Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Duyên phận.

Tiểu thuyết gốc · 3545 chữ

" Mẹ đừng động thủ...là anh ấy cứu mạng con..." : giọng nói nóng vội của thiếu nữ vang vọng dưới gầm cầu.

Trước mặt thiếu nữ lúc này là một mỹ thiếu phụ cực kỳ xinh đẹp.

Nàng có mái tóc đen tuyền dài chạm mông cột thành đuôi ngựa.

Khuôn mặt xinh đẹp, làn da trắng như tuyết, đôi môi đỏ như máu trơn bóng quyến rũ, kết hợp hai mắt phượng quyến rũ có thể mê hoặc nam nhân.

Thân hình nóng bỏng thon dài đầy mê hoặc của một mỹ phụ nhưng khuôn mặt nàng lại rất trẻ tầm 20 tuổi.

Nếu nàng không có khí chất thành thục của mỹ phụ thì nhìn vào chẳng khác nào thiếu nữ.

Đặc biệt bộ đồ bó sát bao bọc toàn thân khoe ra bộ ngực to tròn vễnh cao cùng cặp mông căn tròn mê người càng tôn lên khí chất thành thục mê người của nàng.

Mỹ thiếu phụ có dung mạo 7 phần giống thiếu nữ nếu không được thiếu nữ gọi là mẹ thì ai cũng nghĩ họ là chị em.

Nhưng hiện tại cảnh tượng có chút quỷ dị, mỹ phụ ánh mắt sát khí cầm dao hướng về đầu thanh niên chỉ còn cách 1cm.

May mà thiếu nữ kịp la lên nếu không thanh niên đã bị một dao xuyên táo rồi.

Mà mỹ phụ này không ai khác chính là sát thủ chi vương Sát Quả Phụ.

Khi nghe tin con gái bị kẻ khác bắt đi, nàng lúc đầu không tin đứng một bên nấp trong bóng tối quan sát đám người kia.

Ai biết mấy tên đó có dùng kế lừa nàng đi tìm còn bản thân âm thầm bắt con gái nàng rời đi hay không.

Khi thấy đám người đó điều động nhiều người đi tìm nàng liền biết chuyện này là thật.

Nàng điên cuồng vận dụng một năng lực trong dị năng bóng tối có tên Lãnh Địa Tối Tăm tìm kiếm.

Năng lực này giúp nàng kết nối với những chổ có bóng tối trong bán kính 100m.

Trong Lãnh Địa Tối Tăm của nàng mọi bóng tối đều do nàng kiểm soát.

Nàng còn có thể dịch chuyển tùy ý bên trong lãnh địa của mình.

Nhưng vì dùng năng lực này tiêu tốn rất nhiều năng lượng và thể lực chỉ khi bất đắc dĩ nàng mới dùng.

Nên khi bị đám kia bao vây nàng vẫn không dùng đến năng lực này.

Không phụ sự kỳ vọng của nàng, sau vài phút tìm kiếm nàng liền phát hiện nơi ẩn nấp của kẻ bắt con gái nàng.

Hơn nữa nàng còn thấy cả hai đang khỏa thân ôm nhau.

Tưởng con gái bị kẻ kia làm nhục, nàng liền tức giận sát khí trùng thiên lập tức dịch chuyển tới.

Không nói không rằng rút dao đâm Lý Minh đang bất tĩnh.

May mắn thiếu nữ nhanh mắt phát hiện kinh hô mới cứu hắn từ tay tử thần.

"Chuyện gì đã xảy ra...?" : Mỹ phụ nghe con gái nói liền thu tay nhíu mày hỏi.

" Lúc nãy con bỏ chạy trong lúc nguy hiểm vô tình kích hoạt dị năng dẫn đến bảo hóa..

Là anh ấy ra tay cứu con, thậm chí không tiếc thương tổn bản thân dùng cấm thuật Thiêu Đốt đột phá truy sát...

Hơn nữa còn dùng dị năng hút năng lượng bảo hóa giúp con không bị đau đớn hành hạ.

Một khi con rời khỏi anh ấy sẻ bị năng lượng bảo hóa tàn phá.

Cũng vì vậy mà anh ấy bị trọng thương ngất đi.

Còn quần áo là bị đống băng nát vở, không hề liên quan tới anh ấy...." : thiếu nữ vội vàng lên tiếng giải thích nhưng câu cuối lại ngượng ngùng cuối đầu, giọng nói cũng lí nhí như muỗi kêu.

Mỹ phụ nghe con gái kể lại liền nhiếu mày nhìn thảm trạng của Lý Minh rồi gật đầu, nàng nhìn ra hắn mới có cấp 4, muốn đột phá vòng vậy nhất định phải dùng thiêu đốt, nàng đã có chút tin tưởng.

Nhưng cũng thở dài vì con gái vẫn còn quá ngây thơ.

Dù là trong xã hội thời bình cũng không có ai giúp người là không có mục đích cả, huống chi đây là mạt thế.

Tuy vậy nàng không nói với con gái, nàng muốn con gái tự nhận ra.

Việc này có thể giúp nàng trưởng thành hơn.

Thở dài một tiếng đi đến nắm tay con gái, một lực lượng bóng tối mạnh mẽ xuất hiện chuẩn bị truyền qua tay thiếu nữ.

Đột nhiên một giọng nói trầm thấp có chút suy yếu vang lên.

"Nếu không muốn em ấy chết thì đừng làm như vậy..."

Mỹ phụ giật mình ngay lập tức rút dao kề vào cổ Lý Minh sát khí lâm lâm hỏi : "ngươi nói gì?"

Lý Minh không biết từ bao giờ đã tĩnh lại, hai mắt mở lớn đối mắt với mỹ phụ bình tĩnh nói.

"Bỏ dao xuống đi, nếu tôi muốn hại còn gái cô thì không cần phải đặt bản thân vào tình thế nguy hiểm như vậy..."

Lý Minh là Hoàng Đế, mà để đạt được danh hiệu này ai mà chẳng đi ra từ núi thây biển máu, trừ cái tên hack game kia, chút sát khí của nàng sao có thể khiến hắn sợ?.

Mỹ phụ kinh ngạc trước sự điềm tĩnh của hắn, phản biết tên này mới là một thanh niên 18 tuổi thôi.

Dù là đám Chiến Vương kia đứng trước sát khí của nàng cũng không thể điềm tĩnh như vậy.

Mỹ phụ có chút tán thưởng ngay lập tức thu dao lại nhưng ánh mắt vẫn đề phòng Lý Minh, chỉ cần hắn có một động tác nhỏ nàng sẻ giết hắn ngay.

" Ngươi tiếp cận con gái ta có mục đích gì...?" : Mỹ phụ ánh mắt ngưng tụ tra hỏi.

Chỉ cần nàng phái hiện hắn nói dối liền giết hắn.

" Tôi thích em ấy, không cứu sẻ hối hận cả đời...

Hơn nữa chúng ta có chung kẻ thù, có thể hợp tác với nhau..." : Lý Minh ánh mắt nghiêm nghị nhìn mỹ phụ nói.

Một lần nữa Lý Minh khiến nàng kinh ngạc, thông qua ánh mắt nàng phát hiện hắn không hề nói dối.

Vì vừa rồi nàng nhìn thấy một tia tình ý khi nói thích thiếu nữ, sau đó nói tới kẻ thù chung thì biến thành thù hận, nhưng rất nhanh biến mất.

" Ngươi nghĩ nói vậy ta sẻ tin sao, cho rằng ta là con nít?" : Mỹ phụ đã tin mấy phần nhưng vẫn tỏ ra không tin cười lạnh nói.

" 3 năm trước, tại đường A4 biệt thự số 13 khu 2, một đôi vợ chồng bị Phùng Mạnh thiếu gia của Hắc Hùng bang giết...

Người chồng tên Lý Bất Bình, người vợ tên Trần Mai Hoa...

Hai người họ là cha mẹ tôi...

Là sát thủ chi vương chắc hẳn cô biết chuyện này?!..." : Lý Minh ánh mắt điểm tĩnh nói.

Nhưng nếu nhìn kỷ sẻ thấy sát khí thù hận thao thiên được ẩn giấu sâu bên trong.

" Ngươi tên gì? ": Mỹ phụ nghe vậy liền hỏi.

" Lý Minh...": Lý Minh lập tức đáp.

Mỹ phụ lúc này đã tin lời Lý Minh nói, quả thật chuyện đó nàng có biết.

Là một sát thủ, nắm những thông tin như vậy là điều cần thiết.

" Vậy sao ngươi lại thích con gái ta, ta luôn ở cạnh nó nhưng chưa từng gặp ngươi...?": Mỹ phụ tuy đã tin nhưng chuyện hắn nói thích con gái nàng có hơi khó tin vì nàng chưa từng gặp hắn.

" Có thể em ấy đã quên nhưng tôi vẫn nhớ như in.

Vào ngày 23 tháng 11 của 3 năm trước, trong con hẻm đường A2, một thiếu nữ xinh đẹp đáng yêu, khuôn mặt đỏ hồng vì lạnh.

Trong tay ôm một gói bánh bao cho một thiếu niên 15 tuổi sắp chết đói với nụ cười như thiên thần nói.

' anh ơi...cái này cho anh' sau đó chạy đi trước màng tuyết trắng xóa...

Thiếu niên đó là tôi lúc 15 tuổi vừa bị mất nhà mất cha mẹ.

Khuôn mặt thiên thần đó giọng nói non nớt đó như một luồng sáng chiếu vào thế thế giới tâm tối của tôi.

Khoản khắc đó đã khắc sâu vào tâm trí tôi, tôi đã yêu em ấy từ lúc đó.

Cũng nhờ có mấy cái bánh bao đó mà tôi mới sống được tới bây giờ.

Lúc vừa gặp lại em ấy tôi liền nhận ra ngay và khi thấy em ấy đau đớn thì trái tim tôi đau như có dao đâm vào.

Như vậy không phải yêu thì là gì?...": Lý Minh cuối xuống ánh mắt yêu thương nhìn thiếu nữ chầm chậm nói.

Quả thật có chuyện này, lúc hắn vừa mất cha mẹ không nơi nương tựa và bị đói nhiều ngày thì được thiếu nữ này cứu.

Đối với người khác chỉ là mấy cái bánh bao bình thường.

Nhưng đối với hắn là ơn cứu mạng, là ánh sáng trong thế giới tăm tối, là ký ức đẹp nhất đời hắn.

Về sau vì hận thù mà ký ức này bị phủ bụi vô số năm.

Nhưng từ lúc gặp thiếu nữ thì ký ức đó liền hiện ra nên hắn mới bất chấp tất cả cứu nàng.

Thiếu nữ từ khi Lý Minh nói thích nàng đã đỏ mặt tía tai, trái tim như con nai nhảy loạn.

" A...là anh...!": thiếu nữ nghe hắn nói thì nhớ ra kinh hô.

Nàng nhớ ra rồi, lúc đó nàng đang cùng mẹ đi mua thực phẩm dự trữ cho mùa đông thì nhìn thấy một thiếu niên nằm trong con hẻm.

Khuôn mặt hốc hác lấm lem dơ bẩn nhưng ánh mắt lại chứa đầy thù hận và ý trí cầu sinh mãnh liệt.

Lúc đó nàng còn ngây thơ không hiểu ánh mắt đó của hắn.

Thấy hắn sắp chết đói, với bản tính thiện lương nàng liền đưa túi bánh bao mẹ mua cho tặng hắn sau đó bị mẹ gọi đi.

Vì lúc đó nàng mới 12 tuổi và khuôn mặt hắn lấm lem và hốc hác khác với hiện tại.

Tuy vẫn còn lắm lem dơ bẩn nhưng đã trưởng thành và đẹp trai hơn trước nhiều nên nàng không nhận ra mà chỉ có cảm giác quen thuộc mà thôi.

Không ngờ thiếu niên năm đó mình cho bánh bao lại là thanh niên vừa cứu nàng.

Mỹ phụ lúc này cũng kinh ngạc nhìn chằm chằm Lý Minh, lúc đó nàng cũng ở đó đứng xa nhìn nên không thấy rõ mặt hắn.

Nàng cũng không ngờ tên nhóc ăn xin nàng thấy đó hiện tại lại trùng hợp cứu được con gái nàng.

Đúng là duyên phận...

Lần này nàng không hỏi gì nữa, những hi sinh của hắn là bằng chứng tốt nhất rồi.

Lúc này thiếu nữ cũng đang thất thần nhìn Lý Minh, trái tim đập liên hồi.

Vốn đã có chút tình cảm khi hắn liều mạng cứu nàng, nay lại biết người năm đó nàng giúp đở là hắn liền nhận định đây là duyên phận trời đã định cho mình.

Như vậy nàng có thể hợp thức hoá tình cảm của bản thân.

Lý Minh thấy nàng nhìn mình thì cũng cuối xuống, ánh mắt ôn nhu yêu thương nhìn nàng.

Hắn đã quyết tâm sống cho bản thân nên hắn sẻ dùng kiếp này để bù đắp những lỗi lầm kiếp trước và tìm lại trái tim nóng ấm đã mất.

Thiếu nữ này chính ngọn lửa đầu tiên trong trái tim hắn.

Cả hai ánh mắt dần trở nên mơ hồ, Lý Minh cuối xuống khi môi hắn sắp chạm môi nàng thì một tiếng ho khang vang lên.

"khụ khụ...chuyện lúc nãy cậu nói là sao?...": Mỹ phụ thấy hai đứa này dám ở trước mặt mình làm như vậy liền làm bóng đèn phá vở bầu không khí lãng mạn.

Cả hai giật mình, thiếu nữ ngượng ngùng đỏ mặt núp vào lòng Lý Minh.

Hắn mặt tĩnh như ruồi quay qua mỹ phụ cười nói" Mẹ vợ thật biết làm bóng đèn nhỉ"

" ai là mẹ vợ cậu...tôi còn chưa đồng ý đâu... Hừ..." : Mỹ phụ tức giận trừng mắt nói.

Lý Minh biết không nên đùa quá liền nghiêm túc nhìn nàng giải thích.

" Tình trạng của Nhược Vân hiện tại cực kỳ nguy hiểm.

Em ấy sở hữu dị năng Cực Hạng Băng Sát loại dị năng mạnh nhất trong băng hệ dị năng trừ dị năng Thần thoại.

Mà năng lượng bảo hóa của cực hạng dị năng gấp đôi dị năng bình thường.

Trải qua thời gian dài bị mẹ vợ áp chế nó càng ngày càng mạnh.

Đến hiện tại nó đã mạnh đến mức có thể giết em ấy ngay lập tức.

Nếu hiện tại áp chế, lần sau nó bảo hóa em ấy sẻ lập tức chết không thể cứu được nữa

...": Lý Minh giải thích.

Mỹ phụ nghe hắn nói liền giật mình, nghĩ đến lúc trước mỗi lần áp chế thì nó lại mạnh hơn giống y lời Lý Minh nói thì rùng mình.

Nếu hôm nay không gặp Lý Minh và không biết chuyện này thì sẻ ra sao?, nàng không dám nghỉ nữa.

" cậu có cách cứu nó phải không...?": Mỹ phụ ánh mắt chờ mong vội vàng hỏi.

Thông qua lời nói của hắn nàng biết hắn có cách cứu con gái nàng.

Thiếu nữ Đỗ Nhược Vân ánh mắt chờ mong ngước lên nhìn Lý Minh.

Nàng mới biết yêu nên không muốn chết đâu.

Lý Minh ánh mắt yêu thương trấn an nàng : "Đừng lo..."

" Cách thì có 3 cách...

Cách đầu tiên như tôi đang làm, hút năng lượng bảo hóa ra khỏi người em ấy nhưng phải đạt cấp 50 trở lên, hiện tại tôi quá yếu không thể hút hoàn toàn năng lượng bảo hóa ra khỏi cơ thể em ấy, còn em ấy không có thời gian đợi tôi thăng cấp nên cách này không thể dùng.

Cách thứ hai là rút dị năng này ra khỏi người em ấy nhưng nếu làm vậy người rút dị năng sẻ bị năng lượng bảo hóa tàn phá đến chết nên cách này cũng không thể dùng.

Cách thứ ba khả thi nhất, đó là tìm một dị năng phù hợp để dung hòa cộng sinh cùng dị năng của em ấy.

Nghĩa là dùng dị năng phù hợp với dị năng của em ấy hút hết năng lượng bảo hóa, sau đó tịnh hóa rồi lại chuyển sang dị năng củ rồi lại tiêp tục hút rồi lại truyền rồi lại hút...

Cứ thế lập đi lập lại cho đến khi dị năng phù hợp tịnh hóa hết năng lượng bạo hóa sau đó dung hợp hai dị năng lại với nhau..." : Lý Minh từ từ giải thích.

Đây chính là kinh nghiệm hắn rút ra trong lần chơi ngu lúc trước.

Hai nữ nghe nói có tới 3 cách cứu liền vui mừng nhưng khi nghe hắn giải thích thì nghỉ hoặc hỏi.

" nếu theo lời cậu nói thì cách thứ ba còn khó thực hiện hơn cách thứ nhất, vì sao lại nói nó khả thi nhất...?"

Theo các nàng nghỉ Khả năng thứ ba là bất khả thi nhất, vì Đỗ Nhược Vân chỉ có một dị năng lấy đâu ra dị năng thứ hai để tịnh hóa.

Không thể trách các nàng kiến thức hạng hẹp, vì dị năng có thể cướp đoạt dị năng của người khác rồi chuyển cho người, các nàng chưa bao giờ nghe tới.

Người khác không có nhưng hắn có.

" Vì dị năng của tôi có thể cướp đoạt dị năng của người khác và truyền cho bất cứ người nào mà mình muốn...

Hơn nữa tôi biết người nắm giữ dị năng phù hợp là ai.

Còn trùng hợp hơn hắn lại là kẻ thù chung của chúng ta..." : Lý Minh đưa hai quả cầu nhỏ bằng đầu ngón tay cái chứa hai dị năng hắn cướp được lúc nãy làm bằng chứng, sau đó cười nói.

Cả hai nghe hắn nói liền kinh hãi hít một ngụm khí lạnh.

Dị năng có thể cướp đoạt dị năng của người khác, một người sở hữu nhiều dị năng cường đại cùng lúc, nghe qua thôi cũng thấy nó khủng bố rồi...

Nếu nghĩ sâu hơn thì dị năng này có thể tạo ra một quân đoàn toàn dị năng giả, như vậy thì có bao nhiêu khủng bố?

Càng nghĩ hai nàng càng rùng mình, tiềm năng và sự mạnh mẽ của nó vượt qua tưởng tượng của hai nàng, các nàng không dám nghĩ nữa.

Lý Minh nhìn phản ứng của hai nàng liền mĩm cười, hắn biết dị năng này cực kỳ mạnh.

Kiếp trước dù đã từng nghĩ đến việc sẻ tạo một binh đoàn dị năng giả để đối đầu với Hắc Hùng bang.

Nhưng vì tai nạn kia mà hắn chết trước khi kịp thực hiện.

" Là ai?...kẻ sở hữu dị năng phù hợp với dị năng của con bé là ai?" : Mỹ phụ Đỗ Nhược Na hoàn hồn liền vội hỏi.

Tuy kinh ngạc trước sự biến thái của dị năng của Lý Minh nhưng con gái nàng quan trọng hơn.

" Phùng Mạnh...thiếu gia của Hắc Hùng bang...kẻ thù giết cha mẹ tôi...

Hắn sở hữu dị năng cực hạng thực vật...

Như đã biết, thực vật là loại sống rất dai dù có đốt chúng thành tro thì sau một cơn mưa chúng lại mọc lên.

Băng là dạng rắn của nước, mà thực vật gặp nước sẻ sinh trưởng mạnh mẽ, cả hai dị năng không hề xung đột nhau sẻ dễ dàng bổ trợ nhau.

Đây là dị năng phù hợp nhất với Nhược Vân.

Tôi cần chạm vào hắn để tiến hành cướp đoạt nên việc bắt tên kia phải nhờ cô rồi...." : Lý Minh giải thích.

Không sai, Phùng Mạnh kẻ thù không đội trời chúng của Lý Minh sở hữu cực hạng dị năng.

Hắn nhờ vào dị năng này mà leo lên ngôi vị hoàng đế.

Cũng là tên khó giết nhất trong các hoàng đế.

Mỗi lần cứ nghĩ hắn chết chắc rồi thì hắn lại xuất hiện như không có chuyện gì.

Và dị năng này nếu biết cách dùng sẻ cực kỳ mạnh.

Cả hai nữ khi nghe đến cái tên Phùng Mạnh liền thể hiện ra sự chán ghét kinh tởm.

Không chỉ riêng hai nàng, mà chỉ cần là phụ nữ đều kinh tởm trước hành động biến thái của hắn.

" làm sao cậu biết hắn có dị năng này?...theo thông tin tôi biết thì hắn không hề có dị năng..." : Đỗ Nhược Na nhíu mày hỏi.

Nàng chưa từng nghe tên kia có dị năng.

" như đã biết tôi có thể cướp đoạt dị năng của người khác.

Mà trong số dị năng tôi cướp được, có một loại dị năng có thể nhìn thấu cấp độ sức mạnh và dị năng của mục tiêu.

Nó có thể giúp tôi nhìn thấu cấp độ và dị năng của đối phương..." : Lý Minh không hề nói dối, kỹ năng quan sát cũng có thể được xem là một dị năng rồi.

Còn về làm sao hắn biết dị năng của tên kia là Cực Hạng Thực vật thì quá rõ rồi còn gì.

Kể thù không đội trời chung thì biết thông tin về tên kia là điều hiển nhiên.

" Tôi cấp độ nào và dị năng gì...?": Đỗ Nhược Na tuy đã tin nhưng vẫn muốn kiểm chứng.

" Đỗ Nhược Na, cấp 66, dị năng Cực Hạng Bóng tối...": Lý Minh không hề chần chừ nói.

Hắn không hề thấy cấp độ của nàng nhưng dựa vào ký ức kiếp trước hắn biết nàng ở cấp độ nào.

Đỗ Nhược Na ngạc nhiên, nàng đã tin hắn có dị năng này.

Tên và cấp độ có thể điều tra được nhưng dị năng Cực Hạng Bóng Tối chỉ có nàng biết.

Bề ngoài người ta chỉ biết nàng sở hữu dị năng bóng tối bình thường mà thôi.

Đã giải đáp được thắc mắt nàng liền quay qua nói.

"Hai người cứ ở yên đâu...ta đi một lúc rồi về..."

Nàng muốn bắt tên Phùng Mạnh kia để Lý Minh cướp đoạt nhanh chóng cứu con gái nàng.

Nhận ra ý định của nàng , Lý Minh lắc đầu ngăn cản.

"Tạm thời chưa động đến hắn vội..., chúng ta có chuyện quan trọng hơn cần làm...."

Bạn đang đọc Mạt Thế : Điên Cuồng Cướp Đoạt. sáng tác bởi yy15016086
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15016086
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 22
Lượt đọc 582

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.