Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồng Hoang Sơn Lâm

Tiểu thuyết gốc · 1295 chữ

Văn Ngạc Huyên đi gần nửa tháng mới đến Hồng Hoang sơn lâm.

Nàng lấy trong nhẫn không gian một thanh thủy tinh kiếm, tiếp cận bìa rừng, một mảnh yên tĩnh đến đáng sợ, chỉ nghe thấy tiếng đá lộc cộc dưới chân. 

Văn Ngạc Huyên đang đi bỗng dừng lại, nhắm mắt cảm tri xung quanh, phát hiện phía sau cách 3 trượng, có một con hắc xà-linh thú Thiên giai Trung cấp.

Linh thú có linh tính, thấy Văn Ngạc Huyên dừng lại, nó cũng không tiếp tục chuyển động, đáy mắt hiện lên tia đề phòng. 

Khóe môi Văn Ngạc Huyên khẽ cong lên, vung kiếm, một đạo bạch quang bắn ra, nhằm thẳng yết hầu hắc xà mà xuyên qua. Hắc xà chưa kịp đề phòng đã ngã xuống. 

Văn Ngạc Huyên bước tới chỗ xác con hắc xà, quan sát một lúc: "Hắc hỏa xà? Đây chẳng phải là linh thú bảo vệ Hỏa linh quả sao?"

Văn Ngạc Huyên vui vẻ cười lớn.

Nàng đã từng đọc rất nhiều sách trong nhẫn không gian, trí nhớ lại rất tốt, đọc một lần liền ghi nhớ. Trong đó có ghi chép về loại Hỏa linh xà. Loại linh thú này không mạnh nhưng độc tính rất khủng khiếp, nếu không phải nàng một kiếm liền giết chết thì có lẽ sẽ gây ra rắc rối.

Hỏa linh xà bảo vệ Hỏa linh quả-nguyên liệu chính để luyện chế Hỏa linh đan, giúp tăng cường sức mạnh nhục thể. Tuy là đan dược cấp thấp nhưng hiện tại rất phù hợp với nàng. 

Văn Ngạc Huyên cũng có chút hứng thú với luyện đan, trong nhẫn không gian cũng có sách dạy luyện đan, lô đỉnh và vô số đan phương.

Văn Ngạc Huyên liếc mắt tìm kiếm xung quanh, rất nhanh tầm mắt đã dừng lại ở một cây thảo dược. 

Nàng đi đến, ngắt lấy Hỏa linh quả rồi thu vào không gian trữ đồ, đồng thời lấy một quyển đan trục ra, tìm đến đan phương của Hỏa Linh quả. 

Văn Ngạc Huyên tiếp tục đi tìm mấy loại nguyên liệu còn lại, chỉ là các dược liệu cấp thấp nên không khó tìm, linh thú bảo hộ cũng dễ đối phó. 

Gần 5 canh giờ sau, nàng cuối cùng cũng thu thập được gốc dược liệu cuối cùng.

Văn Ngạc Huyên tọa trên một phiến đá, nghiên cứu phương pháp luyện chế Hỏa Linh đan. 

2 canh giờ sau, Văn Ngạc Huyên đóng sách lại, đứng dậy, lấy ra từ nhẫn không gian một cái lô đỉnh.

Văn Ngạc Huyên nhớ lại những gì mình vừa đọc, đầu tiên liền phóng một ngọn lửa vào lô đỉnh, điều hòa ngọn lửa ở trạng thái ổn định. 

Sau đó cho từng loại, từng loại dược liệu vào, dùng nguyên khí tinh luyện và dung hòa dược liệu lại với nhau. 

Bước cuối cùng, thành đan, dùng tinh thần lực xâm nhập vào dược liệu.

Từng bước từng bước, Văn Ngạc Huyên tiến hành rất thuận lợi nhưng đến bước cuối thì xảy ra sự cố. 

Văn Ngạc Huyên đưa tinh thần lực vào dược liệu, vì tinh thần lực quá cường đại nên bản thân nàng không thể khống chế được. 

"Oanh" một tiếng, liền nổ đan đỉnh.

Văn Ngạc Huyên khẽ nhíu mày, lại lôi một đan đỉnh khác ra, tiếp tục luyện nhưng vẫn như cũ, cứ đến giai đoạn thành đan là nổ lò.

"Oanh"

"Luyện lại."

"Oanh"

"Luyện lại."

"Oanh"

"Lần nữa."

...

Văn Ngạc Huyên cắn chặt môi, nàng không tin mình không làm được.

Lôi một đan đỉnh ra, đã là cái cuối cùng. 

Văn Ngạc Huyên thu nhặt chỗ dược liệu còn lại, tiếp tục luyện. 

Đến lúc thành đan, Văn Ngạc Huyên khẽ nhắm mắt lại, phóng tinh thần lực vào đan đỉnh, cảm tri tinh thần lực của bản thân, chính là cuồng bạo, tinh thần lực xâm nhập vào dược liệu, lan ra khắp đan đỉnh như muốn một lần nữa đen đan đỉnh phá vỡ.

Văn Ngạc Huyên cố áp chế tinh thần lực của mình, điều khiển nó, tinh thần lực liền phản phệ, tấn công lại nàng. 

Tinh thần lực trong não hải càng trở nên cuồng bạo hơn, hỗn loạn như muốn thoái khỏi não hải của nàng. 

Đầu đau đớn như muốn nổ tung, Văn Ngạc Huyên liều mạng áp chế, từng đạo tinh thần lực hung hăng đấu đá, công kích lẫn nhau. 

Sắc mặt Văn Ngạc Huyên hết chuyển trắng lại chuyển xanh. 

Đau đớn. 

Thống khổ. 

Đúng vậy. 

Là vô tận thống khổ. 

Giờ khắc này, Văn Ngạc Huyên chính là trải qua cảm giác muốn sống không được, muốn chết cũng không xong.

Vật lộn hơn 3 canh giờ, nguyên khí trong cơ thể Văn Ngạc Huyên cũng cạn kiệt, thân thể không còn chút sức lực nào, ngã khụy trên mặt đất.

Tinh thần lực cũng bình ổn lại, hòa quyện, xếp gọn gàng trong não hải.

Văn Ngạc Huyên hôn mê, mọi thứ liền trở nên mờ ảo. Một thời gian sau, Văn Ngạc Huyên bị đánh thức bởi âm thanh dồn dập:

"Chủ nhân, chủ nhân, người tỉnh lại đi. Chủ nhân..."

Văn Ngạc Huyên mơ màng tỉnh dậy. 

Tinh thần chính xác là vô cùng sảng khoái. 

Văn Ngạc Huyên cảm tri tinh thần lực của mình rõ ràng, không còn mờ ảo như trước.

Hồng Băng ở bên cạnh vô cùng lo lắng hỏi:

"Chủ nhân, đã xảy ra chuyện gì?"

Văn Ngạc Huyên xoa xoa mi tâm, vẫn bình bình đạm đạm đáp:

"Ta... bị tinh thần lực phản phệ."

Hồng Băng kinh hãi quan sát Văn Ngạc Huyên từ trên xuống dưới rồi hỏi:

"Người có bị thương không? Có cảm thấy khó chịu ở đâu không?"

Văn Ngạc Huyên khẽ cười:

"Không sao. Có lẽ lần này lại là một cơ duyên lớn."

Hồng Băng thắc mắc:

"Cơ duyên?"

Văn Ngạc Huyên không đáp, đứng dậy đi đến lò luyện đan, trong lò có hai viên đan dược. 

Thu lô đỉnh vào nhẫn không gian, Văn Ngạc Huyên cầm hai viên Hỏa linh đan lên đánh giá, khẽ lắc đầu rồi trực tiếp nuốt hai viên đan dược, xếp bằng điều hòa nguyên khí. 

Hồng Băng nhìn nàng, rồi nhìn xung quanh khẽ thở dài. 

Không biết nên vui hay nên buồn nữa. 

Chủ nhân, đúng là cái yêu nghiệt mà. 

Trong thời gian ngắn liền có thể kiểm soát được tinh thần lực của mình. 

Phải nói, tinh thần lực của nàng vô cùng cường đại, muốn kiểm soát được cũng không phải việc người thường có thể. 

Hơn nữa, chủ nhân còn là một cái phá gia chi tử a~ 

Nhiều đồ như vậy liền bị nàng phá hủy.

Hồng Băng trở lại nhẫn không gian tiếp tục tu luyện.

Văn Ngạc Huyên phục dụng đan dược, chiến đấu với yêu thú liền đột phá lên Địa nguyên Sơ cấp.

Văn Ngạc Huyên càng tiến sâu vào Hồng Hoang sơn lâm, thu được càng nhiều thứ tốt, dược liệu và một vài thú hạch. 

Hơn nửa tháng sau cũng đột phá Địa nguyên Trung cấp.

Như có một sức hút nào đó thu hút Văn Ngạc Huyên đi sâu vào bên trong. 

Cứ đi thẳng vào mấy ngày, sương mù ngày càng dày, đến khi Văn Ngạc Huyên kịp nhận ra thì bản thân đã chìm trong làn sương, nhìn tứ phía đều không thấy rõ đường lối. 

Văn Ngạc Huyên dùng tinh thần lực liên hệ với Hồng Băng nhưng giống như tất cả đều biến mất, nàng  không còn cảm tri được khí tức của Hồng Băng.

Bạn đang đọc Nghịch Thiên _ Kim Bài Sát Thủ Xuyên Không sáng tác bởi chickenhands

Truyện Nghịch Thiên _ Kim Bài Sát Thủ Xuyên Không tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chickenhands
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.