Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làm xấu mặt Lâm gia

Tiểu thuyết gốc · 766 chữ

Wao! Tất cả đều có mặt này. Buồn cười thật! Cùng là máu mủ nhưng chẳng ai thật lòng cả. Tất cả đều chỉ muốn xem trò vui

Thả chậm bước chân, Lâm Nhã nhìn lướt qua một vòng những khuôn mặt quen thuộc này. Có lo lắng, có tức giận, có bất đắc dĩ nhưng nhiều hơn hết là sự giả tạo để che đi sự vui sướng khi sắp nhổ được cái đinh trong mắt. Tiếng nói chói tai kia lại vang lên:

- Sao hả? cái đồ vô liêm sỉ! Đã đồng tính, bệnh hoạn rồi, nay lại còn làm chuyện đó với nam nhân. Không những thế còn để cho người ngoài biết. Mày có biết bây giờ người ta bàn tán Lâm gia ta như nào không hả? Mày có nhìn lại thanh danh của Lâm gia không? Mày đang bôi bẩn thanh danh Lâm gia như vậy hài lòng chưa? Hả, cái đồ bệnh hoạn. Mày thích hầu hạ dưới thân nam nhân như thế lắm hả?

Thấy hắn sỉ nhục Lâm Nhã đủ, cô Ba giờ này mới lên tiếng. Bà giả vờ khuyên can nhưng thực chất là thêm dầu vào lửa:

- Đâu, anh hãy bình tĩnh, nhỡ đâu chuyện không phải như thế thì sao? Ít nhất cũng để cho cháu nó giải thích chứ?

Nếu là ngày trước, cậu sẽ cảm kích lời nói này nhưng hôm nay, cậu đã nhìn rõ bộ mặt thật của những kẻ này rồi. Tất cả đều chỉ là giả dối! Với lại, cậu biết trong tay họ có chứng cứ nên cũng không mất thời gian chối cãi, thẳng thắn trả lời:

- Đúng! Tôi thích nam nhân đấy thì sao? Không những thế tôi còn ngủ với nam nhân cơ! Không phải mấy người có chứng cứ nên mới tìm tới đây để bắt bí tôi sao. Chẳng lẽ tôi nói sao?

Cả gian phòng rơi vào im lặng, không một ai nghĩ cậu sẽ khảng khái thừa nhận như vậy, tất cả đều hoang mang. Đúng lúc đó, một tiếng khóc nức nở vang lên:

- Anh, em xin lỗi. Có người gửi cho em những bức hình ấy. Em không biết phải làm sao, định giấu đi thì chú hai nhìn thấy. Anh đừng giận em...em không biết...em xin lỗi!

Nếu là trước đây, Lâm Nhã sẽ ngu ngốc ôm hắn vào lòng, nhẹ nhàng an ủi:

- Không phải lỗi của em!

Thế nhưng, bây giờ chỉ còn lại chán ghét. Nhìn cảnh tượng này thì hắn cũng hiểu ra người bỏ thuốc, chụp hình, đưa hắn lên giường nam nhân không ai khác là đứa nhóc "ngây thơ" này đây. Thì ra câu trả lời cho vấn đề này ở kiếp trước, kiếp này hắn lại dễ tìm ra như vậy. Tới gần bàn, cậu cúi người xuống cầm xấp ảnh lên. Tất cả hình ảnh chỉ có hình cậu đang lăn lộn với một người còn mặt nam nhân kia thì không hề chụp nhưng từ thân hình cũng dễ đoán được đây là một người đàn ông. Thấy cậu chỉ nhìn, không nói gì, rốt cuộc ông chú hai cũng không chịu được nữa, ông ta chỉ thẳng vào mặt cậu, thét:

- Mày nên cút ra khỏi cái nhà này, cút khỏi cái gia phả này luôn đi! Đừng làm xấu mặt Lâm gia ta.

Câu không nói gì, chỉ nhẹ nhàng cười khẩy:

- Được thôi!

Tất cả đều chìm vào im lặng lần hai, bây giờ cậu mới từ từ ngồi xuống, rót cho mình một cốc nước, chậm rãi nói:

- Chú hai, đừng tưởng tôi không biết bấy lâu nay chí đã ngứa mắt tôi nhiều lắm rồi. Khi ba tôi mất, lúc đó tôi chưa đủ khả năng nhận tài sản nên cần có người giám hộ và trong di chúc viết mỗi người chú hai, cô ba và chú tư sẽ mỗi người giám hộ một phần tài sản đó. Thế nhưng, khi tôi 20 tuổi, tài sản sẽ về lại tay tôi mà năm nay tôi đã 19 rồi. Có nghĩa là năm sau, các người phải trả lại tài sản cho tôi nên giờ các người đang đỏ mắt lắm nhỉ? Đâu ai muốn giao ra chiếc bánh mình đang ăn đâu chứ! Thế nên mấy người cố gắng đuổi tôi ra khỏi dòng tộc vì biết rằng trong di chúc có một điều luật buộc tôi tuân thủ: Không được tạo thị phi và để bản thân thiếu trách nhiệm gây ảnh hưởng lớn tới Lâm gia, đúng chứ?

Bạn đang đọc Mạt Thế Trùng Sinh Chi Thay Đổi Số Phận sáng tác bởi Tonnhuocvu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tonnhuocvu
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.