Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thương Nghị

Tiểu thuyết gốc · 1447 chữ

Ngày hôm sau, đội hình của Ngự Thú Tông rốt cuộc đã tới, bọn hắn không có ngồi phi chu, mà cưỡi phi cầm bay đến, Lê Hạo lúc này đang nhìn trên bầu trời vô số phi cầm yêu thú, nội tâm không khỏi một hồi tán thán.

" Cưỡi phi cầm bay lượn trên bầu trời, thật sự còn tốt hơn ngự kiếm phi hành nha, nếu ta cũng có một con thì tốt biết mấy,.. đúng rồi, ta có hai cái trứng của Bạch Huyết Điêu nha."

Sau hồi một tán thán Lê Hạo đột nhiên nhớ đến trứng Bạch Huyết Điêu hai năm trước thu được. Thì liền trở về lều linh thức truyền vào túi trữ vật lục tìm nhưng sau một hồi lâu cũng không thấy, hắn không khỏi nghi hoặc. một lát sau mới sực nhớ, hai cái trứng này hắn không giữ trong người mà giao cho Hi Tuyết rồi.

Nghĩ đến đây Lê Hạo lấy ra mấy cây trận kỳ tế lên, cả cái lều của hắn liền được bao bọc bởi một màn sáng, bày trận xong xuôi Lê Hạo tiến vào ngũ hành tiên phủ, xuất hiện ở Liên Hoa Các, còn trong lều lúc này chỉ còn một cục đá tầm thường nằm ở dưới gầm giường.

....

Liên Hoa Các

Hi Tuyết nhàm chán lại tự mình trồng ra một cái hoa viên, lúc này nàng đang cặm cụi chăm sóc hoa thảo thì thân hình của Lê Hạo đột ngột hiện ra, làm cho nàng giật nảy mình, bàn tay đang nâng niu một bông hoa cũng bị nàng bóp nát.

Hi Tuyết không khỏi oán giận nhìn về phía hắn nói:

" Ngươi có biết, người hù người sẽ chết người không hả, lần sau tiến vào phải nhớ báo trước á. Cứ hiện ra như ma vậy lúc thì trong phòng, lúc thì ở đình đài. Nếu lỡ ta đang thay đồ trong phòng ngươi đột nhiên xuất hiện thì sao?... "

Nói đến câu cuối giọng nàng cũng từ từ nhỏ đi tựa như tiếng muỗi kêu, Lê Hạo thấy vậy tâm tính lưu manh ở dưới tận tâm can cũng nổi lên trêu đùa.

" Nếu vậy thì sao, có phải....?"

" Hừ!. "

Lê Hạo chưa kịp nói hết lời thì đã bị Hi Tuyết tiếng hừ lạnh cắt ngang, lúc này nàng trừng mắt giống như một con hổ cái sắp bộc phát lửa giận nhìn chằm chằm hắn.

tựa như chỉ cần Lê Hạo nói thêm một câu, nàng sẽ lập tức dùng nanh vuốt xét nát hắn thành từng mảnh.

Mà thời gian qua nàng đều ở trong tiên phủ, mỗi ngày Lê Hạo cũng đều đặn đi vào trò chuyện với nàng, chẳng qua mấy ngày nay hắn không có tiến vào khiến nàng buồn chán muốn chết, đang lúc chăm chú chăm sóc hoa thảo thì hắn đột ngột xuất hiện hại nàng giật mình bóp nát một bông hoa. Không tức giận làm sao được.

Thấy nàng như vậy, tà tâm của Lê Hạo vừa nổi lên liền bị dập tắt, không dám tiếp tục trêu chọc nàng, mà chuyển sang chủ đề hai con chim :

" Đúng rồi, Trứng của Bạch Huyết Điêu muội giữ đúng không?"

" Đúng rồi, có gì không, mà ta đã ấp hai năm nay nhưng nó vẫn chưa có một chút động tĩnh nào hết á.

Mặc dù vẫn còn chút oán giận nhưng khi Lê Hạo hỏi nàng vẫn đáp lại.

Dứt lời nàng lấy ra một túi linh thú đưa cho hắn. Lê Hạo cầm trong tay túi linh thú, linh thức tiến vào trong.

Không gian túi linh thú cũng không lớn, chỉ có tầm một trượng. bên trong có hai cái trứng màu trắng xen đỏ, xung quanh nó có một số linh thạch cung cấp linh khí tẩm bổ.

Lê Hạo sau một hồi lâu cẩn thận quan sát, mặc dù phát hiện sinh cơ của trứng vô cùng dồi dào, nhưng vẫn chưa có một dấu hiệu nào là sắp nở cả.

Sau khi quan sát một hồi Lê Hạo cảm thấy có chút vô vị liền cầm túi linh thú trả lại cho Hi Tuyết, sau đó hắn cùng Nàng ngồi xuống bàn trước Liên Hoa Các bắt đầu nói chuyện phiếm, nhưng cũng không có nói tình thế ở bên ngoài cho nàng biết.

......

Cách Hoàng Liên Sơn hai ngàn dặm.

Trên một đại hoang nguyên, có tứ đại quân doanh. từng tốp tu sĩ đang đi tuần tra, cũng có người đang ở trên đài cao quan sát phía xa tình huống.

Trong một đấu bồng, có tất cả năm người đang ở bên trong, lúc này nơi chủ toạ có một vị trung niên nhân đang ngồi, hắn mặc trên người lục bào sắc mặt nghiêm túc, Nhìn về phía một tên trung niên nhân sắc mặt thô kệch hỏi:

" Tiết Trọng, ngươi đi thám thính tình hình thế nào rồi?, bọn hắn có bao nhiêu người?"

" Bẩm báo tông chủ, tam tông bọn hắn hơn mười ngày trước đã có người bố trí trọng phòng ngay tại Hoàng Liên Sơn, tính đến hôm nay trú đóng ở đó đã có khoảng sáu bảy ngàn người rồi!"

Tiết Trọng nghe hỏi liền cung kính trả lời.

" Ừ!, trận chiến này ngươi có đề xuất gì không? Nếu có cứ nói!"

Trung niên nhân lục bào nghe vậy thì gật nhẹ đầu rồi hỏi tiếp.

" Mấy ngày qua ta đã thăm dò xung quanh tình huống, cũng có một ý nghĩ như thế này,....... "

Tiết Trọng đắn đo một hồi liền nói lên ý kiến, những người còn lại cũng nhao nhao phát biểu, bắt đầu thương nghị trận chiến sắp tới...

.........

Trên đỉnh núi Hoàng Liên Sơn.

Trong phòng nghị sự, cao tầng tam tông lúc này đều tề tụ ở đây.

Nơi chủ toạ có một vị trung niên mày kiếm mũi cao đang ngồi, hắn chính là tông chủ của Thiên Kiếm Tông, Sát Kiếm Đạo Nhân.

Hai bên trái phải của hắn thì ngồi các vị trưởng lão của tam tông.

Sau một hồi đắn đo cân nhắc thì Tông Chủ Thiên Kiếm Tông, nhìn về phía chư vị trưởng lão nói:

"Các vị, với địa hình kéo dài mấy trăm dặm của Hoàng Liên Sơn, những tu ma giả đó có thể tấn công vào bất cứ vị trí nào. Cho nên ta có một đề nghị, mỗi tông môn sẽ phụ trách phạm vi trong vòng một trăm dặm, khi phát hiện tiểu đội của bọn hắn tấn công thì có thể lập túc tiêu diệt, nếu là đại đội thì lập tức phát tín hiệu cầu viện. Chư vị cảm thấy thế nào ?"

" Lời của Sát Kiếm Đạo Huynh rất có lý, nhưng nếu như người của mỗi tông đều chia thành ba khu vực, ta chỉ e là không thể kịp thời đến ứng cứu.

Hay là chúng ta chia thành ba đội, mỗi đội sẽ có một ngàn năm trăm người do hai vị Kim Đan Kỳ dẫn đội dò xét trong phạm vị một trăm dặm, nguyên thần của Kim Đan Kỳ có thể bao trùm phạm vi năm mươi dặm, ta nghĩ chuyện này cũng chẳng có gì khó .

Còn những người còn lại sẽ tạo thành một đội quân thứ tư, khi có tín hiệu thì lập tức đến cứu viện."

Lúc này một tên trưởng lão của Ngự Thú Tông phát biểu.

Những người khác nghe vậy cũng biểu thị đồng ý.

Sát Kiếm Đạo Nhân nghe lời nói của tên trưởng lão Ngự Thú Tông, hơi suy tư một chút cũng gật đầu đồng ý rồi nói.

" Nếu mọi người đều đã đồng ý với quyết định này, Vậy thì Thiên Kiếm Tông chúng ta sẽ trấn thủ ở giữa dãy núi Hoàng Liên Sơn, còn trái phải thì giao cho chư vị đạo hữu hai tông rồi."

" Đã vậy, Thất Sơn Tông sẽ phụ trách canh phòng bên trái dãy núi."

Lúc này Ngũ Hành Phong Chủ cũng cất giọng nói.

" Vậy thì bên phải một trăm dặm cứ giao cho Ngự Thú Tông chúng ta là được."

Một tên trưởng lão Ngự Thú Tông tiếp lời nói.

" Ha ha, như thế buổi thương nghị đến đây kết thúc! "

Sát Kiếm Đạo Nhân mĩm cười nói, hắn dứt lời cũng hoá thành một đạo độn quang rời, chúng trưởng lão cũng lục tục trở về doanh địa của mình.

Bạn đang đọc Mịch Tiên Kiếm Đạo sáng tác bởi None
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lehoangquan1999
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.