Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giản Sát ra mắt

Phiên bản Dịch · 1966 chữ

Âu Hinh đã lấy thân phận là Tư Tuyết Nhi để đến báo danh tại học viện Hoàng Tư, dù sao người ở học viện cũng chưa từng nhìn thấy Tuyết Nhi, tin rằng Âu Hinh chỉ cần trang điểm một chút là được rồi, đây là sở trường của cô mà.

Bên này Tuyết Nhi có chút phiền phức, vì bộ phận lớn trong đều hầu như đều thấy qua ảnh của Tư Tuyết Nhi, cho nên Tuyết Nhi rất khó để đi tiệm thẩm mỹ, cũng may lúc trước cô có xem qua “Ma thuật khoái đấu“ nên cũng biết đôi chút kiến thức về thay đổi khuôn mặt.

Cộng thêm kỹ năng diễn xuất của cô, tin chắc rằng rất khó để người khác phát hiện ra.

Giờ đây tại biệt thự Âu Dương thuê cho mình, cô lên mạng tìm kiếm những vật dụng để thực hiện việc thay đổi khuôn mặt.

Là một thám tử, cô tuyệt đối phải làm đến không có sai sót nào, Tuyết Nhi quyết định thay đổi mình thành con trai, như vậy, mọi người sẽ càng không nghĩ đến cô chính là Tư Tuyết Nhi rồi.

Tuyết Nhi liền từ một cô gái duyên dáng yêu kiều trở thành một cậu nhóc đẹp trai.

Đôi mắt nâu, lông mày bị che bởi hàng mái phía trước, hiện chút buồn thương, Tuyết Nhi soi gương, rất hài lòng với bản thân.

“Dương, tôi thay đổi xong rồi, giúp tôi xin giấy nhập học của trường đi“

“Này, cậu nhanh thật đấy, được rồi, cậu nói đi“

“Họ tên Giản Sát, mười bảy tuổi, mồ côi ba mẹ ….”

“Xem ra cậu chuẩn bị rất kỹ nha, không hổ là thám tử“

“Cậu nhanh đi làm đi, tôi muốn đến trường vào buổi chiều“

Tư Tuyết Nhi nhìn về hướng nhà của mình.

Ba, con xin lỗi, đều là do ba ép con cả, con cũng không còn cách nào nữa rồi.

Tuyết Nhi cảm thấy hổ thẹn vì đã lừa gạt Tư Tu.

*Mintt: Vì hiện tại Tuyết Nhi đã nữ cải nam trang nên mình sẽ đổi xưng hô từ cô sang cậu nhé! *

Buổi sáng rất nhanh qua đi, Tuyết Nhi cũng nên đến trường cấp ba Nhã Danh để báo danh rồi.

Tất nhiên là lấy thân phận Giản Sát rồi.

“Nghe nói lại chuyển đến một học sinh mới, hy vọng là một anh chàng đẹp trai!“ Hiểu Hiểu và Lâm Hân lại mê trai rồi.

“Bạn học Tê Hiều Hiểu, cậu tại lại hoa si rồi!“

Mộc Phong u buồn vẫn còn chưa trở lại bình thường được kể từ lúc Tư Tuyết Nhi rời đi.

“Tuyết Nhi cũng thật tội nghiệp, bị ba bắt đi Hoàng Tư, nơi đấy việc học tập bận rộn thế kia, thật không biết thời gian đâu mà cậu ấy làm thám tử nữa!“ Hiểu Hiểu cảm thán.

“Nói đến đây mình vẫn chưa được nói lời cám ơn đến cậu ấy nữa! Là cậu ấy đã giúp mình chứng minh sự trong sạch, hơn nữa mẹ mình cũng nói phải cám ơn tận mặt.“

“Thực ra không cần thiết đâu, Tuyết Nhi cậu ấy quan tâm nhất là vụ án, không phải tình cảm“

Chuông vào học reo lên, cô Hồ Lam bước vào lớp học.

“Các em thân mến, tuy rằng bạn học Tư Tuyết Nhi đã đi du học Mỹ nhưng mà mong rằng các em sẽ cảm thấy tự hào vì bạn học Tư Tuyết Nhi đã từng là thành viên của lớp ta“ Hồ Lam rất xem trọng khả năng suy luận của Tuyết Nhi.

Tiếng vỗ tay vang lên trong lớp học.

Tiếng vỗ tay vừa dứt “Bây giờ chúng ta hoan nghênh hai bạn học sinh mới, Âu Dương và Giản Sát“

Cô Hồ Lam lại trở lại thái độ lãnh đạm.

Mà sau đó, Giản Sát và Âu Dương liền ngồi cùng bàn với nhau…

Tiết học của cô Hồ Lam dài đằng đẵng, nhìn các bạn học đều rất mệt mỏi, nhưng mà, cuối cùng cũng tan học rồi.

“Cậu tên là Giản Sát nhỉ!“ Mộc Phong vẫn luôn là người dễ gần như vậy.

“Đúng vậy, cậu là?“ Cậu đương nhiên biết Phong là ai, nhưng nếu như không giả ngốc thì thân phận rất nhanh sẽ bị phát hiện, cho nên bây giờ chính là lúc kiểm tra kỹ năng diễn xuất của cậu rồi!

“Xin chào, mình tên là Mộc Phong, nếu như không ngại thì tụi mình làm bạn bè đi“

“Này Phong, Sát là anh em của mình, thì tất nhiên cũng là anh em của cậu rồi“ Dương đặt tay lên vai Giản Sát mà nói.

“Đúng vậy, Phong, chúng ta cũng là anh em tốt mà“ Sát cắn răng nói.

Cho dù bây giờ đang đóng giả con trai, nhưng cô vẫn là con gái mà, Dương càn rỡ quá rồi.

“Được … được rồi, mình đưa Sát đi tham quan Nhã Danh trước đây“ Âu Dương lôi theo Giản Sát chạy mất.

Chuyện này làm cho Phong cảm thấy khó hiểu, hai người họ chạy nhanh như vậy làm gì chứ?

“Này, lúc nãy sao cậu nhéo tôi“ Dương sờ sờ cánh tay đã bị đỏ một mảng của mình.

“Âu Dương, tôi nói cho cậu biết, tuy rằng hiện tại trong mắt mọi người tôi là con trai, nhưng cậu phải biết rằng tôi dù sao cũng là một cô gái, cậu chú ý một chút cho tôi“ Sát nhìn có vẻ rất tức giận.

“À… tôi quên mất, xin lỗi nhé“

Bỗng Giản Sát cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn mình, cậu lập tức quay đầu nhìn nhưng lại không thấy gì cả.

“Cậu sao vậy, Sát“ Âu Dương thấy Giản Sát tự dưng có chút không bình thường.

“Không có gì, tôi đói rồi, chúng ta đi ăn cơm đi!“

Giản Sát không muốn Dương biết nên tuỳ tiện nói vài câu qua loa để tránh đi.

Ăn cơm xong, Sát sắp gặp phải khảo nghiệm lớn hơn, bạn thân của Tuyết Nhi cũng chính là bạn thân của cậu – Tề Hiểu Hiểu.

“Cậu là Giản Sát nhỉ“

Trùng hợp Hiểu Hiểu cũng đến thư viện .

“Ừ, cậu là …“ Sát tiếp tục kỹ năng diễn xuất của mình.

“Nhìn xem, mình lại quên giới thiệu bản thân rồi, chào cậu, mình tên là Tề Hiểu Hiểu, cậu gọi mình Hiểu Hiểu là được rồi“

Sát nhìn thấy dáng vẻ mê trai của Hiểu Hiểu.

Hiểu Hiểu này, thật không biết nếu như cậu ấy biết mình là con gái sẽ cảm thấy như thế nào đây ! Sát cười thầm trong bụng.

Hiểu Hiểu nhìn sách trong tay Giản Sát “Ủa, cậu cũng thích xem những loại sách này à“

Hiểu Hiểu nhìn thấy những cuốn sách mà Sát cầm, có chút cảm thán.

“Bạn học Hiểu Hiểu, lễ nào cậu cũng thích ư?“

Cậu rất kinh ngạc bởi vì trong trí nhớ của cậu Hiểu Hiểu trước đây không thích xem nhất là những loại sách này, cho dù là mê trai đi chăng nữa cũng không nên thay đổi luôn cả sở thích của mình chứ.

“Ha ha, cậu hiểu lầm rồi, thực ra những loại sách nhàm chán mà mình không thích xem nhất, là một người bạn thân của mình rất thích xem nó“

“Giản Sát, có phải cậu rất muốn làm thám tử không!“

“Hả? Sao cậu lại nghĩ như vậy?“

Sát nhớ trước đây Hiểu Hiểu không có lợi hại như vậy! Không lẽ đã nhìn thấu thân phận của cậu rồi nên mới cố ý dò hỏi như vậy!

“Người bạn thân đó từng nói với mình rằng, một vị thám tử giỏi không những phải biết quan sát hiện trường và tìm chứng cứ, mà còn phải hiểu tâm lý của người khác“

“Đúng vậy, mình rất muốn làm thám tử nhưng mà ba mình… à không … đúng rồi, người bạn đó của cậu đâu?“

Vừa nhắc đến thám tử Sát thiếu chút nữa đã nói lố rồi, cũng may Hiểu Hiểu không biết suy luận, không chú ý đến những cái này.

“À, cậu ấy bị ba mình bắt đi học viện Hoàng Tư ở Mỹ học rồi, vì không muốn cậu ấy làm thám tử“

Nhắc đến chuyện này Hiểu Hiểu liền có chút tức giận.

“Thật ngại quá, bạn học Hiểu Hiểu, mình còn có chút việc nên đi trước đây, tạm biệt“

Sát sợ bản thân sẽ bị lộ mất, nên sau khi đến quầy làm thủ tục mượn sách xong liền vội vội vàng vàng rời khỏi.

Cậu chạy ra bên ngoài, kiếm một chiếc ghế ngồi xuống thở dốc.

“Hô…. Hô …. . Lúc này thật nguy hiểm!“ Còn không đi ra ngoài chắc đã căm phẫn trào dâng với Hiểu Hiểu rồi,

“Này, người ở bụi cỏ đằng kia, theo dõi tôi lâu như vậy cũng nên đi ra rồi đó!“ Sát bỗng nhiên nói câu nói như vậy.

“Ha ha, không hổ là thám tử tương lai! Vậy mà cũng bị câu phát hiện“ Một người con trai đi ra.

“Đừng vòng vo nữa, nói xem cậu đi theo tôi làm gì“

Sát vốn không thích lén lén lút lút, đối với người trước mặt này, có chút không kiên nhẫn.

“Quả nhiên thẳng thắn! Nhưng mà cho dù cậu có thẳng thắn hơn nữa thì cậu cũng chỉ là con gái thôi, đúng chứ, bạn học Tư Tuyết Nhi“

Người con trai đó hình như biết được gì đấy.

“Cậu …. làm sao cậu biết được“ Sát hơi kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh.

“Tất nhiên là tôi biết rồi, vụ án ở sân bay phá án rất đặc sắc nữa là!“

“Ý cậu là gì?“ Sát trở nên đề phòng.

“Không có gì, tôi sẽ giữ bí mật giúp cậu, xem như cạu nợ tôi một ân huệ đi“

Người đó không hề yêu cầu gì vô lý.

Lần này tiêu rồi, bị người ta phát hiện, nhưng mà nhìn ánh mát của người đó không giống như sẽ làm những chuyện đó.

Giản Sát trở về biệt thự, tẩy đi lớp nguỵ trang, nhưng bởi vì chuyện hôm nay mà ngủ không ngon, cứ như vậy thức đến sáng.

Ngày hôm sau, tinh thần cực kỳ không tốt.

“Này, Giản Sát, trường chúng ta nổi tiếng cỡ nào vậy, hôm qua cậu mới chuyển tới, thì hôm nay nghe nói lại có người chuyển tới nữa“

Dương lại một mình cảm khái, thật không biết là ai chuyển đến Nhã Danh này, không quan tâm là công tử tiểu thư nhà nào.

Chuông vào lớp vang lên, vẫn là cô Hồ Lam đi vào lớp học, theo sau đó là một học sinh nam.

“Sao lại có thể …“ Giản Sát nhìn thấy người trước mặt, không ngừng hít một hơi lạnh.

Chỉ là cậu cũng thật cực khổ mà, đến cả kinh ngạc cũng phải cố ý nói thật trầm.

“Chào mọi người, mình tên là Nam Cung Phú, mong mọi người giúp đỡ thêm“ Ánh mắt của Nam Cung Phú vẫn luôn nhìn Sát.

“Sao vậy, cậu quen cậu ta ư“ Âu Dương nhìn thấy Sát kinh ngạc

“Không… không phải“ Sát cố ý né tránh.

Cuối cùng thì Tuyết Nhi cũng thuận lợi lấy thân phận Giản Sát để vào trường Nhã Danh, cũng có nghĩa những ngày sau này của Tuyết Nhi sẽ chẳng dễ dàng gì, còn có Nam Cung Phú rốt cuộc là người như thế nào? Sau này họ sẽ như thế nào…. Cái này chúng ta đều không biết được.

Bạn đang đọc Nguỵ Quân Danh Trinh Thám (Dịch) của Dương Tiểu Cẩm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HelyMint
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.