Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoa Yêu (Phần 1)

Tiểu thuyết gốc · 5172 chữ

"Cậu chủ, phía bên tộc Lạc Tiên vừa gọi sang báo có chuyện phát sinh, buổi gặp mặt hai bên gia đình sắp tới không thể tiến hành được, cậu chủ nhà bên đó bỏ trốn rồi."

"Trốn rồi?"

"Đúng vậy cậu chủ, tiếp theo nên làm như thế nào?"

"Tạm thời cứ báo với bọn họ không cần vội, tìm thấy người đi đã. Tôi cũng không hứng thú lắm với chuyện này, nếu không phải ba tôi bắt phải đi tôi cũng chẳng muốn đi. Cứ kệ họ. Anh giúp tôi kiểm tra lại một số tài liệu cho buổi ký kết sắp tới."

"Rõ thưa cậu chủ."

Người trợ lý cúi chào rồi rời khỏi phòng, trả lại không gian yên tĩnh cho người đàn ông lịch lãm ngồi ở bàn làm việc.

Bận rộn xem lại một số bản thảo xây dựng vừa được gửi đến, một người cuồng công việc như anh vốn dĩ chẳng quan tâm mấy tới chuyện thành gia lập thất.

Nếu không phải ông bô ở nhà cứ hối giục anh mau chóng kết hôn, anh cũng chẳng phải thu xếp công việc đến gặp nhà bên đó làm gì.

Trốn được thì tốt, cậu trốn đến mãn kiếp hộ anh.

Anh đây còn bận kiếm tiền hưởng thụ cuộc sống độc thân.

Lại nói đến thân phận đặc thù của Sam, người ngay lúc này đang đầu tắp mặt tối, áo sơ mi trắng xắn lên đến khuỷu tay, đóng sơ vin vào quần âu dài, mái tóc đen dày vuốt keo, một sợi tóc mái rơi ra khỏi nếp, chạm vào ở chân mày uy mãnh, đôi mắt đen láy có thần, sóng mũi cao thẳng tắp ngả bóng trên gương mặt trắng trẻo.

Sam là một doanh nhân bất động sản khá nổi tiếng trong giới. Gia tộc của anh đời đời đều làm nghề bất động sản.

Tổ tiên trước đây của anh vốn dĩ ở Trung Hoa, dần dần gia tộc lớn mạnh, con cháu tản ra khắp nơi trên thế giới, đến thời gia đình của Sam thì dừng chân tại mảnh đất này, sau đó nơi đây đã trở thành Thái Lan, cũng đã được 3000 năm rồi.

Và Sam, cũng đã 3000 tuổi.

Anh là thần. Một tiểu thần từ lúc chào đời đã nắm trong tay bất động sản trải dài khắp mảnh đất này.

Nơi Sam được sinh ra là một ngọn núi mà giờ đây trở thành tỉnh Kalasin, anh lớn lên với thân phận của một sơn thần, con trai út của thổ thần.

Việc mang trong mình pháp lực về lâm và mộc đã giúp Sam nhìn thấy được long mạch tại những vị trí đắc địa, nhanh chóng xây dựng nên tập đoàn bất động sản nổi tiếng với tên gọi Sơn Mai.

Bên cạnh đó, đầu tư và buôn bán bất động sản cũng thật sự là niềm yêu thích của anh chứ không phải do kế thừa cơ ngơi gia tộc.

Cuộc sống độc thân vốn dĩ thong dong tự tại thích gì làm nấy. Thế mà tự dưng khi không ba lại bắt anh kết hôn.

Nghĩ đến chuyện này, Sam lại cảm thấy đau đầu.

Ba anh cho rằng có thể anh không thèm hẹn hò yêu đương đàng hoàng, cũng không ngó ngàng gì đến gia đình, quanh năm suốt tháng chẳng bao giờ thấy vác mặt về nhà, chỉ quanh quẩn công việc kinh doanh và hưởng thụ đời sống độc thân nên tính tình mới ngày càng lạnh lùng, lãnh đạm, xa rời tình thân.

Tốt hơn hết là nên tìm cho anh một mối hôn sự, để anh hiểu được như thế nào là gia đình.

Thở dài, Sam mệt mỏi ngả lưng ra ghế, đối với anh thì cưới hay không cưới cũng chẳng quan trọng.

Thôi thì để cho ba anh vui lòng, cưới đại một người về theo ý ông cho có danh phận cũng được.

Tạm gác chuyện mệt mỏi này qua một bên, hôm sau anh còn phải đi xem lại chỗ ngọn núi vừa mới mua, địa thế khá ổn, anh dự tính ở nơi đây cho xây một khu nghỉ dưỡng.

Không những thế, điều quan trọng hơn nằm ở chỗ, gần vị trí anh đã chọn tồn tại một thác nước đổ xuống thành một cái hồ nhỏ thơ mộng, bên bờ là những bụi hoa xinh đẹp trông chẳng khác gì chốn thần tiên.

Nhưng không một ai biết, thác nước kia thực chất ẩn giấu phía sau là một cái hang hàng nghìn năm hấp thụ linh khí của đất trời.

Nếu ở nơi đây thiền định tu luyện ắt hẳn sẽ nâng cao được pháp lực. Dù là yêu hay là tiên thì cũng đều rất cần thứ linh khí tinh khiết này.

Chính vì thế, Sam liền đem ngọn núi mua lại, bề ngoài che mắt thiên hạ bằng việc xây một khu nghỉ dưỡng, mục đích phía sau chính là đem cái hang có chứa linh khí bổ sung vào địa điểm tu luyện pháp lực của gia tộc.

.~.

Hôm sau, lúc xe công tác đưa Sam đến khu vực chân núi thì trời đã xế chiều.

Ngọn núi này không cách công ty anh quá xa, giải quyết xong một số công việc Sam liền thu xếp đến xem xét.

Phía trước chỗ đất trống đã được cắm bảng công trình, ở một góc nhỏ là một phòng làm việc được dựng tạm. 

Sam bước xuống xe, mặc trên người áo sơ mi trắng cùng quần dài nhẹ nhàng đơn giản.

Anh bước vào văn phòng tạm, nghe cấp dưới báo cáo lại tình hình tiến độ triển khai.

Nếu không có gì thay đổi, đầu năm sau liền có thể khai trương đón khách.

Sau khi được báo cáo xong xuôi, Sam bước ra ngoài nhìn ngó xung quanh.

Trời lúc này đã hoàn toàn tắt nắng, gió đêm những tháng đầu xuân nhè nhẹ thổi mát rượi.

Sam muốn ngó qua chỗ thác nước kia, anh bảo trợ lý không cần đi theo, một thân một mình đi sâu vào phía trong ngọn núi.

Đi được một lúc, phía sau cũng không còn nghe thấy tiếng người nữa.

Xung quanh tối tăm, trăng phía trên cao rọi chiếu thứ ánh sáng bàng bạc mờ mờ lên những tán lá, côn trùng reo vang giữa rừng cây như một dàn hòa nhạc.

Sam hít vào một hơi không khí tươi mát của thiên nhiên, nhắm mắt định thần, quanh người anh liền hiện ra một vòng sáng xanh lá, bao bọc lấy Sam.

Đến khi mở mắt, anh đã được đưa tới một nơi khác, xa xăm là tiếng thác nước đổ xuống.

Sam chậm rãi đạp lên mớ lá cây rơi rụng trên nền đất, tiến đến gần cái hồ kia.

Hương thơm từ những bụi hoa ven bờ hồ tỏa ra thoang thoảng hoà lẫn với hơi ẩm từ thác nước.

Đom đóm chập chờn với những cái đuôi phát ra thứ ánh sáng xanh lá nhoè nhoè bay lượn quanh những bụi cây.

Tuy nhiên khi tiến đến gần hơn tới bên thác nước, anh chợt phát hiện có điểm bất thường.

Là ai đã ở xung quanh hồ dựng nên một tầng kết giới?

Kết giới này cũng khá mạnh, có thể ngăn được yêu lực nhưng không đủ để ngăn cản một tiểu thần như anh.

Lẽ nào hang chứa linh khí bị kẻ khác phát hiện?

Không thể, anh đã cho cấp dưới tung hỏa mù về nơi này rồi mà.

Dù thế, Sam vẫn không hề tỏ ra khinh suất, anh thận trọng phất tay, một tảng đá nhỏ ở gần đó liền bay tới, lơ lửng ở trong lòng bàn tay anh.

Từ từ tiến đến gần hơn, Sam nhận ra kết giới này màu sắc lung linh ánh kim huyền ảo, như được dệt thành từ rất nhiều những hạt cát lấp lánh trông như bụi vàng.

Sam đứng trước kết giới rạch một đường, lớp kết giới tựa như một tấm màn lụa nhẹ tách ra hai bên, thành công để Sam tiến vào bên trong không một chút trở ngại.

Sơn thần khẽ khịt mũi, trong thâm tâm thầm khinh bỉ chút yêu thuật cỏn con, nhưng vẫn cẩn thận đề phòng không hề buông xuống chú ý.

Khi bước vào trong khu vực kết giới, một cỗ mùi hương kỳ lạ liền vây chặt lấy Sam.

Đây rõ ràng là hương hoa nhưng nó không giống những loại hoa bên bờ hồ anh vẫn thường ngửi thấy những lần ghé qua trước đó, lại còn rất nồng.

Bất chợt, những hạt vàng ánh kim li ti lấp lánh trong tấm màn kết giới kia không hiểu sao lại bắt đầu bay đến bám lên người anh.

Cảm thấy có điều không ổn, Sam lập tức thi triển pháp lực hòng đẩy những thứ bám trên người anh đi nhưng có làm cách nào cũng không thể tống khứ chúng đi được.

Tựa hồ càng sử dụng pháp lực, thứ bụi này lại càng vây đến bám lên người anh nhiều hơn.

Bụi vàng kỳ lạ rõ ràng là có khả năng tác động gì đó lên thân thể của một tiểu thần như Sam.

Anh bắt đầu có cảm giác châm chích trên da thịt, ngứa ngáy khó chịu.

Ở bên trong cũng đột ngột có cảm giác nóng nóng không rõ nguyên do.

Tầm nhìn hư ảo như có một tầng sương phủ. Hình ảnh xung quanh chợt lung linh không rõ như nhìn qua một tấm kính vạn hoa.

Nghĩ đến trước mặt đã là hồ nước, nước trong hồ được hấp thụ một ít linh khí trong hang động rất có thể sẽ giúp anh gột rửa được thứ bụi kỳ lạ này, Sam liền chạy đến bên bờ hồ, theo sau vẫn là thứ phấn bụi tiếp tục bay theo bám lên người anh.

Gần lắm rồi, phía trước mặt kia đã là hồ nước, nhưng còn chưa kịp đưa tay nhúng vào làn nước mát lạnh, đôi mắt đen láy mơ hồ của anh đã chạm phải một thân ảnh lạ lẫm đứng ở bên bờ hồ.

Là một chàng trai mảnh khảnh, trên người mặc một bộ trang phục thời trang như vừa bước ra từ tạp chí, xinh đẹp kiều diễm ở dưới ánh trăng tựa như đang phát sáng.

Cậu ở bên bụi hoa rung rinh trong gió, nâng lên một đóa hoa ngửi lấy mùi hương ngọt ngào của nó, rồi nhẹ mỉm cười, quyến rũ đến hớp hồn.

Chân mày mảnh thanh thoát, hàng mi cong dày rũ xuống như một tấm rèm, ẩn ẩn phía sau là đôi mắt nâu trong veo mật ngọt, mũi cao chạm nhẹ vào đoá hoa nhỏ đang được nâng niu trong lòng bàn tay.

Khuôn miệng nhỏ xinh cùng đôi môi căng mọng, nhung mịn như cánh hoa. Làn da mềm mại đẹp đẽ tỏa ra ánh sáng vàng nhạt dưới bóng trăng mờ ảo.

Mỹ nhân này như từ trong tranh mà bước ra. Anh chỉ có thể thốt lên trong đầu một câu, 'Mi mục như hoạ.'

Sam không ổn rồi. Sống đến nay đã 3000 năm, anh chưa bao giờ nhìn thấy người nào đẹp đến dường này.

Bất chợt cơ thể anh như bất động, cứ chôn chân ở đó một hồi lâu, tâm trí mơ hồ ảo mộng nhìn ngắm mỹ nhân ở trước mặt đến thất thần.

Sam cảm nhận rõ rệt trong lồng ngực tim anh đang đập thình thịch như chạy nước rút, hơi thở bỗng chốc nặng nề khó thông.

Thứ bụi phấn kỳ lạ kia vẫn tiếp tục vây quanh khiến anh càng thêm ngứa ngáy khó chịu, bụng dưới bắt đầu nóng rực, ở trong quần lót chợt có cảm giác chật chội.

Khốn kiếp, chẳng lẽ trong thứ bụi phấn đang bám lên người anh có chứa thứ gì đó tựa như chất kích dục sao?

Không lý nào cơ thể tiểu thần của anh lại bị ảnh hưởng bởi thứ kích thích phàm tục này được, thật vô lý.

Sam thật sự không hiểu, có lẽ thổ thần ba anh sẽ có lời giải cho chuyện này nhưng ngay bây giờ biết chạy kiểu gì đây.

Như nhận ra sự có mặt của Sam, chàng trai kia ngẩng đầu lên nhìn về phía anh, đôi mắt quyến rũ chớp lấy hàng mi cong vút, hé lộ màu mắt nâu trong veo phản chiếu ánh trăng long lanh, sóng mũi cao thẳng ngả bóng xuống gương mặt thanh tao, bờ môi hồng khẽ mở như cánh hoa.

Ngạc nhiên, bất ngờ rồi hốt hoảng, từng cung bậc cảm xúc hiện lên đầy đủ trong đôi mắt của mỹ nhân xinh đẹp.

"Anh là ai vậy? Sao anh vào được đây?" Chàng trai vội vã chạy ra khỏi bụi hoa, cách xa anh thêm một khoảng.

"Ha... tôi hỏi cậu là ai mới đúng..." Hơi thở của Sam bắt đầu dồn dập đứt quãng, cơ thể anh nóng rực như một hòn than, mồ hôi túa ra ướt đẫm, anh càng thi triển pháp lực chống lại thì mớ bụi kì lạ này càng bám chặt hơn, khiến Sam ngứa ngáy đến phát điên, chỉ muốn tìm một ai đó để phát tiết.

Phát tiết?

Không ổn. Thật sự không ổn.

Khi trong đầu anh dần dần hình thành cái suy nghĩ đen tối này Sam liền biết có chuyện không hay sắp sửa xảy đến với anh rồi.

"Không được, anh phải mau chóng ra khỏi đây, nếu không muộn mất." Chàng trai lắc đầu sợ hãi.

Nhưng có lẽ là muộn thật rồi.

Mớ bụi vàng kỳ lạ đã bắt đầu vây quanh người của chàng trai.

Không đúng, là anh mắt nhoè nhìn không rõ, mớ bụi là từ người của chàng trai này mà khuếch tán ra.

Đợi đã, vậy cái mớ bụi lấp lánh giăng thành cả một kết giới kia cũng là do chàng trai lạ mặt này làm ra sao?

"Aaaa! Quá trễ rồi! Trời ơi tôi đã tốn biết bao công sức mới tìm được nơi này, cũng đã giăng lên kết giới, anh bước vào làm gì. Không cần biết anh là thần thánh cấp bậc như thế nào, đêm nay là trăng tròn, là thời điểm yêu lực của tôi mạnh nhất, bước vào trong kết giới ngay lúc này dù cho có mạnh cỡ nào cũng đều bị ảnh hưởng thôi đồ ngốc!"

Chàng trai tức giận giậm giậm chân, hét vào mặt anh.

"Hihi...Em...mmm... là ai...?" Lúc này đây tầm nhìn của Sam đã vô cùng mờ ảo mơ hồ, nhìn thấy thân ảnh kiều mị tuyệt trần ở trước mặt, dẫu cho có chút phồng mang trợn má, anh vẫn cảm thấy người này vậy mà lại quá đỗi đáng yêu.

Chính vì thế anh mới không tự chủ được, vô thức cười cười như một tên ngốc thực thụ.

Không biết có phải do tác động của thứ bụi phấn kích dục đang toả ra từ người của cậu ta hay không mà giờ đây anh chỉ muốn được cái miệng nhỏ hung hăng kia thoả mãn chỗ khó chịu ở bên dưới.

Tâm trí Sam lâng lâng, mớ phấn lấp lánh ánh vàng xung quanh anh như có suy nghĩ riêng, chúng bắt đầu lôi kéo, đẩy cơ thể của anh tiến lại gần phía chàng trai.

Quanh quẩn ở mũi anh là hương hoa thơm ngát dễ chịu, khiến cho đầu óc Sam thư thái nhẹ tênh, vẫy gọi anh đến gần hơn mỹ nhân ở trước mặt.

"Anh đừng đến đây!" Mỹ nhân chỉ vào người anh hét lớn.

Có vẻ như cậu cũng đang phải chật vật chống lại chính cái mớ bụi phấn đang liên tục thoát ra khỏi cơ thể.

Tức giận đến đỏ mặt nhưng không làm gì được, cậu vùng vẫy muốn xoay người bỏ chạy nhưng đám bụi lấp lánh phiền phức cứ đẩy cơ thể cậu thu ngắn dần khoảng cách đến chỗ Sam.

Mỹ nhân xinh đẹp chẳng mấy chốc đã ở ngay trước mặt, cậu đưa lên hai tay chắn ở trước khuôn ngực vạm vỡ của Sam, ngăn không cho cơ thể cả hai tiếp xúc, hơi thở của cậu phả ra thơm ngát hương hoa.

Đôi mắt nâu hổ phách hoảng sợ xen lẫn với tuyệt vọng lấp lánh như giọt lệ sương mai.

Điên rồi, anh điên thật rồi, anh nhìn xuống mỹ nhân xinh đẹp đang tự mình cắn chặt lấy bờ môi hồng mịn như cánh hoa mà trong lòng nhộn nhạo.

Hai người kề sát mặt đối mặt, hơi thở gần như hoà thành một.

Bụi phấn lấp lánh đem hai cơ thể càng áp sát vào nhau, quẩn quanh, dụ hoặc, gọi mời.

Sam mất trí rồi, anh như rơi vào mộng cảnh, không thể tỉnh táo suy nghĩ cái gì rõ ràng nữa, cũng không thể điều khiển cơ thể nghe theo ý anh.

Anh vậy mà lại nhếch môi lên cười rồi làm ra hành động lỗ mãng bỉ ổi, một tay vòng qua ôm lấy cơ thể yêu kiều ở trước mặt, cơ thể của cậu nhỏ nhắn đến không ngờ, cái eo này nhỏ đến nỗi chỉ một vòng tay của anh liền có thể ôm trọn.

Tay còn lại của Sam như người say rượu, chậm chạp đưa tới nhẹ nắm lấy cằm của mỹ nhân nâng lên ngắm nhìn.

Đẹp quá. Môi mềm như cánh hoa khẽ mở, hơi thở phả ra hương thơm ngào ngạt tươi mát.

Cậu muốn nghiêng đầu né tránh nhưng ngặt nỗi, thứ bụi phấn ở xung quanh cứ không ngừng ép cậu sát vào cơ thể vững chắc như một ngọn núi của Sam khiến cậu bất lực mà vùng vẫy nhưng vẫn không thể nào tránh đi được.

Chàng trai xinh đẹp tức giận đến run rẩy, hai má đỏ lên càng tô điểm thêm cho nhan sắc mỹ miều, đôi mắt ngập trong nỗi sợ hãi, một giọt nước mắt long lanh rơi xuống gò má nâu ngọt ngào.

Mỹ nhân rơi lệ, vừa uỷ khuất, lại vừa khiến cho người ta càng thêm chiếm hữu.

Sam đưa ngón cái vuốt ve gò má người trước mặt, chạm vào giọt lệ vừa rơi xuống, trong lòng cũng có chút xót xa, nhưng cái thứ bụi quái đản này khiến anh không thể dừng lại được, hơi thở anh nóng bức dồn dập, ngực phập phồng lên xuống.

Cơ thể Sam lúc này cũng đã ngứa ngáy đến cùng cực, bên trong như bị đốt cháy, bên dưới lại bức bối chật chội, anh cũng cảm nhận được có một chút ẩm ướt, gậy thịt to lớn có lẽ nào đã rỉ ra dịch nhầy?

Sam đã cố gắng kiềm chế để không ngay lập tức lao đến đè mỹ nhân xinh đẹp này xuống hành hạ thô bạo đã là lịch thiệp lắm rồi.

Anh mỉm cười, cất giọng trầm thấp dịu dàng, "Ha...xin lỗi... mmm... cái thứ bụi này... tôi không khống chế được... Em là tiểu yêu... hay tiểu tiên ở đâu, cho tôi biết tên được không? Có chuyện gì xảy ra...mmm... tôi xin lấy thân phận là một sơn thần... ra đảm bảo... sẽ không để em chịu thiệt thòi."

Anh vẫn ôm lấy cơ thể không ngừng run rẩy kia, tay nâng lên cằm người đối diện, ngón cái không ngừng vuốt ve gò má cậu như an ủi.

Nghe thấy những lời nhỏ nhẹ thật lòng của Sam, mỹ nhân trong vòng tay anh cũng bình tĩnh lại, bắt đầu dần thả lỏng cơ thể đang căng như dây đàn.

Cậu cũng rất khó chịu. Anh không phải là người duy nhất bị cái thứ bụi lấp lánh này vây hãm kích thích.

Chính bản thân cậu là nguồn cơn của cái thứ bụi này lại càng thêm khổ sở.

Thật ra cậu đã quen rồi, nếu không có ai ở gần tự khắc cậu sẽ có thể khống chế được chúng.

Thế nhưng ở đâu cái tên này đột nhiên nhảy ra, phá hỏng hết kế hoạch của cậu.

Giờ đây khi đứng trước mặt là một người đàn ông điển trai lịch lãm cuốn hút, theo như lời anh ta nói, lại còn là một sơn thần, thì quả thật bản thân cậu cũng khó mà chống lại tác động từ đám bụi chết tiệt.

Chúng đang triệt để từ trong người cậu khuếch tán, tản ra trong không khí, vây lấy chính cậu và người đàn ông này.

Cơ thể cậu được anh ta ôm lấy bắt đầu có chút dễ chịu, khiến cho chàng trai nảy ra suy nghĩ bạo gan muốn cọ vào người anh để giảm bớt cái sự ngứa ngáy vờn quanh da thịt.

Không những thế, mỹ nhân xinh đẹp còn cảm nhận được ở người đàn ông pháp lực cao hơn mình rất nhiều, có lẽ đó là nguyên do cho việc anh ta có thể bước qua kết giới của cậu.

Khốn kiếp! Bao nhiêu thời gian dày công chuẩn bị, lẽ nào giờ đây khi thời điểm tới, cậu lại phải thất bại bởi cái tên sơn thần ngốc nghếch không biết ở đâu chui ra này sao.

Ôi tự do của cậu, cuộc sống hưởng thụ vui chơi đó đây của cậu.

Không muốn đâu!

"Này... tôi đang hỏi em đấy... nghĩ đi đâu vậy... Em tên gì?"

Sam cười khổ, nhìn mỹ nhân ở trong lòng không thèm trả lời câu hỏi của anh mà chỉ chăm chăm ngẩn ngơ thả hồn.

"Tôi... là Damiana... là... là một hoa yêu..." Giọng nói của cậu nhỏ xíu.

"Hử, hoa yêu? Em là hoa gì?" Nỗi thèm khát đã dần lộ rõ trong đôi con ngươi đen láy si mê nhìn ngắm mỹ nhân xinh đẹp của Sam, anh vô thức đưa mặt đến gần hơn nữa để nghe thấy giọng nói ngọt ngào phát ra từ khuôn miệng nhỏ nhắn.

"Là... hoa... Đông Hầu..."

Sam chợt hiểu tại sao anh lại rơi vào tình trạng như thế này.

Đông Hầu... là hoa kích dục.

"Vậy... cái thứ đang ép tôi và em chung một chỗ... là phấn hoa của em sao?"

Damiana gật đầu.

Cậu thật sự rất khó chịu, hai tay cũng dần dần buông xuống không đẩy người đàn ông này ra nữa.

Cậu thừa biết giờ có chống cự cũng vô ích. Đám phấn hoa chết tiệt của cậu đang ép cơ thể cả hai phải giao hoan.

Hơi thở của hoa yêu ngày một nóng bỏng, tỏa ra hương thơm ngào ngạt quyến rũ người đàn ông ở trước mặt.

Damiana thật tâm không muốn quan hệ với người này dẫu cho anh ta có là thần đi chăng nữa.

Thế nhưng cậu cũng không thể nào chống lại được bản năng cơ thể một khi phấn hoa đã tìm thấy đối tượng.

"Damiana... vậy... để thoát khỏi cảnh này... thì phải ngủ với nhau... nhỉ...?"

Anh nhếch môi cười, đầu mũi hướng đến cọ cọ vào gò má mềm mại của hoa yêu, rồi đặt lên đó một nụ hôn rất nhẹ như sợ làm cho người trước mặt giật mình.

Hơi thở nóng hổi của anh phả ra chạm vào làn da của cậu râm ran.

Khi đã thành công đặt môi lên được làn da mịn màng ngon lành đó, anh liền muốn nhiều hơn nữa.

Những nụ hôn nhỏ vụn vặt, nhẹ nhàng, chậm rãi, đáp lên gương mặt của mỹ nhân kiều diễm.

"Mmm... này anh... a...khoan... khoan đã..." Damiana nhíu lại chân mày thanh thoát, biểu hiện cũng đã có phần buông xuôi, nhưng cậu cần phải cảnh báo một chuyện quan trọng với người đàn ông này.

"Hmm?" Sam vẫn không rời khỏi làn da của cậu, anh lúc này đang lướt môi gặm nhấm từng mảng da thịt lấm tấm mồ hôi ở vùng cổ lộ ra của hoa yêu, bạo gan đưa lưỡi nếm thử, mùi vị ngọt thanh liền ngay lập tức tụ ở trên đầu lưỡi.

Khỉ thật, ngày hôm nay anh nhất định phải đem đoá hoa này hái xuống.

"Tôi...uhm... tôi phải nói với anh một chuyện... làm... làm với tôi hôm nay...uhm... là sẽ làm tận 7 ngày 7 đêm..."

"Hả? 7 ngày 7 đêm?" Sam dứt ra khỏi món ngon đang thưởng thức, sửng sốt tròn mắt nhìn.

"Đúng vậy, phải làm... tận 7 ngày 7 đêm... mới hết, anh... chịu nổi không?" Lời này là cậu hỏi thật.

Sam trầm tư suy nghĩ gì đó, rồi cho tay vào túi lôi ra điện thoại, ấn gọi cho trợ lý bảo anh ta cứ về trước, công việc tự sắp xếp, 7 ngày sắp tới đừng làm phiền anh.

Hài lòng an bày mọi chuyện, anh cất điện thoại trở vào túi, cúi xuống mỉm cười si ngốc nhìn mỹ nhân ở trong lòng, đáp lời, "Được."

Bây giờ đến lượt Damiana tròn mắt nhìn anh.

Không phải chứ? Biết làm thế nào đây? Anh ta không sợ sao? Kế hoạch của cậu biết làm thế nào?

"Nhưng mà nhưng mà... anh... tôi..."

"Em còn cần gì nữa... chỉ việc nói một tiếng... tôi sẽ đáp ứng cho em... Gọi tôi là Sam."

Anh mê đắm ở bên tai của hoa yêu thì thầm dụ dỗ, thở ra một luồng nhiệt, lại đưa răng nhẹ cắn lên vành tai đã đỏ ửng của mỹ nhân rồi mở miệng ngậm lấy, đưa lưỡi mềm ướt át liếm láp kích thích, thành công kéo ra một tiếng rên "A ~" từ khuôn miệng xinh xắn của người trong lòng.

Damiana bị anh dày vò đến bứt rứt, cộng thêm phấn hoa của chính cậu kích thích dục vọng, quần lót bên trong liền ướt một mảng.

Ở phía sau cũng đã tiết ra không ít chất dịch dính nhớp khó chịu càng làm cho nơi đó co rút ngứa ngáy mong muốn được thoả mãn.

Nếu phải làm thật, vậy hậu quả sau đó... sau đó... không đâu, tỷ lệ là rất thấp, không thể nào đâu...

Nhưng mà lỡ như... lỡ như thật sự để lại hậu quả... vậy thì sẽ bị ràng buộc với người này sao?

Không được, cậu không muốn dính một chỗ với ai hết, việc sau đó cậu sẽ tự tìm cách, cậu tự lo được.

Còn trước mắt bây giờ, đành phải mượn người này giải toả vậy.

"Mm... vậy... vậy Sam... anh có thể... nnn... nhẹ... nhẹ... một chút không... đây... đây là lần đầu của tôi..."

Ái chà chà! Sam vừa nghe thấy gì ấy nhỉ?

Giọng nói ngọt ngào nho nhỏ nghe như lời nũng nịu rót vào tai.

Anh phì cười, rồi ở trên đôi môi mềm như cánh hoa đặt lên một nụ hôn dịu dàng, ở trong cuống họng trầm trầm khẽ "Ừm" một tiếng trấn an đoá hoa kiều diễm.

Mút cánh môi trên, lại mút cánh môi dưới, cái lưỡi đưa ra điêu luyện luồn vào miệng nhỏ ấm nóng, hút lấy dịch miệng như một chú ong hút mật.

Vị ngọt thanh thơm ngát tỏa ra khắp khoang miệng đến đê mê khiến đầu óc anh quay cuồng như vừa uống một ly rượu nồng.

Vòng tay của Sam quấn chặt quanh thân ảnh mảnh khảnh kéo thật sát vào người, để cậu cảm nhận được phần hạ bộ cương cứng của anh, tay còn lại của Sam nắm lấy dây kéo lớp áo bên trong của cậu, từ từ kéo xuống, thành công chạm vào được vòng eo nhỏ nóng bỏng.

Damiana cũng bị Sam làm cho điên đảo. Đây quả thật là lần đầu của cậu.

Nghe thật khó tin nhưng kinh nghiệm ân ái của một hoa yêu kích dục như cậu hoàn toàn là con số 0 tròn trĩnh.

Trước đây bởi bản tính ham chơi, yêu thích cái cảm giác tự do bay nhảy, đóa hoa yêu là Damiana không muốn phải bị trói buộc cùng một chỗ với người nào cả nên cũng không muốn cặp kè thân mật với ai.

Mọi chuyện đáng lý ra sẽ dễ dàng hơn rất nhiều nếu cậu không sinh ra là một cây hoa kích dục.

Phấn hoa của cậu nếu là người phàm ngửi phải cùng lắm chỉ bị kích thích dục vọng rồi đi tìm người giải quyết nhu cầu.

Còn nếu là người có pháp lực, thì nạn nhân bị tìm đến để thỏa mãn lại chính là cậu.

Thời điểm lần đầu tiên cơ thể khuếch tán ra phấn hoa kích thích mời gọi giao phối, Damiana lúc đó xui xẻo lại đang ngồi trong một quán rượu ở yêu giới giao hàng.

Không cần phải hỏi, tất cả đám yêu quái trong cái quán rượu đó liền ngay lập tức kéo đến muốn giao phối với cậu.

Con mẹ nó, không phải Damiana nhanh tay lẹ chân chuồn mất thì có khi cậu đã bị cưỡng bức tập thể, vùi liễu dập hoa đến không còn nhìn ra được bộ dạng nữa rồi.

Khi đó cậu cũng chỉ là một hoa yêu nho nhỏ ngốc nghếch vừa mới trưởng thành.

Thời khắc thoát khỏi cửa tử, Damiana mới chợt cảm thấy hối hận đã không nghe lời ba mẹ, bướng bỉnh ham chơi, lang bạt khắp chốn, không nhận sự dạy dỗ và giáo dục từ gia đình, nên cậu nào biết cần phải đối phó với loại chuyện phát sinh từ chính chân thân của mình ra sao đâu.

Kể từ khi ấy, Damiana quay về chuyên tâm học hành, nghiên cứu đặc tính chân thân của mình cùng với các loại thảo dược khác. Dần dần trở thành một dược sư đầy bản lĩnh.

Đêm nay là thời điểm cậu tròn 2000 tuổi, cũng là đêm trăng rằm tròn nhất trong năm, pháp lực quyến rũ của cậu sẽ lần đầu bộc phát khó kiểm soát nhất từ trước đến nay.

Nhưng chỉ cần qua được giai đoạn này, pháp lực sẽ bình ổn trở lại.

Ấy thế mà xui rủi thế nào, người đàn ông này lại tìm thấy nơi cậu lẩn trốn, lại còn thành công bước qua kết giới của Damiana rồi bị kích thích dục vọng cùng với cậu buộc chung một chỗ đến thế này đây.

Dù sao nhìn lại thì vị sơn thần này diện mạo cũng khá đẹp trai, lại mạnh hơn cậu rất nhiều, vui vẻ với anh ta một tuần xem như là một loại trải nghiệm vậy.

Bạn đang đọc Mộng Mị Series sáng tác bởi TinkerPo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TinkerPo
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.