Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap1: Thôn Nhỏ Minh Hôn

Phiên bản Dịch · 1186 chữ

Chap1: Thôn Nhỏ Minh Hôn

Tên tôi là Dung Hoa, năm nay tôi 20 tuổi, độ tuổi của một cô gái được ví như đóa hoa ngọc bích chớm nở.

Ấy thế mà những năm tháng tuổi xuân không hề được đẹp đẽ như mong ước. Tuổi xuân của tôi toàn là những ác mộng khủng khiếp luôn ám ảnh tôi.

Nhà tôi ở một ngôi làng nhỏ trong một ngọn núi xa xôi hẻo lánh, nơi có đồi núi và những dòng suối nước chảy. Nhưng ở đó có những câu chuyện ghê rợn hoàn toàn trái ngược với khung cảnh lãng mạn ở đây.

Người ta nói với nhau rằng vị trí của ngôi làng nhỏ nằm trên ranh giới phân chia giữa Âm Phủ và Dương Gian.Hơn thế nữa là nó nằm ngay vị trí "cánh cửa Âm Phủ".

Một phù thủy già trong làng nói với dân làng rằng cứ năm năm một lần, dân làng sẽ phải dâng một cô gái vừa tròn mười tám tuổi cho Diêm Vương nếu không Diêm Vương sẽ nổi trận lôi đình và mở cánh âm phái quỷ sai ra ngoài làm loạn nhân gian.

Tất cả dân làng đều tin vào những gì mụ phù thủy kia nói. Bao gồm những người già cho đến trẻ nhỏ và các thành viên trong gia đình tôi đều tin, đặc biệt là ông bà của tôi.

Nhớ lại cảnh của cô gái trước đó được đưa đi hiến tế, khi mọi người đưa những cô gái ấy về đều nằm trong chiếc quan tài. Khi mở nắp quan tài thấy bên trong toàn bộ cơ thể của những cô gái ấy đều bị bầm có màu tím xanh. Đặc biệt là phần dưới cơ thể của những cô gái ấy thực sự rất khủng khiếp đến nỗi không ai dám nhìn dù chỉ một chút.

Lúc đó tôi còn là một đứa trẻ dù không hiểu chuyện gì nhưng những cảnh tưởng đó đều đã khắc sâu trong tâm trí tôi. Và tôi chưa từng nghĩ rằng có ngày chuyện kinh khủng đó lại đổ lên đầu của tôi.

Minh hôn(kết hôn) với Diêm Vương là tập tục xa xưa có từ hàng trăm năm ở ngôi làng nhỏ này. Vì để bảo vệ bí mật ấy nên người trong làng thường ít tiếp xúc với những người bên ngoài.

Tôi cũng là người được chọn để kết hôn với Diêm Vương trong cái tập tục hàng trăm năm của dân làng, tôi là người duy nhất may mắn sống sót sau khi đã kết hôn với Diêm Vương.

Những cô gái trước kia hầu hết đều chết ngay trong đêm tân hôn hoặc có thể sống sót qua ngày hôm sau nhưng đều chết trong vòng một tuần

Sau đêm minh hôn với Diêm Vương, bố mẹ tôi đã đưa tôi ra khỏi làng và đến một thành phố tìm người chăm sóc bảo vệ cho tôi, hy vọng rằng tôi có thể quên đi những gì đã xảy ra vào ngày hôm đó.

Sau hai năm tôi nghĩ rằng mình có thể quên những chuyện đó và có cuộc sống giống như những người bình thường. Nhưng tôi không bao giờ có thể tưởng tượng được rằng những gì đã xảy ra đêm hôm đó đều lặp đi lặp trong những giấc mơ của tôi.

Ngay cả khi tôi chợp mắt vài phút trên máy bay để về nhà, tôi vẫn không thể thoát được khỏi những giấc mơ đó. Những điều xảy ra trong giấc mơ chân thật đến một kì lạ. giấc mơ cứ lặp đi lặp lại nhiều lần, cảm giác lúc dịu dàng lúc thật lạnh lẽo và có cảm giác ê ẩm từ khắp người truyền đến.

Trong giấc mơ đó hiện ra cảnh tôi đang nằm trong chiếc quan tài đặt ở một ngôi nhà tối lúc làm lễ, những âm thanh ồn ào xung quanh chiếc quan tài được truyền đến tôi.

Những người dân mê tín trong làng đang hát những bài hát kỳ lạ. Tôi nghe thấy những âm thanh rất kinh khủng, nó thật quái dị, những giai điệu kỳ lạ được trộn lẫn với âm thanh của suona, những câu thần chú của bà phù thủy già và cả tiếng la hét của cha mẹ .

Sau khi máy bay hạ cánh, tôi xuống vừa đi ra khỏi sân bay đã thấy tới đón và mẹ chào đón tôi bằng cái ôm ấm áp.

"con đã về rồi Dung Hoa, con ở nước ngoài như thế nào? có ổn không?"

Mẹ đã nhận thấy điều gì đó bất thường ở tôi, nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt liền siết chặt tay tôi. Biết tôi vẫn còn bị ám ảnh bởi đêm hôm đó, bất chợt ôm lấy tôi vào lòng.

"Con hãy tin rằng không có ma quỷ gì trên thế giới này, những chuyện đã xảy ra đêm đó ... mẹ thật sự xin lỗi con vì tất cả, là lỗi của mẹ khi đã không bảo vệ được con. "

Tôi không biết ai là người đã đặt ra các luật lệ trong làng. Bất kỳ cô gái nào sinh ra trong làng khi đủ 18 tuổi phải trở về nhà để làm lễ trưởng thành.

Không ai biết được rằng điều đó đã trở thành khởi đầu cho những cơn ác mộng của tôi. Bố mẹ tôi có biết về chuyện minh hôn nhưng vì lúc đó trong làng cũng có một cô gái 18 khác và ông bà cũng nói rằng đó không phải là lượt của tôi.

Nhưng cho đến cuối cùng, định mệnh đã khiến tôi trở thành người không may mắn. Cha mẹ tôi đã bị bắt giữ bởi một nhóm dân làng, còn tôi bị một nhóm người phụ nữ trong làng bắt mặc bộ đồ tân nương và một chiếc khăn che mặt màu trắng. Tôi bị bỏ vào trong một chiếc quan tài và đưa đến ngôi nhà nhỏ tăm tối nơi mà những cô gái chỉ mới 18tuổi đã phải chết.

Vài giờ đồng hồ trôi qua, khi mụ phù thủy già ngừng đọc những câu thần chú dân làng mới chịu tha cho cha mẹ của tôi, họ lao vào nhà mở nắp và đưa tôi ra khỏi quan tài.

Họ nhìn thấy tôi trong bộ váy cưới xộc xệch, mái tóc rối bù, khăn che mặt ướt đẫm bởi nước mắt.

Khi mẹ tôi thấy tôi vẫn còn sống, bà đã bật khóc và chạy đến ôm lấy tôi. Bố nhìn vào những người thân và dân làng với ánh mắt căm phẫn, quyết tâm đưa tôi đi khỏi làng mãi mãi và không bao giờ quay lại.

Lúc đó tôi rất sợ hãi, đôi mắt giãn to ra và hồn phách như thể đã bay đi mất.

Một chiếc vòng tay bằng ngọc màu đỏ tươi được đeo trên cổ tay tôi, trên chiếc vòng ngọc có khắc bông hoa ở cạnh bờ sông Tam Đồ Hà- hoa Mạn Châu Sa.

Bạn đang đọc Minh Hôn Lúc Nửa Đêm của Dung Hàm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quyet241801
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.