Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tận Thế

Tiểu thuyết gốc · 2802 chữ

Truyện là giả tưởng, tôi không phải phổng đạn, tôi không phải phổng đạn, tôi không phải phổng đạn, cái gì quan trọng nói ba lần :v.

...........

...........

...........

Ngày 22 tháng 8 năm XXXX, đã ba ngày trôi qua kể từ tai họa từ ngoài hành tinh ập xuống Địa Cầu, vô số thiên thạch rơi xuống lục địa, biển sâu, tàn phá tất cả kiến trúc mà nó đụng phải, thế nhưng như thế vẫn là chưa hết, mầm bệnh quái dị bắt đầu lan tràn, khiến nhân loại bị nhiễm bị biến dị, trở thành zombie, săn đuổi những người miễn dịch.

Tưởng chừng như là nền văn minh tươi đẹp của nhân loại sẽ sụp đổ, thì kỳ tích xuất hiện, không biết là do Thượng Đế xót thương, hay Phật Tổ ôm ấp nhân loại gặp khổ nạn, hay là những vị thần linh mà con người suốt bao năm tín ngưỡng hiển linh, cấp cho con người một ngọn đuốc mới, để nhân loại một lần nữa thắp lên ngọn lửa văn minh, nhân loại gọi chung đó là hệ thống Thần Ân.

Hệ thống Thần Ân cấp cho con người 6 loại thuộc tính, gồm 4 loại cơ bản là Thể Trạng, Nội Trạng, Trí Tuệ, Trí Lực và 2 loại hiếm có là Tâm Thức và Thể Thức.

........

[Mạt Hành Giả] : Nguyễn Quốc Minh.

ID : Tiếu.

Cấp bậc : Sơ Hành.

Level : 0.

HP : 2/2.

MP : 3/3.

LP : 15/100.

(Hoạt lực, đói, khát, trúng độc, bệnh tật,.v.v. sẽ ảnh hưởng đến hoạt lực, khi hoạt lực giảm xuống còn 0, sau mỗi 5 phút, HP giảm 1 điểm).

Phòng ngự vật lý : 1.

Phòng ngự ma pháp : 1.

Nghề nghiệp : Không.

Thể Trạng : 0,5. (Yếu ớt).

=> Công kích vật lý : 1. Phòng ngự vật lý : 1.

Nội Trạng : 1. (Bình thường).

=> Sinh lực/HP : 2/2.

Trí Tuệ : 1. (Bình thường).

=> Công kích ma pháp : 1. Phòng ngự ma pháp : 1.

Trí Lực : 1,5. (Hỗn loạn).

=> Nội lực/MP : 3/3.

Tâm Thức : 0.

=> Tăng tỉ lệ bạo kích, sát thương bạo kích.

Thể Thức : 0.

=> Tăng thêm công kích và phòng ngự.

Kỹ năng : Dò xét.

..........

..........

Một thanh niên ngồi trên giường đệm, bốn bức tường là những tấm đệm màu trắng, một cái bồn cầu được bọc nhựa, một cái bồn rửa mặt cũng được bọc nhựa, đơn giản đến đáng sợ, cậu ta sờ mái tóc đen đã dài đến gần má, tay còn lại vuốt cằm, nhìn cái giao diện màu xám đang trôi lơ lửng giữa không trung trước mặt, thứ này đã xuất hiện cách đây vài ngày, cậu đã thử nghịch nó xem có tác dụng gì, ngoài việc thay đổi ID ra thì chẳng có gì khác cả, mà lại nó khá giống bảng thuộc tính trong game mà cậu từng chơi lúc còn nhỏ, chỉ khác một chút xíu thôi.

- Đói quá đi, sao vẫn chưa có cơm ăn nhỉ?

Thanh niên tên Minh than vãn, đã hai ngày rồi cậu chưa được ăn cơm, nhìn cửa sổ đưa cơm thường ngày không có bị mở ra, khay cơm quen thuộc cũng không thấy xuất hiện, khiến cậu cảm thấy vừa bực bội vừa bất lực, thực sự là bởi vì quá đói rồi, cậu chẳng còn chút sức lực nào cả.

Rạt, rạt, rạt...

Bỗng nhiên, cánh cửa ra vào làm bằng sắt phát ra âm thanh, nghe không giống tiếng mở khóa, mà là có ai đó đang cào lên cánh cửa, Minh đứng lên, hâm hở chạy đến gần cánh cửa, trên cánh cửa có một cái cửa sổ, được hàn những thanh sắt, đủ để nhìn được bên trong từ bên ngoài hoặc ngược lại, Minh nhón chân, nhìn qua khe hở đó, bên ngoài là một người đàn ông, mặc đồ bảo vệ màu xanh dương, đang cúi thấp đầu, hai tay liên tục cào vào cửa sắt.

- Chú Hùng đấy à? Sao mấy hôm nay không có ai đưa cơm thế chú?

Minh dường như nhận ra người đàn ông, lên tiếng hỏi thăm, người đàn ông bỗng nhiên ngẩng đầu lên, gương mặt già nua, nhăn nheo và xám xịt, má phải bị thứ gì đó cắn đứt, chỉ còn lại xương má, một miếng thịt rách vẫn còn dính dưới cằm, theo sự chuyển động của người đàn ông mà đung đưa, dường như tiếng nói của Minh làm kích thích người đàn ông, ông ta hung hăng chộp vào thanh sắt trên cửa sổ, dùng mặt chèn vào khe hở, điên dại nhét mặt mình vào trong, như một con thú hoang đói khát đang lao về phía con mồi mà không quan tâm vật cản gì trước mặt.

Phụp...

Máu có màu đen kịt bắn ra, phần cán của một cái bàn chải đánh răng được mài nhọn hoắt đâm vào trán của người đàn ông, nơi đó có một viên ngọc màu trắng đang nhúc nhích, động tác điên cuồng của người đàn ông bỗng chậm lại, Minh giơ ngón tay móc lấy viên ngọc trên trán ông ta xuống, nhe răng cười, nói.

- Chú luôn trêu chọc tôi vui lắm mà, gương mặt kệch cỡm đó đâu rồi, hả?

Cơ thể của người đàn ông khuỵu xuống, dường như viên ngọc trên đầu là toàn bộ sức sống của ông ta vậy, Minh đưa tay luồn qua khe hở trên cửa sổ, nắm lấy một cánh tay của người đàn ông, sờ lên ngón tay cái của người đàn ông, cậu vươn tay hết cỡ, ấn ngón tay cái của ông ta lên một cái bảng mạch gần cánh cửa, nơi đó là khóa vân tay của căn phòng này, nhân viên của bệnh viện đều có quyền mở cửa phòng bệnh nhân, cho dù là bảo vệ cũng thế.

Ting...

Khóa được mở ra, Minh buông cánh tay của người đàn ông, rụt tay về khỏi khe hở, cánh cửa sắt bị đẩy sang một bên, nấp vào khe hở giữa hai bức tường, Minh bước ra khỏi căn phòng, nhìn hành lang lộn xộn bên ngoài, vết máu văng tung tóe trên những bức tường, thi thể rách nát của những nhân viên bệnh viện nằm rải rác khắp nơi, Minh liếc nhìn trước mặt, một giao diện nhỏ hiện lên.

...

[Giết chết Zombie cấp 0, hấp thu Ngọc Trắng, cấp bậc tăng lên cấp 1, toàn bộ thuộc tính cơ bản +1.]

...

Minh cảm nhận cơ thể chợt nóng ran, trong đầu thì ngứa ngáy như có hàng chục con kiến bò qua, nhưng cảm giác đó chỉ vụt thoáng qua, không đến 1 giây đã biến mất, cậu theo bản năng, mở ra bảng thuộc tính của mình xem xét.

...

ID : Tiếu.

Cấp bậc : Sơ Hành.

Level : 1.

HP : 4/4.

MP : 5/5.

LP : 14/100.

Công kích vật lý : 1,5.

Phòng ngự vật lý : 1,5.

Công kích ma pháp : 2.

Phòng ngự ma pháp : 2.

Nghề nghiệp : Không.

Thể Trạng : 1,5. (Bình thường).

Nội Trạng : 2. (Bình thường).

Trí Tuệ : 2. (Bình thường).

Trí Lực : 2,5. (Hỗn loạn).

Tâm Thức : 0.

Thể Thức : 0.

Kỹ năng : Dò xét.

.....

- Woa, thay đổi rồi, vậy viên ngọc đó là đạo cụ tăng cấp à?

Minh kinh ngạc thốt lên, cậu không biết thứ đó có tác dụng như thế, hành động vừa rồi đơn giản là trả thù riêng, giải thoát bản thân và nhìn thấy viên ngọc đó vướng mắt, cho nên mới gỡ xuống mà thôi, cậu còn chưa biết rằng, thế giới bên ngoài đã thay đổi như thế nào.

Keng...

Âm thanh của kim loại từ đâu đó vang lên, Minh nhìn qua, từ trên người của người bảo vệ, rơi xuống một quầng sáng màu trắng, nhìn kỹ thì đó là cái dùi cui của bảo vệ thường dùng, chỉ là nó khá kỳ lạ, Minh nhặt lên xem, một cái bảng thuộc tính hiện lên.

...

[Dùi Cui] : Vũ khí, màu trắng.

Công kích vật lý +0,5.

Độ bền : 24/30.

Mô tả : Dùi cui được chế tạo bằng cao su rất cứng và bền, tuy nhiên chủ nhân cũ của nó sử dụng rất tùy tiện, khiến độ bền giảm xuống, xin hãy trân trọng nó, vũ khí cũng có cảm xúc của mình.

...

Khặc khặc...

Một căn phòng không được khóa cửa phát ra âm thanh ho khan, Minh đi đến trước cánh cửa, là một bệnh nhân nam, khoảng chừng 30 tuổi, đầu trọc, bả vai và ngực phải của ông ta bị cắn, phần thịt bị xé xuống khiến khung xương lộ ra, máu đã ngừng chảy mà thay vào đó là dung dịch màu đen đang thấm ra từ chỗ vết thương, ông ta ho khan, gương mặt tiều tụy, trên trán có một u thịt đang nhô lên, nhấp nhô như lồng ngực của một sinh vật đang hô hấp.

- Giết, tôi, đi.....

Người đàn ông thấy Minh tiến đến, dùng hết sức tàn của mình mà thều thào nói, ông ta không muốn bản thân biến thành loại quái vật đã tấn công mình, hơn nữa, cơn đau như xé rách từng tấc trong cơ thể, ông ta không muốn trải qua nó thêm một giây nào nữa.

...

[Nhân loại sắp biến dị]

Chủng loại : Á zombie.

Level : 0.

HP : 2/2.

MP : 2/2.

CKVL : 1.

PNVL : 0.

CKMP : 0.

PNMP : 0.

LP : 10/100.

...

(Mình xin viết tắt hết nhé)

...

Minh nhìn người đàn ông, bất chợt, trên đỉnh đầu của ông, cách khoảng chừng 10 cm, có một bảng thuộc tính đơn giản hiện lên, nhìn khối u trên trán ông ta đã tách ra, một viên ngọc trắng chui ra khỏi mô thịt đang bao bọc nó, gương mặt của người đàn ông co rúm lại, nước mắt, nước mũi, nước dãi đều không tự chủ được trào ra, Minh cầm dùi cui giơ lên cao, không chút ngần ngại mà dùng hết sức đập mạnh xuống đầu của người đàn ông.

[-2]

Một con số màu đỏ hiện lên, dung dịch màu đen bắn tung tóe, Minh dùng tay móc viên ngọc trắng ra, gương mặt đau khổ của người đàn ông cuối cùng giãn ra, khóe miệng nhếch lên một nụ cười cứng ngắc, viên ngọc trắng trên tay Minh tự động bị hấp thu, không giống như lần trước, cậu chẳng cảm thấy thay đổi gì.

Xoạt...

Âm thanh của thứ gì đó bị kéo lê trên sàn gạch, theo âm thanh đó đến gần, dường như là hướng căn phòng này mà đến, Minh ngó đầu ra ngoài xem, cách đó không xa, một zombie mặc quần áo bác sĩ màu trắng, đuôi áo blu đã bết bát vết máu, tay trái bị gãy, tay phải thì đang kéo một người, hình như là một nữ hộ sĩ, gương mặt đẫm máu khiến Minh không nhìn rõ đó là ai, zombie bác sĩ dường như thấy được Minh, nó ném nữ hộ sĩ trong tay xuống, chạy nhanh về phía Minh, hai hàm răng há rộng đến mức có thể nhét vào một quả bóng đá, tay phải cào vào tường bên cạnh, từ đó mượn lực đẩy bản thân chạy nhanh hơn, như một con ngựa thoát cương nhào về phía Minh.

...

[Zombie]

Chủng lọai : Zombie.

Level : 1.

HP : 3/3.

MP : 4/4.

CKVL : 1.

PNVL : 1,5.

CKMP : 0.

PNMP : 0.

...

Minh nhìn rõ thuộc tính của con zombie từ xa, cậu lách người vào trong phòng, vừa lúc tay phải của con zombie chộp tới, vì tốc độ nhào đến quá nhanh, bàn tay của nó chụp vào cạnh cửa, bị cơ thể ép tới, vặn gãy cổ tay, dung dịch màu đen phun ra từ vết rách, nhưng con zombie không quan tâm đến điều đó, nó lắc cơ thể, đi vào trong phòng, trước mặt nó là thi thể của người đàn ông đã chết, còn bóng dáng của Minh thì lại chẳng thấy đâu.

Bốp...

[-0,5]

Minh tứ chi như là thằn lằn, bám ở góc chữ L của hai bức tường bỗng nhào xuống, vung dùi cui gõ vào sau ót của zombie đang quay lưng lại với mình, một con số màu đỏ hiện lên, zombie lảo đảo nghiêng người về trước, Minh giơ chân lên, đá vào chân phải của nó, khiến nó khuỵu gối xuống, cậu lại giơ dùi cui lên, đập xuống đầu zombie.

[-0,5]

- Gừ...

Zombie lúc này phản ứng lại, nó xoay người, vung tay trái bị gãy về phía sau, bởi vì nó đang nửa ngồi trên đất, chiều cao hạ thấp, Minh chỉ cần nhảy vọt lên không, liền tránh được công kích này của nó, mà ở trên không trung, Minh xoay người qua, lại đập một cái dùi vào má trái của zombie.

[-0,5]

Phịch...

Minh ngã xuống, nhưng bên dưới là đệm nên cũng chả xây xát gì, zombie lắc đầu, mắt trái của nó nhô ra khỏi tròng mắt, như là bất cứ lúc nào cũng sẽ rơi ra vậy, nó nghiến hai hàm răng vào nhau, nhào về phía Minh đang lom khom bò dậy.

- Ai da...

Minh bị zombie bổ nhào, cậu giơ dùi cui lên ngang trước mặt, chặn lại miệng của zombie đang cách mặt mình chỉ vài cm, bởi vì hai cánh tay đã gãy, vũ khí hữu hiệu duy nhất mà zombie này có chỉ răng mà thôi, Minh co hai chân lại, len lỏi giữa khoảng cách của cả hai, dùng sức đẩy zombie ra, bởi vì không có hai tay chịu lực, zombie dễ dàng bị đẩy ra, Minh vùng lên, đạp ngã zombie xuống đất, thế cục xoay chiều, Minh ngồi lên người zombie, dùng một tay nắm lấy cổ của nó, tay còn lại dùng dùi cui đập xuống đầu zombie.

[-0,25]

Con số lần này chỉ còn một nửa, có lẽ là vì lực đánh của Minh giảm xuống chỉ còn bằng một tay, nhưng mà cũng chẳng sau, zombie vùng vẫy, nhưng nó lại không thể hất Minh ra, trơ mắt nhìn từng khúc dùi đập xuống đầu, mắt trái đục ngầu chịu không nổi áp lực bung ra khỏi tròng mắt, đầu của zombie cũng bẹp xuống, cuối cùng một dùi, zombie đã không còn vùng vẫy gì nữa.

Minh tháo viên ngọc trắng trên đầu nó xuống, viên ngọc cũng tự động hấp thu, Minh bỗng sờ bụng, tiếng réo của dạ dày kêu lên, Minh bỗng nảy ra một ý, chỉ là thử xem, cậu sờ khắp người zombie bác sĩ, từ túi áo đến túi quần, xem thử trên người nó còn có kẹo ngậm hay thứ gì đó có vị ngọt hay không, cuối cùng từ túi quần, Minh tìm được một gói kẹo nhỏ bọc giấy, bóc nó ra, là một viên kẹo đường bình thường, vị bạc hà, nhưng có còn hơn không.

[LP +2]

Cảm giác tinh thần khá hơn một chút, miệng cũng bớt mùi, Minh đi ra hành lang, đến gần nữ hộ sĩ bị zombie bác sĩ kéo tới, thất vọng là người này đã chết, phần bụng bị móc rỗng, Minh cũng không ngại mà bắt đầu lục soát, nhưng chỉ tìm được một tấm thẻ nhân viên, một cái chìa khóa tủ để đồ số 0810 và một gói gì đó màu xanh dương có hình vuông, bên trong chứa một vật hình tròn, nhỏ quá, nhưng lại có mùi thơm của trái cây, cứ tưởng là kẹo, Minh bóc ra xem thử, nhưng bên trong lại là bong bóng, hình dạng thổi phồng lên thì xấu xí, không có tác dụng gì cả.

Nhìn một lượt những căn phòng bên cạnh hành lang, đều đã được mở ra, bên trong trống hoác, không có thứ gì ngoài những vết máu, Minh buồn bực đi ra khỏi đây, đến một cái ngã rẽ, hai biển nhỏ ghi tên của hai lối đi, một bên là khu vực dành cho nhân viên, còn một bên là khu khám bệnh, Minh phân vân, không biết nên đi bên nào, cậu liền che mắt lại, dùng ngón tay chỉ bên này, lại dùng ngón tay chỉ bên kia, theo trong miệng ngân nga bài hát nào đó, cuối cùng cậu dừng lại ở lối đi bên trái, khu vực cho nhân viên bệnh viện.

.......

Còn tiếp.

Bạn đang đọc Mạt Hành sáng tác bởi troidatoiroi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi troidatoiroi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.