Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vồ Hụt

Tiểu thuyết gốc · 1593 chữ

Tên tu ma giả đuổi đến liền bấm niệm pháp quyết, ngưng tụ một cái đại chung rồi khống chế nó công kích thẳng vào phi chu, may mắn ngay lúc này bỗng nhiên có năm đạo kiếm quang cực nhanh lao tới đâm toái đại chung.

Đồng thời một đạo độn quang cũng từ phía xa bay đến, hiện ra thân ảnh chính là Ngũ Hành Phong Chủ, ánh mắt hắn quét qua đoàn phi chu thấy đã có phân nửa số phi chu bị đánh toái. Nội tâm không khỏi phẫn nộ lập tức điều khiển năm thanh kiếm pháp bảo cùng tên tu ma giả giao chiến.

Lê Hạo chứng kiến cảnh vừa rồi trên trán không khỏi chảy ra mồ hôi hột, cũng may Ngũ Hành Phong Chủ kịp thời đến giúp hắn thoát khỏi hiểm cảnh.

Nếu không Lê Hạo chỉ còn một cách đó chính là tiến vào tiên phủ tạm né tránh, nhưng làm như vậy ai biết sẽ có người phát hiện bí mật này hay không, cho nên tốt nhất là không dùng, thấy đã thoát khỏi nguy cơ sinh tử Lê Hạo nội tâm cũng thở phào một hơi.

Mà tên tu ma giả lúc này đã cùng Ngũ Hành Phong Chủ kịch chiến đến thời khắc mấu chốt, do vừa rồi Ngũ Hành Phong Chủ vừa mới đại chiến với một tên tu ma giả Kim Đan hậu kỳ, mặc dù cuối cùng chiến thắng đưa gã đó chém giết, nhưng pháp lực cũng tiêu hao gần hết. nên bây giờ, hắn đã có chút chịu không nổi trước thế công của đối thủ.

Chỉ có thể phòng thủ cùng tên tu sĩ ma đạo dây dưa, may mắn là tên đó tu vi chỉ là Kim Đan sơ kỳ hắn rất nhanh liền bị Ngũ Hành Phong Chủ tìm ra sơ hở đánh cho thổ huyết.

Tên tu ma giả lui về sau rồi quay đầu nhìn về phía đồng bạn, phát hiện gã dẫn đầu Kim Đan hậu kỳ đã chết, tên còn lại thì đang cùng Võ Ngọc giao chiến lâm vào giằng co, sau đó ánh mắt của hắn nhìn về phía đối thủ của mình.

Nhưng khi chứng kiến Ngũ Hành Phong Chủ khí thế không chút suy yếu, sắc mặt hồng hào tựa hồ pháp lực vẫn còn rất nhiều, suy tính chốc hắn liền ra hiệu cùng đồng bọn rút lui.

Ngũ Hành Phong Chủ nhìn hai đạo độn quang đi xa rồi triệt để biến mất, lúc này hắn cũng không nhịn được khoé miệng chảy ra vệt máu, sắc mặt trắng bệch, tựa hồ là pháp lực thân thể tiêu hao quá độ dẫn đến trọng thương.

Hắn ngự kiếm đáp xuống một chiếc phi chu nói:

" Tiếp tục Dùng hết tốc lực chạy về tông môn!"

Dứt lời hắn liền khoanh chân ngồi xuống lấy ra một viên đan dược nuốt vào bắt đầu trị thương.

Đoàn phi chu tiếp tục lên đường, một mạch chạy thẳng về hướng Thất Sơn Tông, mà quân lực của tu ma giả đã dồn hết vào tấn công Thiên Kiếm Tông, lại thêm đội ngũ do Ngũ Hành Phong Chủ dẫn dắt chẳng có bao nhiêu người, nên bọn hắn có chút khinh thường chỉ phái ra ba tên tu sĩ Kim Đan Kỳ truy kích nhưng ba tên này đã thất bại, cũng vì vậy lần này đoàn người một đường thuận lợi dùng hết tốc độ bỏ ra năm ngày liền trở về tông môn.

....

Bắc Châu Hoang Nguyên tứ tông ma đạo gồm Hoá Huyết Tông, Âm Dương Tông, Ngũ Độc Tông, Luyện Thi Tông, bởi vì lãnh địa của bọn hắn nằm ở vùng hoang nguyên Bắc Châu, tài nguyên thiếu thốn nên mặc dù là có bốn tông môn nhưng thực lực so với tam tông thì vẫn kém hơn.

Chỉ có điều lần này Ngự Thú Tông phản bội cấu kết cùng tứ đại ma tông, chỉ còn lại hai tông nên thực lực liền yếu hơn ma đạo.

Mà Thiên Kiếm Tông mặc dù thực lực của bọn họ đứng đầu tam đại tiên tông của Đông Châu, có mấy chục gần trăm vị Kim Đan Kỳ toạ trấn tông môn, một ngàn tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, cùng với hơn sáu ngàn đệ tử Luyện Khí Kỳ.

Nhưng dưới sự công kích của tứ đại ma tông cùng Ngự Thú Tông, sau ba ngày bọn hắn đã không chịu nổi. hôm nay đã là ngày thứ năm nên bọn họ chỉ có thể ở trong đại trận phòng thủ thỉnh thoảng sẽ phản kích.

Giờ phút này, bên ngoài hộ sơn đại trận Thiên Kiếm Tông, đại quân của tứ đại ma tông cùng với Ngự Thú Tông đã dồn hết lực lượng tiến đến đánh phá đại trận, quân lực có hơn một trăm vị Kim Đan Kỳ, hơn hai ngàn Trúc Cơ Kỳ, cùng với hai vạn đệ tử Luyện Khí Kỳ.

Lúc này ở trên bầu trời có vô số tu sĩ đang ngự kiếm, thi triển các loại thuật pháp không ngừng công kích đại trận.

Khoảng gần một canh giờ sau, đại trận đã sắp bị phá tan, thì một tên tu sĩ mặc trên người lục bào lăng không đứng trên không trung, quanh thân vậy mà có kim quang toả ra, nếu có người khác nhìn thấy tình cảnh này, chắc chắn sẽ không cho rằng người này là một tên tu sĩ ma đạo.

Hắn chính là Diệp Phá Thiên, lão tổ Nguyên Anh Kỳ của luyện thi tông, vóc người khô gầy khuôn mặt hốc hác tựa như quỷ, ánh mắt tràn ngập thô bạo, nhưng dáng vẻ lại trang nghiêm quanh thân còn tản ra phật quang, hiển nhiên là hắn đang tu luyện một môn phật đạo cao thâm nào đó.

Lúc này hai bàn tay của hắn hợp thành một, sau đó tách ra, tay phải giơ lên cao, trên trên bầu trời bỗng nhiên hiện ra một bàn tay khổng lồ loé lên ánh sáng màu vàng to gần năm mươi trượng, hắn mĩm cười nhàn nhạt rồi hời hợt xuất chưởng, đại thủ liền hướng về đại trận bay xuống.

Đại thủ va chạm đại trận, liền vang lên một tiếng nổ to âm thanh vang vọng thiên địa, mà đại trận cũng đi theo bị phá huỷ.

Chứng kiến cảnh này, chúng tu sĩ liền nhao nhao tiến vào sơn môn Thiên Kiếm Tông.

tại một quảng trường to lớn nằm trên một trên một ngọn núi cao vút, tựa như thanh kiếm đâm thẳng bầu trời.

Lúc này toàn bộ lực lượng của tứ tông cùng Ngự Thú Tông đều ở đây, nhưng sau khi phá trận bọn hắn tiến vào nơi này, thì phát hiện chẳng có một bóng người, nhất thời mơ hồ không biết nên làm cái gì.

Thì Diệp Phá Thiên bỗng nhiên cất giọng nói:

"Những lão bất tử này vẫn rất giảo hoạt, từ lâu đã dẫn theo đám đệ tử rời đi, chỉ kích hoạt hộ sơn đại trận thỉnh thoảng tự động công kích, đánh lừa chúng ta cho rằng bọn hắn vẫn còn ở trong đại trận, Chư vị đạo huynh các ngươi nói xem chúng ta bây giờ nên làm cái gì?"

" Hừ, bọn hắn trốn được một lần, nhưng chẳng trốn được cả đời, Diệp đạo huynh an tâm, Thiên Kiếm tông đã trốn, thì chúng ta cứ tấn công thẳng về phía Thất Sơn Tông, mà ta nghĩ bọn hắn cũng chẳng thể đi đâu ngoài việc chạy đến Thất Sơn Tông tụ hợp, rồi bàn kế phản công chúng ta. "

Bỗng nhiên bốn thân ảnh ở trên không trung hiện ra rồi đáp xuống quảng trưởng tụ hợp cùng một chổ, một tên mặc trên người áo bào màu đỏ nhìn qua tuổi tầm ba mươi, khuôn mặt hồng hào ngũ quan có chút tầm thường hắn chính là lão tổ của Hoá Huyết Tông, sau khi đáp xuống liền cất giọng trả lời Diệp Phá Thiên, mà bốn thân ảnh này chính là lão tổ của Tứ Đại Ma Tông cùng với Ngự Thú Tông.

" Từ Mặc đạo huynh nói rất có lý."

Một tên khác mặc trên người hắc bào, khuôn mặt lãnh khốc hắn chính là lão tổ của Ngũ Độc Tông, nghe Từ Mặc nói vậy thì cất giọng có chút khàn khàn nói.

" Ta cũng nghĩ như vậy cứ tấn công thẳng về phía Thất Sơn Tông, với lực lượng của chúng ta đi diệt sát bọn hắn chỉ là chuyện đơn giản mà thôi."

Lão tổ của Âm Dương Tông là một tên trung niên, mặc hắc bạch đạo bào khuôn mặt bán nam bán nữ cũng lên tiếng nói.

Một vị còn lại chính là lão tổ của Ngự Thú Tông, mặc trên người một bộ y phục làm bằng da thú, nhưng lúc này hắn cũng không nói gì mà chỉ gật đầu tán đồng.

" Tốt, đã như vậy chúng ta bây giờ lập tức lên đường !"

Diệp Phá Thiên nghe vậy gật đầu đồng ý, tế lên một chiếc cự thuyền tầm một trăm trượng, bốn tên lão tổ còn lại cũng lập tức lấy ra cự thuyền, kêu chúng đệ tử của mình tiến lên, sau đó khống chế đại phi chu bay thẳng về hướng Nam Bộ Thất Sơn Tông.

Bạn đang đọc Mịch Tiên Kiếm Đạo sáng tác bởi None
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lehoangquan1999
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.