Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xin Lỗi !

Tiểu thuyết gốc · 1885 chữ

Sáng hôm sau, đang say giấc nồng, bỗng nhiên cái chăm 2 thằng đắp bị lật tung lên,"Shietttt , lạnh quá" . 2 thằng rùng mình, quay sang nhìn hung thủ, thấy Linh và Yến đang cầm cái chăn trên tay, Linh miệng cười khúc khích, còn Yến thì ngại ngùng nhìn Nhật :

- 2 ông tướng có dậy không thì bảo, nghe đồn nay có người có việc quan trọng !

Linh nói.

Nhật nghe thấy thế hốt hoảng, vớ lấy cái đồng hồ ở bên cạnh. 6h15.

Phù ! may quá còn sớm .

Quay sang 2 cô gái cảm ơn chuyện hôm qua, sau đó ngại ngùng nhìn Yến :

- Cho anh xin lỗi chuyện hôm qua nhé, chiều anh và Việt sẽ hậu tạ

Nghĩ đến chuyện hôm qua, Yến đỏ mặt, nhưng cũng xùy xùy tỏ vẻ không có gì, việc nên làm thôi.

Sau đó nàng đưa cho 2 chú cháu ít xôi, nói là sáng sớm đi ra ngõ mua, để 2 chú cháu có sức làm việc hôm nay.

Lúc gần ra khỏi cửa, Yến quay lại nói lí nhỉ 1 câu :

- Chúc anh Nhật phỏng vấn thành công.

Sau đó chạy mất hút, để lại ánh đăm chiêu của Nhật, như đang suy nghĩ về điều gì đó.

- Thôi chú cháu mình chuẩn bị rồi cháu chở chú đi. Phỏng vấn chắc cũng cả buổi sáng, có gì cháu đi lượn chơi một lát, chú xong thì gọi cho cháu.

-À quên, đưa máy đây cháu nhập số với face của Yến và Linh cho.

Làm xong mọi việc, 2 đứa khóa cửa sau đó xuống lấy xe, đi qua phòng 2 cô gái thấy đóng cửa, có lẽ là đi học rồi.

Công ty Nhật phỏng vấn cách đấy tầm 14km,phi tầm 30p là tới. Nay Nhật mặc áo polo, quần jogger màu đen y như quần âu, nhìn khá là chững chạc đó chứ, nhưng ít ai biết rằng, cái style này là cái style ghét nhất của hắn.

Chào tạm biệt Việt, Nhật tiến vào công ty, tọa lạc tại tầng 4 của tòa nhà này, công ty Nhật xin vào là một công ty có vốn nước ngoài, khá là khó.

Bước vào phòng phỏng vấn, Nhật thấy có 1 chị HR khá trẻ, có vẻ chỉ tầm 30 tuổi, khẽ ngồi vào ghế, nhìn thẳng vào mắt chị ấy, với sự tự tin vì đã chuẩn bị trước, các câu hỏi phỏng vấn cũng trôi chảy, có một số chỗ hơi khúc mắc, nhưng có vẻ vấn đề không quá quan trọng, sau khoảng 2 tiếng cũng xong, được chị HR thông báo tối đa 3 ngày sau có kết quả, Nhật cảm ơn sau đó rời khỏi công ty, nhìn đồng hồ, chà chà, 9h20 rồi cơ à. Nhật nhấc máy gọi cho Việt, hẹn đến đón.

Chỉ tầm 10p sau, 2 thanh niên đã đèo nhau trở về, trên đường đi, tạt qua chợ mua đồ ăn,sau đó ra quán xoài và cóc dầm mua một ít, kèm theo 2 trà sữa, coi như quà cảm tạ hôm qua.

Lúc về, chưa thấy 2 nàng đâu cả, Việt bỗng nhớ ra nay 2 nàng có lịch khảo sát thực tế, có lẽ sẽ về hơi muộn, thế là cả 2 cắp đít đi nấu cơm. Vì từ bé đã phải tự lập, nên tay nghề của Nhật khá ổn, chỉ trong vòng hơn 1 tiếng, một mâm cơm với đủ 4 món mặn ,canh, luộc xào đã được bày ra thơm phức. Nhìn đồng hồ, cũng gần 12h rồi,có lẽ 2 nàng cũng sắp về. thế là 2 đứa con trai ngồi trên giuòng, làm ván game giết thời gian.

Tầm 15p sau, trên cầu thang, 2 tiếng cười oanh quen thuộc oanh yến yến , biết là 2 nàng đã về, Nhật nhanh tay đi hâm lại thức ăn, sau đó chạy ra cửa, làm tư thế phục vụ trong nhà hàng sang trọng, 2 nàng thấy thế cười tít mắt, chạy lại mâm cơn, Việt từ trong buồng đem 2 cốc trà sữa cũng như ít đồ chua đặt lên cái đĩa, đem ra như kiểu phục vụ quý tộc vậy, 2 nàng càng là cười tít mắt hơn, bữa cơm vui không tả xiết.

- Chà chà, cơm này đảm bảo không phải anh Việt nấu, anh Nhật nấu đúng không?

Yến lém lỉnh hỏi.

- Hê hê, cô biết thừa còn đoán, lần duy nhất tôi nấu cho 2 cô, 2 cô chả chê lên chê xuống cấm tôi vào bếp nấu ăn còn gì.

Nhật thấy thế cười cười :

- Hồi nhỏ anh tự lập sớm nên cũng được dạy nấu ăn, cũng không ngon được như 2 đứa nhưng cũng gọi là ăn được.

Nàng che miệng cười cười :

- Anh khiêm tốn vừa thôi, nấu thế này mà gọi là ăn được thì bao nhiêu người biết nấu ăn đây!

Nhìn Nhật và Yến cười cười vui đùa, Việt và Linh nhìn nhau, cười thầm.

- À mà mai chú về quê,đi cùng thằng bạn cho đỡ mất tiền, đằng nào 2 ngày nữa cũng chả có gì làm, về quê lấy xe lên là hợp lý. Với lại nếu trượt công ty kia, có lẽ sẽ tạm ở quê mấy ngày mới lên, tiện giúp mẹ chăm sóc mạ, với lên mạng tìm tuyển dụng thử. Còn nếu đậu thì chắc là lên luôn.

Nhật nói về dự định của mình với Việt, về quê cho đỡ tốn, chứ cứ ở trên này, tiền ăn cũng đủ hại rồi. Mang lên có hơn 4tr, tiền nhà hết tầm 1tr5 rồi, phải tiết kiệm.

- Vâng, chú cho bạn chú biết địa chỉ nhà chưa?

- Rồi, chắc tầm sáng mai về luôn, có cần mang thêm gì lên thì gọi mẹ mi đưa cho ta, ta cầm lên luôn cho.

- Vâng, để cháu xem xét.

- Mà thôi, ăn xong rồi, 2 chị em về nghỉ đi để chú cháu tôi dọn cho, chiều nay cũng ngủ chứ chẳng làm gì, 2 chị em chiều nay đi học nữa.

Yến và Linh từ chối, sau một lúc thuyết phục mớic chịu, phụng phịu về phòng.

Buổi chiều, cả 2 thằng nằm ngủ như chết đến tận 4h mới lẽo đẽo dậy cắm cơm và nấu ăn, dù sao thì chỉ là đun lại một chút canh và làm ít món xào, cũng không gọi là mất thời gian.

Đến bữa tối,cả bọn rủ nhau nhậu tại gia, mỗi đứa 2 lon bia và một ít bò khô, lại là màn cẩu lương đến ngập họng của 2 tên tình nhân. Bực cả mình, Yến và Nhật liên cầm chổi đuổi 2 đứa này đuổi ra sân, ngứa mắt.

Trong phòng chỉ còn có Yến và Nhật, không khí trở nên yên tĩnh, và lúng túng. Một lúc sau, Yến chủ động hỏi :

- Anh Nhật mai về quê lúc mấy giờ ?

- Anh không biết chính xác, bạn anh tới thì đi thôi, nhưng cũng phải tầm 8h.

- Vâng, thế anh về cẩn thận.

- Ừ, anh cảm ơn.

Bỗng nhiên, Yến nhìn vào mắt Nhật, hỏi một câu như muỗi kêu :

- Anh Nhật có bạn gái rồi phải không ?

Nhật hơi bất ngờ về câu hỏi, nhưng cũng thành thật đáp :

- Anh có thể gọi là có, cũng có thể gọi là không.

Yến khó hiểu :

- Sao lại là có thể là có hoặc không?

Nhật trầm tư, sau đó kể lại chuyện của mình và Hải, vừa kể, hoài niệm lại hiện về trong đầu, dần dần theo đà kể , cảm xúc nó trào lên, khó kiểm soát. Nhật cười khổ,quay sang nhìn Yến :

- Anh ngu nhỉ, ai cũng nói anh ngu, nhưng con tim anh nó không nghe theo lý trí của anh, nó vẫn luôn hướng về phía cô ấy. cuối tuần này anh về, thực ra cũng chỉ muốn ngắm cô ấy một chút.

Yến trầm ngâm, nhìn Nhật thật lâu, sau đó thở dài :

- Em không phải người trong cuộc, cũng không hiểu suy nghĩ của cô ấy. Nhưng nếu thật sự xảy ra trường hợp xấu kia, em nghĩ anh không cần phải buồn, vì người như anh không đáng bị như thế. Coi như là cô ấy không xứng với anh. Anh còn có thể chọn được người tốt hơn nhiều mà.

- Có thể mới đầu anh sẽ rất đau, sẽ rất nhớ, nhưng thời gian rồi sẽ quên đi thôi. Rồi anh sẽ tìm được người khác tốt hơn rất nhiều, một người có thể hi sinh vì anh như cái cách anh hi sinh cho người đó vậy.

- Còn nếu thật sự cô ấy giữ lời hứa, thì có lẽ nó sẽ là thứ tình yêu bền chặt nhất, phải không?

Yến khẽ chạm vào tay Nhật, muốn an ủi chàng trai ấy. Nhưng khi mới chạm đến, Nhật liền rụt tay lại. Nhìn Yến thật lâu :

- Anh xin lỗi vì hành động vừa nãy, thôi em coi như anh chưa nói gì, anh hơi mệt, muốn nghỉ một chút.

Yến thấy thế, cười khổ , đành chào tạm biệt Nhật rồi đứng lên đi về phòng. Trong tim cô ấy, trào lên một loại cảm giác khó chịu khó tả.

Về phòng, nằm lên giường. Yến nhớ về những lần Việt kể về Nhật, cô tò mò, nghe về những chuyện khi yêu của anh ấy, cảm thấy người này thật tốt, dần dần cô như bị hút vào câu chuyện.Thậm chí nhiều lúc, Yến nghĩ mình đang hóa thành Hải, kiếm được một người yêu mình, si mê mình , thật lòng với mình như Hải có. Nhưng số phận bạc bẽo, trải qua 2 mối tình, họ chỉ đến với mình vì nhan sắc, Yến dần mất niềm tin vào tình yêu, nhưng khi nghe kể chuyện về chàng trai ấy, cô lại có lòng tin vào nó một lần nữa. Nhưng khi nghe đến đoạn biến cố của cả 2 , cô khó hiểu, vì sao Hải phải làm như thế ?, vì sao lại chọn dừng lại cuộc tình, đâu thiếu gì cách để làm?

Dần dần, sự thương cảm dành cho Nhật ngày một tăng, nhiều lúc nghe kể, cô khóc thút thít vì sự khổ đau mà chàng trai đó phải gánh chịu, rồi cô sinh ra cảm giác muốn chữa đi vết thương cho người ấy. Nhưng cô chỉ nghĩ, là vì cô quá nhập vai.

Rồi đùng một ngày, Việt nói Nhật sẽ tới đây ở, chàng trai đó sẽ bước ra từ câu chuyện mà Việt kể để đến trước mất cô. Ngay từ lần đầu gặp mặt, nhìn vào ánh mất đầy sự cô đơn và đau khổ ấy, cô đã muốn bên anh.

Thật kì lạ.

Hôm nay, khi nghe từ chính miệng Nhật tâm sự chuyện tình cảm của mình, Yến không kìm được mà muốn nắm lấy tay anh, muốn nói rằng mình sẽ bù đắp cho anh, nhưng khi Nhật rụt tay lại, Yến biết, tình cảm Nhật dành cho Hải là lớn đến mức nào.

Dần dần, giọt nước mắt khẽ lăn trên má cô.

Bạn đang đọc Mùa Thu Âý sáng tác bởi SunNing
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SunNing
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.