Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phương thuốc.

Tiểu thuyết gốc · 3063 chữ

"có chuyện gì còn quan trọng hơn việc cứu con bé chứ...?": Đỗ Nhược Na nghe Lý Minh nói liền tức giận quát.

Uổng công nàng mới có chút hảo cảm với hắn.

Lý Minh nhìn dung nhan xinh đẹp tuyệt sắc của Đỗ Nhược Na vì tức giận mà trở nên vặn vẹo thì thở dài.

Cô nàng này có thật là sát thủ chi vương không đấy, mới có chút đó đã mất bình tĩnh rồi.

"cướp được rồi thì sao?...với tình trạng cơ thể Nhược Vân có thể dung hợp được sao?" : Lý Minh thở dài nói.

Đỗ Nhược Na nghe hắn nói liền bừng tĩnh, nàng quả thật lo quá hóa rồ.

Đúng như lời Lý Minh nói, cơ thể Đỗ Nhược Vân sau thời gian dài bị năng lượng bảo hóa tàn phá đã suy yếu rất nhiều.

Nếu tiến hành dung hợp, ngược lại không cứu được mà còn có khả năng dị năng kia sẻ bảo hóa luôn, đến lúc đó vô phương cứu chữa.

" Hơn nữa nếu hiện tại chúng ta bắt tên kia sẻ kinh động đến Hắc Hùng bang.

Đến lúc đó hành động của chúng ta trong thành sẻ rất khó khăn.

Hiện tại mục tiêu của chúng ta là giúp em ấy hồi phục cơ thể." : Lý Minh tiếp tục nói.

Đỗ Nhược Na sau khi lấy lại bình tỉnh hiểu ý liền gật đầu.

" Nhưng làm sao để hồi phục cho con bé, theo tôi biết những dược thuốc hiện tại không có cái nào hồi phục nội thương cho dị năng giả, huống chi là dị năng giả bị bảo hóa..." : nàng nói.

Cũng phải thôi, Mạc thế quá tàn khốc, những phương thức dao kéo của tây y không thể áp dụng lên dị năng giả do từng tế bào của họ đều chứa dị năng.

Không cẩn thận một chút dẫn đến bảo hóa thì nguy.

Những phương thức hồi phục nội thương của Đông y đã lỗi thời vẫn không thể áp dụng vào dị năng giả.

Ít nhất hiện tại họ vẫn chưa làm được.

" Tôi có phương thuốc giúp em ấy hồi phục nhưng đều là những thứ quý hiếm, rất khó tìm...": Lý Minh lên tiếng.

Hắn quả thật có phương thức hồi phục nội thương thậm chí rèn luyện cơ thể bằng thực vật biến dị.

Đây là phương pháp phải 13 năm sau người ta mới nghiên cứu ra.

" Thật?... ": Đỗ Nhược Na vui mừng vội nói.

" Là thật!....nhưng những thứ cần điều chế phương thuốc này đều là loại quá hiếm khó tìm...": Lý Minh gật đầu xác nhận nói.

" Chỉ cần có phương thuốc là được..., vậy phương thuốc là gì?" : Đỗ Nhược Na không chờ được vội hỏi.

" Nấm Sinh Mệnh, rễ của cây Hấp Huyết, mật của Dục Tình Xà, tủy của quái thú hệ băng càng mạnh càng tốt...": Lý Minh không để nàng đợi lâu liền nói ra phương thuốc.

Đỗ Nhược Na nghe được liền nhíu mày, cây Hấp Huyết và quái thú Dục Tình Xà nàng có biết nhưng nấm Sinh Mệnh nàng chưa từng nghe qua.

" Nấm Sinh Mệnh là loại thực vật biến dị sống ký sinh trong ruột Sinh Mệnh Thú.

Chỉ có những Sinh Mệnh thú trưởng thành mới xuất hiện nấm sinh mệnh nhưng không phải con nào cũng có.

Nấm sinh mệnh có hình dạng dù như nấm bình thường nhưng có màu xanh lục đậm và có hoa văn hình hoa trên đầu.

Loại này cực kỳ dễ héo, 30 phút sau khi hái sẻ héo nên tốt nhất là bắt sống nhưng điều này so với giết nó còn khó hơn nên khi đi tìm nguyên liệu tôi và Nhược Vân cũng đi theo, tìm được thì chế biến tại chổ luôn. "

Đỗ Nhược Na nghe vậy liền gật đầu, Sinh Mệnh thú nàng biết.

Nó là quái thú cực kỳ mạnh, con trưởng thành đều là cấp 50 trở lên.

Nhưng thứ khiến nó khó đối phó là khả năng hồi phục gần như ngay lập tức của nó.

Có hai cách để giết nó, một là mài mòn thể lực của nó để nó không thể hồi phục được nữa.

Nếu muốn mài mòn thể lực của nó cần có một đoàn đội hơn 10 người có thực lực ngang hoặc hơn nó.

Vì nó sẻ không ngu đứng yên cho ngươi đánh, nếu trong lúc đánh nó bỏ chạy thì công cốc, hơn nữa nàng còn phải gánh hai cục tạ.

Cách thứ hai là một chiêu trí mạng, nhưng với tốc độ hội phục của nó thì so với mài mòn thể lực còn khó hơn.

" Hơi khó khăn, không nói tới thời gian tìm kiếm, việc một mình giết nó cực kỳ mất thời gian, sợ rằng không kịp trước khi con bé bị bảo hóa hoàn toàn...: Đỗ Nhược Na nhíu đôi mày đẹp nói.

" Cách thời gian bảo hóa tiếp theo là bao lâu..." : Lý Minh nghe liền nhíu mày hỏi.

" Tính theo những lần bảo hóa trước thì còn 28 ngày nhưng hiện tại còn bé vì chuyện này bị bạo hóa sớm nên rất có thể sẻ bảo hóa hoàn toàn sớm hơn dự kiến. " : Đỗ Nhược Na đáp.

Lý Minh nghe liền nhíu mày, hắn hiện tại nhờ vào tốc độ hấp thụ của Nạp Vạn Khí Quyết nên có thể tạm giữ cân bằng và theo thời gian nhờ hấp thụ năng lượng từ bảo hóa mà nội khí tăng mạnh từ đó tốc độ hấp thụ cũng tăng theo.

Nhưng dù vậy hắn cũng không nắm chắc tốc độ hấp thụ có thể theo kịp khả năng tàn phá của năng lượng bảo hóa khi thức tĩnh hoàn toàn.

Hiện tại cơ thể Đỗ Nhược Vân rất yếu không thể chịu thêm bảo hóa lần nữa.

Hắn cần thứ phụ trợ đẩy nhanh tốc độ hấp thụ nội khí.

Mà thứ đó chính là thú hạch trong đầu quái thú.

Đó là thứ dị năng giả cùng khổ tu giả tăng cường sức mạnh.

Hiện tại hắn chỉ có 1 viên thú hạch cấp 1 và 1 viên cấp 2, không đủ nhét kẻ răng.

Hắn cần nhiều thú hạch hơn, nhưng hiện tại cần phải giải quyết vấn đề trước mắt đã.

" Tôi có cách...nhưng chúng ta phải rời khỏi đây trước đã." : Lý Minh nói.

"Được...nhưng đi đâu?" : Đỗ Nhược Na gật đầu nói, tuy hắn không nói là cách gì nhưng nàng chọn tin tưởng hắn.

Hiện tại nhà nàng ở khu 4 thì không thể về được vì đám kia nhất định đã cho người theo dõi.

" Đến khu 3..., cách của tôi cũng nằm ở đó." : Lý Minh cười tự tin nói.

" Được...hiện giờ chúng ta lập tức đi." : Đỗ Nhược Na nhận được đáp án liền nói.

" Khoản đã...hình cô quên gì đó thì phải." : Lý Minh thấy nàng nóng vội như vậy liền bất đắc dĩ nói.

" Chuyện gì? : Đỗ Nhược Na không kiên nhẫn nhíu mày hỏi.

" Cô tính cho bọn ta như này ra ngoài sao?" : Lý Minh giật tấm vải đang che thân thể trần chuồng của hắn và Đỗ Nhược Vân ra nói.

Á...um...

Đỗ Nhược Vân nãy giờ im lặng lắng nghe bị hành động đột ngột của hắn làm giật mình kinh hô.

Thân thể run lên làm âm hộ múp míp đang kẹp côn thịt của hắn ma sát mạnh khiến nàng rên lên một tiếng.

Đỗ Nhược Na bên này nhìn thấy cây côn thịt to dài đang bị con gái kẹp cũng đỏ mặt thầm mắng một tiếng sau đó rời đi.

"Anh thật đáng ghét..." : Đỗ Nhược Vân thấy mẹ đã rời đi liền đỏ mặt, đấm một cái ngực hắn.

Tên này khiến nàng xấu hổ trước mặt mẹ, thật là đáng ghét mà.

" Hắc hắc...đường nào em cũng là vợ anh, xấu hổ gì chứ.": Lý Minh thấy nàng làm nũng đáng yêu như vậy liền trêu.

" Ai là vợ anh chứ...người ta chưa có đồng ý đâu." : Đỗ Nhược Vân hừ một tiếng giả vờ tức giận nói.

Thực ra trong lòng đang vui mừng.

" Em khiến anh đau lòng nha..., nếu vậy anh đành dùng hạ sách thôi." : Lý Minh cười xấu xa tiếp tục trêu.

" Hạ.. hạ sách gì?...um...": Đỗ Nhược Vân thấy ánh mắt xấu xa của hắn nàng liền rùng mình lắp bắp hỏi nhưng vừa hỏi xong thì từ bên dưới hạ thân một dòng điện chạy lên não khiến nàng rên lên một tiếng.

Thì ra Lý Minh vừa nhích hông để côn thịt cọ sát vào âm hộ mềm mại của nàng.

" Đây chính là hạ sách...hắc hắc...": Lý Minh cười xấu xa nói, hai tay xấu xa vừa mới hồi phục đưa lên nắm lấy đôi ngực có chút quy mô của nàng.

Cảm giác mềm mại đàn hồi căn tròn khiến hắn không muốn rời tay.

"Á...um...không...không được đâu, chúng ta chưa cưới mà...": Đỗ Nhược Vân bị kích thích rên rỉ nhưng không đánh mất lý trí liền nói.

Nhưng nàng chợt nhận ra lời nói của mình có gì đó sai sai nhưng đã muộn.

"Hắc hắc...vậy em đồng ý cưới anh rồi nhé..." : Lý Minh ngay lập tức nhân cơ hội cười xấu xa nói.

Đỗ Nhược Vân đỏ mặt nép vào lòng Lý Minh, xấu hổ đến mức quên luôn tay hắn đang tác quái trên ngực mình.

Lý Minh thấy âm mưu đã thành liền dừng động tác.

Hắn tuy rất muốn ăn tiểu đáng yêu này nhưng thân thể nàng hiện tại vô cùng suy nhược và còn đang bị bảo hóa dị năng nên hắn cố áp chế dục vọng xuống.

Thật chất từ lúc tỉnh lại hắn đã nứng lắm rồi.

Có thằng đàn ông nào có thể chịu được cảnh một cô gái xinh đẹp khỏa thân ngồi trên đùi mình, còn cạ sát âm hộ vào côn thịt hắn nữa chứ.

Hắn không đè nàng ra ngay lập tức đã là định lực mạnh lắm rồi.

"Nhược Vân...anh yêu em...": Lý Minh đột nhiên nhìn Đỗ Nhược Vân nói lời yêu.

Thân thể Đỗ Nhược Vân run lên khi nghe hắn nói, nàng không ngờ hắn vậy mà tỏ tình trong lúc này.

Nàng bối rối không biết làm thế nào, nàng thích hắn là sự thật nhưng chuyện diễn ra quá nhanh nàng không kịp thích ứng.

Đối với nàng là nhanh nhưng với hắn thì rất lâu vì hắn yêu nàng đã mấy chục năm rồi.

Từ quá khứ rồi đến tương lai..., kiếp trước hắn cũng từng có một đoạn tình cảm với nàng khi cả hai đều bước lên ngôi vị hoàng đế.

Không sai...trong tương lai Đỗ Nhược Vân là 1 trong 12 hoàng đế, Băng Sát Nữ hoàng, Đỗ Nhược Vân...

Không biết vì nguyên nhân gì nàng có thể khống chế bảo hóa trong cơ thể và một đường sát phạt bước lên ngôi hoàng đế.

Lý Minh cùng nàng kiếp trước có một đoạn tình cảm phức tạp và bi thương.

Hắn từng cứu mạng nàng, nàng cũng từng cứu hắn.

Cả hai cứ thế quen nhau và đồng hành một thời gian.

Điều đặc biệt là lúc đó nàng có đeo mặt nạ màu trắng nên hắn chỉ biết tên và dị năng của nàng.

Lúc đó hắn vì tránh tai mắt của tên kia cũng đeo mặt nạ màu đen.

Vì cả hai luôn đồng hành cùng nhau nên mọi người dựa vào mặt nạ hai người đeo đặt cho biệt danh Hắc Bạch Song Đế.

Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, cả hai thời gian dài đồng hành cũng đã nãy sinh tình cảm nhưng không ai nói lời yêu đối phương.

Cả hai cũng giữ khoản cách với nhau như bạn bè bình thường.

Lý Minh vì không muốn kéo nàng vào hận thù cá nhân.

Còn nàng thì không biết tại sao lại xa cách hắn, cho đến một đêm nàng chủ động quyến rũ hắn, trao thân cho hắn.

Nhưng sau đêm đó nàng liền biến mất, đến 1 tháng sau hắn nhận được tin nàng đã chết do bảo hóa năng lượng.

Đến bây giờ hắn mới biết lý do nàng luôn xa cách hắn vì không muốn làm tổn thương hắn.

Lý Minh đã đau khổ rất nhiều nhưng vì thù của cha mẹ chưa báo nên vẫn bước tiếp.

Lúc đầu khi nhìn thấy tên nàng hiện lên trong kỹ năng quan sát hắn đã rất kích động và khi thấy khuôn mặt thiên thần trong quá khứ lúc nhỏ hắn càng kích động , Đỗ Nhược Vân hắn yêu trong tương lai lại là mối tình đầu trong quá khứ.

Đây là lý do hắn nói 'không cứu nàng hắn sẻ hối hận cả đời'.

Kiếp trước là có duyên nhưng không có phận, kiếp này bằng mọi giá hắn phải thay đổi tương lai, bảo vệ yêu thương nàng đến khi không còn tồm tại nữa.

Đỗ Nhược Vân đang nằm trong lòng hắn cảm thấy thân thể hắn đang run rẩy, vòng tay càng siết chặc, liền ngẩn đầu lên nhìn thì thấy ánh mắt ôn nhu yêu thương của hắn đang nhìn mình.

Thân thể nàng run lên, nàng cảm nhận hắn không phải là thích nàng bình thường mà là yêu, rất yêu...

Nhìn thấy ánh mắt đó, tâm linh Đỗ Nhược Vân mềm nhũng, ánh mắt mê ly dân hiến đôi môi thơm.

Mỹ nhân đã mời sao hắn có thể từ chối?, Lý Minh cuối xuống nhắm thẳng đôi môi nhỏ ngắn của nàng hôn xuống...

Nhưng đột nhiên...

"Hai đứa đang làm gì?" : một lần nữa bóng đèn Đỗ Nhược Na xuất hiện phá đám.

Lần này Lý Minh quyết không lùi bước, hắn nhanh chóng ngậm lấy môi mềm của Đỗ Nhược Vân.

Đỗ Nhược Vân đầu ong ong, một cảm giác kích thích từ môi truyền lên não khiến khiến nàng mê say, không nghe thấy giọng nói của mẹ.

Nàng nhắm hai mắt lại cảm nhận nụ hôn đầu đời.

Lý Minh có chút kinh nghiệm chuỵên phòng thê liền thi triển.

Hắn luồng lưỡi vào môi nàng, cậy hàm răng trắng ngọc tinh khiết của nàng.

Đỗ Nhược Vân thuận theo há miệng ra để lưỡi hắn đi vào.

Lý Minh thấy vậy liền đưa lưỡi vào quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ nhắn của nàng, hút hết hương tân ngọc dịch mang cái lạnh băng giá của nàng vào miệng hắn.

Trước sự lão luyện của Lý Minh, Đỗ Nhược Vân thân thẻ mềm nhũng, nhịp tim đập dồn dập hơn.

Biết không thể kích thích nàng quá mạnh , hắn mút thêm vài cái rồi luyến tiếc nhả môi nàng ra.

Đỗ Nhược Vân thấy hơi thở yêu thương biến mất liền mở mắt ra nhìn Lý Minh ánh mắt cầu xin.

Nàng muốn được hắn hôn nữa, muốn hắn hôn nàng vĩnh viễn, cái cảm giác này khiến nàng trầm mê.

Lý Minh thấy vậy liền bậc cười đánh mắt sang phải ra hiệu.

Đỗ Nhược Vân nhìn theo liền giật mình, khuôn mặt vốn đã đỏ vì bị hắn kích thích nay càng đỏ hơn.

"M...mẹ...": nàng xấu hổ lắp bắp.

"Con còn biết có người mẹ này sao?" : Đỗ Nhược Na tức giận trừng mắt hậm hực nói.

Nàng không ngờ đứa con gái đáng yêu ngoan ngoãn của nàng, nay lại không thèm để ý lời nàng nói.

Tất cả là tại tên khốn này, vì hắn mà con gái nàng thay đổi.

Đỗ Nhược Na ánh mắt giết người nhìn qua Lý Minh.

Hắn thấy vậy giả ngu không nhìn thấy.

Đỗ Nhược Na tức không có chổ xả liền ném quần áo vừa mới mua được vào mặt hai người rồi hậm hực quay đi.

Lý Minh nhìn biểu cảm trẻ con đáng yêu của nàng liền mĩm cười.

Hằn càng nghi ngờ nàng có thật là sát thủ chi vương, Lãnh huyết vô tình kia không.

Vì biểu hiện nãy giờ của nàng không giống sát thủ chút nào.

Bỏ qua chuyện này, Lý Minh bắt đầu giúp Đổ Nhược Vân mặc quần áo trước sự ngượng ngùng của nàng.

Vì có thể dễ dàng khống chế phạm vi hấp thụ nên hắn chỉ cầm một tay là có thể cân bằng.

Đôi lúc hắn chịu không được chiếm tiện nghi của nàng một chút khiến nàng rên rỉ xấu hổ.

Đỗ Nhược Na chịu không được nữa liền quay lại đẩy tay Lý Minh ra, rồi giúp con gái mặt quần áo, ánh mắt trừng trừng nhìn Lý Minh nhưng không ngờ tên này lại vô liêm sĩ đến mức huýt mông lên khoe cậu em to dài của mình trước mặt nàng, khiến nàng xấu hổ quay mặt đi, trong lòng thầm hận nghiến răng.

Lý Minh cũng được một phen rửa mắt trước dáng người gợi cảm của nàng.

Trong lúc đó hắn cũng mặc đồ lại.

Sau một phen nháo sự, cả hai người đều mặt đồ xong.

" Được rồi đi thôi...": Đỗ Nhược Na lạnh lùng lên tiếng, tạo ra một kết giới bóng tối nhốt cả ba vào trong.

Lãnh Địa Tối Tăm của nàng không chỉ dịch chuyển bản thân mà còn có thể dịch chuyển người khác nữa, nhưng có điều tiêu tốn thể lực và năng lượng rất lớn.

Trong thoáng chốc cả ba biến mất, chỉ còn lại căn liều rách nát...

Không lâu sau, 2 bóng đen xuất hiện, cả hai nhìn đống băng vụn chưa tan hết và vết máu chưa khô liền nói.

" đây có thể là mục tiêu để lại, chắc chúng chưa đi xa đâu, mau thông báo với những người khác đến đây..." : một tên trong đó nói.

" Được...": tên còn lại đáp.

Nhất thời cả khu này gà bay chó chạy....

Bạn đang đọc Mạt Thế : Điên Cuồng Cướp Đoạt. sáng tác bởi yy15016086
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15016086
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 23
Lượt đọc 784

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.