Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thực vật Ma Nữ.

Tiểu thuyết gốc · 3107 chữ

Ầm ầm ầm....

Trong một khu rừng không ngừng vang lên tiếng nổ khủng bố và sấm sét bay đầy trời.

Quái thú cấp thấp sợ hãi chạy tứ tán và âm thanh gầm lên không cam lòng của đám quái thú cấp cao.

Trong vụ nổ xuất hiện hai thân ảnh thủ phạm, chính là Lý Minh cùng Hàn Hùng Tâm.

Lúc này Hàn Hùng Tâm đang dùng ánh mắt quái dị nhìn Lý Minh.

Tên này là Cực cấp cường giả nhưng lại đi giết quái thú cấp thấp lấy Tinh thạch, như vậy có quái lạ không.

Cường giả như vậy đâu có thiếu chút Tinh thạch này, thiếu tiền thì chỉ cần săn một con quái thú cấp cao là được mà.

Kỳ quái hơn là hắn không cho lão giết, mà chỉ kêu đánh trọng thương rồi để hắn kết liểu.

Lý Minh cũng không giải thích, vì có biết giải thích thế nào đâu, chẳng lẻ nói tôi đang kéo lv cho vợ à.

Lão không nghi hắn bị thần kinh mới lạ, tệ hơn là nghi hắn lừa lão chuyện vợ con, như vậy càng đau đầu.

Từ khi khởi hành từ Tán Tâm thành tới giờ đã qua nữa tiếng nhưng chỉ đi được 1 phần 3 chặn đường, vì cứ đi được một đoạn gặp quái thú trên cấp 40 là Lý Minh dừng lại giết lấy Tinh thạch rồi mới đi tiếp.

Cứ thế lại qua nữa tiếng nữa, Lý Minh thầm hô sản khoái...

[Chủ nhân lên cấp 75...toàn thuộc tính cộng 7, điểm dư 35...]

Trên đường đi hắn giết cũng vài trăm con quá thú, trong đó có 24 con trên cấp 80 nên lên được 5 cấp.

Vì hắn đang đi sâu vào địa bàn của con Tứ giác Tê cấp 95 lúc trước rượt hắn nên quái thú cấp cao xuất hiện nhiều hơn.

Nhưng như vậy cũng quá ít rồi, địa bàn của quái thú bá chủ đâu chỉ có nhiêu đó.

Suy ngẩm một chút hắn liền nhớ ra, 5 ngày sau sẻ có một đợt thú triều quy mô lớn do tứ giác tê cầm đầu diễn ra.

Các tòa thành trong phạm vi ngàn cây chuối đều bị cuốn vào, trong đó có Tán Tâm thành.

Những đợt thú triều này trên thế giới, ngày nào cũng diễn ra nên không có gì lạ.

Hiện tại chắc Tứ giác Tê đang lệnh động viên mấy anh lính nhập ngũ cho cuộc chinh phạt sắp tới nên quái thú cấp cao ít như vậy.

Lý Minh ánh mắt lấp lóe, hắn đã có một âm mưu mất dạy nhắm vào Tứ giác Tê nhưng trước hết phải đón vợ con và người 'bằng hữu' của Hàn Hùng Tâm đã.

Thêm nữa tiếng nữa, cuối cùng cả hai cũng đến Bảo Tín thành là tòa thành mà vợ con Hàn Hùng Tâm và bằng hữu của lão ở.

"mau vào thôi...": vì sắp gặp được vợ con nên Hàn Hùng Tâm cực kỳ kích động, thấy cổng thành liền lao tới.

Nhưng bị Lý Minh túm cổ lại mắng. "ngươi mang não vào một chút được không...

Ngươi cứ vậy vào thành sẻ để lộ danh tính đấy, ngươi tính kêu Hàn gia đến vây bắt ngươi à..."

"Ha ha...xin lỗi ngài, tại tôi kích động quá...": Hàn Hùng Tâm bình tỉnh lại, mặt mo đỏ lên nhìn cực kỳ mắc ói.

"Vào bằng đường kia...": Lý Minh chỉ sang tường thành bên cạnh nói.

Tường thành của tòa thành này tuy cao hơn của Tán Tâm thành nhưng đối với cường giả như họ chẳn là gì, nhảy một cái là qua.

Hầu hết các thành trên thế giới đều ít người đứng canh gác, vì đây là thời đại công nghệ, có rada tầm nhiệt với nhiều loại khác rồi thì cần gì người gác nữa.

Cũng nhờ vậy mà hai người Lý Minh nhảy tường mà không có ai phát hiện, đâu ai rảnh mà đi dùng rada quét ở khu có người chứ.

Hai người thành công đột nhập vào thành, cả hai chạy thẳng đến nơi ở của bằng hữu lão.

Khi đến một khu vực với hàng ngàn khu biệt thự, Lý Minh dừng lại.

Hắn quả thật biết đại khái nơi ở của người kia nhưng lại không biết là nhà nào vì ở đây cái nào cũng giống nhau.

"Sao lại dừng lại...?" : Hàn Hùng Tâm đang nóng vội mà gặp Lý Minh lề mề không đi liền hỏi.

"Ta chỉ biết họ sống ở khu này chứ không biết họ ở nhà nào...": Lý Minh đáp.

"Vậy giờ phải làm sao?" : Hàn Hùng Tâm nôn nóng hỏi.

"Gỏ cửa từng nhà thôi...": Lý Minh nhún vai thản nhiên nói.

Hàn Hùng Tâm khóe miệng giật giật, cái này thì ai mà không nghỉ ra, ý lão là có cách khác tìm hay không.

Gõ cửa từng nhà thì mặt mo của lão có dày đến mấy cũng thấy ngại.

"Ta đi dạo đây...tìm được vợ thì gọi cho ta...": Lý Minh kiếm lý do chim én ngay lập tức, mặt hắn chưa đủ dày để đi cùng với lão đâu, chuồn cho êm.

Hàn Hùng Tâm ngơ ngác nhìn Lý Minh biến mất, cuối cùng lão hít sâu một hơi đi gỏ cửa, vợ con vẫn quan trọng hơn mặt mũi.

Trong tiếng phàn nàn la mắng của chủ nhà, Hàn Hùng Tâm đi từng nhà gỏ cửa.

Trong khi đó thì Lý Minh ung dung đi đến khu vực mua bán trao đổi nhộn nhịp nhất trong thành.

Hắn đến đây để tìm nguyện liệu cho Phương thuốc đột phá của khổ tu.

Vì thời điểm hiện tại phương pháp này chưa được tạo ra, không ai biết giá và độ hiếm của chúng nên sẻ bán như những dược vật bình thường.

Mà loại dược vật đó chỉ có những xạp hàng tự phát mới có.

Đó là xạp hàng do các mạo hiểm giả tự mở để bày bán chém giá khách hàng không hiểu biết.

Tất nhiên cũng có những thứ chưa được kiểm định hay biết tới,trong đó rất có thể có thứ hắn cần.

Lý Minh đến đây với tâm lý cầu may thôi chứ những thứ kia rất hiếm và khó tìm.

Hắn cũng biết vị trí của vài loại nên đã nhờ bên phía Hoa gia thu thập giúp, vì hiện tại hắn không thể tự thân đi tìm.

Hỏi thăm một chút, hắn biết được trong thành có một khu chợ đen buôn bán đủ các mặt hàng.

Đứng trước cổng chợ đen, Lý Minh âm thầm cảm khái, đúng là thành cao cấp có khác, đến cả chợ đen tự phát cũng rộng như vậy.

Khu chợ đen này ước chừng rộng 10km vuông, hai bên đường là các xạp hàng do mạo hiểm giả tự mở bán.

Ở đây không có luật lệ, giết người cướp của diễn ra thường xuyên, kẻ mạnh làm vua.

Lý Minh thản nhiên bước vào bên trong, người bên trong cực kỳ đông, hầu hết là mạo hiểm giả.

Nhìn các xạp hàng hai bên đường, hầu hết là bán bộ phận của quái thú và vũ khí, thực vật biến dị rất ít.

"Bắt được mày rồi nhé tên trộm...dám cướp đồ của ông..."

Một giọng nói lớn thu hút sự chú ý của người xung quanh, Lý Minh cũng bị thu hút.

Cách hắn không xa là một xạp hàng bán thực vật biến dị.

Một trung niên đang túm tóc một cô bé tầm 10 tuổi, khuôn mặt xinh xắn khả ái.

"tôi không có ăn cắp...rõ ràng nó là của tôi, ông cướp nó từ tay tôi mà...": bé gái đâu đớn dãy dụa nói.

"cô bé kia thật xui xẻo, đây vào tên cặn bã của Bành gia, lần này chắc cũng giống lần trước bị bắt về cưỡng hiếp tra tấn...": một người đứng xem khinh bỉ nói.

"Đúng vậy..., ở Bảo Tín thành này Bành gia là một trong các gia tộc lớn nhất thành, bình thường hành sự bá đạo ngông cuồng ức hiếp người khác, không chuyện ác gì không làm, cô bé kia gặp tai họa rồi...": Một người khác lên tiếng bấc bình nhưng không dám lên ngăn cản.

Lý Minh nghe được liền nhíu mày, hắn ghét nhất chính là loại người này.

Không thể khoanh tay đứng nhìn, hắn bước tới trước ánh mắt soi mói và nhìn thằng ngu nhìn hắn.

Lý Minh bắt lấy tay trung niên bóp nát, giải cứu cô bé...

Aaaaaa....

Trung niên bị bóp nát tay liền la lên thảm thiết, ánh giết người nhìn Lý Minh quát. "mày dám bẻ tay tao, tao giết mày..."

Nói xong trung niên kích hoạt dịch năng, Lực lượng cấp 64 bùng phát lao tới tấn công lý Minh.

Hắn cũng lười nói nhảm, cánh tay dủi ra với tốc độ cực nhanh, nắm lấy đầu trung niên.

Dị năng Thống trị kích hoạt, cướp đoạt dị năng của trung niên sau đó cho một tia sét đánh lão thành than.

Người xung quanh chứng kiến liền hít một hơi khí lạnh.

Không ngờ thanh niên mà họ vừa khinh thường lại có thực lực mạnh như vậy, giết cường giả cấp 64 dễ như trở bản tay.

Nhưng rất nhanh họ chuyển sang tiếc hận hả hê, vì thanh niên này sắp chết rồi.

Vì Bành gia có tính bao che, hắn giết người của họ, họ sẻ không tha cho hắn.

Lý Minh lười để ý đến những người xung quanh, loại người như tên kia hắn gặp là giết, không nói nhiều.

Đây chính là quan niệm của bản thân hắn không liên quan tốt xấu.

Hắn cuối xuống xoa đầu cô bé ôn hòa nói. "em không sao chứ..."

Cô bé rụt rè gật đầu nói. "cảm ơn anh..."

Lý Minh âm thầm cảm thán, mạt thế thật tàn khốc, một cô bé đang tuổi hồn hiên lại phải vì sinh tồn mà đến những nơi thế này.

"em nên về đi, nơi này không an toàn đâu..." : Lý Minh mĩm cười ôn hòa nói, sau đó bí mật nhét một viên Tinh thạch cấp 2 vào tay cô bé rồi rời đi.

"khoan đã..., anh là đang tìm thứ gì sao?, nơi này em rất quen thuộc, có thể dẫn anh đi...": Đột nhiên cô bé kia chạy tới nắm lấy áo Lý Minh nói.

Nàng tuy nhỏ nhưng rất thông minh, hiện tại đã đắc tội Bành gia, nếu nàng về một mình rất có thể sẻ bị Bành gia bắt lại, nếu vậy thà đi theo anh đẹp trai cường đại này sẻ an toàn hơn.

Lý Minh cũng nhìn ra lo lắng của nàng liền gật đầu nói. "vậy em có biết nơi nào bán thực vật biến dị không dẫn anh đến, anh sẻ trả thù lao cho em..."

Cô bé này tuy thông minh nhưng lại khá ngây thơ, hắn giết người Bành gia thì họ tìm hắn chứ sao lại tìm một đứa trẻ làm gì.

Trừ khi họ không tìm được hắn thì mới quay qua tìm cô bé.

Mà với thực lực của hắn diệt một cái Bành gia dễ như trở bàn tay.

Nhưng nếu cô bé đã chọn đi theo hắn thì cũng được thôi không vấn đề gì.

"em biết...phía trước có mấy xạp bán thực vật biến dị, em còn quen chủ của một cửa tiệm bán thực vật biến dị...": Cô bé ánh mắt sáng lên nhanh nhảu nói, sau đó chạy tới trước dẫn đường.

Lý Minh thản nhiên đi theo, đám người xung quanh thấy không còn chuyện gì nữa cũng giải tán.

"bé con em tên gì?" : đi trên đường Lý Minh nhìn thân ảnh nhỏ nhắn tung tăng trước mặt hỏi.

"Em tên Hàn Hồng Nhung...anh tên gì vậy anh đẹp trai..., mà em không phải bé con, em đã 12 tuổi rồi...": Hàn Hồng Nhung nhanh nhủ đáp.

"Anh tên Lý Minh..., bố mẹ em đâu sao lại đi một mình? ": Lý Minh cũng cười nói.

"Mẹ nói bố mất rồi, mẹ em thì đang ở nhà, là em trốn mẹ đến đây chơi, tình cờ gặp cái tên cướp đồ của em lúc trước nên em cướp lại, nhưng lại bị tên đó bắt...": Hàn Hồng Nhung nói một tràng dài mà không vấp chữ nào, chứng tỏ cô bé biết chữ, chắc là mẹ cô bé dạy.

" À đến rồi...bên kia là cửa tiệm của dì em, ở đó bán đủ các loại thực vật biến dị...": Hàn Hồng Nhung chỉ vào một cửa hàng khá lớn nói.

Thì ra cô bé thân phận không phải người bình thường như hắn nghỉ.

Có thể mở một cửa tiệm trong chợ đen thì sao có thể là người bình thường được.

Lý Minh cùng Hàn Hồng Nhung đi vào cửa tiệm thì thấy khách khá đông và có vài nhân viên nữ là người thường đang tiếp khách.

"Đi lên phòng của dì với em...": Hàn Hồng Nhung kéo Lý Minh đi lên lầu.

Nhân viên thấy nhưng không ngăn cản vì họ biết Hàn Hồng Nhung.

"Dì cháu dẫn khách hàng đến n..." : Hàn Hồng Nhung đẩy cửa đi vào cười nói nhưng chưa nói hết câu đã bị khung cảnh trước mặt làm cứng họng.

Lý Minh cũng kinh ngạc trước khung cảnh trước mặt.

Trong phòng hiện tại có 3 người, một nam trung niên và 2 mỹ phụ dung mạo diễm lệ.

Nam trung niên Lý Minh quen, đó là Hàn Hùng Tâm.

Hai mỹ phụ hắn cũng biết một người đó là vợ của Hàn Hùng Tâm, Phan Mỹ Liên.

Mà cảnh tượng trong phòng là Hàn Hùng Tâm đang ôm hôn mỹ phụ lạ mặt kia, còn Phan Mỹ Liên thì đứng bên cạnh mĩm cười.

Cả ba người giật mình trước sự xuất hiện đột ngột của hai người.

"Bố?" : Hàn Hồng Nhung ngây người nhìn trung niên trước mặt gọi.

Từ lúc sảy ra chuyện kia mới trải qua 4 năm, lúc đó Hàn Hồng Nhung đã 8 tuổi nên có thể nhận ra Hàn Hùng Tâm.

Hàn Hùng Tâm thân thể run lên, nước mắt không kìm được chảy ra, bước đến ôm lấy Hàn Hồng Nhung.

"Tiểu Nhung...đúng là con rồi, bố Xin lỗi...bố Xin lỗi vì không bảo vệ được con...": Hàn Hùng Tâm xúc động rơi lệ nói.

"Bố...thật sự là bố rồi...hu wa...": Hàn Hồng Nhung xác nhận trung niên này chính là người bố đã chết của mình liền ôm lấy lão bậc khóc.

Mẹ nàng nói bố đã chết nhưng nàng không tin, hiện tại chứng minh nàng không sai, bố nàng còn sống và xuất hiện trước mặt nàng.

Lý Minh nhìn cảnh này thầm cảm thán trái đất thật nhỏ.

Hắn và Hàn Hùng Tâm chia ra mới cách 1 tiếng mà giờ đã gặp mặt.

Hơn nữa lão còn tìm được vợ và tới đây, nhìn cảnh vừa rồi có thể đoán ra người bằng hữu kia chính là Mỹ phụ bên cạnh.

Không...phải nói là nợ phong lưu của lão, vì hai người đó vừa hôn nhau.

Còn Hàn Hồng Nhung lúc nhỏ và khi lớn có chút khác biệt nên hắn nhất thời không nhận ra, lúc đầu nghe tên nàng cứ nghỉ là trùng hợp, hiện tại xem ra không phải trùng hợp rồi.

Lý Minh không muốn làm bóng đèn cản trở họ đoàn tụ, lẳng lẻ rời đi xuống dưới lầu tìm kiếm dược liệu mình cần.

Xuống bên dưới hắn đi vòng quanh tiệm tìm kiếm nhưng trong tiệm toàn là những loại dược vật bình thường hoặc không phải loại hắn cần.

Chán nãn đi đến ghế ngồi chờ đám người Hàn Hùng Tâm.

Khoản nữa tiếng sau, đám người Hàn Hùng Tâm đi xuống.

Hàn Hùng Tâm trên tay bế Hàn Hồng Nhung vì khóc quá nhiều mà đã ngủ say, hai bên trái phải hai mỹ phụ ôm lấy hai cánh tay lão, diễm phục vô cùng.

Nhìn cảnh nàng khiến không ít khách nam ghen ghét đố kỵ.

Mỹ phụ chủ tiệm cũng được xem là mỹ nhân hiếm có ở chợ đen, cùng với Phan Mỹ Liên cũng có nhan sắc không kém, như vậy sao không khiến người ta ghen tỵ.

"Công tử...tôi giới thiệu một chút, vợ tôi chắc ngài cũng biết..., còn đây là Phạm Ánh Như là...": Hàn Hùng Tâm đi đến trước mặt Lý Minh giới thiệu nhưng chưa kịp nói xong đã bị Lý Minh nhảy vào họng.

"cái này ta biết...là nợ phong lưu của ngươi chứ gì..."

Hàn Hùng Tâm nghe vậy mặt mo đỏ bừng, Phạm Ánh Như bên cạnh cũng đỏ mặt.

"khụ khụ...giới thiệu với hai em, đây là ông chủ của anh Lý Minh và cũng là ân nhân giúp anh tìm được các em..." : Hàn Hùng Tâm lấy lại bình tỉnh ho khang giới thiệu tiếp.

"Chào ngài..." : hai nữ nhu thuận Chào một tiéng.

"Nếu đã là người nhà thì không cần khách sáo..., ở đây không có dược vật ta tìm, nếu đã đoàn tụ thì cũng nên trở về rồi...": Lý Minh đứng dạy xua tay cười nói.

"Không biết ngài muốn tìm loại dược vật gì?" : Phạm Ánh Như nghe nói hắn muốn tìm được vật liền lên tiếng.

"là những loại dược vật chưa được kiểm định..., cô biết ở đâu có sao?" : Lý Minh nghe nàng nói liền hỏi.

"Tôi biết một người chuyên thu mua những dược vật chưa kiểm định, chắc ở đó có thứ ngài muốn nhưng tính cách người đó quái gở chuyên nghiên cứu mấy thứ thuốc kỳ quái nên ít người tiếp xúc.

Người ta gọi kẻ đó là Thực Vật Ma Nữ, muốn từ tay người đó lấy được dược vật thì có vẻ hơi khó...": Phạm Ánh Liên trầm tư nói.

" Dẫn tôi đi...tôi cũng hơi tò mò về người này..." : Lý Minh nghe liền hứng thú nói.

Nói về dược vật thì hắn là người trong nghề đấy, biết đâu được ở đó có thể tìm được thứ tốt.

" Vâng...": Phạm Ánh Như đáp lại.

Nàng bàn giao cửa tiệm lại cho cấp dưới rồi cùng đám người Lý Minh rời đi...

Bạn đang đọc Mạt Thế : Điên Cuồng Cướp Đoạt. sáng tác bởi yy15016086
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15016086
Thời gian
Lượt thích 13
Lượt đọc 275

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.