Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyên Anh Kỳ Đại Chiến

Tiểu thuyết gốc · 1693 chữ

Hai Ngày Sau.

Nơi tiếp giáp với Trung Bộ Đông Châu.

Dãy Núi Ninh Tiên Sơn.

Phía chân trời có vô số điểm đen tựa như những bầy chim di cư, nhưng khi nhìn kĩ lại thì sẽ phát hiện đó không phải là một loài phi cầm nào cả, mà là một đoàn phi chu che lấp cả vòm trời đang bay đến.

Hai ngày trước Lê Hạo đã cùng Ngũ Hành Phong Chủ an toàn trở về Thất Sơn Tông, nhưng hắn chưa kịp đặt mông lên giường, thì đã bị kêu đi đến quảng trường tập hợp cùng những đệ tử khác, sau đó tiến lên phi chu bay đến nơi này.

Lúc này Lê Hạo đang đứng trên một chiếc phi chu, quan sát hoàn cảnh xung quanh, cảm nhận đầu tiên của hắn chính là nơi đây khí hậu vô cùng nóng, so với nam bộ thì gấp hai lần.

Và có một điều khiến hắn rất khó hiểu, nơi này chính là một dãy núi rộng lớn, khi phóng mắt nhìn qua sẽ thấy liên miên đồi núi phập phồng nằm ngang dọc trên đại địa, cây xanh khắp nơi trải dài, bóng cây râm mát nhưng khí hậu tại sao lại oi bức như vậy được.

Mặc dù Lê Hạo đối với chuyện này có chút tò mò, nhưng hắn cũng không đi thăm hỏi căn nguyên tại sao lại như vậy. dù thế nào, thì khí hậu này đối với phàm nhân sẽ có ảnh hưởng rất lớn, nhưng đối với tu tiên giả như Lê Hạo thì chẳng có gì đáng ngại.

Một lát sau đoàn phi chu đến một nơi có rất nhiều vách núi cheo leo, ở giữa những vách núi toạ lạc một toà thành, có bốn bức tường thành rất cao được kiến tạo từ nham thạch màu xanh đen, ở bên ngoài nhìn vào chẳng thấy bất cứ kiến trúc nào, lối ra vào toà thành chính là một cái lỗ được khoét thành hình bán nguyệt khá là rộng.

Thành trì này chính là doanh địa của tam đại tiên tông vào mấy ngàn năm trước tên gọi là Thiên Ninh Tiên Thành, do địa hình nơi này dễ thủ khó công nên mỗi lần thất thế tam tông thường sẽ tiến vào đây phòng thủ.

Đoàn phi chu trực tiếp bay qua vách núi, tiến vào Thiên Ninh Thành rồi theo thứ tự từng lượt đáp xuống một quảng trường rộng lớn sức chứa tầm hai vạn người.

Lê Hạo nhìn chung quanh không khỏi kinh ngạc, mặc dù hắn biết mục đích lần này Thất Sơn Tông điều binh khiển tướng đến đây, chính là chuẩn bị cho trận chiến sắp tới, theo hắn biết nơi này là một toà thành trì bị bỏ hoang lâu năm, nhưng bây giờ thứ Lê Hạo chứng kiến thì hoàn toàn trái ngược với tưởng tượng của hắn.

Từ quảng trường phóng tầm nhìn về phía xa chính là vô số kiến trúc cổ xưa to to nhỏ nhỏ, không có một chút nào hoang tàn ngược lại là những ngôi nhà mới toanh.

Thật ra Lê Hạo cũng không biết, những kiến trúc này chính xác là được kiến tạo cách đây gần một năm mà thôi, ngay lúc mà tam tông nghe được Tứ Đại Ma Tông rục rịch muốn tấn công Đông Châu, thì lúc đó Thiên Kiếm Tông bỗng nhiên phát Ngự Thú Tông có nhiều biểu hiện kỳ quái, để cho bọn hắn nảy sinh nghi ngờ.

Sau một phen thám thính thăm dò, thì bọn hắn đã biết Ngự Thú Tông có tám thành là đã phản bội liên minh tam tông.

Còn lần tập kích bất ngờ vào bảy ngày trước, ở trên Hoàng Liên Sơn chính là cú thăm dò cuối cùng của Thiên Kiếm Tông bày ra mà thôi.

Một lát sau, tất cả đệ tử đều xuống phi chu dưới mệnh lệnh của Mạc Phàm Đạo Nhân bắt đầu đứng thành từng hàng ngay ngắn.

Lúc này Mạc Phàm Đạo Nhân đứng trên một toà đài cao ở giữa quảng trướng, ánh mắt lướt qua chúng đệ tử của hai tông rồi cất giọng nói:

" Ta biết những đệ tử đang đứng ở đây, có một số người đã hiểu lầm oán giận tông môn, vì đưa các ngươi trở thành tử sĩ bất đắc dĩ, hoặc nói khó nghe hơn chính là pháo hôi!

Nhưng, sự thật thì không phải như vậy, bởi vì sao?, nguyên nhân chính là tông môn chỉ muốn cho những đệ tử mới như chư vị có thêm kinh nghiệm thực chiến, để khi trận đại chiến sắp tới xảy ra, tăng lên tỉ lệ sống sót mà thôi!"

Khi hắn nói xong, những đệ tử đang đứng trên quảng trường liền bắt đầu xì xào bàn tán, lúc này chẳng biết ai nói lên một câu:

" Tông chủ đã nhọc lòng, chúng ta đã lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân từ, thật sự vô cùng xấu hổ!"

Người này vừa dứt lời, xung quanh liền có vô âm thanh tán đồng, tỏ vẻ xấu hổ.

Còn Lê Hạo thì lúc này chỉ đứng nhìn tràng diện trước mắt, sắc mặt bất biến nội tâm thì có chút khinh thường thầm nghĩ :

" Hừ, tự biên tự diễn, toàn một đám đệ tử cũ đứng ra nói tốt, con mẹ nó thật vô sỉ a"

Đúng vậy, từ đầu tới cuối Lê Hạo vừa nghe Mạc Phàm Đạo Nhân nói chuyện cũng vừa quan sát xung quanh, hắn phát hiện những tên nói tốt đa số đều là đệ tử cũ của Thất Sơn Tông.

Với lại, nếu là bọn hắn có ý nghĩ tốt như vậy thì tại sao còn cần làm một cú thăm dò cuối cùng hi sinh mấy trăm đệ tử mới ở trên Hoàng Liên Sơn?, chẳng phải chỉ vì một nguyên nhân đó chính là vì bảo toàn lực lượng tông môn của bọn hắn hay sao?. nói cho cùng bọn hắn vẫn là vì tư lợi mà thôi.

Mặc dù Lê Hạo cũng không rõ ràng trận chiến trên Hoàng Liên Sơn chính là một cú thăm dò, nhưng với tính cách cẩn thận thì làm sao hắn sẽ tin tưởng lời nói của một tên cáo già như Mạc Phàm Đạo nhân, nhưng cũng vì với tính cách này hắn đã đoán đúng chân tướng sự tình lần này.

....

Cách dãy núi Ninh Tiên Sơn ba ngàn dặm nơi tiếp giáp với Trung Bộ Đông Châu, một đoàn phi chu có tổng cộng gần một trăm tu sĩ Kim Đan Kỳ, một ngànTrúc Cơ Kỳ, Ba ngàn Luyện Khí Kỳ, đang ở yên nơi này tựa hồ đang chờ đợi điều gì đó.

Nửa canh giờ sau, phía chân trời có bốn chiếc cự thuyền, mặc dù chỉ có bốn chiếc đại phi chu nhưng quân số ở trên đó có gấp đôi với đoàn phi chu đang ở đây.

Chỉ trong chốc lát hai bên liền giáp mặt nhau, trên một chiếc cự thuyền, Diệp Phá Thiên nhìn trước mặt đoàn phi chu khoé miệng khẽ cười nói :

" Hắc hắc, thật bất ngờ nha. chư vị đạo hữu Thiên Kiếm Tông đã chờ bọn ta ở đây bao lâu rồi, Kiếm Vũ, Kiếm Quân, Từ Thất ba lão bất tử các ngươi cần gì ẩn núp cho mệt nhọc, hiện thân đi!"

Dứt lời hắn liền xuất một chưởng, một đại thủ ấn màu vàng liền đánh vào hư không nổ vang một tiếng, khi đại thủ tiêu tán liền hiện ra ba thân ảnh mặc trên người thanh sam đạo bào.

Một người khuôn mặt hơi dài ngũ quan đoan chính râu tóc bạc phơ tiên phong đạo cốt, người thứ hai hao hao có tám thành giống với hắn, nhìn qua có lẽ một đôi huynh đệ.

Đúng vậy bọn hắn chính là huynh đệ ruột thịt, từ nhỏ đã vào Thiên Kiếm Tông tu luyện, mà cả hai đều là thiên tài bọn hắn chỉ dùng ba trăm năm liền tu luyện đến Nguyên Anh Kỳ, lại bỏ ra ba trăm năm hôm nay đã là Nguyên Anh Hậu Kỳ cảnh giới.

Còn vị thứ ba là một vị trung niên nhân khuôn mặt tròn trịa có vài phần phúc hậu, hắn chính là lão tổ của Thất Sơn Tông đạo hiệu Từ Thất, tu vi Nguyên Anh Trung Kỳ.

" Ha ha, Diệp hiền đệ nói cái gì ẩn núp, bọn ta chỉ là ..."

" Hừ, đã các ngươi cố ý chờ chúng ta ở đây thì cần gì nói nhảm cho phí nước bọt, ta nghĩ các ngươi đã có chuẩn bị vậy thì cứ trực tiếp đánh một trận phân thắng bại đi!"

Diệp Phá Thiên tính tình thẳng thắn chẳng muốn nói nhảm, khi Kiếm Quân lão tổ chưa dứt lời thì hắn đã cắt ngang nói.

" Ha ha, được thôi nhưng đánh ở đây thì có chút không tiện, với thực lực của chúng ta khi đấu pháp sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến những tu sĩ cấp thấp khác, không bằng đến dãy núi Ninh Tiên Sơn chiến một trận, khỏi lo vướng chân vướng tay ngươi thấy thế nào?"

Bị cắt ngang Kiếm Quân Lão Tổ cũng không tức giận, ngược lại mĩm cười nói.

" Ha ha, ngươi nghĩ ta bị điên hay sao mà nghe lời tên cáo già như ngươi đến chổ đó, nếu lỡ ngươi có mai phục thì sao?, cứ đánh ở đây là được!"

Diệp Phá Thiên tâm cơ thâm trầm thường nghi thần nghi quỷ, nghe hắn nói vậy thì cảm thấy có chổ không đúng liền từ chối.

Mà ba vị lão tổ nghe vậy sắc mặt cũng không có biểu hiện gì, quay người nhìn về phía đệ tử của mình bình thản ra lệnh:

" chúng đệ tử nghe lệnh, lập tức lui về sau một ngàn dặm"

" Các ngươi cũng lui về sau đi!"

Bạn đang đọc Mịch Tiên Kiếm Đạo sáng tác bởi None
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lehoangquan1999
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.