Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 10286 chữ

Ngày hôm qua...đã từng - My Memories

Chương 39

--------------------------------------

Vác đống đồ trở lại hai bà chị nhìn nó ánh mắt khác nhau, chị Quỳnh Chi tủm tỉm cười còn chị Vy vẫn bỉu môi như cũ.

- Thế nào đã quen bé Uyên rồi nhỉ.

- Cái này…

- Eo ôi có người sắp mất fan.

- Hihi mất tên fan rắc rối suốt ngày trêu, chả sợ.

- Hơ hơ…

Chị Chi lườm cả nó và chị Vy cười khúc khích, bà cô Vy cứ bỉu môi không biết mỏi.

- Cả ngày một đứa hỏi, một đứa quảng cáo chả giới hạn, nghe cứ như Mon tốt nhất thế giới í.

- Hả là sao?

- Hihi bé Uyên hỏi Mon là ai đấy, em ấy định đi nhờ bọn chị về nhà vì bạn em ấy không đón được nhưng ngại Mon không đồng ý nên….hì hì…

- Nên sao?

Nó nheo mắt, chị Quỳnh Chi cười tươi rói nháy mắt.

- Nên chị kể một ít về Mon, sau đấy bảo Uyên đi trêu Mon. Hihi

- Hừ! Có tí chuyện nhờ thế mà nói cứ như quảng cáo trai í, chịu thật.

Nó trợn mắt nhìn hai cô nàng, đặc biệt là chị Quỳnh Chi, thì ra bà cô xinh đẹp này mới là thủ phạm sau lưng, hèn gì bà cô Uyên bạo dạn tự nhiên như vậy. Nó lắc đầu nhéo cái mũi cao cao của chị.

- Hèn gì, dám bán đứng em cho bọn ác nhé.

- Hihi nói người ta thế à, con bé vừa xinh vừa đáng yêu chị cũng thích này.

- Làm em nhức đầu muốn chết nè. Chị Vy nói đúng đó, có chút xíu chuyện làm thấy ghê. Có giang xe thì nói chị một tiếng em đưa về có gì đâu to tát.

- Sao không, vì xe Mon mà, với lại Uyên bảo chả quen Mon em ấy ngại.

- Hơ…bả nói chuyện vậy chắc ngại dữ. Ủa Uyên quen chị hả?

- Hì lúc trước không quen, nhưng mấy hôm nay làm việc chung với cái Vy lại chả quen à. Con bé đáng yêu lắm Mon, hôm qua không có Mon em ấy hỗ trợ bọn chị rất nhiều, em ấy còn giới thiệu vài người quen sau này sẽ gọi cái Vy đi hát đấy.

- À ra vậy, quá tốt nè. Em không quen mặt Uyên lắm, nhưng bạn ấy làm việc trong này, chắc quen biết nhiều hơn chị Vy, ngoài đó vô đây còn lạ nước lạ cái, thêm bạn bè hỗ trợ rất tốt.

- Uhm, nên chị mới bảo Uyên trêu Mon để quen nhau luôn, dù sao còn gặp nhau nửa, sớm muộn sẽ quen nhau hihi. Tí nửa bảo Uyên về cùng bọn mình Mon nhé.

- Ờ người quen chị thì chuyện nhỏ. Chị cứ kêu Uyên chút em đưa về cho.

- Eo ôi! Như con bé không xinh, chắc ai kia thèm đồng ý.

- Ơ…nè nè có giang xe về chuyện nhỏ nha, chừng nào kêu em hiến thân mới chuyện lớn nha cô nương.

- Xí! Thế thì Mon lại chả gật đầu vội.

Nó trừng mắt với bà cô Vy, không bao giờ nghỉ tốt cho nó.

- Nè nè…tấm thân trung trinh của em không phải ai cũng gật đâu nhá. Chỉ có chị Quỳnh Chi em mới chịu liền nha. Chị nữ thần nhỉ.

- Đấy đấy! Lại ngứa đòn nhé Mon.

Chị Quỳnh Chi nhéo tay nó lườm lườm, làm gì làm chị nữ thần của nó vẫn dễ thương nhất. Ngồi nói vài câu trêu chọc chị Chi, cà khịa bà cô Vy nhưng vẫn tranh thủ bóp nhẹ chân cho cô nàng thêm chút chị Vy phải ra quay, tất nhiên chị Chi cũng đi theo trông chừng. Nó ngả người vô gốc cây liếc nhẹ đồng hồ, giờ hơi bồn chồn trong bụng vì trời sụp tối quay hoài chưa thấy xong, có thể ông Ben sẽ kêu nó đi tiếp hai ông khách kia. Chiều giờ thi thoảng nó cũng nhắn cho ông Chiến mấy câu hỏi tình hình, sợ ông Ben kêu đi bất tử thì ngay cả hai chị đẹp cũng không thể đưa về nói gì mạnh miệng hứa với Uyên. Đang tính chút bận việc phải nhờ ai trong số ba ông Vũ Tiến Kiên ra đón hai chị về dùm thì bà cô Bảo Uyên vui vẻ đi lại. Nó mĩm cười đưa trả điện thoại cho cô nàng, kéo ghế xích ra cho em tiện ngồi xuống.

- Mệt dữ hả em?

Nó cầm quạt giấy phe phẩy, Uyên liếc mắt cười hì hì.

- Sướng ghê! Chị Chi kêu em ra cho anh Mon chăm đó.

- Haha thôi cô nương không cần chọc anh nửa. Nảy chị Chi nói rồi.

- Ủa khai hết rùi hen. Dị chút Mon đẹp trai cho em có giang về với nghen.

- Rồi rồi, chuyện nhỏ. Có nhiêu cũng xà quần hành anh đau cả đầu.

- Hì…hông nhỏ đâu anh.

Cô nàng mĩm cười, chỉ là nụ cười không còn tinh nghịch, mắt em đầy ý vị nhìn về phía xa, chỗ ông ca sĩ đang đứng diễn.

- Nói nghe thử nè.

Nó nhẹ giọng nhìn em, trời tuy tối nhưng mắt nó vẫn sáng, đầu óc chưa tới nổi ngu ngơ lắm. Bảo Uyên nhìn nó hồi lâu mĩm cười.

- Em nghe chị Chi nói anh Mon cũng làm giới này phải hông?

- Ừ.

- Vậy em nhắc nhẹ. Anh Mon để ý hai chị nghen. Em thấy ông H có ý lạ lắm. Em nói nhiêu anh Mon hiểu hen, mà anh Mon đừng nói hai chị biết nghen.

Nó nheo mắt.

- Một chút!

- Uhm hùi qua anh rước hai chỉ về xong, ông H ổng chuyển qua em. Hên bạn em qua đón kịp, em viện cớ mới được về đó. Hì hì ổng hổng nói quỵt toẹt ra, mà em biết ổng có ý đó. Nên…

- Nên nay em muốn anh đưa về, nhưng sợ ảnh hưởng anh đúng không?

Nó cắt lời em, cô nàng xìu mặt xuống, ngón tay bấm chặt lấy điện thoại, mặt con gấu bông dường như sắp đứt khỏi thân.

- Hì ban đầu tưởng job này cũng bình thường. Ai dè…hì hì xui ghê! Tại…

- Được rồi, anh hiểu rồi.

Nó mĩm cười nắm lấy tay em, giữ cho móng tay cô nàng không phải bấm sâu thêm lên con gấu nhỏ tội nghiệp, tay còn lại nhét ly nước cam vào tay em.

- Nay còn quay lâu không em? Nè uống nước nè, bấm một hồi hư con gấu giờ, không sài thì cho anh.

- Hihi…nè cho anh luôn nè.

- Hơ…nay còn quay lâu không cô nương?

- Dạ theo lẽ lịch nay xong rùi á anh, tại mấy ổng kiếm cớ kéo dài tới tối đó.

- Cũng thông minh nhạy cảm quá ha.

- Hì…làm nhiều riết biết á anh.

- Ok! Chút em cứ về với anh. Không lo nghĩ nhiều nửa.

- Dạ…em cảm ơn, tự nhiên…

- Quen hai chị cũng quen anh rồi, ơn cái gì. Cứ bình thường như nảy em chọc anh đó, thích em hồi nảy hơn.

- Hihi! Anh Mon dễ thương ghê.

- Hơ hơ!

Nó xoa tóc cô nàng, mắt khẽ liếc anh chàng ca sĩ ngoài kia, giờ nó hiểu tự nhiên bụng bồn chồn rồi, lắc đầu thở dài, mọi việc đúng là không yên ổn như vẻ bên ngoài mấy hôm nay. Nó đứng dậy đi từ từ tới chỗ ông đạo diễn ngồi, tay nhẹ nhàng lục lọi trong túi đeo vai, hơi nhiều đồ, muốn kiếm thứ mình cần cũng không dễ.

- Hello anh! Anh em quay tới giờ coi bộ cực dữ anh!

- À em là bạn của Vy đúng không? Có gì không em?

- Dạ em qua chào hỏi thôi, sáng giờ thấy anh lu bu cũng chưa tiện chào hỏi.

- Haha không sao.

- Anh là anh Thiên phải không? Em tên Mon. Anh Thiên làm bên nào anh?

- Ok ok Mon, anh làm tự do thôi. Bên nào có việc anh làm bên đó.

Nó cười cười ngồi xuống bắt tay ông đạo diễn, đánh giá ông anh hồi lâu vui vẻ rút hai chiếc card ra đặt vào tay ổng.

- Anh em giao lưu cái chớ anh. Em bên KL, có dịp thích hợp, anh em mình hợp tác cái nhỉ.

Ông đạo diễn hơi bất ngờ nhưng nhanh chóng kéo mắt kính nhìn nội dung trên card. Một tấm là card của ông Ben, tấm còn lại card của nó do chị Loan làm cho, cũng ít khi nào nó sử dụng, bà cô Thủy toàn nhét vài tấm vô túi bắt nó đem theo.

- À thì ra em bên anh Ben, hèn gì…chà chà sáng giờ gặp sao không nói anh em mình nói chuyện nhiều hơn. Biết em sớm ngon rồi hà hà.

- Dạ có gì đâu, thấy anh cũng lo công chuyện thành ra giờ thấy sắp xong tranh thủ qua chào tiếng.

- Ok ok. Rất vui biết em nha, trời tưởng đâu xa, hà hà bửa nào anh em cà phê chơi em.

- Tất nhiên luôn anh.

Nó cười cười, giả vờ ngó lơ nhìn nhìn ra ngoài máy quay, cầm tờ lịch quay lên đọc sơ sau đó mĩm cười vỗ vai ông đạo diễn cũng là đơn vị sản xuất MV này.

- Ủa anh, nay quay chắc sắp xong rồi đúng không, thấy mọi người chắc mệt dữ à. Không biết tầm mấy giờ xong, tại nay chị Vy cũng có hát bên em, nên…không biết có trễ giờ không đây.

Nó vừa cười vừa nói theo kiểu vu vơ, nhưng mắt vẫn nhìn nhìn vào sấp kịch bản trên bàn. Ông anh hơi ngẩn người nhìn nó, trán hơi nhăn lại dường như đang suy nghĩ, tất nhiên tầm tuổi ông anh phải nhanh chóng hiểu ra vấn đề, càng phải hiểu tuy nó nói không nhiều nhưng phải biết, nó cũng là dân trong ngành.

- À vậy hả, xong cảnh này chắc xong bửa nay luôn đó em. Tại hôm nay trễ tiến độ chút. Ok ok…quay shot nửa là ổn nè em. Sáng giờ anh không nghe Vy nói gì, thì ra nay nó hát nửa hả?

- Dạ…nay diễn bình thường thôi anh. Cũng chưa tới giờ, tại em hơi nóng ruột.

- Chà chà…rồi anh hiểu rồi. Yên chí, sắp xong liền đó Mon.

- Haha dạ! Thôi không phiền anh làm nửa, em ra kia chờ nha. Bửa sau gặp nói nhiều hơn nha anh.

- Ok ok em trai!

Nó bắt tay ông anh thêm cái nửa vui vẻ đứng dậy đi khỏi khu vực quay, vừa ngồi xuống, cô nàng Uyên đã dùng ánh mắt tò mò nhìn nó.

- Ủa anh nói gì với ổng dzạ?

- Làm quen thôi. Yên tâm không ảnh hưởng job của em đâu.

- Hì…chơi gì chơi giấu hen.

- Haha đàn ông nói chuyện biết chi. Thôi em coi đồ đạc cá nhân để chuẩn bị về nè.

- Ủa sao anh Mon biết sắp được về.

- Người lớn nói thì nghe đi, biết vậy được rồi.

- Hứ! Làm như lớn lắm dzạ, nói thấy ghê.

- Haha gom đồ đi em.

- Biết rùi!

Cô nàng le lưỡi liếc xéo nó sau đó cũng chịu đứng dậy đi gom đồ đạc chuẩn bị. Nó thả lỏng người dựa hẳn vô gốc cây, môi nhếch nụ cười khẩy. Cũng không chờ quá lâu, tầm 20p sau ông đạo diễn cũng hô lớn cho đoàn nghỉ, gần hai mươi con người bắt đầu ồn ào náo động mỗi người một việc thu dọn. Nó đứng dậy tiến lại kéo tay hai chị ra xe, sau đó tự mình gom đồ đạc của hai cô nàng, xách theo túi của Bảo Uyên.

- Xong rồi ra xe về nè, anh đưa em về.

- Hihi dạ anh!

Cô nàng vui vẻ chào hỏi mọi người xong theo nó đi ra chỗ hai chị đẹp đang đứng. Nó để đồ tạm xuống đất quay trở lại bắt tay chào ông đạo diễn. Nói vài câu xả giao xong nó mới vươn vai vui vẻ tiến về xe. Nhưng từ xa đã thấy ông ca sĩ H đang đứng nói gì đó với ba người đẹp. Nó nheo mắt đi nhanh hơn. Vừa tới gần đã nghe tiếng của Bảo Uyên.

- Dạ để bửa sau nghen anh, nay em về với chị Chi nè.

- Sao vậy cưng, qua nay mời được em ăn tối khó ghê nha.

- Hihi em cũng muốn lắm, tại có hẹn với chị Chi rùi á anh.

- Đi với anh chút nè, anh em có dịp làm chung, phải cho anh mời em ăn một bửa cảm ơn chớ. Hay để anh đưa em về nha.

- Hì bửa sau nghen anh H, em mắc công chuyện thiệt.

- Còn hai em? Qua nay không đi với anh, mai mốt về ngoải khó gặp lắm nha.

- Vâng, hôm sau nhé anh H, chúng mình còn quay hai buổi mà.

- Biết vậy…

Nó bật cười ha hả vui vẻ vừa đi vừa nói.

- Xong chưa chị ơi, về nhanh còn chuẩn bị đi diễn nè. Trễ rồi!

Ba cô nàng tròn mắt, ông H cũng giật mình quay lại, nó vẫn vui vẻ.

- Ủa anh H đứng đây hả, trời không thấy, nảy giờ kiếm chào anh mà không thấy, đang nói gì vậy anh H?

- À ừ…chào chào em. Anh nói chuyện chơi với mấy bé nè.

- Haha! Coi nay quay chắc mệt dữ. Thôi chị Vy chị Chi, em nửa đó Uyên, coi lên xe tranh thủ đi cho kịp giờ nè.

- Ơ…

- A…dạ dạ hì hì tại mê tám với anh H đó anh. Hihi hoy em về nghen anh H, bửa sau nghen.

- À…nhưng…

Nó vui vẻ đến gần nháy mắt với hai bà cô còn đang tròn mắt ngơ ngơ nhìn nó, bà cô Uyên thì nhanh tay hơn kéo nhẹ chị Chi. Hai bà cô cũng gật nhẹ đầu cười cười chào ông H. Nó nhẹ nhàng đỡ ba cô nàng lên xe, mỉm cười nói nhỏ.

- Ba người đẹp chờ xíu nha.

- Ơ sao đấy?

- Chờ em chút!

Nó vuốt tay chị Chi mỉm cười, sau đó quay lại chìa tay ra bắt tay ông H.

- Hello anh! Sáng giờ không có nói chuyện.

- À ừ anh chào em.

- Dạ ra nói mấy câu anh.

Nó vừa bắt tay vừa kéo ông ca sĩ lùi ra xa oto một chút, thực ra qua hẳn bên kia đường.

- Có việc gì đó em. À hình như em là Mon đúng không?

- Dạ! Kêu em Mon được rồi!

Nó mỉm cười nhìn anh chàng hồi lâu, thu tay lại.

- Gửi anh H card của em. Em bên KL.

- Ừ ừ vậy hả Mon.

- Như vầy! Chị Vy, chị Chi vừa là bạn rất thân vừa là người của công ty em. Cái này chắc anh chưa biết. Bảo Uyên cũng là bạn em.

- Là sao? Ý Mon là sao em?

Ông H nheo mắt vừa nhìn card vừa liếc nó, chỉ là nó vẫn giữ nụ cười nhẹ trên miệng, giọng đều đều.

- Chúng ta người lớn hết rồi, cũng là đàn ông trong ngành, hiểu nhau hết mà. Còn hai buổi quay nửa, hy vọng mọi việc đều thuận lợi, không xảy ra sự cố gì với ba cô gái. Tập trung công việc của mình đi anh, đừng nghĩ tới việc bên lề…cần gì cứ kiếm em, còn không hài lòng về em, số ông anh sếp em đó, cứ gọi. Chào anh!

Nó nhếch môi cười lạnh lùng quay đi, thậm chí nó còn không thèm nghe thêm một câu của anh chàng, tự thấy mình cũng cool ngầu, nó bật cười thành tiến cực kỳ vui vẻ. Chỉ là job thôi mà, chị Thủy, ông Ben thậm chí là nó dư sức đền cho ba cô nàng nếu như bạn H dám tự bóp MV của mình. Thực ra nếu ông bạn làm gì với Bảo Trâm chưa chắc nó can thiệp, nhưng đã đụng tới hai chị, không bàn việc nó trêu mê chị Chi nữ thần của nó, riêng việc hai chị chơi chung mấy cô nàng sư tử ở nhà, không can thiệp không được, để tới tai chị Thủy hay chị Nguyệt, nó chắc chắn chuyện còn lớn hơn, ồn ào hơn. Làm trợ lý của ông Ben cũng có cái lợi, ổng bắt nó bảo kê bao nhiêu lần ra ngoài gian díu, giờ mượn oai ổng chút coi như tự bồi thường. Tuy làm việc không quá lâu, nhưng nó đủ biết ông Ben có vị trí nào trong cái ngành này, tất nhiên có rất nhiều công ty, rất nhiều người trên ổng, chỉ là đội quay này, anh chàng ca sĩ này chắc chắn không nằm trong số đó. Mà nếu anh chàng có trên cơ ông Ben, nó vẫn làm như giờ, vì…ở nhà cũng toàn sư tử, đừng hòng đụng tới người nhóm nó, đặc biệt…người của nó. Giỡn chơi hoài, dám đụng tới nữ thần dễ thương của lòng nó, cho dù chị Chi chịu nó cũng phá nha, đàn ông mà thấy người đẹp bị tên khác chiếm hữu, cũng khó chịu chớ. Hí hí! Tự nhiên nhớ mặt mo ghê, giờ sẵn đang cool ngầu, có khi qua phá cô nàng với anh chàng pot-chơ cái nhễ.

- Mon! Sao cười mãi thế.

- Như nào đấy, fan mày hâm thật rồi Chi ạ.

- Haha nghe ba chị em tám chuyện vui cười ké không được sao.

- Hihi mặt anh Mon mắc cười ghê ha chị Vy.

- Kệ đồ hâm đó đi Uyên, để yên chị xem nào. Em làm ở đâu xinh thế.

- Bạn thân em làm đó chị, thích hôn em dẫn qua đó làm. Chị Chi đi hông?

Bà cô Vy vui vẻ kéo tay cô nàng Uyên, nó liếc nhìn qua gương, hình như mấy chị em đang bàn về bộ móng tay của Uyên.

- Hihi chị thích. Xem này hôm nay quay hỏng cả móng chị này.

- Uhm tróc hết trơn, bộ hùi qua bị tróc móng lúc té phải hông?

- Ừ! Hôm nay va phải cửa oto hỏng cả này. Ê Chi, hay bọn mình đi làm móng tay đi.

- Ơ hay…không mệt à.

- Chả mệt, này xem này, hỏng cả móng này. Chả đẹp nửa.

- Để xem nào…

Chị Quỳnh Chi xoay người cầm lấy tay chị Vy, nó cũng liếc ké, đúng là móng tay cô nàng bong tróc gần hết, đầu móng giữa thậm chí còn bị gãy một ít.

- Uhm! Trông xấu thật.

- Hihi hay giờ bọn mình đi làm móng ngay đi.

- Được á chị, bạn em đang rảnh á.

Nó nghe xong liền trợn mắt.

- Ấy nè…quay nguyên ngày không mệt hả mấy cô nương, tối thui rồi móng mén gì nửa.

- Ơ hay chuyện con gái, thích ý kiến không.

- Uhm! Anh Mon vô duyên, con gái người ta làm gì kệ người ta nha.

- Ơ…nè nè tui lái xe nha.

- Ủa lái xe ai cho ý kiến, ủa bạn em làm móng chớ bộ, hông phải anh làm, than gì than.

- Hơ…than hồi nào.

Nó vừa bực mình vừa buồn cười, đúng là không nói được với hai bà cô ngang ngược ghế sau, đánh liếc chị nữ thần dịu dàng bên cạnh, chị Quỳnh Chi cười cười vuốt tóc, xòe hai bàn tay xinh xắn của mình ra cứ như cũng khoe móng mình cho nó thấy.

- Gì đây, đừng có làm mặt dễ thương đó, đừng nói em chị cũng muốn đi điệu giờ này nha.

- Hihi! Chị cũng thích móng mới mà, móng xinh trông yêu hơn mà Mon.

- Yêu cái giề tầm này, đi làm xong không về nhà, coi chừng chị Nguyệt đánh cho nát mông. Không sợ hả.

- Uhm nhỉ, quên mất con đấy.

- Ơ hay, như nào, mới dọa mỗi câu đã sợ rồi à con quỷ.

- Hihi tau chả sợ Mon, sợ con Nguyệt cơ. Như nào, mày thích bật nó à.

- Hic…bọn mình hai đứa, sao lại…

- Hơ hơ…ờ mạnh miệng lên chị Vy, chút về bật bà cô Nguyệt em coi.

- Hứ! Chả liên quan, im mồm đi Mon.

- Chị Chiiii sao dzạ? Hổng làm thiệt hả.

Cô nàng Bảo Uyên ngơ ngác, chớp chớp đôi mắt đẹp có hàng mi cong vút nắm tay chị Chi, giọng nhão nhẹt cứ như năn nỉ khiến nó cũng cười khổ trong lòng. Mặt cô nào cũng lộ ra vẻ mệt mõi, nhưng nói tới làm điệu thì như hồi 1000% công lực. Chị Chi chu môi hết nhìn nó lại vuốt ve tay cô nàng Uyên, nó không thèm lên tiếng, tầm này thực ra mấy cô nàng muốn làm gì cũng không ảnh hưởng gì nó thiệt. Nhưng vẫn muốn mấy cô nàng về nghỉ ngơi hơn, nhất là bà cô Vy, chân thì đau, nảy có nghe hôm qua bị té, vậy mà giấu nó. Chị Quỳnh Chi mĩm cười dịu dàng, mắt sáng lên một tia tinh nghịch lên tiếng.

- Hay như này, Uyên bảo bạn mang đồ qua chỗ bọn chị ở, chúng mình làm móng bên ấy luôn, như nào.

- Được đấy mày, ý em như nào Uyên!

Cô nàng Vy reo lên, nó cũng phì cười liếc chị Chi, công nhận chị nữ thần của nó nhanh trí thiệt.

- Hihi được đó chị. Để em kiu bạn em. Hihi có gì làm xong em về với nó.

- Uhm! Nhà bọn chị còn mấy đứa nửa. Có khi bọn nó sẽ điệu theo chúng mình. Chỉ sợ không kịp này.

- Hihi hổng sao, tiệm bạn em mấy đứa lận. Nhà chị Vy còn mấy chị nửa nè.

- Ba bốn đứa ấy.

- Chuyện nhỏ. Để em gọi bạn em. Hihi!

Cô nàng vui vẻ lấy điện thoại ra gọi, chị Vy bỉu môi vênh mặt với nó, hình như cô nàng đắc chí lắm.

- Như nào? Hết ý kiến chưa Mon.

- Hơ…chị thì ghê rồi.

Nó lắc đầu nhún vai liếc cô nàng, lại liếc chị Chi, bà cô coi bộ cũng vui lắm nhưng lại giả vờ làm bộ mặt bất đắc dĩ thở nhẹ. Nó bật cười xoa xoa móng tay chị bên cạnh, tay chị mềm, móng tay vẫn khá nguyên vẹn, cảm giác sờ vào thích lắm, thấy nó cứ vuốt tay mình, chị Quỳnh Chi lại lườm yêu nó rồi dùng tay kia dịu dàng gảy gảy lên lòng bàn tay nó, móng chị không quá nhọn, gảy lên cảm giác vừa nhột vừa thích hơn. Thôi dù gì đọc tin nhắn ông Chiến nó cũng biết thế nào cũng bị kêu đi tiếp khách, mấy cô gái muốn làm gì thì làm, ở nhà làm điệu cho yên càng tốt.

- Xong! Bạn em kêu nhắn địa chỉ tụi nó qua á. Nó hỏi chính xác nhiu người đó chị Chị.

- Uhm để chị gọi về hỏi bọn ở nhà xem nào.

Chị Quỳnh Chi vẫn giữ một tay nghịch lòng bàn tay nó, tay kia rút về bấm điện thoại gọi về mở cả loa ngoài.

- Alu về chưa con quỷ, theo thằng Mon đi chơi bậy là ăn đòn nghen.

- Bọn tau đang về đây. Này tau bảo này.

- Bảo gì mà bảo, về nhanh nấu lẩu ăn nè.

- Thế à! Này bọn tau định gọi người qua làm móng, mới quen bé này làm móng yêu cực. Bọn mày làm không?

- A vụ này được á. Bà Thủy bà Thủy, làm “neo” hông? Con Chi nó kiu ngta về làm nè. Ê Thanh cưng làm hông?

- Dạ có!

- Híhí làm neo hả, ok liền híhí mừ ai bao dzạ.

- Uhm ai bày đầu dzạ Chi?

- Mon bao đấy Nguyệt ơiiii

Bà cô Vy tủm tỉm cười nói chen vào, nó trợn mắt há mồm giật điện thoại la lớn.

- Ấy! Không có…không có tiền đâu, ai làm gì làm nha em không liên quan.

Nó gào thét trong vô vọng, tất nhiên mấy cô nàng đầu bên kia dễ gì nghe, tiếng cười nói hi ha vang vọng.

- Trời ơi…nghe đã ghê.

- Hihi Mon trúng số hả Mon.

- Thanh uiiii Mon của cưng nay giàu dữ nè. Hổng làm hổng được nghen.

- Hừ hừ…hihi!

- Ê Chi vậy kêu người ta qua liền nghen, ở nhà đông lắm á.

- Hihi ok. Bọn mày mấy người đấy.

- Kêu nhiều lên, hihi nay Mon bao mà, để tau kêu hết tụi nó qua liền.

- Nè nè…bình tĩnh chị ơi…em làm gì có tiền…đang bị cấm vận.

- Kệ cưng! Hí hí Thanh ui ý em sao Thanh.

- Hứ! Em giữ tiền hắn nè, làm đại đi chị.

- Uki uki…chút cảm ơn Mon nhà mình đàn hoàng nghe chưa mấy đứa. Híhí

- …

- Ớ…khoan….

Bà cô Nguyệt cười rộ lên cúp máy dứt khoát trong tiếng khoan tuyệt vọng của nó, chị Quỳnh Chi cười lắc đầu, bà cô Vy thì vênh mặt lên đắc chí xen lẩn tiếng cười khúc khích của cô nàng Uyên bên cạnh. Nó trừng mắt, môi giật mấy cái thiếu điều sùi bọt mép, nếu không mắc lái xe chắc ngất luôn tại chỗ. Lòng phẫn uất đau thương vô hạn, cay bà cô Vy 1 thì hối hận muốn đấm mình 10, biết vậy lúc nảy chiều ý chở hai bà cô đi làm điệu cho lành, giờ nguyên đội quân ở nhà đòi làm ké…hic chắc bửa nay bán zin mới không đổ nợ. Mình bà cô Vy nó còn ý kiến, đằng này…chị Quỳnh Chi vẫn dịu dàng nắm tay nó nghịch, có nữ thần sài chiêu mỹ nhân kế như vầy làm sao nó nở nhây thêm. Đành cười như mếu sứt từng miếng thịt trong bụng lái xe, đau thương này đành mượn tay nữ thần xoa dịu vậy. Về tới nhà trong khi mấy cô nàng đi vô trước, nó đứng lại liếc nhìn giờ trước màn hình oto, nó cầm điện thoại lên gọi ông Ben hỏi tình hình, tầm này lo công việc cho quên đau đớn.

- Alo rảnh chưa mậy? Đang tính kêu thằng Chiến gọi mày đây.

- Dạ sắp rảnh. Nay sao anh?

- Ờ 9h đi nhậu xong y như hôm qua. Chiều giờ qua bên công ty mấy chả nhắc mày hoài. Coi bộ khoái mày lắm.

- Hơ hơ giờ sao anh, như qua hay sao? Đi bar nửa hả?

- Ờ! Ăn tối xong đi bar, hôm qua chơi vui thành ra mấy chả khoái chết mẹ.

- Rồi ok! Để kêu chị Thủy đặt bàn. À còn vụ kia, như qua luôn hay sao?

- Không! Nay nâng cấp lên, lấy quân mình. Hiểu chưa ku?

- À rồi em hiểu.

- Há há sắp xếp ngon lành coi mày, nay mày làm ngon, tau chốt hai thằng này cho chú mày coi. Vô kèo tau thưởng lớn, tính con Thủy luôn.

- Ok anh! Để em sắp xếp. Anh nói chị Loan chưa?

- Dặn rồi, chút mày ghé nó lấy tiền ra sài.

- Dạ! Tắm xong em ra luôn. Anh đón mấy ổng hay sao?

- Ờ để tau đi đón với thằng Chiến ra cà phê nhẹ bàn chút chuyện trước. Mày sắp xếp xong đi đón mấy đứa con gái ra qua nhà hàng rồi báo tau.

- Ok anh!

Nó tắt điện thoại vác theo đống đồ của ba cô gái đi vô nhà. Đèn villa sáng rực, tiếng nói cười ồn ào vui vẻ rộn vang, bà cô Uyên hình như đã kịp làm quen mấy nàng ở nhà, nhiệt tình cười nói tham gia nấu nướng. Thấy nó vào, Đan Thanh đang ngồi gọt trái cây hừ một tiếng, còn mấy cô nương khác liền tranh nhau trêu chọc nó. Chuyện bị gài bao cả đám làm móng cũng đã rồi, nó nuốt nổi căm hờn vô bụng cúi đầu ráng nở nụ cười đẹp trai cool ngầu với mấy nàng, đấu khẩu với toàn thứ dữ kiểu này, thôi đầu hàng sớm cho khỏe thân. Tràn vui vẻ qua đi, nó thở hắt ra nháy mắt với chị Thủy một cái, hiểu ý, chị Thủy dặn dò chị Nguyệt coi chừng dùm nồi lẩu theo nó ra ngoài. Ngang qua Đan Thanh, lại nghe tiếng em hừ, nó buồn cười nói nhỏ kêu chị Thủy ra ngoài trước còn mình ngồi xuống sát em.

- Muốn gì!

Bà cô lại hừ, chỉ là mặt em hừ nhìn cũng dễ thương. Nó mĩm cười.

- Chút anh đi…

- Ai anh em với anh!

- Ờ rồi…chút tui đi công chuyện với sếp. Em chịu khó đi làm taxi với chị Thủy nha. Phù!

- Hừ! Anh đi đâu kệ anh, mắc gì nói tui.

- Ờ thì…Ái…uiui da…đau đau…

Nó còn chưa kịp nói hết câu cục nước đá đã hừ một tiếng há miệng cắn luôn lên mu bàn tay nó, cơn đau đột ngột khiến nó suýt hét lớn, cơ mà vẫn kìm được lấm lét nhìn quanh, hình như không ai để ý nó đang bị hành xác. Nhìn gương mặt lạnh lùng của em có một chút khác thường ngày, lại nghĩ đến cả đêm qua đi tiếp khách hoặc mấy nay đi công việc liên tục, cô nàng ngoài mặt tuy hừ nhưng không náo động để yên nó đi công việc, càng luôn chuẩn bị thuốc gửi theo cho nó uống. Cách em đối xử tuy có ngược với cách của chị em, nhưng vẫn là quan tâm người nhà. Mắt nó có một chút vui nhẹ, một chút dịu dàng để mặc em cắn, tay kia nhẹ nhàng xoa lên tóc em, Đan Thanh run nhẹ, cũng không cắn mạnh, chỉ ngậm đó, bờ môi mềm và cả chiếc lưỡi ấm nóng của em khẽ động đậy, nhẹ nhàng như mơn trớn xoa dịu vết đau trên tay nó, rồi em ngẩng lên nhìn nó thật sâu và…nhe răng cắn mạnh thêm một cái mới chịu đẩy tay nó ra.

- Hừ!

Cục nước đá đứng dậy chạy vô phòng, bỏ nó ngồi nửa cười nửa ngơ ngác. Cá tính em đặc biệt thật. Nó lắc đầu cười đứng dậy đi ra ngoài, không thèm chạm đến vết đau còn ướt trên mu bàn tay. Ra ngoài hồ đã thấy chị Thủy đang ngồi cầm điện thoại đung đưa chân xuống nước, dáng người không cao nhưng vẫn xinh đẹp sexy đến lạ, vì ở nhà nên chị mặc khá mỏng và ngắn, tạo cảm giác chân chị có khi dài bằng Đan Thanh. Nó rút cọc tiền trong túi ra ngồi xuống đưa cho chị.

- Nè chị. Có tiền tip ông Ben gửi đó.

- Uhm!

Chị Thủy vui vẻ cầm tiền xoa xoa mấy cái quăng sang một bên ôm lấy tay nó.

- Nay đi nửa phải hông? Mấy giờ nè?

- Ổng kêu 9h. Giờ chị đặt dùm em nhà hàng nào ngon ngon liền nha. Giờ còn sớm bàn bên mình chắc còn hả.

- Uhm chắc còn, để chị gọi con Yến lo cho.

- Ủa…sao kêu chị Yến?

- Hihi nay chị hổng có đi làm.

- Ớ…làm biếng à.

- Hứ! Nay tụi chị xin off rùi. Bộ cưng hổng nhớ mai tụi mình đi đâu hở.

Chị Thủy dựa cái thân hình như yêu nữ của mình lên vai nó, dù người chị lúc này toàn mùi đồ nấu lẩu nhưng mặc kiểu chị ai cũng muốn ăn luôn người nói gì mùi nấu ăn.

- Chiều giờ tụi chị đi mua đồ đạc chuẩn bị nè. Hihi nay hổng đứa nào đi làm, cho mình con Yến trực ở trển.

- Ủa vậy bà cô Thanh với Cycy không đi làm luôn hả?

- Uhm! Con Cy với mấy đứa về soạn đồ hết rùi, chút ba ông già Vũ chở tụi nó qua tập trung á. Nay cục cưng tha hồ quậy trên đó nghen, khỏi sợ tụi chị làm phiền. Đã hông?

- À à…vậy chị dặn dò chị Yến dùm em.

- Bít rùi ông tướng. Ủa rùi vụ kia sao Mon?

Chị Thủy nhéo ngực nó một cái, mặt cứ như oán phụ chớp chớp nhìn nó chằm chằm, kiểu này nó quen rồi, thở dài xoa má chị nhẹ giọng.

- Ngoài bạn đi với em. Ông Ben đòi xịn hơn, kêu lấy người bên ổng.

- Ghê ha, khách này thơm hở Mon?

- Ừ nghe ổng nói hợp đồng lớn, ông tính đánh ra bắc mà.

- Ghê thiệt, mới mấy năm chơi lớn dữ. Rùi để chị gọi dặn cho. Cưng vô tắm đi, đồ sạch trong phòng chị đó.

- Uhm sắp xếp kỹ nghen, ổng dặn vô kèo này ổng thưởng cho chị em mình đó hehe.

- Hổng thưởng chị méc vợ ổng liền hí hí. Ê nè…nay muốn ai đi chung hông Mon?

Chị Thủy kéo tay nó lại tủm tỉm cười, nó gãi gãi đầu.

- Tùy chị. Nói chung miễn ngang ngang mấy công nàng kia được rồi.

- Hihi chị kêu con Thư nghen, hùi qua nhỏ đó ok hen.

- Ừ cũng được. Nhưng sợ lép vế hơn mấy bạn kia không, toàn….

- Hihi qua nay hổng biết con Anh Thư xịn cỡ nào hở.

- Là sao?

- Sáng nó nói cưng đưa nó lên trường phải hông?

- À có.

- Thấy trường nó hông? Thấy lớp nó hông?

- Ờ ờ thấy.

- Hì hì nhiêu biết rùi hen. Nè cho coi này nè.

Chị Thủy vui vẻ kéo nó ngồi xuống bấm điện thoại, màn hình nhanh chóng hiện lên facebook cô nàng, không rành facebook, nó nhìn không hiểu mô tê gì, chị Thủy biết nên chỉ tay vô nút like trên tường cô nàng, con số cao ngất ngưỡng, lướt vài bài gần nhất toàn 4 con số trở lên.

- Thấy một hình của nó like cỡ này nè. Hot lắm nghen cưng.

- Chà chà…hot hơn em luôn.

- Hihi mặt ông bằng cái móng chưn út người ta.

Chị Thủy phì cười bấm qua facebook xịn sò của nó, giỡn hoài số like cũng ghê gớm thua ai đâu, hình đăng cách đây nửa năm giờ được tới hơn ba chục like lận à, vòng vòng hơn phân nửa người like toàn mấy thanh niên nhóm nó hơ hơ.

- Chưa hết…này nửa nè.

Chị Thủy lại mở gg gõ vài từ rồi cười khúc khích bấm lướt vài bài báo có cả hình của Anh Thư, dân học ngành này mà, nó nhìn sơ đã hiểu thì ra đêm qua mình ở gần người cũng có tiếng, facebook hay mạng xã hội khác nó chưa tham gia nhiều, chưa hiểu nhiều, nhưng có mấy bài báo nhiều cỡ này, dùng từ hot girl nói về cô nàng coi bộ không sai lắm. Nó cười cười nắm tay chị Thủy không cho lướt nửa, lướt một hồi chắc hết dám gặp cô nàng, có gặp thì sẽ nhanh chóng quần đội chống nhục.

- Hic ghê thiệt, gặp thứ dữ rồi.

- Vậy kêu nó nghen hí hí, hông phải dễ được đi với nó đâu nghen, hùi qua nó đòi đi chị bị sốc luôn á. Trước nó hay đi tiệc mà toàn tụi chị nhờ mới đi, tự nhiên hồi qua nó đòi đi.

- Hơ…áp lực quá. Hay mình kêu người khác đi cho lành.

- Hihi nó khoái đi với cưng mòa, Quỳnh Chi cưng dám chọc, con khùng này sợ hở.

- Ờ chị Quỳnh Chi khác chớ, em biết chỉ nổi sẳn rồi quen mới chọc chơi được, còn bà cô này chọc đã mới biết thứ dữ, hơi sốc thiệt. Ủa mà sao bả kêu trước có đi một lần với em. Rồi có làm với chị mà.

- Uhm hùi đó nó giấu á, đi làm sài biệt danh. Mới đây add facebook nó chị mới phát hiện nè. Hùi qua nó kêu cưng chảnh gì với nó á, đòi đi dằn mặt cưng hihi. Chị cho đi luôn.

- Ờ ờ…rảnh thiệt, coi hot vậy đi làm ba cái này chi không biết. Đam mê à.

- Hihi nó bị khùng á. Mà con này chị biết, nó tưng tưng dị chớ hông có đi khách đâu. Đi tiệc nhậu chơi dị hà, mê nhậu hổng thua hai con quỷ Nguyệt với Thanh của cưng.

- Ờ chắc đam mê thiệt, à khoan mới nói gì…ai mê nhậu…Thanh hả?

- Hihi ủa chung nhà hổng biết thiệt hen.

- Ờ không không.

Nó run rẩy, tin này mới sốc nè.

- Hời ơi đi chung miết hông hay luôn ông tướng. Bộ cưng hổng thắc mắc tự nhiên mới quen hai con đó nó xà nẹo suốt ngày hả Mon?

- Cái này…

- Bợm nhậu hợp gu mới bắt sóng nhanh dữ dị á. Mấy nay cưng ít ở nhà, hai con quỷ đó hở ra đi nhậu hở ra đi uống bia, tụi nó kêu tranh thủ cưng hổng ở nhà trốn cưng đi nhậu cho đã đó. Hí hí.

- Ayda! Tin này mới sốc nè!

“Hừ! Mấy người sợ gì tui mà trốn, được…rất được…hừ hừ”

Nó thở hơi lên, miệng co giật trợn trắng mắt, hồi nảy còn tưởng quan tâm thấu hiểu cho mình, để mình yên đi công việc cả ngày không ồn ào, ai dè…vắng nó hai bà cô cầu còn không được, tha hồ chén chị chén em sống với đam mê. Bao nhiêu cảm động bay biến sạch, tầm này đầu óc nó không đủ sài rồi, mụ mị thiệt rồi. Được lắm, con gái con đứa tranh thủ không có nó kéo nhau đi nhậu nhẹt hư hỏng, đã vậy nay nó đi quậy cho biết mặt. Nó rên hừ hừ không nói chuyện với chị Thủy nửa, để chị gọi điện lo công việc, lê cái thân tàn đi tắm, ngồi nói thêm chút chắc nó xỉu tại chỗ khỏi khách khứa gì sấc.

Tắm rửa thay đồ xong trở ra, nhà tự nhiên ồn ào đông hơn thấy rõ, chưa thấy nhóm ông Vũ về nhưng có thêm mấy gương mặt lạ, tuy không bằng Bảo Uyên nhưng ngoại hình khá ổn, giữa nhà còn có mấy hộp đồ nghề thường thấy của mấy bạn làm nail, make up. Quá đáng hơn nó thấy bóng dáng 4 ông lính bên nhà ông Vũ đang khiêng hai cái ghế nằm, bồn nước dùng để spa, tắm trắng đem vô xếp giữa nhà, kệ mỹ phẩm đủ thứ chai lọ, khăn khíu các kiểu bày đầy trên bàn, một ông trẻ đang loay hoay tháo lắp ống nước nước bồn rửa chén hình như đi đường nước tạm ra ghế…cái này là mấy cô nàng dọn nguyên cái spa của chị Thảo bồ ông Vũ đem qua, làm móng khỉ gì, đây là full combo làm đẹp mà. Nó choáng váng gào thét trong lòng, mỗi bộ móng tay chị Vy, quay qua quay lại nhà thành đại hội spa làm điệu của mấy nàng, nó lùi trở vô wc run run bấm điện thoại gọi ông Vũ.

- Alo anh đang đâu, đm anh hay gì chưa, về coi mấy bả dọn nguyên tiệm chị Thảo về nhà nè.

- Biết lâu rồi mày. Chị Thảo mày hùa với tụi nó đó.

Ông Vũ thở dài, đầu bên kia nó còn nghe tiếng cười của chị Thảo với bà cô Nhiên.

- Đm sao khiêng đồ về hay vậy, mới vô tắm ra thấy đống đồ rồi.

- Ba đồ quỷ đó mấy thằng nhà tau làm cái một. Mày đang bên nhà hả?

- Hic dạ.

- Ờ chờ tụi tau về anh em mình đi chơi chút qua nhà thằng Tiến ngủ. Nay tụi nó đuổi anh em mình đi chỗ khác rồi.

- Thôi tụi anh đi đi, nay em mắc đi tiếp khách với ông Ben.

- Đù! Vậy thôi đi đâu đi.

- Ok ok!

Nó cúp máy thở dài, công nhận trình bày đầu của mấy cô nàng nhóm nó chắc chỉ có hội ông Vũ chiều nổi. Thực ra ông Vũ mở cho chị Thảo tiệm làm đẹp nhỏ trong khuôn viên gara oto của ổng, khi còn chị nó hay đưa chị qua vừa làm đẹp vừa rửa xe luôn, bên đó lúc nào cũng có mấy anh em thợ ruột ở tại gara, búng tay một phát có người dọn tiệm liền. Nó vuốt mồ hôi hột kiểm tra lại đồ đạc trong túi rồi đi ra ngoài, mặt ráng nặn nụ cười công nghiệp. Chị Nguyệt đang đứng trong bếp thấy nó ra lên tiếng.

- Ê hổng ăn lẩu hả Mon?

- Ờ thôi mấy chị ăn đi, giờ em ra ăn với ông Ben luôn.

- Trùi! Nay đi khách nửa hen?

- Hơ…à nay đi bửa nửa, mai khách ông Ben mới bay.

- Dzị đi luôn nghen, khỏi về chướng mắt. Nè nè mai về sớm sớm nghen, cỡ 9h đi đó.

- Rồi biết rồi.

Nó vẫy tay chào hai chị đẹp và mấy cô nàng khác đi khỏi nhà. Chị Thủy đang ngồi kế Đan Thanh xõa chân xuống hồ. Thấy nó ra chị Thủy đứng dậy đi lại kéo vai nó.

- Xong rùi! Chị nhắn địa chỉ nhà hàng với số mấy đứa cho cưng rùi á. Chừng nào lên bar con Yến nó lo cho.

- Ừ…vậy em đi nha.

Nó vuốt eo chị một cái tính đi luôn ra cổng thì Đan Thanh hừ một tiếng, nó vừa bực mình vừa buồn cười đi lại gần em.

“Em còn mặt mũi hừ tui nửa hả”.

Nó cũng hừ trong bụng nhưng ngoài mặt làm bộ bình thường, nay nó cũng đi ăn chơi, chưa xử em được, để bửa khác nó ở nhà ngoan, xử vụ em mê nhậu sau. Đan Thanh hừ hừ đưa hộp thuốc vô tay nó, ngoài ra còn một gói gì đó để riêng ở ngoài.

- Ăn xong nhớ uống thuốc. Trước khi nhậu ngậm viên này vô.

- Hay thôi đi, tui có uống nhiều đâu.

- Kêu ngậm thì ngậm, nói nhiều. Ngậm vô đỡ mệt, anh đi hai ngày liên tục rùi á, muốn chết cũng đừng về báo tui.

- À ừ. Vậy tui đi nha.

- Đi đi!

Nó hung hăng trừng mắt em bên trong, mặt cười thản nhiên bên ngoài xoay lưng đi ra cổng, nhìn chiếc xe tải nhỏ đậu chắn ngang cửa mà bụng thở hắt ra nể trình bày vẻ của mấy cô sư tử trong nhà. Thôi tụ hết về nhà làm điệu trước khi đi chơi xa cũng tốt, ngoài tiệm chị Thảo cũng nhỏ không rộng rãi mà ấm cúng như bên này. Nó mở điện thoại lên gọi cô nàng Anh Thư.

- Hihi em nghe nè anh Mon.

- Chị Thủy nói em chưa?

- Dạ mới nói, em đang chuẩn bị nè.

- Vậy em chuẩn bị chút anh đón nha, nhắn anh địa chỉ cái.

- Dạ đón nhanh nghen.

- Uhm!

Cúp máy xong nó nhìn số chị Thủy cho gọi luôn ba cô nàng khác hẹn giờ đón, hai model, 1 diễn viên tuy không quá tên tuổi lớn nhưng có chút thương hiệu nên chính tay nó phải đi đón tận nơi. Liên hệ xong nó nhìn đường chạy thẳng qua nhà chị Loan. Tính ra bà chị ở nhà mặc đồ coi được hơn đi làm, đồ ngắn làm chị Loan trẻ trung hơn, có cái tướng vừa ôm con vừa kẹp tiền trong nách như sợ bị giựt khiến bà phó giám đốc nhìn vẫn bần bần kiểu gì ấy.

- Đây nhiêu đủ chưa Mon, em đếm lại coi.

- À dạ! Chắc đủ, có gì em chi thêm thôi.

- Ừ ừ.

- Chị Thủy có điện chị không?

Nó vừa nói vừa tranh thủ đếm lại tiền, chị Thủy đưa nó không đếm nhưng đây là tiền công ty, làm gì làm vẫn phải đếm cho rõ ràng.

- Có mới điện xong nè. Cha nội Ben nay chơi lớn à.

- Haha kèo thơm của ổng đó.

- Uhm uhm hai bửa nay chi cũng nặng. Coi chút cưng dặn tụi nó kỹ kỹ xíu, chốt hổng được ông Ben thiến cưng á.

- Điên! Được hay không chủ yếu ổng. Em bên lề thôi.

- Hí hí đừng coi thường Mon, ba cái chuyện này ăn ha hông nhiều khi do cưng á. Có thể nay ký trước một phần luôn đó, hồi trưa mấy ổng qua họp cha nội Ben bắt chị soạn hợp đồng muốn rụng trứng hà. Mày đi đâu mất tiêu bỏ chị mày một mình, mời về chưa gội đầu luôn nè.

- Hơ hơ ba cái hợp đồng nó biết em chứ em không biết nó, thì chiều chị tiếp giờ tới em đây, đi đêm mệt lắm chứ giởn. Nay ok không cái này nói mấy bà kia, em dẫn đường thôi nha. Nay toàn lính chị á.

- Hông dám nha Mon, lính con Thủy với cưng hí hí.

- Ờ phủi tay đi, vô kèo đừng có đòi chia tiền.

- Híhí chị mày giởn xíu mà. Ráng lên Mon nghen, sữa tả con chị mày trông cậy hết vô chú Mon nha.

- Haha chú cái giề. Mẹ vợ yên tâm vô cho vợ con bú, con rể đi kiếm thêm sữa về cho.

- Hí hí con rể ngoang, ráng lên nghen.

- Hehe thôi đủ tiền rồi, em đi đây.

- Bye con rể nha. Bye chú ấy không, bye chồng đi con.

- Haha anh đi nha vợ, ấy chà vợ mọc được cây răng dữ à.

- Hí hí! Răng thỏ được năm ngày rồi chồng Mon.

- Hơ thôi ẳm vợ em vô nhà đi, bụi không đó.

Nó vui vẻ vuốt vuốt má phính của vợ nhỏ mới mọc được cây răng đang cười toe toét rồi kéo kính xe lên chạy đi. Nhà Anh Thư nằm ở khu chung cư mới khá sang chảnh ở quận tư, vì vô lần đầu nên nó loay hoay một lúc mới nhờ được bảo vệ chỉ tòa nhà của em. Đi công việc không phải hẹn hò nên không phải chờ lâu như chờ người yêu, khoản năm phút Anh Thư xuống tới. Hôm nay không biết chị Thủy dặn dò sao nhìn cô nàng khác hẳn hôm qua, rực rỡ, quý phái như cô tiểu thư trẻ tuổi, váy đen tuyền lấp lánh ánh kim, cổ áo khoét sâu hững hờ, có mấy đường cắt ngang khoe những vòng eo trắng ngần ma mị, tóc em uốn nhẹ sang một bên, đôi hoa tai hình tròn đung đưa theo từng cái nghiêng đầu. Đến gần xe, nó mĩm cười bước ra mở cửa, em xoay một vòng như để nó nhìn thật kỹ mình, chiếc lưng cong gần như khoe trọn, chỉ có vài sợi vải vắt ngang tô điểm thêm làn da mịn màn của cô nàng. Nhưng thái độ em không ăn nhập gì cái vẻ bề ngoài kiêu kỳ sang chảnh của mình, chưa kịp mở miệng cô nàng đã nhảy tưng tưng đánh vai nó cười hi hi.

- Hihi anh người iu, đi đón kiều nữ gì mặc hoài kiểu đồ dzạ ta. Í! Nay lùn dữ nha.

Nó trợn mắt tủi thân ghê gớm, bà cô chơi nguyên đôi giày cao chót vót hơn hôm qua, đã chân dài còn ăn gian chiều cao kiểu này, hay thôi kêu cô nàng lên nhà, nó chạy đi mua cái quần về đội rồi đi đâu thì đi. Nhưng thôi, mặt nó đã trải qua trui rèn da mặt nhờ chị Phương, bị chị dìm hàng riết quen rồi, Anh Thư tuổi gì đội quần cho nó.

- Ờ sao! Chê nhau thì chia tay, tôi đi về tìm em khác.

- Hihi giởn mà! Ai dám chê anh Mon đẹp trai dễ thương mòa, con nhỏ sửa soạn muốn chết, hông dám ăn tối luôn nè, giởn xíu nở đuổi em lên nhà hở.

- Ờ sao kêu tui lùn, lùn ai dám đi với hot girl nổi tiếng.

- Ủa sao bít hay dzạ?

Nó thở dài, cái này tự đội quần luôn rồi, quên mất nhắc vụ này chi không biết.

- Haizz chị Thủy nói anh biết em rồi. Hot girl thứ dữ thiệt rồi.

- Hihi em bình thường nghen. Sao dzạ, anh Mon hông thích người iu kiều nữ hở, nè thấy hông, hót-gơ chuối chiên nè, ngon lắm nhoa.

Cô nàng giơ giơ cái ví màu ánh kim, hình như hơi giống trái chuối chiên thiệt, bị cô nàng làm lú quá tới cái ví nhìn sao ra được chuối chiên.

- Cao quá, không dám không dám, chuối chiên nóng trong người lắm.

- Hihi coi cái mặt dễ thương hông, nè nè, đi với em phải tự tin lên nè, có lùn cũng phải vênh mặt lên. Vậy mới giống kiều nữ đại gia đi bán chuối chiên.

- Lùn mà kêu vênh lên lấy gì thấy đường chiên chuối. Thôi mời hot girl chuối chiên lên xe, đứng chiên chút ế nhăn mỏ giờ.

- Hihi đỡ chị lên xe đi bán chuối coi. Chuối chiên đây, ai chuối chiên ế hông, mua chuối chiên tặng xe bán chuối đây….ai mua….

- Dạ rồi, lên xe dùm em chị hai.

Hay là về đổi người khác nhỉ, bà cô này coi bộ lầy lội thất thường quá, hình ảnh kiều nữ nhưng tâm hồn thì trớt quớt không kém cô nàng mặt mo…có khi nào chút gặp mấy sếp bả đứng bán chuối chiên thiệt chắc nó với ông Ben đội chục cái quần không hết nhục. Nó co giò lên ghế lái cho xe nhanh chóng rời khỏi sảnh chung cư, đã xin đậu ké chút xíu bà cô rao chuối chiên lanh lảnh làm ông bảo vệ bắt đầu nhìn nó bằng ánh mắt phức tạp chuẩn bị kêu dân phòng rồi đó. Cái này trời cho nhan sắc nhưng quên kèm hướng dẫn sử dụng nè, xung quanh nó hơi nhiều trường hợp này lắm, vẫn là chị nữ thần của nó đầu óc bình thường nhất.

Đường đi đón thêm mấy cô nàng khác nó vất vả lắm mới dặn dò nghiêm túc cô nàng về việc tiếp khách bửa nay, nhưng không biết Anh Thư có để vô tai không, nó dặn một câu cô nàng trả một câu trêu đùa như con nít, không nhờ cô nàng vừa đẹp người lại thơm thì nó quay xe trả về nơi sản xuất trăm lần rồi. Nguyên ngày đi với hai chị đẹp toàn nó trêu mấy chị, còn giờ đi với Anh Thư, nó thành kèo dưới bị cô nàng chọc ghẹo không kịp thở, tính ra nghiệp quật nhanh thiệt. Nếu không tới nhà bạn model gần nhất, chắc Anh Thư dư sức nhây tới sáng. Ngay khi cô nàng model bước vào xe, Anh Thư chuyển biến thái độ lập tức trở lại hình dáng giống như vẻ bề ngoài em có, kiêu kỳ, quyến rũ che mờ đi cô nàng model. Nó thiếu chút nuốt cái vô-lăng vì sự hai mặt của cô nàng, cái này không đi làm diễn viên hơi phí. Nó thở phào bật chút nhạc không lời thưởng thức cái không khí thế giới hòa bình khao khát nảy giờ, thực ra cả nó cũng thay đổi thái độ khi có người thứ ba, một chút lạnh lùng pha vào nét mặt, lời nói khách sáo, nghiêm túc hơn. Đón thêm bạn model thứ hai, bạn diễn viên nửa nó mới cho xe đi qua nhà hàng chị Thủy đặt sẵn. Cả ba cô nàng phía sau ít nhiều nó cũng quen mặt vì toàn người đã và đang làm nhiều event, chương trình cho công ty, công việc này vừa là nhờ, vừa là việc ông Ben mời, ngoài chính các cô nàng ra, có lẽ trên công ty chỉ có 3 người biết: nó, ông Ben và chị Loan. Anh Thư không quen ba người sau lưng, nhưng sau một lúc nói chuyện hỏi han, cả bốn người đều vui vẻ coi như quen nhau. Nó hài lòng bắt đầu nói vài câu dặn dò về công việc hôm nay, thực ra chị Thủy chắc đã dặn dò từ trước, chưa kể chị Loan nửa. Nhưng dù sao nó vẫn là người dẫn mấy cô nàng theo, trực tiếp làm việc với mấy bạn nên chuyện nói thêm vài câu dặn dò cũng phải làm, nó còn nói sơ một chút tính tình thói quen của hai ông khách thông qua việc quan sát hôm qua. Đi với ông Ben nhiều, nó cũng biết để ổng chi bao nhiêu tiền và công sức tiếp khách cỡ này, giá trị hợp đồng khá lớn, nó đoán được phần nào con số theo kinh nghiệm mình, nên nó cũng hơi áp lực và lo lắng.

- Tụi em nhớ hết chưa? Ráng giúp anh với anh Ben nha.

- Dạ anh Mon!

Cả bốn cô nàng đều đồng thanh gật đầu, nó hài lòng dừng xe lại mở cửa cho các cô nàng xuống xe. Ba cô phía sau đều lớn hơn nó, nó đoán Anh Thư cũng vậy, nhưng trong công việc chị Thủy đều dặn nó luôn phải nói xạo tuổi mình, cho nên các cô đều biết nó 25-26 tuổi, ngay cả với khách cũng vậy, trên công ty cũng ít người biết tuổi thật của nó, chẳng mấy người nể hoặc đủ tin tưởng khi biết người làm việc giao tiếp với mình lại còn quá trẻ tuổi. Có lẽ trong bốn nàng, chắc mình Anh Thư biết tuổi nó. Nhờ nhân viên đưa mấy cô gái vào phòng, nó bắt tay dặn dò ông anh quản lý vài câu, sau đó thở phì bước ra ban-công, chị Thủy đặt cho nó bàn vip riêng chuyên để tiếp khách, tách biệt hoàn toàn với những gian ăn uống khác, bên ngoài còn có ban-công thoáng mát có thể nhìn xuống đường, nếu cần riêng tư hơn chỉ cần kéo cửa kính và rèm cửa xuống. Nó kéo một cái ghế ra ngoài ngồi xuống rút thuốc lá ra hút, mỗi khi có lo lắng trong lòng, hút một điếu cũng thấy thoái mái. Nhưng chưa kịp châm lửa, bàn tay thơm thoang thoảng của Anh Thư đã giành lấy bật lửa và thuốc của nó, mĩm cười cúi người dịu dàng giúp nó châm lửa.

- Anh Mon lo hả?

- Cảm ơn em! Ừ…có một chút.

- Hì…em lại nghĩ anh Mon hông hẳn lo công việc, anh Mon hông thoải mái khi làm việc này.

- …

- Chị Thủy nói anh Mon hông vui lắm mỗi lần đi kiểu này nè.

Nó hít sâu một hơi rồi thở khói thuốc trắng đục lên trời, tay chạm vào vòng eo mát lạnh của cô nàng đang dịu dàng ngồi lên chân nó.

- Coi chừng té giờ. Nè…sâu sắc quá không tốt đâu em. Anh vẫn thích cô nàng rao chuối chiên hồi nảy hơn.

- Hùi nảy người ta kiếm chuyện để anh Mon đừng có tạo khoảng cách với em nè. Em hổng thích lắm cách anh Mon nhìn em như nhìn…ví dụ…nhìn ba chị trong đó.

- Haha đã nói đừng quá sâu sắc, đừng quá thông minh. Nghe nó nặng nề lắm.

- Hihi hông phải sâu sắc. Con gái…nhạy cảm biết hông.

- Không cần nói rõ vậy đâu, tự hiểu được rồi. Yên tâm, anh đối với em khác.

- Hứ! Chứ hổng khác, em hổng thèm đi làm với anh.

Cô nàng nhoẻn miệng cười đưa thuốc lên môi nó, chờ nó hít một hơi em lại rút ra, phe phẩy nghịch điếu thuốc đang đỏ lửa.

- Hông thoải mái làm việc này mà cứ làm, em nhớ lần đầu đi với anh Mon, cũng lâu lắm rùi đó.

- Haha như em thôi, làm cũng có lý do riêng mà. Cũng vì…

- Vì tiền!

Cô nàng nhẹ giọng, nó mĩm cười xoa nhẹ eo cô nàng, không xoa không được, một tay em vẫn cầm lấy mấy đầu ngón tay nó tự kéo qua kéo lại như mân mê trên chính bờ eo mình.

- Ai cũng vậy mà.

- Em thích người thành thật vậy nè.

- Ai cũng nói như anh thôi.

- Nhưng cách anh Mon nói, khác người ta, anh rất bất cần, lạnh lùng…rất khác.

- Khác sao?

- Em cảm nhận vậy.

- Haha anh diễn cho em coi đó.

- Em biết nè hì hì. Em cũng biết…anh Mon đang đau chỗ này, phải hông?

Cô nàng mĩm cười, xoa nhẹ lên lồng ngực trái nó bằng chính bàn tay đang giữ điếu thuốc, một chút nóng từ lửa bám nhẹ phả vào ngực nó.

- Sao em biết, đừng nói cảm nhận nửa nha.

- Mắt thấy…tai nghe!

- Bộ có ai nói gì với em rồi hả.

- Hì! Em chưa quen thân mấy người bên cạnh anh đâu.

- …

- Hùi qua em ngủ với anh Mon một chút. Hì hì nghe, thấy một xíu.

- Cái này…anh ngủ khó coi lắm sao?

- Hông phải, chỉ hơi…ồn xíu hà.

- Haha hèn gì em dậy sớm, không ngủ được hả?

- Hông có, tại…em tò mò ráng thức nhìn anh Mon ngủ đó. Lần đầu gặp, em tò mò kiểu cay cú anh Mon. Bây giờ…em bắt đầu tò mò muốn tìm hiểu chuyện của bạn trai trẻ này nè, trong này có gì hen.

Anh Thư nhìn sâu vào mắt nó, tay cào nhẹ chỗ lồng ngực nó như muốn coi sau lớp áo là gì.

- Hơ…không tốt lắm đâu. Trong này là tấm thân trung trinh của anh nha.

- Hihi bớt đánh trống lảng dùm em…

- Không phải đánh trống lảng. Mấy ổng tới rồi.

Nó bật cười vỗ eo cô nàng chỉ tay xuống dưới đường, xe ông Ben đang chầm chậm lui vào chổ đậu. Cô nàng nhìn theo bỉu môi không biết ý gì, nó cười vỗ vỗ eo cô nàng ra dấu, em nhẹ nhàng vịn tay nó đứng dậy, người đủ đẹp rồi mang chi đôi giày chót vót cho cực không biết. Nó hút thêm hơi thuốc rồi dụi vào bồn hoa định đi xuống, cô nàng vội nắm tay nó nghiêng nhẹ đầu.

- Em xuống với anh!

- Ừ!

Nó để cô nàng nắm lấy tay cùng đi vào phòng để xuống đón mấy sếp, ngang qua ba cô gái đang ngồi, nó xua tay.

- Mấy em cứ ngồi, anh xuống đón khách.

- Dạ!

- Chị chị…mấy chị ngồi xích ra xa nghen, đừng có ngồi sát nhau.

- Uhm Thư!

Cô nàng Thư dịu dàng tiếp lời, nó thầm hài lòng trong bụng, có lẽ cô nàng không tới nổi chút đứng bán chuối chiên cho mấy sếp đâu. Nay mặt mấy sếp coi bộ hồng hào tươi tỉnh, vừa gặp nó ông Hiển vui vẻ bắt tay ôm vai cười hà hà.

- Hà hà trưa giờ chạy đâu thế ku em. Để bọn anh tìm mãi.

- À dạ em bận việc, với phải sắp xếp đàn hoàng đón anh Hiển nè.

- Thế không đón anh à Mon.

- Anh Ân xíu có bạn em đón, hihi chơi với ảnh hổng vui đâu anh.

Anh Thư vui vẻ bắt tay anh Ân làm ông anh cười không ngớt mồm, nó nói vài câu với ông Hiển, cô nàng Anh Thư lại tiếp ông Ân chuyện phím ngay cửa ra vào. Khoản năm phút ông Ben gọi điện ai đó xong đi vào gật đầu với nó, nó cười cười vỗ eo Anh Thư.

- Em đưa hai sếp lên phòng trước, anh có việc.

- Dạ!

- Dạ Anh Thư đưa hai anh lên phòng trước nha, em dặn dò nhà hàng cái lên sau.

- Ok Mon!

- Anh Ân anh Hiển đi với em nè. Hihi!

Cô nàng Thư khéo léo kéo tay hai ông khách lên phòng, ông Ben vỗ vai nó cười.

- Nay kêu ai đó mậy?

- À…

Nó ghé tai nói nhỏ tên ba cô nàng, ông Ben giãn chân mày ra giơ ngón cái lên cười vui vẻ.

- Chị Thủy mày ok đó. Mà nè mày kêu thêm hai đứa lên liền, một quân mình một kêu ai cũng được.

- Thêm khách hả anh?

- Ừ! Anh Nhàn mày đang qua, với ông Lâm công chứng.

- Chà…giờ chốt luôn hả anh?

- Chắc chốt hê hê. Đợt này anh Nhàn mày giới thiệu.

- Ủa vậy sao hôm qua anh Nhàn không đi?

- Hôm qua chưa chốt, phải tránh mặt mất công đám ông Hiển nể nang các kiểu, khó nói chuyện, chưa bàn xong có mặt anh Nhàn mày ký thì tốt, không ký thì ngại ổng. Chiều giờ làm việc ok rồi.

- À hiểu rồi. Vậy ngon.

- Ờ dặn mấy em tiếp đãi lịch sự đàn hoàng, giờ lên vừa ăn vừa bàn thêm rồi ký trước hợp đồng nhỏ. Chạy thử event ngon tiếp luôn hợp đồng chương trình chính ngoài kia.

- Dạ dạ.

- Thành ra giờ này không có ăn nhậu gì sấc, dặn mấy em ăn nói chừng mực chút. Ký xong lên bar nhậu tiếp mấy ổng kiểu khác. À mày kiếm đứa nào đàn hoàng chút ngồi với anh Nhàn mày, thằng chả không có linh tinh đâu.

- À rồi em biết rồi.

Nó tủm tỉm cười nhìn nhìn ông Ben một chút rồi lắc đầu.

- Đó phải ông được như anh Nhàn, đỡ tốn biết nhiêu, khỏi ăn chơi gì nhiều cho mệt, vợ ông đỡ dí.

- Đm tau mà như nó, mày với con Thủy đói nhăn răng.

Ông Ben trợn mắt đá đít nó một cái, nó bật cười gật gù, ổng nói cũng đúng, ai cũng bình thường như ông Nhàn thì nhiều người làm dịch vụ ăn chơi này nọ đói thiệt.

- Thôi lo công chuyện đi ku.

-------------------------------

Lỗi hông đọc được nội dung thì qua blog đọc nghen

https://mylifengayhomqua.blogspot.com/

Bạn đang đọc Ngày hôm qua...đã từng - MY MEMORIES sáng tác bởi NDkhiêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NDkhiêm
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 105

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.