Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba nữ quỷ

Phiên bản Dịch · 2732 chữ

"Quái nhân?" Nguyễn Chiêm nhíu mày, "Hắn làm người khác cảm thấy hồi hộp?"

"Không biết, chỉ nghe là trong lòng cảm thấy không thoải mái thôi." Tiểu Hạ có chút bất an mơ hồ "Anh biết là phụ nữ có giác quan thứ sáu rất nhạy bén, tôi sợ đó là một trong đạo sĩ được cha Trương Tuyết mời tới, sẽ khiến anh bị bại lộ thân phận, anh phải cẩn thận một chút."

"Cô cho rằng hắn ta tới bắt tôi?"

"Điều đó không phải hiển nhiên sao? Trừ bỏ cảnh sát chỉ có cha của Trương Tuyết mới xuất toàn lực truy tìm 'Đạo sĩ tà ác'. Tôi không muốn anh bị phát hiện, bởi vì nghe nói cha của Trương Tuyết đang muốn báo thù, đã ra truy sát lệnh ở chốn giang hồ, chỉ cần bắt được đạo sĩ tà ác, không cần phải thông qua trình tự pháp luật. Lúc đó tôi không thể biện hộ cho anh. Sinh mệnh nhỏ nhoi của anh chắc chắn phải kết thúc.

" Cô còn nói là Nghê Dương hay coi phim cảnh sát HongKong! "Nguyễn Chiêm bật cười trong lòng có chút mong đợi kì lạ:" Cô sợ tôi xảy ra chuyện gì sao? "

" Tất nhiên, nếu không tôi làm sao có một 'vị đạo sĩ miễn phí' để sử dụng! "

" Cô lợi hại đấy. "

Tiểu Hạ cười cười" Đùa thôi anh đừng tưởng thiệt. Bạn gái tôi có rất nhiều, còn bạn nam tôi chỉ có hai người là anh với Vạn Lý. Nếu anh có chuyện gì, tự nhiên tôi trắng trợn bị mất 50%. Tỷ lệ quá cao tôi không chấp nhận được, thôi không nghĩ tới những chuyện xui xẻo như vậy. Chủ yếu chỉ cần cẩn thận. Không nghe người ta hay nói - Gia Cát cả đời luôn cẩn thận, nên luôn là tượng đài bất bại. Cẩn thận một chút không sai. Chẳng lẽ so với Khổng Minh anh lại có thể thông minh hơn? "

" Được rồi, dù sao trước đó tôi cũng không để lộ dấu vết gì, nên cô không cần lo lắng, chuyện sau này để cô tự mình hành động. "

" Chơi không đẹp nha, anh nói giúp tôi thì phải giúp chứ. "Tiểu Hạ biết Nguyễn Chiêm chỉ nói đùa, nhưng vẫn rất nghiêm túc nhắc nhở," Tôi rất lo lắng cho an nguy của anh, vậy mà anh nỡ lòng nào để tôi một mình đối mặt với ác quỷ, thật không phải bạn bè tốt. "

" Vậy theo cô tôi phải làm sao?'

"Biện pháp đương nhiên là có. Hiện tại tôi là người đại diện pháp luật cho trường học, ở đó đi lại sẽ không có ai nghi ngờ, tôi chỉ nói là vụ án này quá đáng sợ, nên muốn bạn trai đi cùng, nhất định sẽ không ai có ý kiến, anh thấy được không?"

"Tôi thật là vinh hạnh đó."

"Mọi người cần hi sinh vì công việc." Tiểu Hạ nghiêm túc nói: "Ít nhất phải diễn cho đến khi chuyện này qua đi là được.'

Cô liếc mắt nhìn mấy người phụ nữ ở không xa, bọn họ như đang uống rượu nói chuyện phiếm, nhưng thực tế lại đang chú ý đến chỗ của cô và Nguyễn Chiêm. Hiện giờ cả hai đang đứng ở cầu thang nói chuyện, hơi khuất tầm nhìn của các vị khách trong quán bar. Nhìn tình huống có chút lén lút, nhưng cô cũng không đủ can đảm kêu Nguyễn Chiêm lên lầu nói chuyện, nếu làm vậy thì sự tưởng tượng của mọi người sẽ bắt đầu đi rất xa.

Con người vẫn còn tồn tại theo hình thức bầy đàn, nên phải để tâm một chút, miệng đời rất đáng sợ nha!

" Theo anh hiện tại chúng ta có nên đi liền bây giờ để xem thật sự có điểm gì kì lạ hay không? Bây giờ có phải là thời điểm năng lực nó mạnh nhất?

"Ngày mai đi! Nếu tìm được Đào Tiểu Xuân trước.. thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn, còn nữa mình nên chuẩn bị một lý do hợp lý, một luật sư không giải quyết những vấn đề pháp lý lại đi tìm một gara bỏ hoang không phải là rất kì quái sao? Nguyễn Chiêm suy nghĩ:" Hay là, dù sao ai cũng biết cô thân với Lưu Thiết, liền lấy lý do cậu ấy rất muốn khoe vật báu của mình cho cô, tôi trên danh nghĩa là "ban trai" đương nhiên sẽ đi cùng. "

" Như vậy không tốt. "Tiểu Hạ phản đối." Đầu tiên tôi không nghĩ sẽ lôi Lưu Thiết vào chuyện này, vừa rồi tôi còn bảo cậu ấy mấy ngày tới đừng đến gara. Mặt khác cũng là điểm quan trọng nhất là tôi và Lưu Thiết đều có quan hệ với anh, bên ngoài có thể xem như trùng hợp, nhưng nếu gặp người tinh ý tìm ra được sơ hở như vậy rất bất lợi cho anh. "

" Nếu ai đó muốn tìm mối liên hệ của chúng ta thì có rất nhiều manh mối liên quan, đừng để ý đến vấn đề này. "Nguyên Chiêm nói, thấy cô quan tâm mình trong lòng anh có chút ấm áp, dù sao so với người bằng hữu hơn hai mươi năm kia cô tốt hơn rất nhiều." Là phúc không phải họa, là họa tránh không khỏi, với lại không ai có chứng cứ có thể buộc tội chúng ta, cẩn thận là tốt, nhưng mà.. có tôi ở đây, đừng sợ. "

" Vậy tôi sẽ đi nói lại với Lưu Thiết? "

" Để tôi nói cho, cô lên lầu đi. "

Tiểu Hạ gật đầu, một mình trở về phòng Nguyễn Chiêm nay đã thành phòng ngủ của cô.

Quán bar của Nguyễn Chiêm tọa lạc ở vị trí rất tốt, xung quanh là các quán bar và văn phòng làm việc. Đêm xuống con đường phía trước rất sôi động nhưng ở phía sau các tòa nhà lại cực kì an tĩnh. Hơn nữa quán bar của Nguyễn Chiêm không phải loại ồn ào náo nhiệt, cách âm ở lầu hai lại rất tốt cho nên phòng ngủ cơ bản giống như là không gian biệt lập rất yên tĩnh thoải mái. Tiểu Hạ thay quần áo nhẹ nhàng leo lên giường với tay tắt đèn đắm mình vào bóng đêm, trong đầu mơ hồ nghĩ về những chuyện kì quái cho đến khi đầu óc tịch mịch dần dần tiến vào giấc ngủ.

" Cộc.. cộc.. cộc.. "

Trong màn đêm yên tĩnh, tiếng gõ cửa sổ dồn dập vang lên

Tiểu Hạ bừng tỉnh, nhìn chằm chằm nóc nhà đen kịt." Có người gõ cửa sổ? Nhưng đây là quán bar lầu hai, trời hơi nóng cửa sổ đâu có đóng lại? "

Cô nín thở bất động nửa ngày, không có tiếng động nào phát ra nữa.

Nhất định là mơ, cô nghĩ vậy, toàn thân thả lỏng. Nhưng khi chuẩn bị trở mình tiếp túc ngủ thì lại có tiếng cười của phụ nữ vang vọng bên tai.

" Hí.. hí.. hí.. "

" Ai? "

" Nhạc Tiểu Hạ.. Nhạc Tiểu Hạ.. Nhạc Tiểu Hạ.. "

Xém chút nữa cô trả lời lại theo bản năng nhưng đột nhiên nhớ tới câu chuyện về ngôi nhà hoang mà Vạn Lý kể trước đó nên vội vàng im lặng, nhảy xuống bật chiếc đèn đầu giường.

Trong phòng chỉ có mỗi cô và chiếc bóng, âm thanh đứt quãng kì quái từ bên ngoài cửa sổ vọng vào.

Không có gió, rèm cửa bất động, cô rón rén bước tới, do dự không biết có nên kéo tấm rèm ra để xác nhận, cô k xác định được là thật hay do thần kinh suy nhược mơ mơ màng màng tạo ảo giác? Nếu không biết rõ ràng mà đi tìm Nguyễn Chiêm thì chẳng phải là quá ỷ lại vào anh ấy sao?

" Cô tới rồi! "Một người phụ nữ đứng tấm rèm đột nhiên nói.

Tiểu Hạ sợ hãi lùi lại một bước đúng lúc gió đêm thổi tới thổi tung rèm cửa, thấp thoáng hiện ra ba khuôn mặt người treo ngược đầy máu, lơ lửng cách cửa sổ khoảng một mét, khuôn mặt ẩn ẩn nét cười trước mắt Tiểu Hạ.

Hình như chúng không thể nào vượt qua được khung cửa sổ nhưng vẫn cứ ngoan cố đứng bất động bên ngoài, dù Tiểu Hạ đứng ở góc độ nào cũng có thể thấy chúng từ khoảng trống khi tấm rèm cửa tung bay.

Cô giật mình nhảy dựng lên, nhanh chóng chạy trốn xuống lầu.

" Nguyễn Chiêm! Nguyễn Chiêm! Có quỷ! Có.. "

Tiếng của Tiểu Hạ to tới mức khiến toàn bộ quán bar đều ngầng đầu nhìn chằm chằm vào cô, cô im bặt sững sờ khi thấy toàn bộ ánh mắt đều dồn vào mình, cô nhìn Nguyễn Chiêm cầu xin sự giúp đỡ.

" Nhạc tiểu thư lại lên mạng coi phim kinh dị à? Đã bảo nhát gan thì đừng xem rồi mà! "Nguyễn Chiêm bình tình nhìn khuôn mặt trắng toát của cô sau đó nhẹ nhàng hóa giải tình huống ngoài ý muốn:" Không dám tắt máy tính sao? Được thôi tôi sẽ giúp cô. "

Tiểu Hạ vô thức đồng ý, lo lắng kéo kéo chiếc áo ngủ may mắn thay loại áo này có phong cách kín đáo.

" Chị Tiểu Hạ, chị xem phim gì vậy, có thể cho em xem cùng được không, em không sợ đâu. "Nghê Dương vô ý vô tứ chen vào.

Nguyễn Chiêm mới bước đến cạnh Tiểu Hạ, nghe vậy liền quay ngoắt lại, Nghê Dương nhất thời im bặt. Lần đầu tiên Tiểu Hạ cảm nhận được sự uy nghiêm vô hình từ Nguyễn Chiêm phát ra.

" Trên đời này làm gì có quỷ. "Anh nói dối một cách bình tĩnh." Mà cho dù có, cậu chưa từng nghe câu 'không nói chuyện về quỷ thần sao?'cậu bé, những chuyện đó sẽ làm những cô gái đáng yêu sợ hãi đấy, cậu muốn vậy sao? "

Nghê Dương vội vàng xua tay," Đâu có, em đâu có ý đó! Em xem các chị em như trân châu vàng bạc, chiều chuộng còn không kịp mà. "Rồi cậu ta làm mặt quỷ trêu ghẹo mọi người khiến toàn bộ không khí ở đó lập tức thả lỏng hồi phục như ban đầu. Nhưng Tiểu Hạ vẫn có chút run rẩy vì quá kinh sợ, Nguyễn Chiêm thấy vậy liền hơi siết chặt bàn tay nhỏ bé, đem ấm áp cùng an ổn truyền đến cô

" Cô không cần đi theo đâu. "

" Không, tôi phải đi, hình như là ba nữ quỷ đó, nếu có khả năng tôi muốn nói chuyện với bọn họ một chút, không thể để họ cứ tiếp tục bám theo như thế này mãi được. "Tiểu Hạ cắn chặt môi sự phẫn nộ đã chiến thắng sợ hãi.

" Tùy cô. "Nói xong Nguyễn Chiêm kéo cô lên lầu." Tôi hơi nghi ngờ không biết cách đó có tác dụng không? "

" Tôi sợ rằng chỉ cần chúng nó thấy anh tới liền bỏ chạy, không chừng là đã chạy mất từ lâu rồi. "

Quả nhiên là Tiểu Hạ đã đoán đúng.

Nguyễn Chiêm đi đến bên cửa sổ, cảm nhận được một sợi quỷ khí mỏng manh còn chưa tiêu tán, có thể thấy nơi này chính xác đã từng có ba con quỷ và chỉ mới rời khỏi đây không lâu, không phải Tiểu Hạ nghi thần nghi quỷ. Anh nhíu mày bởi vì cảm nhận được sự phiền toái. Căn phòng này đã trải qua một số xử lý đặc thù, có thể ngăn cản ma quỷ tiến vào, nếu chúng vẫn ngoan cố thì phải trả một cái giá đắt. Nhưng chúng bất chấp dây dưa với Tiểu Hạ, có thể thấy được hận ý rất sâu. Nói cách khác, nếu chuyện Bloody Mary kết thúc tốt đẹp, chúng cũng sẽ càng oán hận tuyệt đối không bỏ qua chuyện Tiểu Hạ vì đã cứu Đào Tiểu Xuân thoát khỏi tà linh. Chỉ cần Tiểu Hạ rời khỏi phạm vi bảo vệ của anh thì chắc chắn sẽ bị tấn công, thậm chí nguy hiểm tới tính mạng.

Nếu không giải quyết vấn đề này triệt để, Tiểu Hạ sẽ vẫn tiếp tục bám lấy chính mình, ý tưởng duy trì khoảng cách với cô không thể nào thực hiện được, thành ra chuyện của cô một lần nữa" tất nhiên "trở thành chuyện của anh.

Tiểu Hạ thấy anh im lặng trầm ngâm vội hỏi:" Anh không bỏ mặc tôi chứ? "

" Đây là chuyện của ông bà Đào Tiểu Xuân mang tới, cô không nên tiến vào vũng nước đục này. "

" Anh thấy đó, tôi đâu có muốn tiến vào, chỉ là hoàn cảnh cứ đưa đẩy, đẩy tôi vào cái hố chết tiệt này, ý trời làm sao tôi tránh được. "

" Không đúng, việc xảy ra do cô không có sự nhẫn nại mà quyết định đồng ý. "

" Tôi bị ép buộc đồng ý trong lúc đang cố gắng phớt lờ rồi mà. "Tiểu Hạ khéo léo đổi chủ đề:" Chuyện này phải giải quyết như thế nào? "

" Chỉ có hai biện pháp: Một là hóa giải oán niệm của chúng nhưng tin tôi, cách này rất khó. Hai là dùng Huyết Mộc Kiếm chém cho chúng hồn phi phách tán. "

" Không cần ra tay tàn nhẫn như vậy đâu. Bọn họ cũng là người bị hại mà. "

" Không có cách thứ ba. "Nguyễn Chiêm lạnh lùng nói.

Tiểu Hạ im lặng.

Vào thời điểm suy nghĩ cách giải quyết vấn đề, Nguyễn Chiêm luôn làm ra vẻ một người vô tình. Thực tế từ lúc quen biết anh đến giờ, Tiểu Hạ cảm nhận anh đối đãi với cô lúc thì rất ấm áp gần gũi lúc thì lạnh lùng xa cách không thể nắm bắt được, giống như chuyện này anh mới nhẹ nhàng nắm tay cô an ủi trong chớp mắt lại lạnh lùng bắt cô lựa chọn, hoàn toàn không để tâm đến suy nghĩ của cô.

" Tôi chọn cách thứ nhất. "Cô không đành lòng thấy ba nữ quỷ lầm đường lạc lối kia rơi vào kết cục bi thảm, còn có thể hóa giải oán niệm hay không phải thử mới biết được, hơn nữa quyết định này cũng có ý chống đối, thể hiện sự giận dỗi đối với Nguyễn Chiêm.

Đối với quyết định này Nguyễn Chiêm cũng không có chút ngạc nhiên.

Anh đi đến bên giá sách, lấy ngọn nến hình con ngựa hoạt hình bóp nát lớp sáp bên ngoài để lộ ra một lá cờ kim loại ánh đỏ lấm chấm đốm đen.

" Đây là bảo bối gì vậy? "Tiểu Hạ biết được trong ngọn nến thỏ con là Huyết Mộc Kiếm nên rất tò mò khi nhìn thấy lá cờ này.

" Lá cờ gãy. "Anh nói ngắn gọn, dùng cạnh sắc bén của lá cờ mà cứa vào ngón tay sau đó niêm chú ngữ rồi búng giọt máu lên không trung, dùng mắt thường có thể thấy được giọt máu biến mất trong không trung.

" Đây là loại đạo thuật vĩ đại nào vậy? "

Nguyễn Chiêm không trả lời.

" Đạo thuật? Tà thuật? Anh không phân ranh giới rõ ràng lắm. Anh không biết lý do vì sao năm đó cha lại ép buộc anh học mấy thứ này cho dù cha đã biết đây là những đạo thuật cấm kị không được lưu truyền. Chẵng lẽ bởi vì anh có những năng lực trời sinh mạnh mẽ mà anh lại rất căm hận điều đó? Hay là có ý tứ sâu xa khác?

Những chuyện này đối với anh cũng rất mơ hồ.

Lúc này một trận gió không tầm thường thổi tới, thổi tấm rèm cửa bay phấp phới.

Bạn đang đọc Người Trừ Tà - Dịch của Liễu Ám Hoa Minh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Uminhlinhmieu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.