Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gương (Phần 3)

Tiểu thuyết gốc · 5093 chữ

Buổi chụp ảnh đến đầu giờ chiều là xong. Porsche lang thang trên đường phố Italy, tuyết đã ngừng rơi, phủ đầy trắng xóa trên mặt đường.

Cậu quấn mình trong lớp quần áo bông dày, trên cổ choàng khăn, tay cầm một ly cà phê nóng hổi cùng một chiếc bánh nướng thơm lừng.

Porsche ngồi xuống một băng ghế bên vệ đường, dưới ánh nắng ấm áp dịu nhẹ ít ỏi giữa trời đông châu Âu, vẩn vơ suy nghĩ.

Tại sao cậu lại nằm mơ thấy bản thân quan hệ với người đàn ông đó? Hắn ta quả thật là chủ nhân của ngôi biệt thự kia sao?

Có chút gì đó đang nhen nhóm, len lỏi trong tim Porsche.

Giấc mơ quá đỗi chân thực khiến đầu óc cậu cứ quẩn quanh những hình ảnh nóng bỏng đêm qua.

Và còn câu nói người đàn ông đã thốt ra trước khi cậu đạt cao trào trong sung sướng nữa.

Porsche đã thử hỏi những người ở studio làm việc với cậu ngày hôm nay câu nói đó có nghĩa là gì.

'La mia Fenice', My Phoenix, Phượng Hoàng của tôi.

Porsche lấy làm khó hiểu. Tại sao người đàn ông đó lại gọi cậu là Phượng Hoàng của hắn? Hắn ta biết cậu sao? Hay là nhầm lẫn cậu với một người khác?

Ngẫm được một lúc, Porsche chợt nghĩ đến một khả năng, có thể ngay từ lúc cậu gọi tên của hắn, Kinn Anakin, người đàn ông đó đã cho rằng cậu là người mà hắn quen biết.

Như vậy là do cậu tự chuốc lấy à?

Porsche không biết phải làm gì đây khi hình ảnh người đàn ông quyến rũ đó không thể nào bị xóa ra khỏi đầu.

Thật khó chịu. Chưa bao giờ có ai khiến cho cậu có cảm giác vừa bồi hồi vừa day dứt như thế này.

Kể cả Flowin cũng không. Flowin luôn mang đến cho cậu cảm giác thoải mái an toàn, cậu rất vui khi có gã bầu bạn và thoả mãn lẫn nhau.

Còn đối với giấc mơ kỳ lạ kia, hình ảnh người đàn ông quyến rũ ấy vừa nguy hiểm lại vừa hưng phấn như một liều kích dục, cùng với mớ cảm xúc nhộn nhạo trong tim cậu suốt cả ngày là như thế nào vậy?

Hơn nữa , việc cậu nằm mơ thấy bản thân làm tình với hắn liệu có tạo ra một sợi dây liên kết vô hình nào đó hay không?

Ừ thì việc quan hệ với một người đã chết, dù chỉ là trong mơ, nghĩ kỹ mà nói thì cũng có phần hơi đáng sợ.

Lúc này đây khi đang hoàn toàn tỉnh táo, Porsche mới nhận ra bản thân đã dại dột dây vào chuyện không hay ho gì cho lắm.

Đúng là cúc cu làm mù con mắt.

Có thể nếu cậu cố gắng đừng nghĩ đến hắn nữa và tìm một người để khỏa lấp thì mọi chuyện sẽ ổn thôi. Dù gì thì Porsche cũng không ở lại nơi này lâu nữa, trưa hôm sau cậu sẽ quay về nước.

Đột nhiên, một tin nhắn được gửi đến, là Flowin nhắn tin mời cậu ăn tối. Porsche gửi qua một nhãn dán đồng ý.

Cũng tốt, còn có gã "quái vật" của cậu ở đây. Ít nhất trước khi quay lại Thái, cậu cũng có người để đá hình ảnh của người đàn ông tên Kinn ra khỏi đầu.

Tối đến, sau khi dùng bữa ở một nhà hàng xinh xắn gần khách sạn của cậu, cả hai lại kéo nhau về lại phòng của Porsche chơi đùa. Flowin bảo rằng gã có thể ở lại đêm nay.

Hai người vội vã lao vào nhau, môi lưỡi cuồng nhiệt, quần áo từng lớp từng lớp được cởi bỏ vứt ở trên sàn.

Tiếng cười đùa vang vọng trong căn phòng ấm áp khi Flowin ôm lấy Porsche ngã lên mặt giường êm ái.

Gã ngậm mút cánh môi mềm, lưỡi đẩy vào trong khoang miệng nhỏ trêu đùa.

Tay lần mò kéo xuống khoá quần của Porsche, nắm lấy gậy thịt của cậu xoa nắn. Tiếng rên rỉ của cậu cũng bị gã nuốt hết vào bụng.

Ngay khi đang chìm trong cơn rạo rực phấn khích thì bỗng dưng một đợt choáng váng bất ngờ ập tới như có lực hất Flowin sang một bên, gã đập mặt vào cạnh tủ ở đầu giường rồi ngã xuống sàn.

"Flowin!" Porsche vội vã bò dậy bước xuống xem tình hình của gã.

Cậu cũng giật mình khi thấy Flowin bất ngờ té khỏi giường kèm theo một tiếng va đập không hề nhỏ. Flowin rõ ràng đã ngã rất mạnh vào cạnh tủ bên cạnh.

Gã đau đớn ôm lấy phần bị đập vào ngay chân mày thì cảm nhận rõ rệt một dòng nước nóng hổi chảy xuống mi mắt cay xè. Đưa tay lên xem thì là máu tươi đang tuôn ra.

Porsche hốt hoảng vội rút khăn giấy chặn lại chỗ vết rách ở chân mày cho Flowin. Cũng may không đâm vào mắt, vết rách ở ngay dưới chân mày, chỉ cách con mắt của gã một tí xíu. Cậu vội vàng mặc lại quần áo rồi đưa gã đến bệnh viện sơ cứu vết thương.

.~.

"May cho anh đó, vết thương cũng không quá sâu, khâu lại là ổn", Porsche ngồi với Flowin ở dãy ghế tại hành lang bệnh viện, gương mặt vẫn chưa rũ bỏ vẻ lo lắng nhìn phần băng được dán che lấy vết thương đã được khâu lại, "Mà sao tự dưng lại ngã ra vậy?"

Gã nhún vai ý nói bản thân gã cũng không hiểu lý do tại sao. Tiếc thật, lý ra giờ này cả hai phải đang vui vẻ trên giường thì lại phải kéo đến bệnh viện, đúng là xúi quẩy.

Nhưng cũng may, chỉ là vết rách nông, nếu bị thương nặng hơn sẽ ảnh hưởng tới công việc sắp tới của gã.

Flowin nhìn vẻ lo lắng của Porsche trong tâm bất giác có chút ngọt ngào. Ít ra cậu cũng còn quan tâm đến gã, chứng tỏ vị trí của gã trong lòng cậu cũng không đến nỗi nào.

Nhưng đến trưa Porsche phải lên chuyến bay về lại Thái rồi. Còn gã phải đợi đến khi buổi hòa nhạc sắp tới kết thúc mới có thể trở về. Đây là địa điểm cuối cùng trong chuyến lưu diễn, sau đợt này gã sẽ có vài tháng nghỉ ngơi và chuẩn bị cho album sắp phát hành của ban nhạc.

Gã quyết định rồi, có lẽ lần này gã sẽ cố gắng theo đuổi Porsche, Flowin thực sự nghiêm túc. Gã sẽ chứng minh cho Porsche thấy chỉ có gã là hiểu cậu nhất và gã hoàn toàn có thể mang lại hạnh phúc cho cậu.

Cả đêm được một phen hoảng hồn, hai người cũng chẳng còn tâm trạng ôm ấp. Flowin gọi báo với ban nhạc gã sẽ đến buổi tập muộn vì gặp phải tai nạn và vừa mới từ bệnh viện trở về.

Có được một chút thời gian rảnh rỗi, gã liền biến thành một cái đuôi, lẽo đẽo bám theo Porsche ăn sáng, mua một ít đồ, giúp cậu dọn hành lý rồi lại tiễn cậu ra sân bay.

Gã dặn dò khi nào đến nơi nhớ phải nhắn tin báo ngay cho gã. Porsche buồn cười nhìn người trước mặt bịn rịn không muốn rời xa. Sao ngã đập đầu lại biến thành một con cún thế này.

Cậu ôm lấy Flowin, xoa xoa lưng gã như dỗ dành một đứa trẻ, rồi dừng lại bên tai của gã thì thầm, "Diễn tốt, về em thưởng".

Porsche nhích người trở lại, mỉm cười nhìn gã "quái vật" cũng đang nhìn cậu cười đến ngốc nghếch. Cậu đặt lên môi gã một nụ hôn nhẹ, kéo vali rời đi.

Flowin đứng ở đó một lúc nhìn theo bóng hình uyển chuyển của người gã thầm thương trộm nhớ dần dần khuất xa. Không hiểu sao trong tim lúc này chợt dấy lên một cảm giác trống rỗng xốn xang.

Gã không muốn Porsche rời khỏi vòng tay của mình. Có điều gì cứ thôi thúc gã không được để cậu rời đi nhưng gã không rõ đó là gì. Cứ như thế, Flowin mang tâm trạng phức tạp không có lời giải quay lưng rời khỏi phi trường.

Porsche về đến vùng đất nhiệt đới quê nhà cũng đã nửa đêm. Đột ngột thay đổi khí hậu cùng chênh lệch múi giờ khiến đầu óc cậu quay cuồng. Chuyến bay dài như rút cạn mọi sức lực của chàng mẫu trẻ.

Porsche kéo hành lý lỉnh kỉnh, bắt một chiếc taxi về nhà nghỉ ngơi. Giờ đây cậu cần nhất là một giấc ngủ trên chiếc giường ấm áp quen thuộc.

Về đến nhà, trầm mình trong lớp chăn êm, Porsche dần chìm vào mộng đẹp.

.~.

'Đẹp thật.'

Vì nơi cậu đang đứng là một vườn hoa hồng đỏ rực. Xung quanh khung cảnh mờ ảo lung linh như sương như khói.

Porsche ngây người đứng giữa vườn hoa, cậu không biết tại sao bản thân lại ở đây.

'Fenice.'

Toàn thân cậu cứng đờ.

Porsche hoảng sợ cảm nhận một cái lạnh thấu xương tràn đến từ phía sau.

Một đôi tay vươn đến áp lên eo Porsche, kéo cậu vào một lồng ngực săn chắc. Bên tai Porsche nhột nhạt như có hơi thở phả vào.

'Fenice.'

Lại là tiếng gọi nghe như xa xăm nhưng lại ở sát bên tai.

Hơi thở cậu dồn dập, mắt phượng cong cong xinh đẹp mở to trong kinh hãi. Vòng tay của ai đó ở phía sau ôm ghì lấy Porsche như muốn khảm cậu vào người của hắn.

Hắn vuốt ve vòng eo mảnh khảnh rồi lướt một tay lên chạm vào làn da mềm lộ ra ở cổ, và siết.

Porsche không thở được, người này đang chặn đường hô hấp của cậu. Hàng lệ trong vắt như sương trào ra khỏi đôi mắt nâu mở to hoảng sợ.

Cậu nghĩ thầm trong đầu cầu xin người này tha cho cậu.

Hô hấp của Porsche ngày một yếu, xung quanh cảnh vật tối dần.

.~.

Giật mình tỉnh dậy thở dốc như muốn hút hết tất cả không khí quay trở lại cơ thể, buồng phổi bỏng rát như thiêu đốt, mồ hôi túa ra ướt đẫm, Porsche ngồi ở trên giường trấn tĩnh lại đôi chút, chỉ là mơ thôi, là mơ thôi, không sao hết.

Khoan đã, có gì đó không đúng ở đây.

Porsche ngước lên nhìn xung quanh, đây không phải là phòng của cậu.

Căn phòng này giống với căn phòng cậu đã nhìn thấy ở biệt thự cổ, nơi lần đầu cậu bắt gặp bức ảnh chân dung của vị chủ nhân.

Lúc này, cái gương lớn cạnh bên giường nơi cậu đã từng chụp ảnh selfie bỗng dưng lóe lên ánh sáng.

Porsche dè chừng bước xuống giường, đi đến xem thế nào.

Khung cảnh bên trong gương thế quái nào lại chính là phòng của cậu.

Đúng vậy, là phòng của Porsche.

Ở thực tại.

Tệ hơn nữa, cậu còn nhìn thấy ngay trên cái giường quen thuộc trong phòng của cậu là chính bản thân Porsche đang nằm ở đó.

Chuyện gì thế này?

Porsche áp tay lên tấm gương trước mặt nhìn hình ảnh bên kia như một cái màn hình.

Bản thân cậu đang ngủ say ở nơi đó cứ như tất thảy mọi chuyện đang xảy ra chỉ là một giấc mơ.

Bất chợt, ở phía góc phòng, cái góc khuất mà ánh sáng không đủ để chiếu tới, hiện hữu một bóng người.

Porsche không nhìn rõ được đó là ai cho tới khi thân ảnh kia động đậy, chầm chậm bước ra khỏi góc tối.

Là một người đàn ông cao to, mặc một bộ vest, làn da trắng, mái tóc đen cùng đôi mắt xanh biển sâu.

Hắn ta là người cậu đã gặp phải trong giấc mơ lần trước, cũng chính là chủ nhân của ngôi biệt thự cổ, Kinn Anakin.

Porsche có thể cảm nhận được cái lạnh thấu xương đang vờn lấy da thịt. Gần như nín thở, cậu căng thẳng quan sát những gì người đàn ông này muốn làm.

Tại sao cậu lại bị bắt xem những hình ảnh này thông qua một chiếc gương?

Hắn muốn cậu chứng kiến điều gì?

Người đàn ông tên Kinn từ từ tiến về phía Porsche đang ngủ say.

Hắn ngồi vào một góc trên giường, đưa tay vuốt ve gương mặt xinh đẹp rồi nắm lấy cằm Porsche, cúi xuống hôn lên cánh môi mềm.

Bản thân của cậu ở trên giường ấy vậy mà lại không hề biết chuyện gì đang xảy ra.

Porsche ở bên kia tấm gương phản chiếu đập tay lên mặt kính, cậu gào thét muốn thoát ra khỏi đây, cậu ghét cái cảm giác bị giam cầm này nhưng không hề có bất cứ âm thanh nào vọng ra như thể giọng nói của cậu đã bị lấy đi.

Kinn sau khi tham lam ngấu nghiến cánh môi mềm, hắn ngồi dậy và bắt đầu cởi quần áo.

Làm gì vậy?

Porsche sợ hãi, hoảng hốt, khiếp đảm.

Kinn muốn cậu chứng kiến cái cảnh hắn quan hệ với thể xác của cậu trong lúc ngủ sao?

Porsche đã dây phải cái thứ gì thế này?

Cậu không muốn. Dừng lại đi!

Trong căn phòng ấm áp quen thuộc, Porsche vẫn ngủ say như bị ai đó chuốc thuốc. Cậu không hề có khả năng phản kháng, để mặc cho Kinn đè thân thể trần truồng của hắn lên cơ thể đã bị hắn cởi sạch của Porsche.

Tên tội phạm hôn cậu khắp nơi, hắn hôn lên trán, lên chóp mũi cao, lên gò má nâu mềm, lên cánh môi căng mọng, lên vùng cổ và xương quai xanh gầy.

Mỗi một chỗ hắn đặt nụ hôn xuống lại xuất hiện một ấn ký nở rộ như đoá hồng.

Kinn ở tại trên đầu ngực của Porsche dùng lưỡi quẩn quanh, trêu ghẹo như thưởng thức một quả mọng.

Những hình ảnh kích thích trước mặt như một thước phim khiêu dâm hiện hữu trong gương khiến Porsche run rẩy. Nước mắt đã trào ra ướt đẫm gương mặt xinh đẹp.

Cậu quỳ sụp xuống nhìn hình ảnh thể xác bản thân đang bị tên tội phạm kia lợi dụng.

Đây là cưỡng bức.

Nếu trong quan hệ có một bên không đồng thuận chính là cưỡng bức.

Hắn ở đó chơi đùa với thân thể của cậu, còn cậu thì bị nhốt ở nơi này không biết khi nào mới có thể quay trở lại thực tại.

Kinn dùng thân xác của Porsche thỏa mãn khát vọng của bản thân.

Cơ thể cao to dễ dàng nhấc một thanh niên mảnh khảnh như Porsche lên, vòng tay mạnh mẽ quấn lấy eo nhỏ, hắn nhích người ra phía sau của cậu, để Porsche ngồi vào lòng hắn, tựa lưng vào lồng ngực săn chắc, hắn để thân thể của cậu xoay mặt đối diện với chính cậu ở bên kia tấm gương, hai chân mở rộng bày ra toàn bộ mỹ cảnh dâm dục.

Kinn ở bên tai của Porsche ngậm mút, hơi thở lạnh giá phả ra, si mê gọi lên một tiếng 'Fenice'.

Hắn cúi đầu, liếm một đường dài từ cổ lên đến gò má cậu rồi đặt ở đó một nụ hôn.

Bất chợt, đôi mắt xanh sâu thẳm như đại dương liếc nhìn Porsche ở trong gương, khiến cậu giật mình thảng thốt.

Là hắn cố ý.

Kinn liếc nhìn cậu, miệng nhếch lên thành một nụ cười quỷ dị.

Hắn đặt đầu của Porsche ngả lên bờ vai rộng lớn, xoay mặt về phía hắn, rồi lại gặm nhấm môi cậu, luồn cái lưỡi điêu luyện của hắn vào bên trong miệng nhỏ khuấy đảo.

Hai tay của hắn ở phần da thịt mềm mại nơi đùi của Porsche mơn trớn, rồi lại tiến tới bờ mông căng mẩy xoa nắn, được một lúc, hắn nắm lấy hai cánh mông của Porsche, nâng cả cơ thể của cậu lên nhẹ tênh như một con búp bê, đưa đầu "khẩu súng" của hắn đặt ngay dưới lối vào chật hẹp.

'Không! Tôi không muốn! Dừng lại đi! Xin anh tha cho tôi!' Porsche bất lực lắc đầu, gào khóc kêu lên trong tâm trí.

Dường như chẳng mảy may quan tâm đến lời cầu xin của cậu, hắn cứ thế ấn người của cậu xuống, đem "khẩu súng" to của mình đẩy vào huyệt động.

Miệng huyệt không hề có bôi trơn bị kéo căng đến khó khăn nhưng thể xác cậu thì làm gì có cảm giác đau để mà xê dịch.

Cho đến khi toàn bộ "khẩu súng" của hắn đã hoàn toàn yên vị ở bên trong của Porsche, Kinn liền di chuyển.

Hắn sung sướng đẩy vào rồi lại rút ra, hai tay như gọng kìm đem thân thể của cậu nhấc lên xuống, "khẩu súng" ra sức nhét vào bên trong.

Porsche bị hắn chơi như một con búp bê tình dục ngu ngốc.

Những hình ảnh dâm mỹ và âm thanh da thịt va chạm này quá đáng sợ rồi.

Porsche cứ ngồi bệt xuống sàn khóc đến lệ cũng cạn khô, cũng chỉ có thể giương mắt nhìn thể xác của chính mình bị người đàn ông kia chơi đùa.

Kinn rên rỉ trong cơn đê mê, chất giọng trầm đục vang vọng cùng với tiếng nhóp nhép ở nơi cửa huyệt rỉ ra dịch nhầy của thành ruột hoà cùng với máu. "Khẩu súng" của hắn ở trong huyệt động liên tục đè ép lên điểm mẫn cảm bên trong cậu.

Lúc này đây, bản thân của Porsche ở trong gương đột nhiên cũng bắt đầu cảm nhận được những gì cơ thể đang cảm nhận.

Không, cậu không muốn!

Nhưng Porsche cũng không thể nào ép bản thân ngừng đi cái cảm giác sung sướng xen lẫn với đau đớn đang dần chiếm lấy tâm trí.

Bên trong của Porsche lúc này ngứa ngáy khó chịu, ở hậu huyệt liên tục chảy ra dịch nhầy.

Dừng lại đi, cậu không muốn khuất phục hắn.

Kinn thở dốc, đem môi của cậu cắn nuốt.

"Nnn... dừng... dừng lại... nnn... xin anh dừng lại đi... ha... a..."

Porsche khó khăn áp mặt lên tấm gương lạnh lẽo, hơi thở đứt quãng phả lên trên mặt kính trong suốt chứa đầy những hình ảnh sắc dục.

Lúc này đây, cậu thật sự có cảm giác như chính Kinn đang ở phía sau mình đâm vào trong hậu huyệt chật hẹp.

Ở bên kia tấm gương, khi hắn bắt đầu tăng tốc cũng là lúc quang cảnh xung quanh Porsche ở trong gương bắt đầu thay đổi, mờ dần mờ dần.

'Fenice!'

Tiếng gọi cất lên cùng một thời điểm Kinn bắn vào trong cậu, cũng khiến thể xác của Porsche đạt cao trào mà bắn ra.

.~.

Giật mình bật dậy. Hơi thở dồn dập.

Porsche tỉnh lại trong trạng thái hoảng sợ cực điểm.

Cậu lùi về phía sau cho đến khi chạm lưng vào thành giường, kéo đầu gối sát vào ngực co lại thành một cục run rẩy.

Porsche ôm lấy chính mình, đôi mắt nâu xinh đẹp lấp lánh ánh lệ chứa đầy nỗi sợ hãi.

Cậu nhìn xung quanh, đây thực sự là phòng của cậu.

Ánh mắt bất chợt hướng về phía góc khuất nơi cậu đã từng thấy hắn ta xuất hiện. Ở nơi đó ngoài một cái giá treo đồ thì không có gì cả.

Porsche dần dần điều chỉnh lại nhịp thở, cậu đưa tay lên xoa mặt, nước mắt cùng với mồ hôi đã ướt đẫm gò má.

Cậu bần thần cùng mệt mỏi lê lết bước xuống giường.

Chợt, một cơn đau nhói truyền đến từ thắt lưng. Hậu huyệt bỏng rát đau đớn, dính nhớp khó chịu.

Không, không thể nào!

Xốc lên tấm chăn trên giường, cậu bàng hoàng nhận ra là thật. Tất cả đều là thật!

Cậu đã bị hắn cưỡng bức, trong chính căn phòng này.

Nằm ở giữa drap nệm trắng tinh là một vệt đỏ thẫm như máu, loang ra nở rộ như một đoá hồng.

Cậu vội chạy vào phòng tắm nhìn vào chính mình trong gương. Từ cổ cho tới ngực là chi chít những dấu hôn tím đỏ.

Cậu phải làm sao đây? Porsche hoảng sợ, hơi thở dồn dập.

Bên tai cậu dường như còn nghe được văng vẳng âm thanh hắn gọi mình là Fenice.

Không! Ai là Fenice chứ! Cậu là Porsche, cậu không phải Fenice!

Cậu ngồi thụp xuống sàn phòng tắm lạnh lẽo thở dốc , điên loạn bịt chặt tai lại như không muốn nghe thấy thứ âm thanh trầm đục ghê rợn đó.

Ngồi như thế được một lúc, Porsche dần dần trấn tĩnh lại.

Không được, không thể để như thế được.

Vết thương ở phía sau vẫn chưa được xử lý, đau nhói bỏng rát nhớp nháp khó chịu.

Cậu cần phải bình tĩnh, ngay lúc này mà hoảng loạn sẽ không làm gì được.

Hít vào một hơi thật sâu, thở ra chầm chậm rồi từ từ ngồi dậy, Porsche nhìn vào bản thân trong gương, mở nước ở vòi rồi vốc từng đợt nước lạnh lên mặt, vuốt ngược mái tóc rũ ở trán ra sau.

Porsche điều chỉnh lại nhịp thở, bước tới chỗ vòi sen tắm rửa rồi lấy thuốc ở trong ngăn tủ chăm sóc vết thương bị rách ở hậu huyệt.

Ngẫm nghĩ xâu chuỗi lại những gì đã xảy ra trong mấy ngày qua, có lẽ cậu đã nhận ra cái sai của bản thân nằm ở đâu.

Cậu không nên chụp tấm ảnh đó lại còn có những suy nghĩ không đứng đắn với hắn lúc ở chỗ ngôi biệt thự.

Lại thêm lần gặp hắn trong giấc mơ đầu tiên, cậu đã dại dột mà quan hệ với hắn, còn gọi tên của hắn.

Chính vì lẽ đó mà linh hồn vẫn còn tồn tại ở cõi nhân gian này của Kinn mới bám theo cậu.

Hắn lầm tưởng cậu là người của hắn, là Fenice, Phượng Hoàng của hắn.

Nếu như vậy, tai nạn lúc Flowin ở cùng với cậu có phải là do hắn làm ra hay không? Gã "quái vật" của cậu chính là vì cậu mà chuốc phải xui xẻo sao?

Khốn kiếp!

Càng nghĩ càng cảm thấy tức giận. Hắn là cái thá gì chứ! Tại sao hắn dám khống chế cậu?

Porsche nghĩ rằng cậu cần phải tìm cách đối chất với tên tội phạm này một lần. Cậu cần phải cho hắn biết cậu không phải là Fenice.

Nhưng có vẻ như cái thứ ngôn ngữ mà Kinn sử dụng là tiếng Ý, liệu hắn có hiểu cậu nói gì không?

Nghĩ đến đấy, Porsche quyết định sẽ lên mạng tra vài câu tiếng Ý đơn giản để nói với hắn, chỉ cần nói cậu không phải Fenice và bảo hắn đi đi là được.

Thêm nữa, có lẽ Porsche nên bật kinh Phật vào tối nay trước khi đi ngủ.

.~.

Ting!

Là tiếng tin nhắn. Porsche cầm lên kiểm tra thì thấy là tin của Flowin cùng cả trăm cuộc gọi video nhỡ. Cậu đã quá mệt mỏi, chỉ kịp nhắn cho hắn một cái tin đáp an toàn liền sau đó là biệt tăm biệt tích.

Lúc này Porsche cũng chợt nhận ra, cậu đã ngủ mười mấy tiếng đồng hồ.

Cái bụng trống rỗng của Porsche cũng rất hợp tác mà kêu lên đúng lúc. Cậu thở dài lướt qua ứng dụng đặt đồ ăn, đặt tạm một suất pad Thai rồi nhắn tin trả lời Flowin.

Ở bên kia chỉ vài giây sau liền có video gọi qua.

"Em làm anh lo chết đi được!"

Porsche nhẹ nhàng mỉm cười, "Em mệt quá nên ngủ quên mất. Vết thương của anh sao rồi?"

Flowin đem màn hình sát lại gần để cậu xem vết khâu đã được thay băng.

"Anh không sao đâu, anh tự lo được. Em mệt thì nghỉ ngơi thêm đi. Đợi anh về phải thưởng cho anh đó, em hứa rồi đừng có mà nuốt lời!"

Flowin nhìn "người đẹp" của gã qua màn hình, gương mặt của cậu lộ ra một chút tiều tuỵ, có lẽ cậu vẫn còn chưa lấy lại sức sau chuyến bay dài cộng thêm chênh lệch múi giờ.

Gã muốn cậu nghỉ ngơi thật tốt đợi đến khi trở về, gã sẽ toàn tâm toàn ý theo đuổi Porsche. Không bao lâu nữa đâu, "người đẹp" hãy đợi đấy!

Nhìn thấy được Flowin, Porsche cũng có chút an tâm trở lại, cậu cười thật tươi bảo gã cũng chú ý sức khỏe, đặc biệt là vết thương, cẩn thận đừng để nó nhiễm trùng. Khi nào về cậu sẽ đến đón.

Flowin luôn mang lại cho cậu cảm giác thoải mái, tâm trạng nặng nề của Porsche chính vì thế cũng vơi đi phần nào.

Không cần thiết phải kể cho gã nghe giấc mơ kỳ quái của cậu, ai mà tin chứ, gã còn rất nhiều việc phải làm, cậu có thể tự giải quyết được.

Kết thúc cuộc gọi với Flowin thì cùng lúc đơn đồ ăn của cậu cũng tới. Porsche sốc lại tinh thần, quyết định không để tên khốn kia muốn làm gì thì làm được.

Cậu ăn no căng say, hào hứng lên mạng tra một số câu nói tiếng Ý thông dụng cùng với một vài thông tin về chủ nhân của căn biệt thự tên Kinn kia. Hiểu rõ địch thủ vẫn tốt hơn là không biết gì.

Thông tin về Kinn mà cậu tìm được sau đó thật ra cũng không khác những gì cậu đã đọc được ở biệt thự của hắn là bao.

Tuy nhiên, Porsche khá bất ngờ vì cậu lại tìm được thêm thông tin về người trợ thủ, cũng chính là người đã kết thúc cuộc đời Kinn.

Không ai biết tên thật của anh ta là gì, chỉ biết rằng Kinn gọi người trợ thủ của hắn là Fenice, tức Phượng Hoàng vì sau vai của anh có hình xăm một con chim phượng hoàng.

Người này cùng với hắn vào sinh ra tử nhưng thực tế anh chỉ tiếp cận Kinn nhằm mục đích trả thù.

Thời điểm cha của Kinn ở tại quê nhà của anh tranh giành nguồn thuốc phiện, ông ta đã cho người sát hại cha Fenice.

Tay trùm mafia ra tay vô cùng sạch sẽ, không để lại bất cứ dấu vết gì nhưng người được lợi duy nhất sau cái chết của cha Fenice không ai khác chính là cha của Kinn.

Giây phút Fenice cất tiếng khóc chào đời cũng là lúc mẹ Fenice nhận được xác của chồng. Bà vô cùng đau đớn và căm phẫn nhưng vẫn nén bi thương, đứng lên thay chồng tiếp quản cơ nghiệp.

Fenice được nuôi dưỡng trong thù hận, anh chưa một ngày nào quên đi mối thù giết cha. Fenice đã tìm mọi cách truy tìm tung tích kẻ đã ám hại cha mình rất lâu, tưởng chừng là vô vọng nhưng ông trời quả nhiên có mắt, đến cuối cùng, con mồi đã tự tìm đến.

Kinn, đứa con trai của ông ta đã quay về tìm lại cội nguồn. Fenice liền nhân cơ hội tiếp cận, bày ra một màn kịch lừa gạt hắn, anh giả vờ cứu Kinn để cho hắn mang anh về Ý.

Những gì gia đình anh phải gánh chịu, Fenice sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời.

Ở bên cạnh Kinn suốt bao nhiêu năm, anh khôn khéo chiếm được lòng tin của hắn. Để rồi thời điểm anh kết thúc cuộc đời Kinn ngay tại ngôi biệt thự kia cũng là thời điểm những thông tin của gia tộc mafia lừng lẫy này đến tay gia tộc đối địch.

Không hề có một dấu vết nào cho thấy Fenice là người đã cung cấp thông tin mật cho phía địch thủ, cũng giống như năm xưa, cái chết của cha cậu không hề thấy dấu tay nào của cha Kinn.

Cái duy nhất tồn tại rõ rệt chính là viên đạn gắm vào tim Kinn từ họng súng trong tay Fenice.

Ngay sau đó anh đã biệt tăm biệt tích không rõ đi đâu. Ngay cả quê nhà cũng không hề ghi nhận sự trở lại của anh.

Tựa như người tên Fenice cứ thế mà bốc hơi vậy.

Đọc đến những dòng này, trong lòng Porsche không hiểu sao lại dâng lên một cảm giác chua xót.

Thì ra bóng ma tên Kinn kia lại phải trải qua nỗi đau bị người mình tin tưởng phản bội như vậy.

Từ đầu đến cuối Phượng Hoàng của hắn cũng chưa từng thật sự đứng về phía hắn.

Tất cả chỉ là một cái bẫy, và Kinn đã rất vui vẻ mà rơi vào.

Trầm mặc sắp xếp lại tất cả những gì bản thân tìm hiểu được. Porsche quyết định sẽ cố gắng thuyết phục Kinn rằng cậu không phải Fenice dù cho mức độ khả thi là rất thấp vì hắn có hiểu tiếng Thái méo đâu.

Đêm đến, như để cổ vũ thêm cho tinh thần chiến đấu của mình, Porsche thắp nhang trầm trừ tà mua trên mạng, ipad kết nối với loa mở Chú Đại Bi, còn giấu ở dưới gối nằm lá bùa xua đuổi tà ma xin được từ chùa ở gần nhà.

Hùng hổ leo lên giường, cảm thấy bản thân được bao bọc bởi một lớp giáp phép, tràn trề tự tin đối đầu với yêu ma quỷ quái.

Nhưng có một điều Porsche đã quên mất.

Kinn là con lai.

Hắn lớn lên ở Ý.

Cái cậu cần là Kinh Thánh, chứ không phải Kinh Phật.

Mẹ nó!

Bạn đang đọc Mộng Mị Series sáng tác bởi TinkerPo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TinkerPo
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.