thân thể Phương Kiệt.

Chỉ thấy Phương Kiệt đột nhiên run lên cầm cập, rồi sao đó trong ánh mắt kinh ngạt của mọi người, chậm rãi đứng lên, đem một bạn nữ đồng học thô bạo mà đẩy qua một bên, nhanh chóng cầm điều khiển mà chọn một bài <>, sau đó lắc mông đi hướng về phía sân khấu.

"Phương Kiệt đây là làm sao vậy?" Lý Phỉ Phỉ tuy rằng đối với đối phương không có hảo cảm, nhưng nhìn thấy Phương Kiệt có những hành động quái dị như vậy, cũng không nhịn được mà hỏi.

Diêm Ninh cươi thần bí: "Hãy chờ xem."

"Đêm nay đại gia ta cao hứng, ta sẽ nhảy một đoạn khiêu vũ, các ngươi có chịu không!" Phương Kiệt hay tay chống nạnh, sắc mặt thẹn thùng, dùng chất giọng yêu kiều hô lên.

Dưới sân khấu các bạn học nhất thời trợn trừng mắt to mắt nhỏ nhìn nhau, không biết trả lời tốt hay không tốt.

Chó săn ngày thường của Phương Kiệt phát giác có điểm không thích hợp, chạy nhanh lên đài bắt lấy Phương Kiệt, muốn đem Phương Kiệt dẫn đi, không nghĩ tới Phương Kiệt đặt tay lên vị tiểu đệ, sắc mặt như hoa, nhuyễn thanh nhuyễn khí mà nói: "Soái ca. ngươi tới để bồi ta cùng nhau khiêu vũ sao?"

Tên tiểu đệ kia sợ đến mức run run: "Phương thiếu, ngươi, ngươi nói cái gì? Ta không biết khiêu vũ a!"

"Không biết khiêu vũ sao, không sao, ta sẽ dạy cho ngươi!"

Phương Kiệt cười duyên một tiếng, nắm tay tên tiểu đệ kia, đặt lên eo mình, hai người cùng ôm nhau đong đưa.

Phương Kiệt hơi hơi híp mắt, biểu tình rất là hưởng thụ, tên tiểu đệ còn lại thì là biểu tình cổ quái, hắn lại không dám phản kháng, sợ Phương Kiệt trách tội, chỉ phải phối hợp cùng Phương Kiệt khiêu vũ.

"Nhìn không ra Phương thiếu nhà chúng ta ở phương diện vũ đạo lại là có tạo nghệ như vậy!" Đỗ béo đột nhiên liều mạng vỗ tay, tức khắc kéo lên không khí toàn trường, các bạn học khác sôi nỗi vỗ tay hò hét, thậm chí còn lấy ra di động quay phim chụp ảnh.

Cảnh tượng kia, có thể so sánh với Mai Diễm Phương đi hát tuồng a.

Tên tiểu đệ kia đã sắp khóc ra đến nơi, yếu ớt nói:

"Phương thiếu, không tốt đâu a...."

"Gấp cái gì! Vở kịch lớn bây giờ mới bắt đầu nha!" Phương Kiệt liếc mắt nhìn tiểu đệ một cái, chậm rãi kéo quần áo xuống, lộ ra bả vai, mặt mang xuân ý là hướng tên tiểu đệ thổi tới.

"Oaaaaa!"

lúc này các bạn học đều đứng ngồi không yên, quỷ khóc sói tru, ngày thường Phương Kiệt coi trọng mặt mũi còn hơn cả tính mạng, hôm nay lại đi múa thoát y? Nếu mà chuyện này truyền ra đi, Phương Kiệt đời này đừng nghĩ đến ngẩng đầu làm người!

Đỗ béo đẩy đám người ra, đến bên cạnh Diêm Ninh, nhỏ giọng hỏi: "Đại huynh đệ, ngươi hạ chú Phương Kiệt cái gì, ta thế nào lại cảm thấy hắn như là quỷ bám vào người?"

Diêm Ninh giơ hai tay lên trời, vô tội mà nói: "Trời đất chứng giám, ta cái gì cũng không làm nha, ngươi xem người như ta có thể hạ chú gì sao?"

Đỗ béo nhìn trên dưới Diêm Ninh một phen: "Không giống, nhưng ta hôm nay ngươi có điểm gì đó không thích hợp."

"Đừng nghĩ nhiều quá, hảo hảo thưởng thức mới là chính sự, tới tới tới, ngươi chụp ta cùng Phương thiếu một phô ảnh nào!"

Diêm Ninh nén cười lấy ra di động, đưa cho Đỗ béo chụp ảnh cho hắn, ảnh chụp Phương Kiệt cả người để trần, giống một con rắn nước quấn lên người tên tiểu đệ của hắn, hình ảnh có chút đau mắt người xem.

Diêm Ninh mắt thấy nháo đến mức không sai biệt lắm, liền bắt đầu đưa ánh mắt ra hiệu cho đối phương, ý bảo nữ quỷ rời khỏi thân thể Phương Kiệt, không nghĩ tới, nữ quỷ lại không để ý đến ánh mắt của Diêm Ninh, tiếp tục khiêu vũ, hơn nữa chậm rãi đến gần cửa sổ.

"Không tốt!" Diêm Ninh lập tức phát hiện ý đồ của quỷ nữ, nhưng đã muộn, không đợi Diêm Ninh chạy đến, nữ quỷ liền điều khiển thân thể Phương Kiệt, mở cửa sổ trực tiếp lao ra ngoài...

Bạn đang đọc Mao Sơn Chi Âm Dương Quỷ Y (Bản Dịch) của Quỷ Khốc Lão Hủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lyhd1221
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 147

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.