Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bộc bạch...

Tiểu thuyết gốc · 2668 chữ

Bên trong xe, Lý Minh nhìn ra đám người bên ngoài đang bàn tán nhếch miệng cười.

Đây chính là kết quả hắn muốn, từ ban đầu ngang nhiên đi vào hội tình báo cho đến hiên ngang trang trọng rời đi đều nằm trong kế hoạch của hắn.

Sở dĩ hắn làm như vậy là muốn để cho đám người nhắm vào Đỗ Nhược Vân xem.

Tất cả đã được hắn lên kế hoạch kỷ lưỡng, đầu tiên là ngang nhiên xuất hiện để đám chó săn của các thế lực đánh hơi được rồi về báo với chủ.

Chỉ cần là thế lực lớn đều sẻ biết hội tính báo là thế lực như thế nào, trừ mấy tên ngu lâu dốt bền ra thì sẻ không có ai dám động vào.

Sau đó phô trương đi lên tầng hai nơi chỉ có khách siêu vip mới được lên, để các thế lực đó kiêng kỵ đoán già đoán non.

Khi rời đi thì nhờ Hoa Ý Nguyệt điều động người làm một cái lể đưa tiễn hoành tráng để tỏ thái độ cho đám người đó xem.

Khi họ biết hắn có hội tình báo chống lưng sẻ phải từ bỏ ý đồ nhắm vào Đỗ Nhược Vân.

Sở dĩ hắn làm lòang ngoàng tốn thời gian như vậy là vì đám kia có thế lực lớn chống lưng phía sau.

Để có thể làm cho đám chống lưng phía sau kiêng kỵ chỉ có thế lực mạnh hơn, chính là hội tình báo.

Phùng gia cũng vậy, hơn nữa còn là thế lực mạnh không kém Hoa gia.

Tất nhiên chuyện này cũng nằm trong kế hoạch báo thù của hắn.

Diệt chúng thì quá dễ dàng cho chúng rồi, cái hắn muốn là khiến Phùng gia tàn sát lẩn nhau sống không bằng chết.

Mối thù với chúng không chỉ là thù của cha mẹ nữa mà còn những việc chúng làm trong tương lai.

Vì vậy giết chúng là không đủ làm dịu mối hận trong lòng hắn.

Đang suy nghỉ thì đột nhiên một giọng nói mị hoặc chúng sinh vang lên.

"ông xã ~~...mau khai thật ra đi..."

Lý Minh nghe giọng nói kia liền giậy mình hoàn hồn, thì thấy Đỗ Nhược Na đang ngồi trên người hắn.

Hương thơm say đắm lòng người từ cơ thể nàng tỏa ra khiến hắn say mê.

Cặp mông tròn căn đầy ngồi lên giữa cậu em của hắn.

Ánh mắt nàng quyến rũ không gì tả nổi đang lườm Lý Minh tạo ra mị lực chết người.

Cùng với câu nói ngọt hơn cả đường kia khiến toàn thân hắn mềm nhủng.

Dục hỏa trong lòng bùng phát dữ dội, côn thịt đã căng cứng đội lên thành một túp lều cọ vào cái khe thần thánh của nàng.

Hai tay hắn không tự chủ được luồng qua váy đặt lên cặp mông tròn của nàng xoa xoa.

Ưm...

Đỗ Nhược Na bị hắn tấng công liền rên lên một tiếng mị hoặc.

"Không được làm rộn, mau khai thật cho em...":Nàng trừng mắt gắt giọng.

Nhìn ánh mắt nàng, hắn biết nàng đang ghen, cực kỳ ghen, hơn nữa còn có u oán và chút thất vọng.

Đỗ Nhược Na, nàng đã quyết định trao trái tim linh hồn và thể xác cho hắn, nhìn thấy hắn trêu chọc nữ nhân khác trước mặt sao có thể không ghen, đây là còn mới xác định quan hệ chưa lâu.

Điều này khiến nàng ủy khuất và đau lòng, sở dĩ nàng không phát tác ngay vì không muốn hắn mất mặt với người khác.

Nếu hắn không giải thích rõ ràng cho nàng, sẻ khiến quan hệ mới kết giữa hai người rạn nứt.

Lý Minh giật mình, biết mình vừa khiến nàng bị tổn thương.

Ưm..

Ngay lập tức hắn cuối xuống ngậm lấy đôi môi đỏ mọng mềm mại của nàng.

Đỗ Nhược Na bị bất ngờ rên lên một tiếng, cảm nhận được tình cảm hắn dành cho mình, cánh tay tính đẩy hắn ra ngừng lại.

Ánh mắt khép hờ cảm nhận nụ hôn đầy tình cảm, cảm giác trong lòng đã dịu đi một chút.

Lý Minh thấy vẫn chưa đủ liền luồng lưỡi tách hàm răng trắng ngọc của nàng ra.

Lần này Đỗ Nhược Na chiều lòng hắn, tự động mở ra cho hắn vào.

Lưỡi hắn như linh xà chui vào quấn lấy chiếc lưỡi đinh hương của nàng, nàng cũng chủ động quấn lấy lưỡi hắn.

Chụt...chụt...

Cả hai chiếc lưỡi quấn nhau không rời, Lý Minh tham lam hút lấy nước bọt tinh khiết thơm ngác ngọt ngào của nàng.

Môi nàng quá ngọt ngào mềm mại khiến hắn mê luyến.

Sau một lúc, Lý Minh luyến tiếc nhả môi nàng ra, vì hắn biết đây không phải lúc.

"Anh xin lỗi..." : ánh mắt hối lỗi nhìn nàng lên tiếng.

Lúc đó hắn vì suy nghỉ bù đắp quá khứ mà quên mất nàng sẻ bị tổn thương.

Hắn thầm tự trách bản thân khốn nạn và âm thầm tự nhủ bản thân phải để ý đến cảm xúc của nữ nhân của mình hơn.

Đỗ Nhược Na vừa tỉnh dậy sau nụ hôn ngọt ngào nghe hắn nói thì tâm trạng cũng tốt hơn, ủy khuất cũng giảm đi.

Đúng là nữ nhân khi yêu thường rất ngôc, mà Đỗ Nhược Na sau quá khứ đâu khổ nay lần đầu cảm nhận tình yêu nên càng ngốc.

Nhưng dù vậy nàng vẫn muốn biết lý do hắn làm vậy, ghen chỉ là phần nhơ, cái chính là nàng muốn hiểu hắn hơn.

"hai em có tin anh không?" : Lý Minh thấy nàng đã nguôi ngoai liền nghiêm túc hỏi.

Cả hai nữ thấy ánh mắt của hắn liền biết hắn rất nghiêm túc nên cũng trở nên nghiêm túc gật đầu.

"Thật ra...anh là người trùng sinh từ tương lai về...": Lý Minh quyết đị nói sự thật cho hai nàng biết.

Dự định ban đầu của hắn là tìm thời cơ thích hợp nói ra, nhưng vì chuộc lỗi với hai nàng nên hắn quyết định nói ra.

Hai nữ Đỗ Nhược Na vừa nghe liền chấn động, thân thể run lên.

Trùng sinh từ tương lai?, chuyện này cực kỳ khó tin nhưng không phải là không có.

Vì thế giới mạt thế này ẩn chứa không ít chuyện siêu nhiên, mà chuuện có thể hồi sinh cũng có khả năng sảy ra.

Hơn nữa nhìn biểu cảm của hắn, hai nàng đã tin đó là sự thật, cả hai đồng loạt gật đầu biểu hiện đã tin và hướng ánh mắt chờ đợi hắn kể tiếp.

Lý Minh thấy hai nàng tin mình liền vui mừng, điều này chứng tỏ hai nàng yêu hắn rất nhiều, hắn kể tiếp.

"Anh của hiện tại đây chính là anh của kiếp trước nhưng không được như bây giờ...

Kiếp trước anh cũng ở dưới gầm cầu kia và cũng nghe tiếng đánh nhau bên trên nhưng không dám đi lên vì lúc đó anh chưa thức tỉnh dị năng và cũng không phải khổ tu giả, nên cũng không biết các em đang bị truy sát."

"2 năm sau khi thức tỉnh dị năng anh âm thầm rèn luyện để báo thù, trong lúc đó anh cũng nghe không ít thông tin về Nhược Na nhưng vì lúc đó chúng ta không hề quen biết nên không quan tâm.

Cho đến khi anh tính thuê Nhược Na đi ám sát tên Phùng Mạnh kia mới điều tra về em, nhờ vậy anh biết được tất cả thông tin về hai em kể cả quá khứ đen tối kia.

Lúc đó Nhược Vân bị bảo hóa dị năng giết chết, Nhược Na em vì không chấp nhận sự thật nên đi tìm cách hồi sinh Nhược Vân.

Cuối cùng em tìm được nhưng phải đánh đổi mạng sống.

Nhược Vân được hồi sinh nhưng năng lượng bảo hóa vẫn còn, không biết vì nguyên nhân gì em ấy có thể áp chế bảo hóa và một đường đi đến cấp Hoàng Đế trở thành một trong 12 vị Hoàng đế.

Anh sau bao khó khăn cũng đạt đến cấp Hoàng Đế nhưng tên Phùng Mạnh kia cũng vậy.

Sau cùng anh và Nhược Vân có một hoạn tình cảm nhưng kết cục vẫn là Nhược Vân bị bảo hóa chết.

Trong quá trình trưởng thành anh gặp Ý Nguyệt, ở bên nhau lâu dần dần em ấy nảy sinh tình cảm với anh, anh cũng thích em ấy nhưng không dám tiếp nhận hay tỏ tình vì sợ em ấy bị cuốn vào thù hận của bản thân.

Nhưng tránh thế nào cũng không tránh được, một lần anh bị truy sát, vì bảo vệ anh mà em ấy ép buộc đưa anh về Hoa gia.

Nhưng đám người kia bằng mọi giá cũng muốn giết anh nên liên hợp với gia tộc Vanrort kẻ thù không đội trời chung với Hoa gia hợp lực tấn công Hoa gia.

Phía sau họ có Hoàng Đế chống lưng nên Hoa gia thất thủ bị diệt gần hết.

Ý Nguyệt cũng chết trong trận chiến đó, hơn nữa còn chết trong vòng tay anh.

Đến khi chết em ấy cũng không hề hối hận khi yêu anh, đặc biệt là câu nói cuối cùng trước khi chết của em ấy..."

Nói đến đây thân thể Lý Minh run rẩy kịch liệt, nước mắt không tự chủ được rơi ra.

Trái tim cũng trở nên nhói đau khi nghỉ về chuyện đó.

Hai nữ nghe hắn nói cũng đã xúc động rơi lệ, dù hắn đã tóm tắc lại nhưng hai nàng có thể cảm nhận trong thời gian đó hắn phải chịu rất nhiều khó khăn.

Đoạn tình cảm bi thương của hắn, chỉ nghe kể thôi cũng biết hắn đau khổ đến mức nào.

Hai nữ nức nở ôm lấy hắn, hi vọng tình cảm của mình có thể xoa dịu trái tim hắn.

Thông qua câu chuyện này cũng làm sáng tỏ những công nghệ vượt thời đại và thiên phú khủng bố của hắn.

Chỉ có như vậy mới lý giải được một thanh niên 18 tuổi lại sở hữu những thứ thần kỳ như vậy.

Riêng việc hắn là khổ tu giả cũng đủ chứng minh rồi.

Vì khổ tu giả không giống dị năng giả khi thức tỉnh tự hình thành nơi chứa năng lượng, họ cần phải tự tạo một cái đan điền ở giữa bụng.

Mà muôn làm được như vậy dù có cường giả chỉ dạy và thiên phú cao đến đâu cũng phải mất ít nhất nữa năm mới làm được.

Còn có, một người thường nội khí không thể một lần tăng quá nhiều, nếu không sẻ khiến kinh mạch dứt ra, đan điền vì quá tải sẻ vở nát.

Đằng này Lý Minh từ Nhất Trùng Thiên một lần tăng đến Thất Trùng Thiên, nếu là người bình thường đã bạo thể chết rồi, nhưng hắn chỉ bị thương.

Để làm được như vậy cần có kinh nghiệm, kiến thức và độ khống chế nội khí phải đạt đến mức xuất thần nhập hóa...

Riêng những yếu tố này cũng đủ để một khổ tu giả nghiên cứu mười mấy năm, chứ đừng nói còn nhiều yếu tố khác nữa.

Mà một thanh niên 18 tuổi muốn làm được như thế là bất khả thi, trừ khi như hắn nói, là trùng sinh trở về quá khứ, những kiến thức, kinh nghiệm của kiếp trước được giữ lại mới làm được như vậy.

"Mà những chuyện này đâu có liên quan đến Sở Nhan...": Đỗ Nhược Vân muốn thay đổi bầu không khí liền hỏi.

"Vì cô ấy cũng chết trong trận chiến đó...

Khi đến Hoa gia anh cũng tình cờ quen cô ấy, cũng giống như lúc nãy cô ấy Khiêu chiến anh và cũng đánh cược giống hôm nay, kết quả cô ấy thua...

Cô ấy không phục suốt ngày tìm anh Khiêu chiến, dần dần anh phát hiện cô ấy có tình cảm với anh nhưng anh lại chỉ xem cô ấy là tiền bối nên không đáp lại tình cảm của cô ấy.

Trận chiến đó cô ấy vì bảo vệ trinh tiết mà tự bạo dị năng, trước khi chết cô ấy đã nhìn anh cười rơi lệ..."

Nói đến đây hắn hít sâu cố bình ổn tâm tính, tâm cảnh của Hoàng Đế trải qua thân kinh bách chiến như hắn chỉ có những chuyện này mới có thể khiến hắn yếu lòng thôi.

Hai nữ nghe vậy liền hiểu, sự ghen tuông cũng biến mất, thay vào đó là đồng cảm.

Các nàng mỗi người đều có quá khứ đau khổ, chỉ khác là nó chưa sảy ra mà thôi.

Việc Lý Minh muốn bù đắp tình cảm cho các nàng ấy, hai nàng cũng hiểu và thông cảm.

"Á..."

Đột nhiên Nhược Vân la lên một tiếng khiến cả hai giật mình quay qua nhìn, tưởng nàng bị gì ai ngờ...

"Nếu là vậy anh Minh là ông già gần trăm tuổi rồi, mà như vậy chẳng phải anh đang trâu già gặm cỏ non sao?...ông Minh? " : Đỗ Nhược Vân tinh nghịch cười hì hì nói.

Phốc...

Lý Minh nghe liền phun ra một ngụm, Đỗ Nhược Na thì bậc cười.

Mặt mo đỏ bừng vì xấu hổ, tức giận đánh vào cặp mông tròn trịa của nàng trứng mắt.

Nha đầu này sao hôm nay lại tinh quái đến thế, nói một câu khiến hắn không biết giấu mặt vào đâu.

Bầu không khí u buồn thoáng chốc bị một câu nói của nàng phá tan, không khí trở nên vui vẻ.

~ ~

Phùng gia....

Một bầu không khí u ám bao chùm căn phòng gia chủ.

Phùng Giác Ngưu ánh mắt âm trầm đến đáng sợ, trán nổi gân xanh nhìn thằng em trai báo cáo.

"....chuyện là như vậy..., giờ phải làm sao đây đại ca...": Phùng Hùng run rẩy báo cáo.

"...làm cái rắm...đúng là thằng ăn hại, nếu chuyện kia mày làm tốt thì đã không rắc rối như vậy...khốn kiếp...": Phùng Giác Ngưu tức giận ném cái gạc tàn thuốc vào đầu Phùng Hùng mắng.

Hội tình báo không phải là một thế lực nhỏ như Hắc Hùng bang có thể đắc tội, kể cả thế lực phía sau Phùng gia cũng không dám đắc tội.

" Cút đi..., đúng là thằng phế vật...": Phùng Giác Ngưu tức giận nói.

"Dạ...": Phùng Hùng như mọi khi cuối đầu đi ra ngoài cũng ánh mắt oán độc.

Thấy Phùng Hùng ra ngoài, Phùng Giác Ngưu nhìn xuống tập hồ sơ trên bàn nhíu mày lẩm bẩm.

"Rốt cuộc chuyện này là sao? ..."

Bất ngờ tập tại liệu này chính là thông tin của Lý Minh, kể cả việc con trai lão giết cha mẹ Lý Minh cũng có.

Tuy khó hiểu nhưng có một việc lão biết là phùng giá sắp gặp tai họa rồi.

Chuyện này không phải Hắc Hùng Bang có thể đối phó.

Nghỉ đến đây lão lập tức mở máy tính lên liên hệ với ai đó...

~ ~

Trong một khu biệt thự xa hoa tại trung tâm khu 4...

Hai bóng người không ngừng trao đổi...

~ ~

Cũng ở khu 4 nhưng là tại tòa nhà hành chính của thành.

Bên trong một phòng làm việc, một mỹ phụ xinh đẹp, đáng người gợi cảm đang ngồi trước bàn làm việc nghe nhân viên của mình tường tuật lại.

"Thú vị...đây rất có thể là một cơ hội" : Mỹ phụ ánh mắt lấp lóe nói.

Các thế lực trong thành nghề tin bắt đầu điều tra lai lịch của đám Lý Minh.

Bạn đang đọc Mạt Thế : Điên Cuồng Cướp Đoạt. sáng tác bởi yy15016086
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15016086
Thời gian
Lượt thích 21
Lượt đọc 383

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.