Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đội Chiến Cơ.

Tiểu thuyết gốc · 3134 chữ

Sáng hôm sau, trước cửa hội tình báo...

Nơi này cho dù sáng sớm hay tối đêm đều tấp nập người tới lui.

Ở một góc sân, một đội 10 người trang bị tối tân tận răng.

Ai nấy cũng mặc giáp cơ học sáng chói, nhìn là biết đồ xịn.

Hơn nữa khí tức họ phát ra khiến những người xung quanh kinh hãi, tất cả đều là cường giả mạnh mẽ, yếu nhất cũng có cấp bậc 67.

Trong đoàn có 5 nam 5 nữ, có thanh niên còn trẻ, cũng có trung niên dày dặn kinh nghiệm.

Người xung quanh ngó qua chỉ chỏ bàn tán sôi nổi.

"họ là ai thế nhỉ?, chưa từng thấy nhóm người này trong thành." : Một tên tò mò nói.

"tội cho ngươi không có kiến thức...": tên bên cạnh ra vẻ học sâu hiểu rộng khinh thường nói.

"ông anh biết sao?, nếu không ngại cho thằng em biết, em đãi anh chầu nước..." : tên kia nghe vậy liền quay qua hỏi.

"tất nhiên..., chỉ là ta quên mất rồi, khi nào ta nhớ ra sẻ nói với ngươi." : tên tỏ ra tri thức hất cầm lên trời phán một câu khiến tiên kia tức muốn lao lên đấm một phát.

"Đó là đoàn đội Cơ Chiến của Hoa gia, một trong các gia tộc hàng đầu thế giới..": một trung niên kiến thức sâu rộng lên tiếng giải đáp.

Hít...

Đâm người xung quanh nghe liền hít một hơi khí lạnh kinh hãi.

Hoa gia họ biết, là gia tộc chế tạo vũ khí siêu năng hàng đầu thế giới.

Hơn nữa Hoa gia còn là gia tộc có lượng cường giả đông đảo.

"Hừ...đúng là một đám chưa trải sự đời.": một tên thanh niên trong đoàn 10 người Hoa gia lên tiếng khinh thường.

"Thu lại cái tính đó của ngươi đi..., nếu để vị khách Đế Vương kia bất mãn, chúng ta không có quả ngon để ăn đâu...": một nữ nhân có chút tư sắc trong đoàn nhíu mày nói.

Tên thành niên kia vừa nghe liền rén, gục đầu xuống không dám tỏ ra kiêu ngạo nữa.

Trước khi đi, gia chủ đã nhấn mạnh không được để vị kia bất mãn, nếu không cả đội sẻ bị khai trừ khỏi chiến đội.

Chiến Cơ là quân đoàn hùng mạnh nhất của Hoa gia, bên trong có rất nhiều đôi, tất cả đều là cường giả thân kinh bách chiến.

Mà điều kiện để gia nhập đội Chiến Cơ cũng cực kỳ hà khắc.

Tên thanh niên này là con của một quản lý chi nhánh trong tập đoàn Hoa gia ở một thành cao cấp.

Hắn mới 29 tuổi đã cấp 67 và được xem là thiên tài của thành đó.

Nhưng ở Hoa gia hắn chẳng là gì cả, nhờ vào chút thiên phú chiến đấu cùng công lao của cha hắn mà được nhận vào chiến đội.

Từ khi vào chiến đội, sự kiêu ngạo của hắn liên tục bị đả kích.

Bên trong toàn là thiên tài của tổng gia và các chi nhánh khác, không ai yếu hơn hắn cả.

Ví dụ như nữ nhân vừa mắng hắn kia, nàng mới 30 tuổi đã cấp 74.

"Được rồi, chỉ cần chú ý hành vi của bản thân là được...": Một mỹ phụ tầm 35 tuổi dung nhan tuyệt mỹ diễm lệ lên tiếng.

"Rõ đội trưởng....": cả đám nghe vậy đồng thanh hô, nhìn rất có kỷ luật.

Nàng chính là đội trưởng của tiểu đội này, tên Sở Nhan, một cường giả cấp 80.

Thân phận nàng cũng không phải tầm thường, nàng là em gái của gia chủ phu nhân của Hoa gia, dì nhỏ của Hoa Ý Nguyệt.

Nàng còn là đệ nhất mỹ nhân trong chiến đội Chiến Cơ, hầu hết nam nhân ở đó đều mê đắm nàng nhưng nàng trước giờ chỉ hứng thú với chiến đấu cho nên đã 35 nồi bánh trưng mà chưa nắm tay trai bao giờ.

" không biết vị khách Đế Vương kia là ai mà khiến gia chủ coi trọng như vậy?" : một trung niên cơ bắp cuồng cuộng, cao lớn tầm 40 tuổi, sau lưng đeo một cái khiên to hơn cả người, hắn tò mò nói.

Nhìn người này chắc là tankker của đội.

"khách cấp Đế Vương trên toàn thế giới không quá 20 người, toàn bộ họ đều là cường giả cấp 90 trở lên..., chắc người này cũng là một trong số họ...": một mỹ phụ tầm 40 tuổi lên tiếng.

"nếu đã là cường giả sao còn thuê chúng ta làm gì?" : một thanh niên tầm tuổi tên kia khó hiểu nói.

Lời của thanh niên này cũng là điểm khó hiểu của cả đội.

Người như vậy đủ đánh bại đám 10 người họ rồi vì sao còn thuê họ.

"Chú ý...Hoa quản gia tới...": Sơ Nhan thấy Hoa Mai đang đi tới liền hô.

Cả đội nghe vậy đồng loạt đứng dậy xếp hàng nghiêm chỉnh.

"Chào mọi người...tôi không cần giới thiệu bản thân nữa nhỉ..., đây là thông tin của người mà mọi người cần bảo vệ và phải tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh của người đó...": Hoa Mai đi đến không dài dòng đưa mỗi người một máy tính bản, bên trên là thông tin của mục tiêu.

" Hả??...trẻ như vậy? ": cả đám nhìn vào thông tin liền kinh ngạc.

Bên trên là thông tin của Lý Minh và hai nữ Đỗ Nhược Na.

" Nữ nhân này thật đẹp, còn nhĩn hơn đội trưởng một chút...": một thanh niên bị dung nhan của Đỗ Nhược Na hớp hồn.

"Cô bé thật đáng yêu...": Một nữ nhân thấy vẻ xinh đẹp đáng yêu nư thiên thần của Đỗ Nhược Vân liền nói.

"Hoa quản gia, trong này ai là vị khách Đế Vương kia?" : Sở Nhan tò mò hỏi.

"là thanh niên này...": Hoa Mai chỉ vào ảnh Lý Minh nói.

"cái gì?" : cả đội lần nữa kinh ngạc.

Lúc đầu xem họ còn nghỉ mỹ phụ tuyệt diễm kia là khách Đế Vương, nay biết thanh niên trẻ tuổi này, sao không kinh ngạc?

"haha...đừng vội khinh thường, trong các người không ai là đối thủ của cậu ta đâu...": Hoa Mai thấy vài thanh niên hiện ra ánh khinh thường liền nói.

Hít...

Cả đám vừa nghe liền hít một hơi khí lạnh, họ tin Hoa Mai không phải đùa, vì nàng trước giờ chưa từng nói đùa.

" không biết cậu ta cấp mấy? ": Sơ Nhan cuồng chiến đấu nghe nói mình không phải đối thủ của một thanh niên trẻ thì không phục hỏi.

Vì trong thông tin không có thông tin cấp bậc của họ.

"Dị, Võ đồng tu..., dị năng không biết nhưng chắc không tầm thường, cấp tầm 30-40, khổ tu Thất Trùng Thiên 'Võ Tôn'...": Hoa Mai giải đáp, dù sao họ cũng sẻ biết nên nói sớm để họ chuẩn bị tâm lý và tránh đắc tội.

"Cái gì???" : cả đám vừa nghe liền kinh hãi, chấn động đến ngây người.

Dị Võ đồng tu đã đủ khủng bố rồi, đằng này còn là cấp Võ Tôn khổ tu giả khó đột phá nữa.

Cái đáng nói là hắn mới 18 tuổi, yêu nghiệt chắc chắn là yêu nghiệt.

Sở Nhan sau một lúc kinh hãi liền không phục phản bác.

"Cho dù cậu ta là Thiên tài cũng không có nghĩa chiến lực cậu ta mạnh..."

Nàng cấp 80 thực lực có thể vượt cấp chiến đấu với cấp 83, vì vậy nàng mới không phục.

"Vậy Nhan tiểu thư có tự tin khiến tôi bị thương không...": Hoa Mai ánh mắt híp lại nói.

Sở Nhan nghe vậy liền lắc đầu, nàng tuy có thể vượt cấp chiến đấu nhưng Hoa Mai là cấp 86, hơn nữa còn sở hữu dị năng bóng tối khó đối phó, nàng thậm chí không có tự tin chạm đến góc áo của Hoa Mai chứ đừng nói làm bị thương, chợt nàng nghỉ đến gì đó liền kinh hô.

"Cậu ta có thể làm ngài bị thương?"

"Đúng...": Hoa Mai gật đầu xác nhận.

Tuy lúc đó nàng phải bảo vệ tiểu thư cùng bác sĩ nhưng đừng quên thực lực của nàng tương đương bát trùng thiên Võ Thánh.

Một thất trùng thiên bình thường chỉ với nội khí bộc phát khó có thể khiến nàng bị thương.

Lý Minh có thể khiến nàng bị thương chứng tỏ thực lực hắn rất mạnh.

Hơn nữa lúc đó nàng cảm thấy lực lượng trong nối khí kia còn mạnh hơn năng lượng dị năng của nàng.

Từ nhiều nguyên nhân nàng mới đưa ra kết luận họ không phải đối thủ của Lý Minh.

Thuận tiện dọa họ để tránh đắc tội với Lý Minh.

Sở Nhan nghe Hoa Mai xâc nhận, ánh mắt liền nổi lên chiến ý muốn khiêu chiến với Lý Minh.

Hoa Mai nhìn cô nàng hiếu chiến này mà đau đầu, hai chị em này đúng là hai Thái cực.

Sở Như Ý hiền thục đoan trang bao nhiêu thì Sở Nhan hiếu chiến bấy nhiêu.

Tuy vậy nàng cũng không lên tiếng ngăn cản, vì nàng biết Sở Nhan tự biết nặng nhẹ, không làm ra chuyện khiêu chiến khách nhân đâu.

"Được rồi...mọi người cùng tôi vào trong đón cậu ấy..., nhớ là quản ánh mắt cho tốt...": Hoa Mai căn dặn không quên trừng mắt mấy tên nam nhân khiến cả đám rén không dám nói gì.

Sau khi biết sự khủng bố của Lý Minh, đối với thiên tài yêu nghiệt như vậy có cho họ thêm mấy cái lá gan cũng không dám chọc vào.

Cả đám theo sau Hoa Mai tiến vào trong đại sảnh hội tình báo rồi đi đến khu vực nghỉ dành cho khách vip.

Bên này Lý Minh cũng đã dậy và cùng Đỗ Nhược Vân vệ sinh cá nhân xong, đang đứng trước cửa phòng gọi Đỗ Nhược Na.

Từ sau chuyện kia, Đỗ Nhược Na luôn né tránh hắn, kể cả khi đưa đồ ăn tới cũng chỉ để lên bàn rồi vội chạy về phòng.

Lý Minh nhìn bộ dạng ngượng ngùng đáng yêu của nàng yêu thích không thôi.

Tuy vậy hắn cũng bất đắc dĩ khi nàng cứ trốn tránh hắn như vậy.

Hôm nay là ngày đi tìm thuốc trị cho Đỗ Nhược Vân nên chắc chắn nàng sẻ đi.

Đúng như hắn nghỉ, một lát sau liền thấy nàng mở cửa đi ra.

Vẫn dung nhan khuynh đảo chúng sinh và thân thể hại nước hại dân kia, chỉ khác là khí chát diễm lệ lạnh lùng đã biến mất và thay vào đó là bộ dạng thẹn thùng như thiếu nữ.

Hiện khuôn mặt nàng đã đỏ như gất, ánh mắt lãn tránh không dám nhìn hắn.

"Được rồi đi thôi...": Đỗ Nhược Na cố áp chế ngượng ngùng nói một câu rồi lách người tính đi trước.

Đột nhiên bàn tay Lý Minh vương ra kéo nàng lại.

Đỗ Nhược Na không kịp phòng bị ngã vào lòng hắn.

Còn chưa kịp định hình thì một bờ môi thô ráp dán lên đôi môi đỏ mọng mềm mại của nàng.

Đỗ Nhược Na trứng lớn hai mắt không dám tin nhìn thanh niên vừa chưởng hôn mình.

Thân thể nàng run lên, trái tim đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài.

Khí tức dương cương của Lý Minh phả vào mặt khiến thân thể nàng mềm nhủng muốn đẩy hắn ra nhưng không hiểu sao sức lực biến đâu mất hết.

Trước sự điêu luyện của Lý Minh, hai mắt Đỗ Nhược Na dần mê ly híp lại.

Lý Minh thì sướng như điên, môi nàng mềm mại ngọt ngào khiến hắn mê đắm không muốn buôn.

Cảm thấy vẫn chưa đủ hắn đưa lưỡi cố cậy hàm răng ngọc của nàng ra.

Đỗ Nhược Na bị hành động của hắn làm giật mình tỉnh táo lại, đẩy hắn ra nói.

"không được..."

Ánh mắt cuồng loạn, vừa muốn hắn tiếp tục hôn vừa kháng cự không muốn hắn hôn.

Lý Minh thấy vậy liền biết vẫn chưa phải lúc chốt hạ nên dừng lại.

"anh sẻ không buông em ra đâu...": Lý Minh ghé vào tai nang thổi một hơi nói.

Đỗ Nhược Na bị hành động của hắn làm rùng mình, trái tim càng đập dữ dội hơn.

Nàng thật không hiểu nổi bản thân hôm qua sao lại để hắn làm như thế.

Khi về phòng nàng cố tắm nước lạnh làm lạnh đầu nhưng vẫn không thể.

Cứ mỗi khi nhắm mắt ngủ là cái cảnh ngón tay hắn vuốt ve âm hộ nàng lại hiện ra khiến trái tim nàng loạn nhịp không tài nào ngủ được.

Cứ như thế cả đêm nàng không ngừng suy nghỉ về Lý Minh.

Đây là lý do vì sao nàng lại đỏ mặt khi gặp hắn ngoài cửa.

"Mẹ...con không muốn rời xa mẹ...": Đỗ Nhược Vân bên cạnh thấy mẹ vẫn chưa chấp nhận Lý Minh liền nói.

Đỗ Nhược Na nghe vậy quay qua nhìn con gái, thấy ánh mắt không nở rời xa của con gái.

Thôi vì con gái, đành chấp nhận vậy.

Nàng có được lý do hợp pháp hóa tình cảm của bản thân.

Hai tay thon dài trắng nõn của nàng đang đặt trước ngực Lý Minh di chuyển vòng qua eo hổ của hắn, đầu thì tựa vào lòng hắn nở nụ cười ngọt ngào đẹp không sao tả nổi.

Lý Minh thấy vậy liền dơ ngói tay cái lên cho Đỗ Nhược Vân một like, nàng đúng là Thiên thần trợ công.

Không uổng công hắn yêu thương nàng như vậy.

Đỗ Nhược Vân nở nụ cười gian xảo như âm mưu đã thành, ôm cánh tay hắn cười vui vẻ.

Lý Minh ôm cặp mẹ con tuyệt sắc, tâm trạng sung sướng vô cùng.

Nếu không phải Đỗ Nhược Na đang rất ngượng ngùng thì Lý Minh phải hôn thêm cái nữa bù đắp nụ hôn dan đở kia.

Khụ...khụ...

Đột nhiên một tiếng ho kháng cắt ngang cảm xúc của ba người.

Đỗ Nhược Na giật mình dãy thoát khỏi tay Lý Minh, khuôn mặt cấp tốc biến thành lạnh băng không cảm xúc.

Sự ngượng ngùng của nàng chỉ có lý Minh được xem thôi.

Lý Minh cũng trở lại bình thường, ánh mắt liếc sang thủ phạm phá hoại không khí lãng mạn của hắn.

Mà người đó không ai khác chính là Hoa Mai cùng đội Chiến Cơ.

Đám người đội Chiến Cơ vừa bắt gặp ánh mắt của Lý Minh liền giật mình.

Bọn họ cảm nhận nguy hiểm trong ánh mắt của hắn dù nó không mang địch ý hay sát khí gì.

Cấp cao còn đở, mấy người cấp 70 trở xuống thì run rẩy muốn ngã, họ cảm thấy chỉ cần họ dám lộ ra sát khí với hắn chắc chắn sẻ chết.

Đám nam nhân vừa bị dung nhan của hai nữ hớp hồn liền vội cuối đầu không dám để Lý Minh thấy ánh mắt của họ.

Hiện tại cả đám đả tin lời Hoa Mai nói là thật.

"Người này cực kỳ nguy hiểm...": Sở Nhan ánh mắt ngưng trọng nói.

Tuy vậy chiến ý trong mắt không giảm mà ngược lại còn tăng, nàng muốn Khiêu chiến hắn, nghỉ là làm, chỉ thấy nàng đi tới nói.

"Lý Minh thiếu gia đánh với tôi một trận đi..."

Nàng hành động nhanh đến mức Hoa Mai còn chẳng kịp ngăn cản.

Hoa Mai thấy cảnh này chỉ có thể vổ trán bấc đắc dĩ, biết vậy nói với gia chủ không cho nàng dẫn đội.

Đang tính lên tiếng giải thích thì giọng nói Lý Minh vang lên.

" Ồ...cô muốn Khiêu chiến tôi...?"

"Đúng vậy...": Sở Nhan gật đầu, ánh mắt chiến ý càng lúc càng mạnh.

Lý Minh âm thầm thấy thú vị, cô nàng này vẫn không thấy đổi gì, vẫn cái tính hiếu chiến đó.

Kiếp trước khi hắn đến Hoa gia cô nàng này cũng vì không phục mà muốn khiến chiến hắn, kết quả thua tan tác.

Hơn nữa còn bị hắn...., nhớ lại mấy ván cá cược kia khiến Lý Minh không nhịn được cười.

"Cậu cười cái gì?...khinh thường tôi sao?" : Sở Nhan thấy hắn cười tưởng hắn khinh thường mình liền tức giận nói.

"Không phải...chỉ là nhớ đến mấy chuyện thú vị thôi...

Đấu với cô không phải không được, chỉ là trước giờ tôi luôn thích thi đấu có cá cược, như vậy mới vui...": Lý Minh anh mắt híp lại cười nói, trong lòng thì đang cười xấu xa.

"cược thế nào?" : Sở Nhan nhíu mày hỏi, nàng cảm thấy khá bất an nhưng nàng không quan tâm, việc nàng muốn hiện tại là đấu với Lý Minh.

"rất đơn giản, nếu cô thắng tôi dạy cô kỹ thuật áp xuất năng lượng dị năng, còn nếu tôi thắng cô phải tỏ ra nữ tính trong suốt quá trình nhiệm vụ này, nếu cô không làm được sẻ bị tôi hôn một cái...Hôn. Môi. Nhé...": Lý Minh cười cười nói.

"kỹ thuật áp xuất?" : cả đám ngơ ngác không hiểu đó là gì.

Cũng phải thôi, vì kỹ thuật này là hắn tạo ra vào 19 năm sau và chỉ có hắn biết.

"Lưu manh...": Sơ Nhan nghe hắn nói câu cuối liền đỏ mặt gắt một tiếng.

Dù nàng hơi lớn tuổi nhưng vẫn là hoàn hoa khuê nữ đấy, ngượng ngùng cũng phải thôi.

"Sao...không dám?..., vậy xem như tôi không nói gì đi." : Lý Minh ra chiêu khích tướng, cười xua tay nói.

"ai nói không dám, chẳng phải chỉ tỏ ra nữ tính thôi sao, lão nương cược...": Sơ Nhan thấy hắn trắng trợn khinh thường, dù biết đó là bẩy nhưng nàng vẫn nhảy vào.

Đám nam nhân trong đội nghe Lý Minh nói lời khinh bạc nữ thần của họ thì tức giận nhưng không dám bộc phát.

Cả đám cũng âm thầm mong chờ, muốn biết đội trưởng một khi tỏ ra nữ tính sẻ là cái hình tượng gì.

"Tốt...vậy chúng ta bắt đâu thôi...": Lý Minh dùng một tay bế Đỗ Nhược Vân lên nói.

"Hả?...đấu ở đây luôn?" : Sở Nhan nghe liền ngẩn người.

Giây phút nàng ngẩn người thì thân ảnh Lý Minh đã biến mất.

Tất cả ánh mắt liền co rút....

Bạn đang đọc Mạt Thế : Điên Cuồng Cướp Đoạt. sáng tác bởi yy15016086
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15016086
Thời gian
Lượt thích 19
Lượt đọc 404

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.