Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sinh Mệnh Dược Tể

Tiểu thuyết gốc · 2972 chữ

"Hàng đã đủ...bắt đầu thôi..."

Lý Minh nhìn cổ máy như một cái thùng sắt hình vuông trước mặt cười tự tin nói.

Cổ máy này là máy trắc lọc tinh túy của dị thực vật, loại này rất phổ biến vì giá thành không cao mà lại rất diệu dụng, hắn đã xin Hoa gia một cái.

Kiếp trước vì có kẻ thù khắp nơi nên hắn không hề tin tưởng ai nhưng mỗi lần bị thương nặng thì phải cần dược tể chữa trị.

Người lạ thì không nhờ được nên hắn quyết định tự học.

Sau bao nổ lực, khả năng về dược học của hắn cũng đạt thành tựu khá cao, đây cũng là lý do vì sao hắn có thể nghiên cứu ra cách trị bảo hóa dị năng và học được phương pháp phục hồi và tăng cường cơ quan nội tạng.

Có kinh nghiệm kiếp trước, Lý Minh sử lý từng công đoạn như nước chảy mây trôi, thành thục chẳng khác nào những tiến sĩ được học hàng đầu thế giới kiếp trước.

Đầu tiên là Nấm Sinh Mệnh, nó buộc phải tinh lọc trước vì khi quá 30 phút nó sẻ héo.

Một khi tinh lọc xong thì năng lượng bên trong mới không biến mất.

Thành thục mở máy, đặt Nấm Sinh Mệnh vào cái khay ở giữa hộp.

Hai tay nắm lấy cần điều khiển di chuyển những tia laser cường độ cao đốt cháy vỏ ngoài của nó rồi từ đốt những phần bên trong, để nhiệt lượng ép phần tính túy tập trung lại một chổ, cho đến khi chỉ còn một giọt màu xanh lá như giọt nước, đây là chính là phần tính chất của dược vật.

Cả quá trình chỉ tốn 10 phút nhưng cần đòi hỏi phải tập trung cao độ, chỉ một sơ xuất nhỏ thôi cũng khiến dược vật bị hủy.

Có kinh nghiệm kiếp trước nên hắn dễ dàng hoàn thành mà không mắt lỗi.

Thở ra một hơi trọc khí, sau đó tiếp tục tập trung tinh lọc dược vật khác.

Rễ của Hấp Huyết thụ...mật của Dục tình Xà đều được hoàn thành...

Khó nhất là trích lọc tủy của quái thú, lúc đầu hấn tính sẻ dùng xương của Băng Thần Long nhưng suy nghỉ lại thì thấy phương án này bất khả thi nên hắn chỉ đành lấy tủy của quái thú hệ băng cấp 78.

Muốn tinh luyện tủy của quái thú cấp cao như vậy còn một nhiệt độ cao hơn để ép phần tinh chất tán loạn tập hợp laị mà không tạo thành tổn thương đến phần tủy bên trong.

Vì như đã biết phần tủy nằm bên trong xương, mà xương của quái thú còn cứng hơn cả thép.

Lần này còn là xương của quái thú hệ băng cấp cao, có độ khánh nhiệt cao.

Với thiếc bị lọc hiện tại không thể tinh lọc được, cách này loại.

Như vậy chỉ còn cách thứ hai, gọt mỏng phần xương bên ngoài, đến mức độ có thể dùng laser tinh lọc.

Nghe thì dễ nhưng làm lại không dễ chút nào, xương của quái thú có kết cấu rất chặc, nếu có phần bị loãng đi mà bị tác động mạnh thì toàn bộ sẻ hỏng.

Nhưng muốn gọt mỏng xương quái thú thì cần phải tác động mạnh mới làm được.

Đấy là đối với trường hợp dùng vật cứng cắt.

Với Lý Minh chuyện này vô cùng đơn giản.

Chỉ thấy đầu ngón cái của hắn xuất hiện một luồng khí hình một con dao nhỏ sắt bén.

Đây là hắn dùng nội lực hóa thành, mà khi nội khí chuyển hóa thành nội lực thì mạnh hơn rất nhiều nhưng mọi chuyện đều có cái giá của nó.

Chuyển hóa thành nội lực mạnh hơn nhưng lại mất đi khả năng vô hình của nội khí.

Dù vẫn còn trong suốt nhưng chỉ cần người tinh mắt là có thể nhìn thấy nội lực lưu chuyển, vì nó quá nộng đậm để có thể vô hình.

Quay lại hiện tại...sau khi dùng nội lực ngưng tụ một con dao sắt bén từ ngón tay cái.

Lý Minh cầm lấy khúc xương đùi của quái thú hệ băng, bắt đầu gọt.

Một đường ngọt liệm, một phần của khúc xương bị gọt xuống.

Độ sắt bén còn vượt qua cả dao lam và cứng hơn cả thép.

Nếu mà ngưng tụ thành kiếm thì không biết sẻ thế nào.

Cứ thế, Lý Minh từng đường, từng đường một gọt xuống, Khúc xương rất nhanh từ độ dày 10cm xuống còn 5mm.

Với độ mỏng này đủ để nhiệt độ tia laser tinh lọc tủy rồi, tuy sẻ mất khá nhiều thời gian vì phần tủy này là hệ băng nhưng đành chịu.

Mấy nữ một bên thấy động tác thành thục của hắn cũng ngạc nhiên không thôi.

Các nàng không ngờ hắn còn có tài năng về dược học, hơn nữa trình độ còn vượt xa những tiến sĩ dược học đứng đầu thế giới hiện tại.

Đỗ Nhược Na và Nhược Vân vì đã biết hắn là người trùng sinh từ tương lai về nên chỉ ngạc nhiên thôi.

Sở Nhan thì khác, nàng đã hoàn toàn chấn động hóa đá, hoài nghi nhân sinh trước thiên phú khủng bố vượt qua cả yêu nghiệt của hắn.

Thiên phú khổ tu khủng bố...sở hữu nhiều dị năng mạnh mẽ và cấp độ không thấp...nay còn có trình độ luyện dược vượt qua cả tiến sĩ thế giới..., tên này rốt cuộc có còn là con người không?

Trong khi máy nữ nội tâm dậy sóng trước thiên phú của Lý Minh thì chính chủ đang tập trung toàn bộ tâm trí, tinh lọc tủy đã đến giai đoạn mấu chốt.

Cuối cùng Lý Minh thở ra một hơi, hắn đã thành công tinh lọc tủy thành một giọt nước.

Nhưng Lý Minh chưa thể ăn mừng vì giai đoạn tiếp théo chính là phần khó nhất.

Hắn chỉ có một phần thuốc, không cho phép mình thất bại, nên áp lực của hắn cực kỳ lớn.

Trắc lọc chỉ là phần đơn giản hắn đã làm xong, hơn nữa độ tinh khiết của dược được trắc lọc cực kỳ cao.

Tiếp Theo đây là đến phần khó nhất, hòa trộn tính chất vừa trắc lọc.

Công đoạn này đòi hỏi sự tập trung đến trạng thái 'vô ngã', không bị bất kỳ biến cố gì bên ngoài gián đoạn.

Chỉ cần có chút sơ xót thôi là hỏng toàn bộ.

Hít sâu một hơi điều chỉnh trạng thái đến mức tốt nhất.

Sau đó hắn đặt bốn loại tính chất xuông cái khay ở giữa rồi đóng nắp lại, phong tỏa toàn bộ cái hộp.

Bên hông cái hộp có hai cái lổ để thò tay vào thao tác, nó giống như vật dụng trong các phòng thí nghiệm phóng xạ vậy.

Lý Minh thò tay vào cầm lấy hai cây bút được đặt sẵn bên trong.

Loại bút này là bút phân tử, có thể tích được các hạt phân tử mà không làm ảnh hưởng đến cụm của nó.

Mắt Lý Minh áp vào kính hiển vi phân tử, nó có thể nhìn rõ các hạt phân tử.

Ánh mắt tập trung cao độ nhìn vào, hai tay cũng bắt đầu di chuyển cực nhanh.

Nếu là người thường thì không dám làm nhanh như vậy.

Nhưng cơ thể hắn mạnh mẽ, thao tác này đối với hắn vô cùng đơn giản, hơn nữa độ chính xác tuyệt đối.

Hai tai Lý Minh di chuyện lưu loát như hắn đang vẽ.

Từng cụm với 4 phân tử khác nhau được hắn tạo thành và liên kết các cụm lại với nhau chuẩn xác.

Đỗ Nhược Vân được hắn cỏng trên lưng là người chứng kiến tất cả, ánh mắt nàng mơ hồ, đầu óc choáng váng khi nhìn động tác của Lý Minh.

Cuối cùng nàng nhắm mắt lại không dám nhìn nữa, nàng sợ nếu còn nhìn sẻ bị tẩu hỏa nhập ma mất.

Hai nữ bên này cũng hiểu chuyện đứng cảnh giác cho hắn, không để bất cứ biến hóa nào làm phiền hắn.

Lý Minh tập trung đến mức kể cả mồ hôi ra đầy mặt mà cũng không biết.

Sau nữa tiếng, hai tay Lý Minh cuối cùng cũng đã dừng lại.

Thân thể hắn lảo đảo ngã xuống, may mắn có Đỗ Nhược Na nhanh tay nâng lại ôm vào lòng.

"Hộc hộc...thành...công rồi...hộc hộc...": Lý Minh ánh mắt mửng rở thở dốc cười nói.

Hắn đã thành công tạo ra Sinh Mệnh dược tể, tuy có chút choáng váng sau thời gian dài tập trung cao độ.

"Làm bản thân thành ra thế này anh còn cười được...": Đỗ Nhược Na lên tiếng trác mắng nhưng nụ cười trên miệng đã bán đứng nàng.

Trong lòng nàng đang mừng rở và hạnh phúc.

Mừng rở vì con gái sắp được cứu..., hạnh phúc là vì hắn đối với mẹ con nàng quá tốt...

Đời này có nam nhân này bên cạnh nàng đã thấy đủ rồi.

Lý Minh bị nàng mắng chỉ cười cười cho qua chuyện.

Hắn ôm Đỗ Nhược Vận vào lòng, lấy ra Sinh Mệnh dược tể nói.

"Em uống đi...nó sẻ giúp em hồi phục hoàn toàn cơ quan nội tạng bị tổn thương..."

"Vâng...": Đỗ Nhược Vân ánh mắt hạnh phúc không hề nghi ngờ nhận lấy dược tể đưa lên uống.

Dược tể vừa vào bụng, nó liền hóa thành một luồng năng lượng ôn hòa phát tán đi khắp cơ thể Đỗ Nhược Na.

"Ưm...á...sướng..."

Cảm giác cơ thể được một lực lượng ôn hòa bao bọc không ngừng hồi phục.

Một cảm giác dễ chịu toàn thân trước nay chưa từng có khiến nàng rên lên, phát ra âm thanh xấu hổ.

Lý Minh cố gắn áp chế dục hỏa vừa bị tiếng rên thánh thót của nàng kích phát, thầm mắng tiểu yêu tinh.

Nàng đã vốn đẹp không gì tả nổi rồi, dù còn nhỏ nhưng thân thể đã phát dục rất sớm.

Da trắng như tuyết, ngực có chút quy mô tròn chịa ngẩn cao, vòng eo thon mềm mại như thủy xà, đôi chân không dài lắm nhưng thon thẻ trắng ngần, cặp mông tuy không to bằng Đỗ Nhược Na những vẫn tròn chịa căng đét cực kỳ mê người.

Đặc biệt cái khí chất thanh thuần pha lẩn chút tinh nghịch càng khiến người ta mê mẫn.

Lý Minh đang ôm vưu vật như vậy trong lòng, còn nghe âm thanh gợi tình từ cái miệng nhỏ nhắn kia thì sao không nứng cho được.

Đỗ Nhược Vân sau một lúc tra tấn Lý Minh bằng những âm thanh kia thì cũng đã hồi phục.

Lúc trước khi được dị năng của Lý Minh cường hóa cơ thể, nàng chỉ có cảm giác sướng khi được cường hóa và sức mạnh cơ thể được nâng lên.

Nhưng lúc này, sau khi hồi phục hoàn toàn, nàng có thể nhận chính xác sức mạnh cơ thể.

Cơ thể cũng trở nên nhẹ đến mức gần như nàng không cảm nhận được sức nặng của cơ thể.

"Thật thần kỳ...": Đỗ Nhược Vân hai tay nắm lại, ánh mắt rung động trước sức mạnh của bản thân, khó tin thốt.

Sau một lúc hưng phấn, Đỗ Nhược Vân bình tỉnh lại, nàng quay qua ôm chặc Lý Minh, hạnh phúc, ngọt ngào nói : "cảm ơn anh..."

"Ngốc...giữa chúng ta cần phải cảm ơn sao?...nếu lần sau em mà còn nói vậy là anh giận đấy...": Lý Minh ôm nàng yêu thương mắng.

"Em biết rồi...hì hì...": Đỗ Nhược Vân thoát khỏi lòng hắn lè lưỡi cười tinh nghịch nói, thập phần đáng yêu.

Nàng cảm nhận được với cơ thể hiện tại đã đủ mạnh để áp chế năng lượng bảo hóa trong người nên không cần hắn áp chế nữa.

Lý Minh thấy nàng muốn tự áp chế bảo hóa liền kéo nàng lại, đánh vào cặp mông tròn trắng nõn của nàng một cái.

"Ưm...sao lại đánh người ta...": Đỗ Nhược Vân bất ngờ bị đánh liền ủy khuất nói.

"Em còn dám nói..., tuy cơ thể em hiện tại có thể chịu được năng lượng bảo hóa nhưng cơ thể sẻ bị tàn phá, tuy không nghiêm trọng nhưng sẻ khiến căn cơ của em bị ảnh hưởng...hiểu không...": Lý Minh tức giận trừng mắt giáo huấn.

"Em biết lỗi rồi...": Đỗ Nhược Vân ủy khuất đáng thương nhận lỗi.

"Cố đợi một thời gian nữa nhé...khi bảo hóa bị giải quyết hoàn toàn, em muốn làm gì anh cũng chiều...": Lý Minh nhìn bộ dạng đáng thương của nàng thì mềm lòng nói.

"Thật sao?...": Nghe đến việc này, sắc mặt Đỗ Nhược Vân xoay chuyển 360 độ, vui vẻ hỏi.

Lý Minh giật mình, không hiểu sao hắn có cảm giác lạnh sống lưng nếu đồng ý với nàng nhỉ.

"À...thời tiếc hôm nay thật đẹp nhỉ...Nhược Na chúng ta đi săn tiếp khôn...": Ngay lập tức Lý Minh giả ngu đánh trống lãng.

"Đáng ghét...đừng hòng đánh trống lãng, em ghim câu nói kia rồi đấy, đến lúc đó anh mà không thực hiện thì biết tay em...": Đỗ Nhược Vân thấy tên này đánh trống lãng liền tức giận phồng má uy hiếp.

Nhìn biểu hiện 'đố anh dám từ chối' kia của nàng, Lý Minh biết thể chối thì bất đắc dĩ gật đầu.

Hắn thật hối hận khi mềm lòng, đúng là cái miệng hại cái thân mà.

Đỗ Nhược Na thấy hắn bó tay liền bậc cười, tên này cũng có lúc lở lời nhỉ.

Trong khí cả nhà ba người đang hạnh phúc cười đùa thì bên này, Sở Nhan nhìn họ với ánh mắt phức tạp.

Không hiểu sao trong lòng nàng xuất hiện cảm giác mất mát và ủy khuất.

Lý Minh cũng để ý thấy ánh mắt của nàng nhưng hắn làm như không thấy, vì hiện tại chưa phải lúc.

Giữa hai người vẫn tồm tại một vách ngăn mà phải tự nàng vượt qua.

Nếu hiện tại hắn tỏ tình với nàng và nàng đồng ý thì tình cảm này sẻ không vững chắc cùng với vách ngăn kia sẻ khiến quan hệ của hai người không hoàn hảo, hắn không muốn như thế.

"Được rồi...người của chúng ta đến rồi..."

Sau một lúc ồn ào, Lý Minh cảm giác được phương xa có không ít máy bay hướng về bên này, không cần nghỉ cũng biết là ai tới.

Cả đám cũng nghiêm túc trở lại, Sở Nhan cũng thu lại tâm tư, hít sâu một hơi trở lại tính cách lúc trước.

Quả nhiên như Lý Minh nói, sau một lúc 4 chiếc máy bay có kích thước 50m dài rộng đáp xuống cách bọn họ không xa.

Cửa khoang thuyền mở ra, từ bên trong mấy chục người trang bị tận răng chạy ra cảnh giác xung quanh.

Đám người lão Sẹo cũng từ trong một chiếc đi ra, nhìn thấy Sở Nhan cả đám vui mừng chạy tới.

"Đội trưởng...mọi người vẫn....có quái thú, chuẩn bị chiến đấu..." : Cả đám chạy tới Chào nhưng đột nhiên Băng Ngục Lang lao ra trước mặt khiến cả đám giật mình kinh hô.

"Dừng lại...không phải địch..."

Thấy Băng Ngục Lang sắp lao lên tấn công thì Lý Minh lên tiếng ngăn lại.

Ngay lập tức nó thu lại khí thế quay về bên cạnh hắn.

Đám người Hoa gia thấy vậy liền kinh ngạc ngây người.

Con quái thú khủng bố này là sủng thú của thanh niên kia sao?.

Bọn họ bị uy áp cường đại cùng sát khí của Băng Ngục Lang làm cho sợ hãi xém xoán ra quần.

Cả đám cứ nghỉ lần này chết chắc rồi thì thấy con quái thú khủng bố này lại nghe lời Lý Minh, chứng tỏ hắn là chủ nhân của nó.

Như vậy sao không kinh hãi cho được.

Đám lão Sẹo, ánh mắt như gặp quỷ nhìn Lý Minh.

Họ không ngờ hắn ngoài thực lực khủng bố ra còn có một con thú sủng còn cường đại hơn, cái này còn có thiên lý không.

"Khoan...nó chẳng phải là Băng Ngục Lang từng đánh bị thương các trưởng lão rồi đào thoát sao?..." : Một người trong đội xử lý từng có mặt trong chiến dịch vừa nãy kinh hô.

"Đúng rồi, tôi cũng có mặt ở đó...đúng là nó...": Một người khác cũng lên tiếng.

"Nhưng không phải nó bị trọng thương rồi sao?...nhìn nó không giống như bị thương...": Một người khác nhận ra điểm bất thường lên tiếng.

Đám lão Sẹo nghe vậy liền giật mình kinh hãi, nếu nói như vậy là Lý Minh vừa thu phục được nó sao?

Không...tuyệt đối không thể có chuyện đó, hư cấu đến khó tin...

Một con quái thú khiến cho mười mấy cường giả cấp 93 trở lên ăn hành còn đảo tẩu thành công, dù bị trọng thương nhưng chiến lực vẫn không hề thấp.

Chưa kể là còn thu phục so với giết khó hơn ngàn lần.

Lý Minh thấy cả đám nhìn mình với ánh mắt như nhìn quái vật thì thấy không tự nhiên, phất tay thu Băng Ngục Lang vào.

Biết vậy hắn thu nó vào trước khi bọn họ tới, vì sợ vạn nhất là địch tới nên hắn mới để nó lại phòng trường hợp xấu.

Làm xong nắm lấy tay hai nữ đi tới...

Bạn đang đọc Mạt Thế : Điên Cuồng Cướp Đoạt. sáng tác bởi yy15016086
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15016086
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 17
Lượt đọc 331

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.