Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt lại cho tôi (1)

Phiên bản Dịch · 2545 chữ

“Thằng oắt kia, mày nói gì?” Chu Thái Vy chợt ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Tần Phi.

Cô ta hoàn toàn không nghĩ tới, cái tên phế vật Tần Phi này lại vẫn dám cùng mình mạnh miệng? Hơn nữa mắng còn khó nghe như vậy?

Giang Nguyệt Đồng cũng kinh ngạc một chút, cô nghĩ Tần Phi có phải điên rồi hay không? Anh không muốn sống nữa a?

Cô biết đây là Tần Phi giận mình bị khi dễ, cho nên lúc này mới mạnh miệng. Giang Nguyệt Đồng mặc dù trong lòng có chút cảm động, nhưng cũng có chút tức giận, đại trượng phu phải biết tiến biết lùi.

Loại chuyện này, cũng phải xem trường hợp đã chứ!

"Làm sao? Tôi nói không đúng sao?" Tần Phi thật giống như căn bản cũng không biết người phụ nữ trước mặt là thân phận gì, bĩu môi nói: "Vậy cũng có thể là nâng mũi có vấn đề gì rồi. Phẫu thuật thẩm mỹ sẽ để lại di chứng đấy. Tôn phu nhân phải thận trọng."

"Im miệng! Ai phẫu thuật thẩm mỹ? Anh mù sao?" Ai cũng không nghĩ tới, Chu Thái Vy lại trực tiếp phát điên, lớn tiếng hét ầm lên, đanh đá chua ngoa mười phần!

Chu Thái Vy rất hài lòng dung mạo tinh xảo bây giờ của mình, cũng vô cùng để ý người khác nói cô ta sửa sắc đẹp.

Bởi vì giải phẫu thẫm mỹ là bí mật của cô ta.

Mỗi một người đều có bí mật người khác không nhận ra, ai cũng có!

Mà Tần Phi vừa vặn biết một ít bí mật của Chu Thái Vy.

Giải phẫu thẩm mỹ chỉ là một bí mật nho nhỏ của Chu Thái Vy mà thôi.

Bí mật thật sự khiến không ai có thể ngờ được của Chu Thái Vy, Tần Phi còn chưa nói ra lời đâu.

Chuyện này đủ để cho cô ta từ phượng hoàng trên cành cao rớt thẳng xuống đáy vực, thậm chí là… Bốc hơi khỏi nhân gian!

Dười bàn, sau khi ngẩn ra, Giang Nguyệt Đồng dùng sức bấm bắp đùi của Tần Phi, ám chỉ anh đừng có mà làm loạn, không nên đắc tội với Chu Thái Vy.

Đừng thấy tay Giang Nguyệt Đồng nhỏ bé thon dài mà lầm tưởng, lúc mà dùng sức bóp thì đau vô cùng, nhất là sau khi véo vào còn tặng kèm quà khuyến mãi 360 độ xoay tròn.

Tần Phi đau đến mức bắp đùi run lập cập, cũng biết ý của Giang Nguyệt Đồng, trong lòng cười khổ, chẳng lẽ vợ không nhìn ra, mình đang cố ý kích thích cô ta hay sao?

Động tác nhỏ dưới bàn, không ai thấy. Sau khi Tần Phi khống chế lại được tay của Giang Nguyệt Đồng, lại ngẩng đầu liếc Chu Thái Vy một cái.

Thật ra thì, một trong những mục tiêu lần này anh tới, chính là Chu Thái Vy.

Chẳng qua là anh cũng không có ngờ, Chu Thái Vy này cùng vợ nhà mình còn có thù, mới vừa nãy Chu Thái Vy buông một chuỗi những lời chanh chua khắc nghiệt cũng khiến cho chút cảm giác áy náy trong lòng Tần Phi hoàn toàn bay biến.

Anh muốn giải quyết chuyện hai nhà Giang – Tôn, biện pháo duy nhất chình là ra tay từ chỗ Tôn Nhị gia, vì vậy, anh rất nhanh liền nghĩ đến cái bí mật kia.

Sáu năm trước Chu Thái Vy gả cho Tôn Diệu Văn, mà sáu năm trước Tần gia, chánh trị huy hoàng.

Lúc đó Tần gia coi như gia tộc đồ sộ ở Tùng Hải, trong gia tộc có một hệ thống tình báo đặc biệt. Mà Tần Phi là trường tôn dòng chính của Tần gia, anh biết rất nhiều bí mật của Tùng Hải, nhất là những đại nhân vật của các đại gia tộc kia!

Thật ra thì Tần Phi chẳng khi nào chủ động đi vạch trần chuyện xấu của bất kỳ người nào, ai cũng có thời điểm phạm sai lầm, dù là sai lầm này đối với một người nhất định mà nói là không thể tha thứ, nhưng Tần Phi cũng sẽ không chủ động đi nói ra, bởi vì đối với anh mà nói chuyện này không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Nhưng chuyện bây giờ khẩn cấp, anh không thể không dùng cái phương pháp này, chẳng qua là trong lòng luôn cảm giác có chút không hay.

Nhưng bây giờ, anh sẽ không nương tay!

"Kìa? Sao đột nhiên tôi thấy cô có chút quen mặt…" Tần Phi nheo mắt nghiêng đầu nhìn chằm chằm Chu Thái Vy, thật giống như chợt nhớ ra cái gì đó, cẩn thận nhìn cô ta nói: “Trước kia cô… Có phải từng làm gái bán hoa ở hộp đêm nào rồi gặp mặt phải không nhỉ?”

“Mày! Thứ con hoang kia mày nói cái gì hả?”

“Mày mới đi làm ở hộp đêm! Cả nhà mày đi làm ở hộp đêm! Mày dám nhục mạ tao? Mày biết tao là ai không?” Chu Thái Vy trong lúc nhất thời kích động quát to, tức giận mắng Tần Phi.

Mà trên thực tế, cô ta thật sự có đi làm ở hộp đêm.

Có điều, đó cũng là chuyện của sáu năm trước rồi, hơn nữa thời gian cô ta làm ở đó cũng không lâu, sau đó có dùng một ít thủ đoạn đen tối, mang thai được đứa con của Tôn Diệu Văn, sau đó kết hôn cùng với Tôn Diệu Văn, cũng sinh cho Tôn Diệu Văn một đứa con trai.

Chuyện cô ta từng đi làm ở hộp đêm, đây cũng là bí mật mà không một ai biết. Mặc dù không phải chuyện không dám nhìn mặt ai nhất, nhưng cũng đủ mất mặt!

“Đừng mắng người. Ăn cơm ở đây toàn là người văn minh thôi.” Tần Phi khẽ cười một tiếng nói: "Bây giờ có thế nào thì cô cũng coi như là người có thân phận rồi. Tính xấu mấy năm nó lăn lộn ở mấy chốn tạp nham cũng nên sửa đổi lại đi.”

Tần Phi biểu tình tự nhiên, thậm chí mang một tia cười nhạt khinh thường, thực thì trong lòng cũng là hoảng loạn không thôi.

Nhưng nếu lựa chọn đi vạch trần vết sẹo này, vậy thì phải làm triệt để một chút, hôm nay anh chỉ có thể đánh cuộc!

"Thằng con hoang kia mày nói cái gì? Nói lại lần nữa tao nghe xem?” Chu Thái Vy kích động, sắc mặt đỏ lên, tiến lên một bước vung tay muốn đánh Tần Phi.

Cô ta kết hôn cũng Tôn Diệu Văn sắp được bảy năm rồi, cũng thường xuyên cùng Tôn Diệu Văn tham gia vào mấy buổi gặp mặt quan trọng, theo lý mà nói thì sẽ không thất thố đến mức này. Dù có giả bộ cũng phải giả bộ cho ra dáng người có tư chất.

Đáng tiếc, dù là cô ta cả người lấp lánh ánh kim tiền, bản chất vẫn là một phụ nữ đanh đá bất chấp lý lẽ.

Mấu chốt nhất là!

Tần Phi nói đều là thật, cô ta bị đâm đến chỗ đau.

Cô ta không biết thằng con hoang này làm sao biết những chuyện này. Có lẽ chính là tiện nhân Giang Nguyệt Đồng bên cạnh này nói cho anh, dẫu sao chuyện này không phải là bí mật lớn gì, rất nhiều người thượng lưu đều biết. Chỉ là bởi vì thân phận của Tôn Diệu Văn, mọi người cũng thông minh ngậm miệng không nói, hôm nay đã qua bảy tám năm, đề tài này có nóng đến đâu cũng sẽ bị quên mất.

Bốp!

Cổ tay của Chu Thái Vy bị một bàn tay bắt được, là Tần Phi.

Nếu đã chuẩn bị vạch trần vết sẹo, nói rõ ràng từng lời, Tần Phi dĩ nhiên không thể bị cô ta đánh.

Khí thế của anh, tuyệt đối không thể yếu!

Mặc dù lòng bàn tay của anh, đã ra đầy mồ hôi.

Giang Nguyệt Đồng ngồi ở một bên đã hoàn toàn trợn tròn mắt. Tần Phi rốt cuộc muốn làm gì? Chẳng lẽ anh không biết Chu Thái Vy trước mặt là ai ? Sau lưng của cô ta là Tôn Diệu Văn hết sức thương yêu cô ta đó!

Một trong tứ đại hào môn ở Tùng Hài, chủ sự Tôn gia, Tôn Diệu Văn ở Tùng Hải thế lực phải nói là không ai dám khinh thị.

Nhưng Tần Phi lại có thể nói Chu Thái Vy làm gái ở ngay trước mặt tất cả mọi người! Trời đất ơi, đây là vợ của Tôn Diệu Văn đấy!

Tôn Diệu Văn bộ không muốn mặt mũi sao?

Tần Phi đúng là để cho Giang Nguyệt Đồng kinh ngạc, bất quá chẳng qua là một hồi, liền rất nhanh tỉnh táo lại.

Cô mặc dù càng ngày càng không nhìn thấu Tần Phi, nhưng dẫu sao đã là vợ chồng ba năm. Tần Phi gặp giễu cợt cùng nhục mạ ba năm, không hề nổi giận dù một lần, từ một điểm này liền có thể nhìn ra, tâm tính của Tần Phi vượt xa người khác.

Tần Phi không phải một người làm việc kích động, càng không phải là người lỗ mãng hành xử nông cạn. Hơn nữa. trước khi họ tới, Tần Phi cũng đã nói anh có cách giải quyết mâu thuẫn của hai nhà, muốn thử một lần.

Có lẽ, đắc tội Chu Thái Vy, cũng ở trong kế hoạch của anh.

Có điều, Giang Nguyệt Đồng vẫn còn tò mò, muốn xem chuyện này Tần Phi sẽ giải quyết như thế nào!

Đây cũng không phải là chuyện nhỏ, làm không tốt, bọn họ tối nay cũng đừng mơ bước chân ra khỏi cửa Thiên Phúc Cư!

"Tôn phu nhân, mong cô tỉnh táo một chút..." Tần Phi rất tự nhiên buông cổ tay của Chu Thái Vy ra, lên tiếng nhắc nhở.

Kế hoạch của anh là muốn xảy ra cãi vã với Chu Thái Vy, náo động chuyện lên, nhưng tuyệt không phải là động tay động chân.

Anh cũng không muốn người chủ sự còn chưa đưa được tới thì đã bị người phụ nữ đanh đá này ném mình ra ngoài!

“Tỉnh táo cái…”

Chu Thái Vy tức giận đến mức ngực phập phồng, có điều mấy chữ dơ bẩn sau cùng cũng không mắng ra thành lời, nhưng lại đưa tay chộp ly nước trên bàn, hất thẳng vào mặt Tần Phi.

Tần Phi vội vàng đưa tay ngăn trở, nhưng vẫn bị tạt ướt cả người, ngay cả Giang Nguyệt Đồng ngồi một bên cũng không tránh khỏi bị vạ lây.

Giang Nguyệt Đồng chợt đứng dậy, không chút nghĩ ngợi kéo lại cổ tay của Tần Phi.

Cô bây giờ rốt cuộc biết, tại sao tối nay Tần Phi không để cho mình đi theo, nhưng lúc này cô đã không muốn suy nghĩ quá nhiều, càng không muốn đi tìm tòi nghiên cứu Tần Phi muốn dùng phương pháp gì.

"Tần Phi, chúng ta đi!" Giang Nguyệt Đồng nói, cô chỉ muốn mau chóng kéo Tần Phi đi, rời đất thị phi này.

Cô không muốn Tần Phi bị người đánh chết ở chỗ này!

“Ha, muốn đi? Nào dễ dàng như vậy?”

Chu Thái Vy cười lạnh một tiếng, thanh âm đột nhiên tăng cao mấy phần: " Người đâu!"

Nói dứt lời, nhất thời từ cửa nhà hàng có bốn người đàn ông lực lưỡng mặc ây phục đi tới, nhịp bước vững vàng, thần sắc lạnh lùng, người hiểu được liếc mắt một cái nhìn bọn họ đi bộ lúc hạ chân vững vàng cũng biết, bốn người này cũng là cao thủ!

Mỗi một người nếu so với đám vệ sĩ côn đồ mà tối nay quản gia Tôn mang đi thì còn mạnh hơn nhiều!

Tôn Diệu Văn nổi danh yêu vợ. Tôn Diệu Văn cũng biết tính tình của vợ mình như vậy rất ưa gây chuyện với người khác. Mặc dù phần lớn mọi người cũng ngại thân phận của mình mà không so đo với Chu Thái Vy, nhưng khó mà miễn cưỡng không phát sinh ra một vài tình huống ngoài ý muốn, cho nên bấy giờ mới tốn không ít tiền mời bốn người vệ sĩ,

Mỗi người trong số họ đều là lính đặc chủng đã giải ngũ, có thể một chọi mười.

Từ một điểm này liền có thể nhìn ra, Tôn Diệu Văn đối với người vợ này, là có bao nhiêu sủng ái.

Bốn người vệ sĩ này đã phát hiện từ sớm phu nhân nhà mình cùng đôi vợ chồng trẻ tuổi kia đang xảy ra một ít mâu thuẫn, lúc này nghe được phu nhân gọi, chính là trực tiếp xông lên đem Tần Phi cùng Giang Nguyệt Đồng vây lại.

Bốn người mỗi người vây một phía, chặn kín bưng đường lui của Tần Phi, biểu tình lạnh nhạt nhìn Tần Phi, chỉ đợi Chu Thái Vy ra lệnh một tiếng, liền bắt anh lại.

Giang Nguyệt Đồng cũng bị sợ đến mức cả thân thể mềm mại cũng run lên.

Quả nhiên, Chu Thái Vy cái người phụ nữ đanh đá này, sẽ không bỏ qua cho bọn họ, nhất là mới vừa nãy Tần Phi nói chống đối với cô ta, Tần Phi nói quả thực quá khó nghe, ai cũng đều khó chịu đựng, huống chi là Chu Thái Vy vốn không nói lý!

Tần Phi bắt lại tay nhỏ của Giang Nguyệt Đồng, nắm tay cô trong lòng bàn tay mình, biểu tình cũng có chút ngưng trọng nhìn chăm chú bốn người vệ sĩ này.

Bốn người vệ sĩ này ít nhất đã đạt đến võ giả trung cấp. Nếu chỉ bàn về thực lực, tất nhiên yếu hơn một chút so với Hoắc Trung Nguyên kia, nhưng nếu như bốn người đồng loạt ra tay, Tần Phi cũng không dám chắc, huống chi anh còn phải bảo vệ Giang Nguyệt Đồng.

Trong lòng Tần Phi cũng không khỏi cười thảm, mười lần đánh cuộc chín lần thua.

Đối với một ít chuyện không có chắc chắn, quả nhiên là không thể tùy tiện đánh cuộc!

"Làm sao? Tôn phu nhân đây là định đánh người ở chỗ này? Cô không sợ ồn ào, ảnh hưởng làm ăn nơi này?" Tần Phi giả bộ mạnh miệng trấn định nhìn Chu Thái Vy một cái, đôi mắt vẫn cảnh giác chăm chú nhìn tứ đại vệ sĩ chung quanh.

"Ồn ào?" Chu Thái Vy biểu tình cổ quái, chợt khinh thường cười ra tiếng: "Mày nên lo cho mày đi thì hơn. Mấy người vệ sĩ này của tao tùy tiện ra một người cũng dễ dàng phế mày như giết một con kiến thôi!"

Chu Thái Vy biểu tình châm chọc, chợt thần sắc lạnh lẽo: "Bắt lại cho tôi, lôi ra phế!"

Bạn đang đọc Ngạo Khí Ở Rể của văn cá
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khunglongngaoda
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.