Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiếm Các

Tiểu thuyết gốc · 1678 chữ

Tin tức trong ngọc giản còn nói, Ngũ Hành Chân Quân ngoài Hạo Thiên Kiếm Kinh, thì còn lưu lại không ít thứ tốt cùng công pháp ở trong tiên phủ này nữa.

Lê Hạo ra khỏi đại sảnh, y theo chỉ dẫn trong ngọc giản đi đến phía nam tiên phủ kiếm các.

Kiếm các là nơi Ngũ Hành Chân Quân cất giữ vô số thanh kiếm, lầu các một tấm bảng ghi hai chữ " Kiếm Các", Nét chữ mang một cỗ lăng thiên kiếm khí, Lê Hạo nhìn vậy nội tâm không khỏi thẩm khen chữ tốt, sau đó hắn đẩy cửa đi vào.

Nhìn sơ qua gian phòng, Kiếm Các này nếu so với đại sảnh vừa rồi còn lớn hơn hai lần, chính giữa căn phòng có một hoả lô, kích cỡ tầm ba thước. Dưới đáy lò có bốn cái đầu hung thú đang mở miệng.

Lê Hạo mặc dù đối với luyện khí dốt đặc cán mai, nhưng vẫn có thể nhìn ra được trước mặt hoả lô này, cách thức sử dụng. độ cao vừa phải rất dễ dàng thao tác luyện khí, mà bốn đầu hung thú chắc chắn là có thể phun ra lửa, cung cấp ngọn lửa khi luyện chế pháp bảo.

Hắn bây giờ cũng không có hứng thú với Luyện khí, ánh mắt chỉ lướt qua hoả lô, sau đó chuyển hướng nhìn bốn phía Kiếm Các từng khung trưng bày binh khí.

Nhưng Đa số những khung kệ này đều trống không, khiến hắn không khỏi có chút thất vọng.

Đột nhiên ánh mắt Lê Hạo dừng lại một cái khung nằm ở phía sau hoả lô. Những cái kệ khác đều không có gì, hoặc là bày biện vài thanh trường kiếm, mà cái kệ này thì từ trên xuống dưới đều có.

Ngũ Hành Chân Quân dùng kiếm vô địch thiên hạ, một lòng truy cầu kiếm đạo chung cực, sưu tầm binh khí đều là kiếm đó là điều tất nhiên chẳng có gì kỳ quái, với tu vi cùng kiếm đạo tạo nghệ của hắn, những thanh kiếm có thể lọt vào pháp nhãn của hắn cũng không nhiều.

Mà cái khung này vô luận là dùng tài liệu gì để chế tác hay độ tinh xảo, những cái kệ khác đều không thể so sánh được.

Hai cây trụ của khung tựa như là một thanh cự kiếm cắm vào vỏ, trên thân trụ điêu khắc các loại dị thú, giá đỡ thì dùng đầu thú được chế tạo từ tinh thiết, dù độ lớn nhỏ hay gì đều vô cùng vừa vặn nâng lên những thanh kiếm được đặt trên đó.

Lê Hạo lướt qua hoả lô đi tới khung binh khí, thì phát hiện một cái ngọc giản được đặt trên kệ tầng thứ nhất, hắn thò tay cầm lên truyền linh thức vào, thì từng dòng văn tự trong đầu hiện ra.

Nguyên lai những thanh kiếm trưng bày trên kệ này, chính là bảo kiếm Ngũ Hành Chân Quân từ thiếu niên đến khi trở thành tán tiên đã từng dùng qua.

Đồng thời Lê Hạo cũng minh bạch vì sao những cái kệ ở chung quanh, vì sao lại trống không rồi. Bởi vì những thanh kiếm được trưng bày trên đó, đều bị Ngũ Hành Chân Quân ném hết vào hoả lô chiết xuất ra tài liệu mới.

Hơn nữa căn cứ tin tức trên ngọc giản, Ngũ Hành Chân Quân vì có thể luyện thành một thanh hảo kiếm, còn bỏ vào đó vô số tài liệu luyện khí trân quý, hiện tại những thanh kiếm còn có thể nằm trên những cái kệ khác, đều là những thứ Ngũ Hành Chân chướng mắt mới không bỏ vào hoả lô để chiết xuất mà thôi.

Những thanh bảo kiếm cứ như vậy không còn, Lê Hạo không khỏi có chút đau lòng tiếc của, mà làm hắn đau lòng nhất chính là, những thanh kiếm này sau khi ném vào hoả lô chiết xuất tài liệu để luyện chế bảo kiếm, kết quả lại là thất bại trở thành một cục than.

Lê Hạo lâm vào tưởng tượng khoé miệng bắt đầu co giật, thử nghĩ xem một tên tuyệt thế kiếm tiên khuôn mặt lạnh lùng, không chút biến sắc đem từng thanh bảo kiếm xem như là đồ bỏ, ném vào trong cái lò lửa...

" Quá phung phí!"

Lê Hạo thầm tiếc, hắn mặc dù không phải hạng người keo kiệt, nhưng hành vi của Ngũ Hành Chân Quân hắn cũng không có chút nào tán đồng, cách làm này tựa như là đem một bàn sơn hào hải vị cho heo ăn vậy.

" Cũng còn may, vẫn còn để lại mấy thanh kiếm.

Lê Hạo không ngừng an ủi bản thân, cố gắng không nghĩ đến cảnh, những thanh tuyệt thế bảo kiếm bị Ngũ Hành Chân Quân dày xéo.

Cầm lên một thanh kiếm, trên vỏ kiếm có khắc một hàng chữ : Kiếm danh " Trảm Phong", sơ nhập giang hồ dùng qua."

Vỏ kiếm màu đen, Chuôi kiếm tạo hình đơn giản, nắm ở trên tay có cảm giác rất vừa vặn, rút kiếm ra, lưỡi kiếm sắc lẹm, mũi kiếm nhọn hoắt không giống như bình thường thanh kiếm.

Nhìn xem chuôi kiếm này, tựa như đang nhìn thấy một thiếu niên phấn chấn, khí thế hừng hực, cầm trường kiếm hành tẩu thiên nhai, trên giang hồ dương danh lập vạn.

Nhìn một hồi, Lê Hạo liền đem đặt lại trên kệ, kiếm này ở thế tục giang hồ, có thể xem như thượng phẩm, nhưng tại tu chân giới cũng chẳng làm gì được.

Cầm lên thanh kiếm thứ hai, nhưng hắn rất nhanh liền đặt xuống, nó chỉ là cấp bật pháp khí, chỉ thích hợp tu sĩ luyện khí kỳ sử dụng, Lê Hạo hôm nay đã là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, không thích hợp.

Cầm lên thanh thứ ba, chuôi kiếm khắc ba chữ " Thanh Linh Kiếm" vỏ kiếm màu bạc. Trên kệ nơi đặt thanh kiếm có khắc mấy dòng chữ: được đúc từ huyền thiết chi tinh, sau khi trúc cơ từng dùng, hoành hành cùng giai vô địch.

Nắm trong tay, cảm giác so với thanh kiếm vừa rồi trầm trọng hơn không ít, rút kiếm khỏi vỏ liền cảm nhận được từng cơn ớn lạnh từ mũi kiếm truyền đến.

" Hảo Kiếm!"

Lê Hạo tán thán nói. Thanh kiếm này so với trọng kiếm hắn đang sử dụng tốt hơn rất nhiều, dù là so sánh với những thanh kiếm của tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, cũng sẽ được liệt vào hàng cực phẩm.

Lê Hạo trọng kiếm được chế tạo từ bình thường kim loại, mà " Thanh Linh Kiếm" lại dùng huyền thiết tinh phẩm đúc thành, giá trị vô cùng to lớn.

Lê Hạo cầm thanh kiếm trên tay xem tới xem lui, càng nhìn càng ưa thích.

" từ giờ ngươi đi theo ta, cùng nhau bay lượn cửu thiên, kiếm phá thương khung, danh dương thiên hạ!"

Lê Hạo hưng phấn, cầm trên tay dõng dạc nói. Nhưng cũng không có như trong truyền thuyết, tuyệt thế thần binh gặp được chủ nhân, sẽ sinh ra âm thanh kiếm minh.

Khác với tưởng tượng xa vời của Lê Hạo , mặc dù nơi này không có ai nhưng hắn cũng không khỏi lúng túng, đặt Thanh Linh Kiếm lại trên kệ, hắn tiếp tục xem những thanh kiếm khác.

Bảo kiếm được trưng bày trên kệ, đều là Ngũ Hành Chân Quân theo từng giai đoạn dùng qua, dù sao thực lực ở mỗi cảnh giới khác biệt rất lớn. Do đó, tu sĩ đều sẽ sử dụng vũ khí bất đồng.

Tu sĩ Luyện Khí Kỳ, sở dụng vũ khí, chỉ là một số kim loại trân quý, trải qua thiên chuy bách luyện mà thành, loại vũ khí này, cùng phàm nhân sử dụng binh khí khác biệt cũng không lớn.Nhưng So với binh khí của phàm nhân, thì cứng cáp sắc bén hơn vô số lần.

Tựa như thanh trọng kiếm của Lê Hạo, nhưng mà phóng tới thế tục, tất sẽ bị cho rằng là tuyệt thế thần binh, khiến nhân sĩ võ lâm tranh giành.

Trúc Cơ Kỳ tu sĩ, thì sử dụng linh khí. Tu sĩ dùng linh hoả luyện hoá những loại tài liệu khoáng vật trân quý, rèn đúc thành hình sau đó khắc lên trận pháp, uy lực to lớn.

Linh khí đặc điểm lớn nhất chính là có một ít đặc thù thần thông, căn cứ theo tài liệu luyện chế sẽ có thần thông khác nbau.

Ví dụ như dùng Hàn Ngọc luyện chế thành linh khí, thần thông thường thường sẽ có thuộc tính băng, nếu phối hợp với băng hệ công pháp, uy lực sẽ đại tăng.

Ngoại trừ thần thông, linh khí còn có đặc điểm lớn nhất chính là có thể Ngự Không Phi Hành. Ngự Không Phi Hành, chớp mắt ngàn dặm, mỗi một tu sĩ đều mơ ước.

Linh Khí còn sẽ căn cứ theo tài liệu luyện chế, sau khi luyện thành uy lực sẽ có lớn có nhỏ, chia thành hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, tứ giai.

Còn tu sĩ Kim Đan thì dùng đan hoả trong đan điền để luyện chế pháp bảo. Pháp bảo đặc điểm là có thể thu vào thể nội, ở đan điền dùng đan hoả không ngừng rèn luyện, ân cần chăm sóc.

Mà tài liệu để luyện chế pháp bảo rất khó tìm được, bởi vì những tài liệu này đa số đều là thiên tài địa bảo. Chỉ có đan hoả mới có thể luyện hoá, linh hoả của tu sĩ trúc cơ kỳ căn bản không làm gì được, bởi vậy có được pháp bảo chính là biểu tượng của tu sĩ kim đan kỳ.

Bạn đang đọc Mịch Tiên Kiếm Đạo sáng tác bởi None
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lehoangquan1999
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.