Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người Sống Sót

Tiểu thuyết gốc · 2397 chữ

…...

Đi qua một khuôn viên xanh nhỏ, Minh đi vào lầu ký túc của nhân viên cư trú, chỉ có bốn tầng lầu, mỗi tầng lầu chỉ có khoảng chừng 20 phòng, hầu hết đều để cửa mở, Minh đi vào lầu một, dãy hành lang dài trống rỗng, bê bết vết máu và vết cào, Minh đi vào căn phòng đầu tiên, các loại đồ vật bị lật tung, hỗn loạn, một nửa thi thể của một nam hộ sĩ nằm ở trên đất, Minh bước qua thi thể đó, tìm kiếm đồ ăn còn sót lại trong phòng.

- Keo kiệt ghê...

Minh than thở, tủ chứa đồ trong nhà bếp đã bị lục tung, hầy hết thực phẩm đóng gói đều bị thứ gì đó xé rách, vãi đầy ra đất, chỉ còn lại hai gói xúc xích nhỏ xem như còn nguyên vẹn, cậu bóc một gói ra, bên trong là năm cây xúc xích lớn cỡ ngón giữa của cậu, bóc vỏ chúng ra, Minh ngồi trên ghế gặm ăn chúng để lấp đầy cái bụng.

- Lạ nhỉ, nếu thế giới tận thế thì lũ zombie phải lúc nhúc đông nghẹt mới đúng, mình lại chẳng gặp con nào?

Minh ăn hết hai gói xúc xích, LP tăng thêm 40 điểm, tạm thời lấp nửa cái bụng đang đói của cậu, mặc dù cậu là bệnh nhân, nhưng cũng không phải loại bệnh mất trí đến nỗi không biết tận thế là gì, phim về tận thế cậu cũng xem không ít đó, nhưng mà hiện thực bây giờ, cảm thấy không giống trong phim lắm.

Bước ra cửa, Minh đi vào một căn phòng khác tiếp tục công việc lục lọi, giống như căn phòng ban đầu, mọi thứ bị lục tung lên, chỉ còn lại một hộp mì ăn liền, phòng tiếp theo, một gói mực khô, phòng tiếp theo, một gói chân gà tẩm ướp, tiếp theo, tiếp theo... Cứ thế, Minh lục lọi tất cả căn phòng, mỗi nơi lại tìm được một chút đồ ăn, cũng may cậu tìm được một cái va li, nhét đống đồ ăn vào đó, kéo đi cũng tiện.

....

Trong khi đó, ở căn teen bệnh viện...

Hàng tá y tá, hộ sĩ, bác sĩ và bảo vệ còn sống đều tụ tập lại ở đây, một phần vì nơi này rộng rãi và nó ở ngay gần kho chứa hàng, nơi trữ lương thực của cả bệnh viện, không lạ khi những người còn sống sẽ chạy đến đây, bọn họ dùng bàn ghế chặn ở hai cửa lớn, ngăn zombie bên ngoài vào trong, tổng cộng số người ở đây là 26, 6 bác sĩ, 6 nữ hộ sĩ, 5 nam y tá, 6 nữ y tá và 3 bảo vệ.

- DM, sao vẫn chưa có người tới cứu chúng ta vậy?

Một người đàn ông mặc quần áo bảo vệ mắng tục, mỗi người ở đây im lặng, bọn họ hiểu tình cảnh của mình, một bệnh viện tâm thần nằm ở ngoại ô của một tỉnh thành khá lạc hậu, còn lâu mới có quân đội đến giải cứu họ, nếu muốn cứu, chỉ có thể tự dựa vào bản thân.

Rầm...

Một tiếng vang rền ở cửa chính, đống bàn ghế lung lay, nhưng sức mạnh kia không đủ khiến đống bàn ghế nặng nề dịch chuyển, lại một tiếng rầm vang lên, những con người ở đây đều đã chết lặng, khi bọn họ trốn đến đây, đã dẫn theo không ít zombie đuổi theo, tuy mất mục tiêu, nhưng bọn chúng vẫn biết được có người sống bên trong nhà ăn, cứ cách một khoảng thời gian, bọn chúng sẽ cùng nhau va cửa, hòng xông vào trong.

- Ô ô ô ô ô .....

Âm thanh chói tai của cái gì đó vang vọng khắp nơi, lũ zombie bên ngoài cũng không đập cửa nữa, tiếng bước chân chậm chạp của chúng vang lên, dần dần đi xa, những người bên trong nhà ăn thở phào nhẹ nhõm, họ đã dần quen với âm thanh kia, cứ cách một vài giờ sẽ lại vang lên, khiến đám zombie di chuyển đi, chỉ còn lại một ít zombie bên ngoài.

- Mở cửa, để một vài con đi vào.

Một nam bác sĩ nói, những người khác nghe theo anh ta, bắt đầu dọn bớt bàn ghế chặn cửa, sắp xếp chướng ngại vật, những nam bác sĩ, y tá thì cầm vũ khí như dao, chân bàn, dùi cui lên, chuẩn bị sẵn sàng, hai sợi dây bằng băng vải được cột vào hai bên tay nắm cửa, để những nữ y tá, hộ sĩ kéo cửa mở ra, khi cửa mở, lập tức, ba con zombie xông vào, chúng nhắm đến những người đứng trước mặt chúng, nhưng ngay lập tức chúng bị vấp ngã bởi chướng ngại vật, ba bảo vệ nấp sau cánh cửa lập tức dùng sức khép cửa lại, dùng thân mình chặn cửa, năm bác sĩ và năm nam y tá nhào lên, mỗi người một gậy, một chặt vào đầu, vai, lưng, chân, đùi,.v.v. của ba con zombie, khiến chúng không thể phản kháng chút nào, nhanh chóng bị giết chết, bị móc ra ba viên ngọc trắng trên đầu.

- Ah, rớt đồ, rớt đồ rồi.

Một nam y tá trẻ kinh hô lên, trên người một con zombie rơi ra một quầng sáng trắng, nam bác sĩ dẫn đầu nhặt lên, nhìn xem, không phải một món đồ, mà là một viên bi trong suốt, bên trong có một đoạn mã gen màu đỏ như máu.

...

[Mã S1] : Vật phẩm tiêu hao.

Cấp bậc : Màu trắng.

Tác dụng : Khiến người sử dụng cải thiện tố chất cơ thể, Thể Trạng +2, Nội Trạng +1.

...

Thông tin của món đồ hiện lên, ai cũng trầm trồ, chờ đợi xem nam bác sĩ này sẽ phân nó cho ai, nam bác sĩ tên Dũng trầm ngâm, bỗng nhìn về một người bảo vệ, người đàn ông này vóc dáng rắn chắn, lại cao lớn, nếu sử dụng món đồ này, anh ta sẽ càng mạnh hơn, nếu để một mình anh ta ngăn cửa, thì nhân lực săn zombie sẽ tăng lên, số lượng để zombie lọt vào cũng sẽ tăng lên, khiến chiến lực của cả nhóm sẽ tăng lên nhanh hơn.

- Cho anh, tôi hi vọng một mình anh có thể chặn cửa, anh có tự tin mình làm được không?

Người bảo vệ kia giật mình, không nghĩ mình lại được chọn, một mình anh ta có thể tự đóng một bên cửa, trong khi bên còn lại cần đến hai bảo vệ, cũng đủ thấy sức mạnh của anh ta, nếu có thêm món đồ này, thì một mình anh ta cũng có thể chặn cả hai cánh cửa.

- Có thể, trưởng khoa Dũng.

Người bảo vệ gật đầu tự tin, Dũng không ngần ngại đưa mã S1 cho anh ta, người bảo vệ lập tức sử dụng, những người sống sót ở trong căn teen, theo sự dẫn dắt của Dũng, đều đã là cấp 1, khi tận thế bắt đầu, anh ta đã trở thành Mạt Hành giả cấp 1, tự tay giết chết thư ký biến thành zombie, hấp thụ viên ngọc trắng, sau đó trốn đến căn teen, nhờ vào trí tuệ và phẩm chất tốt, anh ta đã trở thành thủ lĩnh ở đây, lập kế hoạch giết zombie để gia tăng thực lực cho thuộc hạ, hòng một ngày thoát khỏi nơi này, vì lương thực cũng có giới hạn.

......

.......

- Ô ô ô ô....

Minh nghe được âm thanh đó, cậu hơi giật mình, nhưng nó khá nhỏ, có vẻ là khá xa nơi này, Minh chọn đại một căn phòng trong ký túc xá ở tầng 1, dọn dẹp một chút, sau đó liền nằm ở trên giường bẩn, không biết là do mệt hay do quá chủ quan, Minh chìm vào giấc ngủ một cách vô thức.

(...)

[-0,5]

Cơn đau bất chợt lan khắp cánh tay khiến Minh tỉnh giấc, liếc nhìn xuống cánh tay phải, một con zombie đang gặm cánh tay của cậu, hai hàm răng lởm chởm cắn ngập vào da thịt, Minh co nắm đấm tay trái lại, đấm vào thái dương của con zombie, [-0,5] hiện lên, con zombie đau đớn nhả miệng ra, Minh chộp lấy cây dùi cui bên giường, quật về phía mặt zombie.

[-1]

Nửa bên mặt zombie biến dạng, nó ngã xuống đất, Minh tiến lên, giẫm mạnh lên đầu nó, tuy sát thương yếu đi so với dùng dùi cui, nhưng cũng đủ để kết liễu con zombie đã chỉ còn lại một chút HP, Minh bực bội gỡ viên ngọc trắng xuống, bất ngờ là, trên người zombie lại rơi xuống quầng sáng trắng, lần này là một viên bi trong suốt, bên trong viên bi, có một hàm răng nhọn hoắt.

...

[Răng sắc] : Kỹ năng.

Cấp bậc : Màu trắng.

Mô tả : Gia tăng độ sắc bén và độ bền của răng, khiến đòn tấn công dùng răng sẽ có hiệu quả +0,5 sát thương.

...

Theo hướng dẫn của hệ thống, Minh bóp chặt viên bi, nhìn như cực kì rắn chắc, nhưng khi bóp thì nó cho cậu cảm giác như đang bóp một cục xốp, viên bi bị bóp nát một cách dễ dàng, kỹ năng của cậu cũng tăng thêm một, Minh ngồi xuống giường, lục trong va li tìm được một cuộn băng vải, dùng nó quấn vết thương trên cánh tay, máu không ngừng chảy, khiến HP của cậu giảm dần, cứ 10 giây lại giảm [0,1], nhưng sau khoảng 1 phút, tốc độ này chậm lại, trở thành 15 giây, rồi lại thành 20 giây, giảm xuống càng ngày càng chậm, cuối cùng nó không giảm nữa, dường như cách băng bó kia của Minh cũng có chút tác dụng, nhìn bản thân chỉ còn lại 1 điểm HP, Minh tự cốc vào đầu mình, như là kiểm điểm bản thân.

Theo thời gian, HP của Minh sẽ tự hồi lại, chỉ cần cậu còn LP, thì HP sẽ hồi lại, cứ 10 điểm LP trong 1 phút cho 1 điểm HP, thì chỉ sau ba phút, Minh đã đầy máu, nhưng bụng lại đói reo lên, cậu lại tiếp tục ăn đồ ăn mình tìm được để lấp đầy cái bụng rỗng, nhưng cậu lại không ăn quá no, chỉ hơi lửng bụng mà thôi.

- Trời tối rồi sao?

Minh nhìn bên ngoài cửa sổ, một mảnh tối đen, lần này cậu kéo cái tủ quần áo trống chặn cửa ra vào lại, đặt giường ngay bên cạnh, cửa sổ thì khóa chốt, lúc này cậu mới an tâm đi ngủ, gió lớn khiến cánh cửa sổ lay động, phát ra tiếng kẽo kẹt khó chịu, nhưng Minh dường như chẳng nghe thấy, cậu chìm vào giấc ngủ sâu như chết, bất chợt, hai mắt Minh mở ra, nhưng đồng tử lệch lên trên, miệng vẫn ngáy o o, cổ hơi nghiêng sang một bên, cho thấy cậu vẫn đang ngủ.

....

[Kích hoạt mã “i”]

[Trí Tuệ +1, Trí Lực +1]

[Nhận được kỹ năng Lời Thì Thầm]

Lời Thì Thầm : ???

Cấp bậc : ???

Mô tả : ???

....

....

- Hơ hơ oáp...

Minh vươn vai, lắc hai bả vai mỏi nhừ, ngáp một hơi thật dài, đầu nghiêng sang trái lại nghiêng sang phải, cố làm cho bản thân tỉnh táo hơn, không biết bây giờ là mấy giờ, trong phòng cũng không có đồng hồ treo tường, nhưng đại khái hẳn là 6 giờ, đây là giờ sinh học của Minh, mỗi ngày cậu đều tỉnh dậy vào giờ này.

- Là lá la, đánh răng thôi.

Minh đi vào nhà vệ sinh, dùng bàn chải đánh răng, hệ thống cấp nước vẫn còn, vì bệnh viện sử dụng bồn chứa riêng, trừ khi hết nước, hệ thống cấp nước mới ngừng hoạt động, đánh răng rửa mặt xong, Minh ăn điểm tâm sáng bằng một cái chân gà đóng gói và hai cây xúc xích, sau đó mở hé cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, vài con zombie đang đứng im phơi nắng sớm, không chú ý đến Minh bên này.

Huýt...

Minh huýt sáo, một con zombie nghe thấy, nó quay đầu lại, gương mặt phân hủy của nó vậy mà mọc ra cỏ dại xanh tươi, mặc dù rất muốn xông tới chỗ Minh, nhưng cơ thể zombie lại di chuyển chậm chạp, như tứ chi của nó đang bị cái gì đó trói buộc lại, khiến nó cố hết sức mới có thể di chuyển, nắng sớm chiếu lên những đám cỏ trên mặt zombie, khiến những giọt sương sớm đọng trên đó trở nên long lanh, hai con zombie khác cũng quay đầu lại, trên mặt chúng cũng mọc ra cỏ dại, hành động cũng chậm chạm như con zombie đầu tiên.

Minh nhảy qua gờ cửa sổ, vung vẩy dùi cui trong tay, nhận thấy sự bất thường của mấy con zombie, cậu quyết định tập thể dục buổi sáng một chút, những con zombie nghiến răng cành cạch, cố di chuyển cơ thể như đang sa lầy của chúng về phía Minh, Minh mỉm cười đáp trả chúng bằng một cú quật mạnh vào mặt, dùi cui đánh gãy xương hàm rệu rạo của những con zombie, [-2], [-2], [-2], liên tục nhảy lên, những con zombie này đều có 1 điểm phòng ngự vật lý, theo phép cộng trừ nhân chia mà Minh biết, thì đáng lẽ cậu chỉ có thể khiến chúng bị [-1] HP mà thôi, thử nhìn bảng thông tin của chúng, Minh nhận thấy một dòng chú thích khác bình thường.

....

[...]

Rãnh Nứt lây nhiễm : Sát thương nhận vào tăng thêm 100%.

....

- Rãnh Nứt? Là cái gì vậy? Mà thôi kệ đi.

Minh gỡ xuống những viên ngọc trắng, khi nhặt đến viên thứ hai, một dòng nước ấm chảy khắp cơ thể cậu, cảm giác giống như lần đó, có vẻ như cậu lại thăng cấp rồi, đã ghê, cảm giác sảng khoái đó khiến Minh cảm thấy mình sắp nghiện nó đến nơi rồi ấy.

....

Còn tiếp.

Bạn đang đọc Mạt Hành sáng tác bởi troidatoiroi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi troidatoiroi
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.