Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dậy Sóng

Tiểu thuyết gốc · 3123 chữ

Trên máy bay...

Sau một trận ồn ào, cuối cùng đám người Lý Minh lên một chiếc máy bay đi về trước, còn lại để cho đội xử lý giải quyết.

Vì quá mệt mỏi, Lý Minh đi ra sau nghỉ ngơi để lại đám người đội của của Sơ Nhận.

"Đội trưởng...rốt cuộc chuyện gì sảy ra vậy...?": Thấy Lý Minh đã rời đi, cả đám xúm lại hỏi Sơ Nhan.

Từ nãy tới giờ vì chưa hết sợ màng 'bị chó hù' nên cả đám vẫn kiêng dè Lý Minh không dám hỏi gì.

Khi hắn đã đi thì người duy nhất biết chuyện phải bị tra hỏi rồi.

Sơ Nhan nghe vậy thì âm thầm gắt một tiếng, câu hỏi này khiến nàng nghỉ đến trải nghiệm hương diễm khó quên trong hang rồng, hình bóng Lý Minh lại hiện ra trong đầu.

Trong lòng cực kỳ xấu hổ nhưng bên ngoài nàng vẫn tỏ ra lạnh lùng phất tay nói.

"Cũng chẳng có chuyện gì...

Lúc chúng ta tách ra, bọn tôi chạy thoát được con quái thú bá chủ kia và trốn trong một hang động, tình cờ bên trong gặp chút cơ duyên thăng tiến thực lực...

Lúc tên kia ra ngoài thám thính, thì không biết mang về từ đâu con sói kia dọa tôi một phen...

Sau đó bọn tôi tiếp tục kế hoạch, còn về đống quái thú bị giết kia là do cậu ta và con sói làm đấy...": Sở Nhan bịa chuyện nói.

Nàng đã hứa với Lý Minh giữ bí mật cho hắn nên đành bịa chuyện nói dối.

Nhưng nàng cũng không thật sự nói dối, vì cơ duyên là thật chỉ là nàng biến tấu nó khác đi một chút mà thôi.

Đám quái thú kia quả thật là do hắn giết, nàng không nói dối.

"Hả?...đơn giản như vậy?..."

Cả đám ngẩn người, họ cứ nghỉ chuyện sẻ ly kỳ lấm chứ.

"Đơn gian?...các người thử trải nghiệm xem có đơn giản hay không...lão nương xém mất... vì cái chuyện đơn giản đó đấy..."

Sở Nhan trở lại tính phóng khoán hoang dã đập bàn nói, nhưng khi nhắt tới chữ mất thì lại ngập ngừng mới nói tiếp.

Nàng đâu thể nói xém mất trinh được, có chết cũng không nói.

Cả đám đã quen với tính cách này của đội trưởng nên không lấy làm lạ, chỉ là sao nàng lại ngập ngừng nói không liền mạch như vậy, Không giống nàng chút nào.

Sở Nhan thấy cả đám dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn mình thì trong lòng giật thóp.

Quả thật trước giờ nàng đều nói chuyên xôn xả phóng khoán có bao giờ ngập ngừng thế này đâu.

"Các người nhìn tôi làm gì, lão nương thừa nhận bản thân sợ được chưa...

Các người thử bị hơn ngàn con quái đuổi thử xem có sợ không...hừ..." : Sở Nhan nhanh trí liền giả vờ tức giận quát.

Cả đám nghe liền hiểu, quả thật chuyện này nói ra quả thật xấu hổ, bảo sao ngập ngừng không muốn nói.

"Tôi đi nghỉ đây, tới nơi thì gọi tôi...": Sơ Nhan lập tức đứng dậy nói, không đợi cả đám nói gì liền đi.

Nàng sợ ở lại sẻ bị họ tra hỏi thêm nên chuồn cho lành.

Cả đám dù còn nhiều chuyện muốn hỏi nhưng nghỉ lại nàng vừa trải qua một ngày mệt mỏi nên không làm phiền.

~ ~

Một bên khác tại Hoa gia...

Đám người Hoa Học Bá đang bận giải phẩu Đại Địa Long.

Vì muốn giữ bí mật, nên chỉ có nội bộ Hoa gia tham gia vào quá trình này.

Hoa Học Bá cũng tham gia vào mổ xẻ, tất nhiên Tinh thạch của nó là thứ lão lấy đầu tiên, đây là chìa khoá bước vào cánh cửa Hoàng Đế của lão, không thể sơ xuất.

"Lão gia chủ..., gia chủ gọi người qua phòng ngài ấy...là chuyện gấp...": quản gia mới của Hoa gia đi đến cung kính nói.

"Nó có nói là chuyện gì không?" : Hoa Học Bá nhíu mày hỏi.

"Dạ...gia chủ không nói...": quản gia lắc đầu đáp.

"Được rồi, vậy thì đi thôi...": Hóa Học Bá nhíu mày thật sâu, trong đầu lão xẹt qua vô số nguyên nhân.

Lão hiểu Hoa Học Hành là người thế nào, nếu không có chuyện trọng đại sẻ không dùng từ 'chuyện gấp' đâu.

Đối với loại chuyện này, chuyện lão nghỉ tới đầu tiên là thông tin lão đoạt được quái thú cổ đại truyền ra, dẫn đến đám gia tộc kia có động thái.

Lão cũng nghỉ đến vấn đề xấu nhất là sảy ra chiến tranh giữa các gia tộc.

Chuyện này khả năng cao sẻ sảy ra, đứng trước lợi ích như vậy ai mà kìm nén được tham lam.

Suy nghỉ một lúc cũng đã đi đến phòng làm việc của Hoa Học Hành.

Lão tự nhiên đẩy cửa đi vào mà không cần gõ cửa.

Vừa bước vào lão liền nhíu mày, vì trong phòng không chỉ có Hoa Học Hành mà còn có Sở Như Ý và La Phương Hoa nữa.

Nhưng thứ làm lão nhíu mày là phản ứng trên khuôn mặt họ.

Hai nữ thì đã đứng hình, ánh mắt kinh hãi khó tin nhìn vào màng hình máy tính.

Hoa Học Hành thì phong phú hơn, ngoài ánh mắt khó tin còn có vui mừng và lo lắng.

Phải là chuyện gì mới có thể khiến cho những người có tâm cảnh vững vàng phản ứng như vậy?

Hoa Học Bá lập tức đi đến xem rốt cuộc là chuyện gì.

"Chuyện gì sảy ra...?": Lão vừa đi tới hỏi.

Hoa Học Hành thấy ông già đi tới liền đứng lên trịnh trọng nói.

"Cha...vì hạnh phúc của Ý Nguyệt, cha buộc phải tấn cấp Hoàng Đế..."

"Còn đồng ý với lời của Học Hành...": Sơ Như Ý gật đầu phụ họa.

"Lão già ông phải tấn cấp Hoàng Đế đấy, nếu không sẻ biết tay tôi...": La Phương Hoa dữ dằng hơn trực tiếp uy hiếp.

"Hả?????...." : Hoa Học Bá nghe ba người nói thì ngớ người luôn.

Lão có tấn cấp Hoàng Đế hay khôn thì liên quan gì đến hạnh phúc của cháu gái?

Mấy người có thể nói tiếng người được không.

Thấy lão như vậy, Hoa Học Hành mở màng hình chiếu lên cho lão xem.

Hoa Học Bá nhìn lên, lão muốn xem điều gì mà khiến mấy người kia phản ứng thái quá như vậy.

Bên trên màng hình đang chiếu cảnh bãi chiến trường với hàng ngàn xác quái thú nằm ngổn ngang cùng với đội xử lý đang thanh lý, không có gì nổi bậc.

Mặt hoa Học Bá đen lại, quay qua trừng mắt tức giận nói. :"ta cần lời giải thích?"

Lão đang nghỉ ba người hợp sức trêu lão.

"Cha không thấy có gì kỳ quái trong đó hay sao?" : Hoa Học Hành lên tiếng.

Hoa Học Bá nghe vậy quay lại xem thật kỷ nhưng cũng không phát hiện gì bất thường, trán lão nổi lên gân xanh, tức giận quát : "Thằng mất dịch, đừng có úp úp mở mở nữa...mau nói, không cho ta lời giải thích hớp lý thì cả ba người sẻ biết tay ta..."

Hoa Học Hành thấy lão cha bắt đầu không còn kiên nhẫn liền nói thẳng. : " tất cả chuyện này là do mình ứng cử viên cháu rể tương lai của người làm đấy..."

Phốc...

Hoa Học Bá vừa nghe như sét đánh ngang tai phun ra một ngụm, không dám tin vào tai mình hỏi lại : "ngươi vừa nói cái gì?"

"Lý Minh một mình giết sạch hơn ngàn quái thú, trong đó có mấy chục con cấp 70-80..." : Hoa Học Hành nhắc lại còn nhấn mạnh câu mấy chục con quái thú cấp cao.

"Cái...cái này...vô lý, quá vô lý...": Hoa Học Bá nghe xác nhận, ánh mắt khó tin thốt lên.

Nó quá hư cấu, phải biết một người cấp độ 95 cũng không dám chắc có thể diệt sạch hàng ngàn con quái thú chứ đừng nói một thanh niên chỉ với thực lực Thất Trùng Thiên khổ tu.

Mà bên trong đám đó còn có mấy chục con cấp cao nữa, dù hắn thực sự có bản lĩnh đánh bại chúng đi nữa cũng bị số lượng mài chết.

Trừ khi chúng đứng yên cho giết, mà chuyện này còn hư cấu hơn việc một mình hắn giết sạch.

"em dâu đi cùng cậu ta truyền tin về nói cậu ta sở dị năng Thần thoại của Thần Zurs trong thần thoại cổ đại...": Hoa Học Hành bơm thêm một câu.

Phốc...

Hoa Học Bá lần nữa phun ra một ngụm, ánh mắt khiếp sợ trước thiên phú khủng bố của hắn.

"còn...còn chuyện gì nữa thì nói ra hết luôn đi..." : Hoa Học Bá có áp chế cảm giác muốn túm cổ Lý Minh về làm rể, run giọng nói.

"Cậu ta còn thu phục được Băng Ngục Lang đã khiến đám lão Cầm bị thương...": Hoa Học Hành hít sâu một hơi run giọng nói.

Cái này mới là cái khiến ông khiếp sợ, một quái thú có thực lực không thua kém Hoa Học Bá lại bị Lý Minh thu phục, không muốn khiếp sợ cũng không được.

Phốc...

Hoa Học Bá nghe tin giật gân nhất liền phun một ngụm nữa ngã ngữa, ánh mắt hoài nghi nhân sinh luôn.

Hiện tại lão mới hiểu ba người kia lại nói mấy câu lạ lùng như vậy là có ý gì.

Với thiên phú khủng khiếp đó trở thành Hoàng Đế là việc vài năm thôi.

Hoa Ý Nguyệt không thể tu luyện, muốn theo đuổi hắn thì cần Hoa gia chống lưng.

Mà Hoa gia hiện tại không đủ tầm để chống lưng cho nàng.

Sở dĩ Hoa Học Bá và đám người có suy nghỉ 'tình yêu cần có sự cân bằng về địa vị' này là vì quy tắc mạnh có quyền đã ăn sâu vào tiềm thức nên suy nghỉ lệch vĩ đạo như thế này là chuyện thường.

Không chỉ có họ mà hầu hết người trên thế giới này đều có suy nghỉ này.

Nhìn phản ứng của lão, hai nữ dùng ánh mắt đồng cảm nhìn lão.

Hai nàng sau khi biết sự thật cũng sốc đến mức xém ngất.

"Không được... nhanh chuẩn bị vật dụng cần thiết để ta bế quan , cháu rể này ta muốn chắc rồi..." : Hoa Học Bá lấy lại tinh thần liền ra lệnh.

Chuyện này không chỉ vì hạnh phúc của Hoa Ý Nguyệt mà còn liên quan đến lợi ích của Hoa gia.

Tiềm lực của Lý Minh thậm chí vượt qua vị mạnh nhất thế giới hiện tại.

Chỉ cần hắn trưởng thành, lợi ích hắn mang lại cho Hoa gia là cực kỳ khủng bố.

Từ tiền tài cho tới địa vị và quyền lực, không thiếu cái nào...

"Con đã cho người chuẩn bị rồi, ước chừng 3 ngày là chuẩn bị xong...": Hoa Học Hành lên tiếng.

Ông còn vội hơn Hoa Học Bá, nếu để kẻ khác biết được thiên phú khủng bố của Lý Minh sẻ dùng mọi thủ đoạn lôi kéo.

Hắn lại là thanh niên khí huyết phương cương, dù có thông minh đến đâu cũng khó cưỡng lại điều kiện của đám người kia đưa ra, đặc biệt là chiêu mỹ nhân kế.

"Liên lạc với Ý Nguyệt bảo con bé tận lực lôi kéo cậu ta...": Hoa Học Bá trầm tư một lúc nói thêm.

"Cha à...ngài không phải không biết tính cách con bé, nếu làm vậy sẻ khiến con bé tức giận, không những không lôi kéo được mà còn làm hỏng chuyện đấy...": Hoa Học Hành bất đắc dĩ nói.

Con gái lão cái gì cũng tốt, chỉ có cái tính ương bướng ngang ngạnh là khiến ông đau đầu.

Hoa Học Bá nghe con trai nói liền nhớ ra, quả thật tính cách của Hoa Ý Nguyệt cực kỳ ghét chuyện sắp xếp này.

Nhìn vào chuyện con trai tên hội trưởng kia, chỉ đi gặp mặt thôi nàng đã nổi giận đùng đùng rồi.

"Vậy thì tàm thời tạo điều kiện để hai đứa nó tiếp xúc nhiều hơn, ta không tin cháu gái ta xinh đẹp đoan trang như vậy cậu ta không động lòng...": Hoa Học Bá đề nghị.

Lão cực kỳ tự tin ới nhan sắc của cháu gái, chỉ cần tạo điều kiện và đẩy thuyền một chút, lão không tin Lý Minh không đổ.

" Trong thời gian ta bế quan, ngươi phải tăng cường phòng vệ..., đám kia mũi rất thính, chuyện không giấu được lâu đâu...": Hoa Học Bá chuyện qua vấn đề gia tộc.

Lão sống lâu kinh nghiệm nhiều, biết dù có giấu kỷ cở nào cũng sẻ lộ ra, chỉ là sớm hay muộn thôi.

Tăng cường phòng vệ cho chắc, nếu có biến cố còn kịp thời ứng phó.

" Con đã thông báo với các thế lực phụ thuộc điều người đến tổng bộ, ước chừng mai sẻ tới..., hơn nữa con còn tung tin là để phòng vệ nghiên cứu mới của chúng ta để đánh lạc hướng...

Chắc có thể câu kéo một thời gian...": Hoa Học Hành nghiêm túc đáp.

"Vậy chẳng phải bản thiếc kế kia sẻ gặp nguy hiểm sao?" : Hóa Học Bá nhíu mày nói.

Tầm quan trọng của bản thiếc kế kia không kém chuyện này, chỉ là về mặc lợi ích lâu dài thì chuyện lão đột phá quan trọng hơn thôi.

"Cha yên tâm...con đã đưa nó đến phòng nghiên cứu số 1 rồi...tuyệt đối không lộ được...": Hoa Học Hành cười tự tin đáp.

"hahaha...tốt...tốt...": Hoa Học Bá nghe đến phòng nghiên cứu số1 thì ánh mắt hơi cô lại, cười lớn nói.

Phòng nghiên cứu số 1 là nơi tuyệt mật nhất của Hoa gia, đến cả hội trưởng hội tình báo cũng không biết sự tồm tại của nó và tất nhiên cao tầng hoa gia cũng không biết.

Kể cả hai nữ La Phương Hoa cùng Sở Như Ý cũng chỉ biết nó tồm tại chứ không biết địa điểm ở đâu.

Vì vị trí phòng nghiên cứu chỉ truyền lại cho gia chủ đời tiếp theo thôi.

Những nhân viên ở đó cũng phải sống cả đời bên trong,để đảm bảo bí mật.

"Được rồi...kể từ giờ cho đến khi ta xuất quan, không được phép nhắc đến chuyện này, cho đám kia thêm chút lợi ích để họ im miệng...

Bên phía Ý Nguyệt cũng phải để ý kỷ, không được để cháu rể quý của ta chạy mất...": Hoa Học Bá dặn dò thêm.

"Con biết phải làm gì...cha yên tâm...": Hoa Học Hành trịnh trọng đáp.

"Được rồi giải tán hết đi...": Hoa Học Bá hài lòng nói.

Nói xong lão tiếp tục quay lại giám sát quá trình mổ xẻ xác quái thú cổ đại.

Hai nữ La Phương Hoa, Sở Như Ý dẫn nhau đi shopping, để lại Hoa Học Hành với đống công văn chất như núi.

~ ~

Ở một tòa thành rộng lớn gấp mấy lần Thành Tán Tâm...

Bên trong một khu biệt thự cực kỳ tráng lệ và xa hoa...

Trong một góc của khu biệt thự đó, hai bóng người đang xì xầm bàn tán...

Một người mặt vest như quản gia đang báo cáo việc gì đó cho trung niên ngồi trước mặt.

Trung niên này tầm 50 tuổi , khuôn mặt có chút điển trai để râu quai nón.

Ánh mắt trầm tỉnh sắt lẹm nghiêm nghị, chứng tở là một người đa mưu túc trí và có thân phận không đơn giản.

"Ngươi chắc chứ...": Trung niên nghe xong ánh mắt sắt lẹm nhìn quản gia hỏi.

"Thuộc hạ có 8 phần chắc chắn...": Quản gia bị ánh mắt kia nhìn thì sợ hãi cùng với khí thế trung niên phát ra khiến thân thể hắn run rẩy nhưng vẫn cố cung kính đáp.

"Chuyện này không phải chuyện nhỏ..., đi điều tra thêm đi, ta cần 10 phần chắc chắn mới có thể hành động...": Trung niên nhíu mày trầm tư sau đó ra lệnh.

"Vâng...thuộc hạ đi ngay...": Quản gia cung kính đáp rồi đi ra ngoài.

"Haizz...nếu là thật, thì đám kia cũng đánh hơi được, Hoa gia...rốt cuộc các người đang che giấu thứ gì...": Trung niên nhíu mày lẩm bẩm.

Đột nhiên lúc này từ trong góc phòng, một bóng đen hiện ra quỳ một chân nói.

"Gia chủ...bên phía Hoa gia có động tỉnh lớn...

Bọn họ bí mật điều động người của các thế lực phụ thuộc về tổng bộ, bên tổng bộ canh gác cũng chặc chẻ hơn..."

"Có biết nguyên nhân chúng điều động nhân thủ không?" : Trung niên ánh mắt lấp lóe hỏi.

"Nội gián của chúng ta bên đó trả giá bằng tính mạng báo về...bọn họ vừa phát minh ra một công nghệ vượt thời đại...

Cụ thể là gì thì vẫn chưa điều tra được...": bóng đen đáp.

Trung niên lông mày nhíu càng chặc, chuyện vừa rồi và chuuện này vô cùng mâu thuẩn.

Có khả năng một trong hai là hỏa mù do Hoa gia tung ra để che giấu cái còn lại.

Cũng có thể cả hai đều là giả để che giấu bí mật lớn hơn.

" Giỏi...Hoa gia các người giỏi lắm..., tận lực điều tra, dù phải hi sinh tất cả nội gián cũng phải điều tra bằng được..., ta muốn xem bí mật mà chúng che giấu là gì...": Trung niên cười lạnh ra lệnh.

"Rõ..": Bóng đen nhận lệnh biến mất trong bóng tối.

~ ~

Một bên khác...

Cũng trong một căn phòng xa hoa, cũng có hai người đang xì xầm...

"Mẹ nó...Hoa gia đang chơi trò gì vậy chứ...

Điều tra...điều tra cho ta, ta muốn biết trong hồ lô họ có gì...": bóng đen ngồi trước bàn làm việc lên tiếng.

"Rõ...": bóng đen bên dưới nhận lệnh rời đi.

"không được...ta phải đích thân đi điều tra..."

~ ~

Không chỉ có hai thế lực này mà toàn bộ thế lực lớn trên thế giới nhận được tin cũng nháo nhào đi điều tra.

Nhất thời Hoa gia trở thành mục tiêu bị cả thế giới chú mục...

Sóng ngần bắt đầu nổi lên...

Bạn đang đọc Mạt Thế : Điên Cuồng Cướp Đoạt. sáng tác bởi yy15016086
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15016086
Thời gian
Lượt thích 20
Lượt đọc 313

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.