Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tu Luyện Võ Kỹ

Tiểu thuyết gốc · 1332 chữ

Chạng vạng tối, Mạn Đồ La rời khỏi tiểu phòng mấy năm nay Mạn Đồ La cũng đã quen, phỏng chừng Tần lão đang ngủ, nhưng vẫn bất đắc dĩ vì chút nữa có lẽ sẽ có chút ồn khi cậu luyện quyền. Mạn Đồ La lại lấy ba quyển sách ra, quyển Lạn Kha cổ kỳ cậu đã đọc xong từ một năm trước rồi.

Nó là quyển sách khá kỳ lạ khi có tên là cổ kỳ, nhưng lại không phải dạy người ta các thế cờ mà lại giống như là một quyển sách truyện liêu trai. Nó kể về thiên địa đại kiếp kéo đến, thời thế hỗn loạn, sinh linh lầm than,… mọi thứ đều rất u tối.

Khi đại kiếp đến thì ắt hẳn có người được thiên địa chọn và cứu vớt thiên địa và mỗi bước đi của người đó giống như là đang đánh cờ, từng bước từng bước sắp xếp chu toàn để chống kiếp nạn vậy nên có lẽ người viết đặt nó là cổ kỳ.

Khi đọc xong Mạn Đồ La đã bật cười vì cuốn sách viết rất hay nhưng cậu cũng không để tâm đến việc đó mà tiếp tục đọc quyển Cầm Nã thủ kia. Đây rõ ràng là một bộ quyền pháp như trong các bộ phim kiếm hiệp, nó chủ yếu nói về bộ các chiêu thức giúp kiểm soát đối phương bằng các thế khóa nhắm vào các quan tiết cơ, dây chằng cho đến khi đối thủ hoàn toàn như bất động và bị triệt tiêu khả năng tiếp tục chiến đấu.

Chúng nhằm vào các huyệt của khí để gây xáo trộn trong việc lưu thông của khí đến các phủ tạng chính yếu hoặc đầu não. Chúng cũng tác động lên các đầu dây thần kinh khiến tạo ra một cơn đau kinh khủng và đôi khi bất tỉnh. Ngoài ra còn có một số thủ thuật được luyện tập đặc biệt cùng với việc quán triệt được Ý – Khí và Kình.

Cân nhắc tình huống của mình những năm qua một chút, Mạn Đồ La nghĩ mình nên học cách tự vệ hoặc cũng có thể dùng nó để sinh sống trong thế giới này. Trong màn đêm, sao trời điểm điểm. Tại giữa sân, trước một căn nhà nhỏ, ánh trăng theo khe hở lá cây rậm rạp bắn xuống, ở trước núi rừng hôn ám để lại vô số vết lốm đốm, trong sơn mạch phương xa, ngẫu nhiên còn có thể truyền đến tiếng hô của dã thú.

Lúc này Mạn Đồ La khoanh chân mà ngồi, hai tay kết xuất thủ ấn, nội lực bắt đầu vận chuyển, trong lòng bàn tay có nội lực dâng lên, cuối cùng dừng ở trên lòng bàn tay phía trước.

Mạn Đồ La bắt đầu mở mắt bật dậy một mạch múa các thế câu, giật, buông, bắt, chộp, điểm, khóa, đẩy. Càng luyện càng diệu biến hoá càng lúc càng nhanh như lúc múa đại cầm nã thủ chiêu thức của đại cầm nã thủ dài, rộng và mạnh mẽ. Lúc múa đến tiểu cầm nã thủ chủ để cận chiến thức của tiểu cầm nã thủ tinh vi, ảo diệu, biến hóa nhanh, hiểm hóc.

Ngoài ra cậu cũng múa các loại như phân cân, thác cốt, bế khí và điểm mạch. Cứ như vậy lập đi lập lại rất nhiều lần, xung quanh đất đã bị cậu dẫm mạnh như cày xới.

“ Hô!”

Ước chừng hai canh giờ sau, trong miệng Mạn Đồ La phun ra một ngụm trọc khí, lông mi hơi động, mắt mở ra, có ánh sao chớp động.

“ Cầm Nã thủ, thủ đúng như tên kình khí dao động, tu luyện đại thành, dao động chín tầng, tầng tầng chồng chất, uy lực gấp bội, đủ để đánh nát cốt cách của đối thủ.”

Màn đêm che đậy thương khung, ánh trăng sáng rực, sao trời điểm điểm. Cậu nhớ mình kiên trì luyện tập bộ thủ quyết này chắc cũng đã qua ba bốn năm, đến nay có thể nói cậu đã luyện đến đại thành.

Mặc dù nói cậu sống ở nhà Tần lão đều rất tốt và có thể nói là rất thư thái, nhưng cậu vẫn luôn rất hiếu kỳ vì sao mình lại xuyên qua đây, và tại thế giới này ra sao nên cậu đã quyết định khi nào luyện xong quyền pháp thì đó là lúc nên từ biệt.

“ Có lẽ nên chuẩn bị xuất phát rồi, không biết thế giới này như thế nào đây! Thật đáng mong đợi!”

Mạn Đồ La ngẩng đầu nhìn ra phía xa miệng nở nụ cười nhẹ đầy mong đợi rồi nhắm hờ mắt quay trở lại căn tiểu phòng.

Thoáng chốc lại qua thêm một mùa đông, hương xuân lại đến, ngẫm nghĩ lại năm năm nói dài cũng không dài lắm, nói ngắn cũng không ngắn. Bên trong Tần lão thôn, lúc này sắc trời rơi vào hoàng hôn, Mạn Đồ La ngồi trên giường ngoái nhìn ra cửa sổ, tà dương phá cửa sổ mà vào, lập lòe chiếu vào thiếu niên bên mặt chiếu sắc kim hồng.

Ngoài cửa sổ, Tần lão đang từ xa xa trở lại nhà lão. Đối với Mạn Đồ La, lão là đại ân cứu mạng và cưu mang, cậu muốn ở lại bầu bạn với lão đến lúc lão ra đi thì cậu mới lên đường. Nhưng khi nghe cậu nói vậy, lão Tần khuyên cậu nên đi không nên vì mình mà ở lại, lão cũng nói.

“ Thời gian là một đồ tốt, năm tháng có thể lắng đọng quá nhiều qua lại, gặp phải người, đi qua đường, đã học qua sách, trải qua sự tình, đều dần dần biến thành dòng sông ký ức mà thôi. Hà cớ gì phải truy cầu đến lúc cuối cùng cơ chứ! Nên đi thì đi đi, trước khi cậu đến không phải lão đây cũng chỉ sống một mình đó hay sao.”

Sau khi nghe lão nói vậy, Mạn Đồ La cũng không tiếp tục nói nhiều chỉ nhẹ nhàng cười rồi gật đầu. Nhưng trước khi lên đường, cậu quyết định phải làm một chuyện đó chính gặp Tần Dịch nói lời từ biệt.

Lúc này, lão đầu Tần Dịch mở cửa bước vào, nhìn cậu đã chuẩn bị xong xuôi tất cả thì cũng không ngạc nhiên lắm vì lão biết rồi sẽ có lúc Mạn Đồ La cũng sẽ rời đi.

“ Cậu không cần đợi lão về, để tờ giấy lại là được rồi.”

“ Tần lão chớ nên nói vậy! Lão cứu ta, là ta đã nợ lão. Nói thật thì ân cứu mạng không gì có thể trả nổi, nay ta chưa trả đã từ biệt, là ta bạc nghĩa. Nếu còn không gặp mà từ, có còn ra gì nữa.”

Nói xong cả hai đều bật cười và trò chuyện đến đêm. Hôm sau, khi tỉnh lại lão Tần đã không còn thấy Mạn Đồ La mà chỉ thấy có một bức thư.

‘ Vận mệnh một đời hà tất phải đổi

Sinh ly tử biệt mệnh tựa phong vân

Nhân chứa tâm can hà tất khổ mạng

Vật tựa sao dời luận kiếp quạnh bi

Tương khắc nhân sinh suy tư cố mạn

Phong vũ dời sao bạc kiếp tản cư

Vô thiền nhân kiếp tâm tư biến

Lạc quạnh hồn phi nẻo vong xuyên

Bỉ ngạn huyết tinh sinh tử biệt

Nại Hà đưa lối bóng lưu ly.’

‘ Tặng Tần lão, hữu duyên nhất định gặp lại’.

Đọc xong bức thư, Tần lão ngẩng đầu nhìn xa về phía chân trời khoé mắt ươn ướt nhưng vẫn nở nụ cười thì thầm.

“ Nhất định rồi còn sẽ gặp lại!”

Nói xong lão lại bắt đầu một ngày làm việc mới của lão.

Bạn đang đọc Mộng Nhập Thiên Cơ Kỳ sáng tác bởi Lacthienthan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lacthienthan
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.