Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần Đầu Thử Sức

Phiên bản Dịch · 1192 chữ

Chương 9: Lần Đầu Thử Sức

【 Đinh: Hệ thống tuyên bố nhiệm vụ, chủ động khiêu chiến Mộ Dung Tuyết, chiến đấu một trận, chấn nhiếp toàn trường. Hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ thu hoạch được một phần thưởng lớn! 】

Nghe thấy nhiệm vụ mà hệ thống ban bố xong, Lý Chu Quân triệt để ngây người, hắn vội phản bác: "Hệ thống, rốt cuộc ngươi có đáng tin cậy hay không đấy? Mộ Dung Tuyết chính là kẻ ra tay cực kỳ hung ác!"

【 Đinh: Nếu nghi ngờ bản hệ thống không đáng tin cậy, túc chủ thử một chút chẳng phải là sẽ biết sao? 】

Lý Chu Quân khóc không ra nước mắt, "Cmn, ta chỉ sợ mình thử một lần xong liền tạ thế luôn, không còn có lần thứ hai mà rút kinh nghiệm."

Nói là nói như thế, nhưng cuối cùng Lý Chu Quân vẫn hạ quyết tâm. Ánh mắt hắn bình tĩnh nhìn về phía nữ tử bạch y, mỉm cười cất tiếng: "Mộ Dung Tuyết, ta nói thẳng vậy. Nếu ngươi muốn đào chân tường nhà ta, vậy thì chí ít ngươi cũng phải đánh bại được ta đã. Ta mà bại thì chứng minh là ta tài nghệ không bằng người, hiển nhiên nên để Tô Nam chuyển đến dưới trướng của ngươi mà tu hành. Ngược lại nếu như ngươi bại, ta hy vọng về sau ngươi đừng làm ra hành vi đào góc tường đáng chê trách như hôm nay nữa."

"Cái gì? Không phải chứ? Ta không nghe lầm đúng không? Tên Lý củi mục kia dám so chiêu với Mộ Dung Sơn chủ?"

"Làm sao hắn dám?"

"Liễu Viêm có tu vi Phản Hư cảnh viên mãn mà còn bị Mộ Dung Sơn chủ đánh cho phải kêu cha gọi mẹ, nếu ta không nhầm, tu vi của Mộ Dung Sơn chủ đã đột phá Phản Hư cảnh Hư Tiên, đạt đến trình độ Hợp Thể chi cảnh!"

"Lý Chu Quân chỉ có thân thể phàm nhân, một điểm tu vi cũng chẳng có, thế mà lại dám đứng ra khiêu chiến đại năng Hợp Thể cảnh, đây không phải là tự tìm đường chết à?"

Lời Lý Chu Quân nói khiến mấy vị Sơn chủ ngồi trên đài cao đều thấy chấn kinh, nhất thời mọi người đều xôn xao bàn tán.

Hại sắc mặt Liễu Viêm tối sầm, buồn bực không gì sánh được.

Các ngươi muốn khen Mộ Dung Tuyết cường đại thì cứ việc khen, nhưng có thể đừng lấy ta ra làm bàn đạp có được không?

Các ngươi cứ nhắc đi nhắc lại mãi về chuyện này, ta cũng biết xấu hổ chứ bộ!

.

Bấy giờ, Mộ Dung Tuyết thâm sâu nhìn Lý Chu Quân, "Ngươi xác định ngươi đang nói thật?"

"Đương nhiên." Lý Chu Quân gật đầu đáp.

"Khoan đã sư phụ, vừa rồi ngài còn nói ai cũng đừng hòng mang đồ đệ của ngài đi. Vậy mà quay đầu lại ngài đã xem ta trở thành tiền đặt cược để đối chiến, làm vậy không phải không thích hợp sao?"

Tô Nam che lấy miệng nhỏ, hai mắt lưng tròng nhìn Lý Chu Quân.

Lý Chu Quân nhếch miệng: "Vi sư điệu thấp quá lâu, hôm nay cũng nên để mọi người biết rõ, Vân Cư sơn ta không phải là nơi mà ai muốn lấn lướt là lấn lướt."

Tô Nam ngây ngẩn cả người, nàng lắp ba lắp ba: "Sư. . . Sư phụ, chẳng lẽ ngài thật sự là đại năng ẩn tàng? Không phải ngài đang gạt ta đấy chứ?"

Lý Chu Quân mỉm cười không đáp.

Mà mấy vị Sơn chủ khác nghe thế thì đều bày ra vẻ mặt đang chờ xem trò cười.

Bọn họ đã chuẩn bị tinh thần ngồi xem kế tiếp Mộ Dung Sơn chủ sẽ thu thập gia hỏa mạnh miệng này ra sao.

Cùng lúc đó, Lý Chu Quân nhìn về phía Mộ Dung Tuyết, mỉm cười giơ tay, "Bàn luận một phen đi."

"Được." Mộ Dung Tuyết thực sự không thể hiểu nổi, khắp Đạo Thiên tông này, ai mà chẳng biết căn cơ của Lý Chu Quân rất kém, hoàn toàn không thể tu luyện. Rốt cuộc hôm nay hắn lấy đâu ra dũng khí mà dám khiêu chiến mình ngay tại đương trường như thế?

Bất quá nếu Lý Chu Quân đã tự mình tìm chết, vậy thì nàng không ngại tác thành cho hắn.

Mộ Dung Tuyết không buồn nói nhảm, nàng nâng ngón tay lên, đầu ngón tay nhẹ nhàng điểm một cái ở giữa hư không.

Sau một khắc, từng cây cọc băng sáng long lanh đã ngưng kết trước mặt Mộ Dung Tuyết.

"Phá." Mộ Dung Tuyết quát!

Lời nàng vừa dứt, một đám cọc băng kia tựa như Bạo Vũ Lê Hoa châm, mạnh mẽ phóng thẳng về phía Lý Chu Quân.

Lý Chu Quân nhìn vô số cọc băng lít nha lít nhít bay tới thì trong lòng không khỏi có điểm hoảng sợ.

Thế nhưng hắn đã hạ quyết tâm phải tin tưởng hệ thống, hắn cắn răng, siết chặt nắm đấm, cường ngạnh vung ra một quyền.

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn.

Một quyền của Lý Chu Quân triệt để xoắn nát hư không, phát ra âm thanh nổ vang đinh tai nhức óc.

Đám băng kết của Mộ Dung Tuyết bị đánh bạo toàn bộ.

"Làm sao có thể?"

Chứng kiến một màn trước mắt, mấy vị Sơn chủ đều khiếp sợ đứng bật dậy, cả đám người không thể nào tưởng tượng nổi, nhìn chằm chằm kẻ còn đang duy trì tư thế ra quyền dưới sân.

Mục Thái Vũ vẫn ngồi yên ở ghế chủ vị, nhưng trong lòng ông lúc này lại đang dậy sóng, ông khẽ gật đầu, xem như đã tán đồng thực lực mạnh mẽ của Lý Chu Quân.

"Cái quỷ gì thế? Vân Cư Sơn chủ không phải vô phương tu luyện sao?"

"Đúng mà, xưa nay mọi người đều biết chuyện này. Nhưng ngươi nhìn xem, một kích vừa rồi của Mộ Dung Sơn chủ nhìn cứ như tùy ý ra tay, trên thực tế nếu không có tu vi Phản Hư thì đừng hòng tiếp chiêu nổi. Lợi hại, không ngờ Vân Cư Sơn chủ giấu mình đủ sâu!"

"Không chỉ như thế, ngươi có để ý không? Thời điểm khi Vân Cư Sơn chủ xuất thủ, xung quanh hoàn toàn không có chút sóng linh khí nào, hẳn là hắn đi theo con đường luyện thể của thời kỳ Thượng Cổ…"

"Rất có khả năng."

Giờ phút này, tất cả các vị Sơn chủ đều nhao nhao nghị luận.

Mà những vị đệ tử mới nhập môn kia thì sợ hãi đến không dám thở mạnh.

Cường giả cấp bậc Sơn chủ ra tay, dù ban nãy đã có người xuất thủ ngăn cản dư uy tán phát, thế nhưng cảnh tượng trước mắt vẫn khiến bọn họ đều chấn kinh.

Sơn chủ không hổ là Sơn chủ, thực lực quá mạnh!

Bạn đang đọc Người Tại Tu Tiên Thế Giới, Cùng Ai Đều Có Thể Chia Năm Năm (Bản Dịch) của Xuân Phong Yếu Khai Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi deathlywind94
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 93

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.