Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hứa Thanh Nhã...trọng sinh.

Tiểu thuyết gốc · 2801 chữ

Tại một khu vườn thực vật nằm phía đông Bảo Tín thành.

Nơi này khá hoan vắn vì chỉ có lát đát vài ngôi nhà bình thường.

Duy nhất khu vườn thực vật rộng lớn kia là nổi bậc.

Vì bên ngoài khu vườn là một cái lồng kính khổng lồ cực kỳ chắc chắn với nhiều thiết bị cảm biến và vũ khí phòng thủ tối tân.

Nếu có thực lực chống lại đống vũ khí kia thì cũng sẻ bị phát hiện.

Nên không còn cách nào là đi cửa chính vào.

Đám người Lý Minh hiện đang đứng trước cửa nhà kính.

Vì cái nhà kính này chính là nơi ở của Thực vật Ma Nữ.

Sở dĩ người này có biệt danh này là vì chưa từng rời khỏi nhà kính.

Công việc thu mua thực vật biến dị đều do người của cô mua rồi đưa tới.

Sở dĩ họ nói cô là Ma Nữ là vì họ thấy bóng dáng nữ nhân thoát ẩn thoát hiện như một bóng ma trong nhà kính của cô.

Mà nơi ở của cô toàn là thực vật biến dị nên họ đặc biệt danh cho cô là Thực vật Ma Nữ.

Kinh cong....

Lý Minh lịch sự nhấn chuông cửa thông báo, hắn đến đây đâu phải cướp.

"các người muốn thuốc gì?...": trên cái loa gần chuông cửa phát ra một giọng nói nữ nhân.

Lý Minh thoáng chốc thẩn thờ, vì hắn nghe giọng nói này có chút quen thuộc nhưng không nhớ rõ là ai.

Lắc đầu bình tỉnh lại, chắc có lẻ hắn nhậm, Lý Minh cười lên tiếng đáp." chúng tôi đến để trao đổi thực vật lấy thực vật..."

Được Phạm Ánh Như nhắc nhở trước nên hắn biết không thể dùng tiền mua thực vật ở đây, cách duy nhất là dùng vật đổi vật.

Quả nhiên như hắn đoán, giọng mang theo hứng thú của cô gái kia vang lên. "Là thực vật gì...đã được kiểm định chưa?"

"chưa...hơn nữa còn là thực vật biến dị hiếm thấy hoặc chưa ai biết đến...": Lý Minh cười tự tin nói.

Hắn tự tin nàng sẻ tò mò và cho hắn vào, quả như hắn nói, giọng nói tò mò vang lên, cùng lúc cánh cửa kính mở ra.

"Cậu vào đi...chỉ một mình cậu..."

Lý Minh gật đấu với mấy người rồi thản nhiên bước vào.

Phong cảnh bên trong nhành kính khiến hắn ngạc nhiên, trừ những lối mòn nhỏ thì xung quanh đều là thực vật biến dị được tròng thủ công, không có dùng bất kỳ kỷ thuật đặc biệt nào.

Như đã biết thực vật biến dị cần có môi trường sống thích hợp mới có thể sống.

Mà mỗi loại thì lại có môi trường sống khác nhau, nếu tách khỏi môi trường sống, một thời gian sau nếu không được bảo quản tốt chúng sẻ chết.

Ví dụ như bông hoa dưới chân hắn, nó là Thực Xác Hoa, chúng sinh tồn trên xác quái vật, hấp thụ dinh dưỡng từ cái xác mà sống.

Nhưng ở đây nó lại được trồng trên đất, kỳ diệu là nó không chết ngược lại còn nở hoa rất đẹp.

Người thường nhìn vào cũng thấy bất thường nhưng hiện tại hắn không có thời gian điều tra bất thường.

Đi theo lối mòn dẫn đến căn biệt thự rộng 400m vuông ở giữa nhà kính.

Lý Minh nhìn phong cách của căn nhà độc đáo hòa mình cùng thiên nhiên liền thấy hứng thú.

Căn nhà này là do một loại dây leo tạo thành, nhìn rất dẻo dai và chắc chắn.

Phong cách này này giống một người...mà khoan đã...

Lý Minh chợt nhớ ra gì đó vội vàng chạy đến gần phá cửa xông vào...

Ngay lập tức khung cảnh bên trong khiến hắn ngây người.

Bên trọng là một khung cảnh đơn sơ mang phong cách nhà gổ bình thường của châu âu thời cổ.

Điều khiến hắn ngây người chính là nữ nhân xinh đẹp như bước ra từ cổ tích đang đứng trước một cái nồi tròn lớn.

Nàng có mái tóc màu xanh lá dài chạm đất với đôi mắt màu lục bích xinh đẹp thuần khiết.

Chóm mũi nhỏ cùng đôi môi đỏ thẩm như máu bóng loán.

Làn da trắng hơn cả tuyết, thân hình không nhìn rõ vì nàng đang mặc một bộ đồ phù thủy rộng thùng thình nhưng vẫn không thể che đậy bầu sữa to tròn cùng cặp mông căn Mọng.

Tất cả kết hợp lại thành một khí chất vừa thuần khiết vừa yêu mị khiến người ta bị thu hút.

Đặc biệt nàng mang nét đẹp của phương đông và cả phương tây nên nàng mang nét phong tình phóng khoán của nữ nhân phương tây và nét đẹp ôn nhu đài các của nữ nhân phương động.

Cùng với khí chất thuần khiết và yêu Mị kết hợp có thể mê đảo bất kỳ nam nhân nào.

"Cậu...": Mỹ nhân thấy Lý Minh xông vào thì giật mình.

Nhưng rất nhanh ánh chuyển thành lạnh lẻo và sát khí.

Dị năng kích hoạt, Lực lượng bùng phát, một dây leo nhọn hoắt đâm về phía hắn.

Lý Minh không né tránh, lúc này hắn đang chìm trong dòng ký ức.

Tại một khu rừng bị một sức mạnh tà ác nhân chìm, không một cành cây ngọn cỏ nào có thể sống.

Một cô gái xinh đẹp tuyệt trần với ánh mắt giải thoát nằm trong vòng tay Lý Minh.

Nữa thân dưới đã hoàn toàn biến mất, lồi cả nội tạng ra ngoài nhưng vẫn còn sống.

Chứng tỏ sức sống ngoan cường của nữ nhân, nhưng chính sức sống ngoan cường đó lại là bấc hạnh của nàng.

Thời đại củ được biết đến là thé giới hòa bình và không có những hiện tượng siêu nhiên nhưng đó chỉ là mặt sáng.

Những người sở hữu sức mạnh siệu nhiên vẫn tồm tại nhưng họ lại chọn cách sống như người bình thường.

Cho đến khi mạt thế hàng lâm, những người mang sức mạnh siêu nhiên mới lộ diện chống lại quái thú, nhờ vậy mới giảm thiệt hại về người xuống.

Gia tộc của nữ nhân này là một gia tộc phù thủy, sở hữu nhiều chú thuật mạnh mẽ và cách chế dược lợi hại.

Nhưng đổi lại họ phải gánh chịu một lời nguyền.

Những người sinh ra trong gia tộc này đều mang lời nguyền.

Nếu người đầu tiên gọi tên thật của họ thì sẻ trở thành chủ nhân của họ.

Họ phải tuân theo mọi mệnh lệnh của ngươi kia kể cả tự sát.

Nữ nhân này là người cuối cùng của gia tộc đó, nàng vì tránh lời nguyền mà sống cách biệt với thế giới bên ngoài.

Khi mạt thế hàng lâm nàng mới rời khỏi nhà nhưng vẫn tránh tiếp xúc với người khác.

Nàng cũng thức tỉnh dị năng còn là dị năng thần thoại.

Nhờ vào nó mà nàng có thể sống sót cho đến tận bây giờ.

Vì người mang lời nguyền này sẻ chết vào năm 30 tuổi, khi mạt thế hàng lâm nàng đã 25 tuổi.

Nhờ vào dị năng mà nàng có thể kéo dài tuổi thọ cho đến bây giờ.

Dị năng của nàng là...Nữ thần Thiên Nhiên, có khả năng điều khiển thực vật và có khả năng tái sinh giống như dị năng Cực Hạng Thực vật nhưng ở đẳng cấp cao hơn nhiều.

Nó còn có thể hấp thụ năng lượng từ thực vật tăng thực lực cho chủ nhân và còn nhiều khả năng khác nữa...

Tuy không chết nhưng lời nguyền kia vẫn đeo bám nàng nên nàng vẫn luôn lẩn trốn, sống cách biệt với bên ngoài.

Nàng vẫn sống ẩn dật cho đến khi nàng đột phá cấp Hoàng Đế và tạo thành một cự nhân bằng dây leo và sống trên đó, nàng mới dám ra ngoài nhìn ngắm thế giới.

Nhưng chưa được bao lâu thì tai nạn kia diễn ra, nàng vì chiến đấu với một tên mang sức mạnh hủ thực khiến một khu rừng phạm vi 10.000km biến thành tử địa không một thứ gì có thể sống vì để giết nàng.

Vì phạm vi trong tầm tái sinh của nàng chỉ có 5000km.

Lúc đó Lý Minh nhận được tin đến tiếp viện nhưng đã muộn.

Nàng bị tên kia chém đứt làm đôi tuy vẫn chưa chết ngay nhưng không thể hồi phục được nữa.

Trước lúc chết nàng có ánh mắt như được giải thoát, vì mấy chục năm phải trốn tránh khiến nàng quá mệch mõi rồi.

Trước lúc chết nàng đã nói ra tên của mình, nàng tên là....

"Hứa Thanh Nhã...": Lý Minh vô thức thốt ra.

Ánh mắt mỹ nhân co rút, một lực lượng không thể kháng lại lập tức bao trùm lấy nàng.

Công kích còn cách mặt Lý Minh 1cm thì dừng lại rút lui.

Ưm..á...

Mỹ nhân ngã xuống đất ánh mắt vẫn còn kinh ngạc không dám tin, thân thể run rẩy.

Lý Minh giật mình hoàn hồn nhìn thấy Hứa Thanh Nhã nằm trên đất hắn vội vàng chạy tới.

Bấc ngờ cơ thể nàng ngừng run rẩy đứng lên sau đó cuối người nói. "chủ nhân..."

Phốc...

Lý Minh nghe xém chút vấp té, nhìn chằm chằm nàng.

Một lúc sau hắn thở dài, xem ra lời nguyền nàng nói kiếp trước là thật.

Nhưng không sao, hắn có cách giải lời nguyền cho nàng, chỉ thấy hắn ra lệnh...

"cởi đồ ra..."

Hứa Thanh Nhã nghe thì ánh mắt co rút, hiện lên sự dãy dụa.

Tất nhiên dù cơ thể nghe lời nhưng lý trí thì không, Lý trí vẫn là nàng trước đây.

Dù nàng có không muốn thế nào thì hai cánh tay cũng tự hoạt động.

Vì là áo phù thủy nên chỉ cần kéo hai vai áo là sẻ tuột xuống hết.

Áo vừa tuột, một thân thể hoàn hảo đẹp mê hồn hiện ra.

Vì bên trong nàng chỉ mặc đồ lót nên các đường cong Hiển lộ rõ rệt.

Hai bầu sữa to tròn trắng nõn vễnh cao, vòng eo nhỏ nhắn mềm mại như thủy xà, đôi chân thon dài cùng cặp mông căn tràn khiến người ta không thể rời mắt.

Kết hợp với dung nhan vừa yêu mị vừa thánh khiết của nàng như một loại mê hồn hương khiến người ta mê đắm.

Đặc biệt ở giữa bụng nàng là một vòng tròn Pháp thuật mang văn tự cổ xưa, nó khiến nàng càng trở nên yêu Mị.

Lý Minh cũng phải thất thần trong thoáng chốc, dục hỏa trong người bùng phát dữ dội.

Nhưng khi nhìn thấy nước mắt nàng chảy ra, hắn liền giật mình hít sâu một hơi bình ổn tâm tính.

"yên tâm tôi không có ác ý..., tôi giúp cô loại bỏ lời nguyền...": Lý Minh ánh mắt chân thành nghiêm túc nói.

Hứa Thanh Nhã ánh mắt lóe lên, những nước mắt vẫn không ngừng rơi.

Lý Minh không dài dòng, lấy ra một viên Tinh thạch cấp 1 cầm trên tay trái, tay phải hắn đặt lên bụng bằng phẳng trơn bóng của nàng.

Ngay lập tức dị năng Thống trị kích hoạt, cùng lúc dùng đến tước đoạt và ban phước.

Vòng tròn phát thuật trên bụng nàng lóe sáng sau đó biến thành một dòng mực chảy sang người Lý Minh rôi suôi theo tay phải sang tay trái và chui vào viên Tinh thạch.

Đây chính là một trong nhiêu cách vận hành của dị năng Thống Trị.

Hắn có thể nhờ dị năng này mà loại bỏ mọi chú thuật hoặc lời nguyền trên thế giới.

Hứa Thanh Nhã cảm nhận cơ thể không bị không chế nữa liền kinh ngạc, rừng động.

"Lý Minh tên khốn cậu...": Nhưng chưa được bao lâu thì biến thành tức giận, quát lên rồi lao tới đè Lý Minh xuống trước sự ngơ ngác của hắn, sau đó cắn mạnh vào vai hắn.

Lý Minh lúc này đang xử lý dữ liệu vừa mới thu vào.

Nàng vừa gọi tên hắn phải không?, nhưng hắn chưa nói tên cho nàng mà?.

"Tên khốn kiếp cậu cũng trở về quá khứ rồi sao?" : Đột nhiên nàng không cắn nữa mà nằm trong lòng hắn nói.

Lý Minh nghe câu này thì giật mình bừng tỉnh, ánh mắt khó tin nhìn nàng hỏi. "Cô là Hứa Thanh Nhã...Cự Nhân Hoàng Đế?"

"Bỏ hai chữ Cự Nhân đi...": Nàng trừng mắt mắt hắn mị ý câu hồn đoạt phách.

Nói đến đây mà hắn còn không hiểu nữa thì quá sỉ nhục cái danh Hoàng Đế.

Nàng đã nhận ra hắn từ lúc hắn xuât hiện và nói tên nàng ra.

Trên thế giới này ngoài bố mẹ đã chết thì chỉ có Lý Minh biết tên nàng, vì trước khi chết nành đã nói tên của mình cho hắn.

Lúc hắn bảo nàng cởi đồ khiến nàng giật mình tưởng hắn lợi dụng lời nguyền để khống chế nàng làm việc đồi bại nên nàng mới khóc, khóc vì đã rung động nhầm người.

Thật chất kiếp trước nàng và hắn rất thân vì có cùng cảnh ngộ, đều cô đơn giống nhau.

Hắn đến tìm nàng là học về dược vật, từ đó biết đến hắn có cảnh ngộ giống mình, vì đồng cảm nên nàng kết bạn với hắn và dạy hắn hết kiến thức về thực vật biến dị và cách chế tạo thuốc.

Từ đó hai người bắt đầu thân thiếc, nàng thì vì lời nguyền nên từ đầu tới cuối không nói tiếng nào, chỉ dùng sỏ ghi chép để giao tiếp với hắn.

Quan hệ của hai người cũng phát triển khá vi diệu, trên tình bạn nhưng dưới tình yêu.

Cho đến lúc chết nàng mới nhận ra bản thân thích hắn, vì khi đó chỉ có hắn lao vào vùng tử địa cứu nàng.

Tuy không cứu được nhưng lại khiến nàng rung động, đây là lý do nàng nói tên thật cho hắn.

Sau khi biết hắn muốn giải lời nguyền cho nàng thì nước mắt thất vọng biến thành nước mắt hạnh phúc.

Nên khi vừa giải được lời nguyền nàng mới lao tới đè hắn, nàng tính hôn hắn để biểu đạt nhưng không hiểu sao lại cắn hắn, có lẻ đây là cách biểu đạt của nàng chăng.

"Thật sự là cô rồi...!": Lý Minh lúc này mới chắc chắn Hứa Thanh Nhã trùng sinh quay trở lại quá khứ.

Ưm...

Nưng hắn chưa kịp nói thêm đã phị nàng cưỡng hôn.

Hắn kinh ngạc nhìn nàng, nhưng bản tính Háo sắc nổi lên.

Hai tay vòng qua ôm lấy nàng đáp lại nụ hôn của nàng.

Cả hai vong hồn hôn nhau, môi kề môi lưỡi quấn quýt.

Hương tân ngọc dịch của nàng bị hắn hút sạch, cánh tay không yên phận đưa xuống nắm lấy cặp mông căn tròn của nàng.

Hứa Thanh Nhã cảm nhận khoái cảm từ mông liền rên lên trong cổ họng nhưng nàng không kháng cự còn nhiệt tình uống éo để hắn bóp.

Nhưng ngoài dự đoán của nàng là hắn chỉ xoa một chút rồi buôn ra, môi cũng nhả ra.

"yêu anh từ khi nào? ...": trước ánh mắt không hiểu của nàng hắn trừng mắt hỏi.

Hứa Thanh Nhã vì nụ hôn mà mặt đỏ như gất, nghe hắn hỏi càng đỏ nhưng rất nhanh không còn ngượng ngùng nữa đáp. "trước khi chết, em mới nhận ra mình thích anh...

Vậy anh có chịu trách nhiệm không?.."

Nàng nhìn hắn với ánh mắt chờ mong, hi vọng hắn sẻ đồng ý.

"ha ha...như vậy anh có được xem là phi công trẻ hay không...": nàng đã bày tỏ đến như vậy sao hắn không chấp nhận chứ, tuy nhiên hắn lại nổi hứng trêu nàng.

"hừ...tuy là máy bay lâu năm nhưng chưa ai lái...vậy anh có lái hay không...": thấy vậy nàng cũng hùa theo trừng mắt uy hiếp.

"Ha ha...đã ngồi lên rồi sao có thể không lái được...": Lý Minh hôn nàng một cái nói.

"như vậy mới ngoan...": Thấy hắn đồng ý nàng nở nụ cười ngọt ngào.

"Được rồi... Không đùa nữa, giờ nói anh nghe sao em lại trọng sinh về quá khứ được?" : Lý Minh khuôn mặt trở nên nghiêm tức hỏi.

Vì hắn đã ngưởi được mùi âm mưu lớn bên trong...

Bạn đang đọc Mạt Thế : Điên Cuồng Cướp Đoạt. sáng tác bởi yy15016086
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15016086
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 19
Lượt đọc 292

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.