Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên Qua Nguyên Thủy

Tiểu thuyết gốc · 1658 chữ

Đau.. An Việt trong cơn đau đầu cố gắng tỉnh dậy, đến khi cô mở được đôi mắt nặng trịch của mình thì cô vô cùng sợ hãi bởi cô đang được một người đàn ông , mặt vẽ hoa văn, bồng trên tay, cùng nhóm người ăn mặt bằng da thú chạy như bay trên đồng cỏ hướng về những hang đá dưới chân một ngọn núi.

An Việt cố gắng sắp xếp lại ký ức của bản thân! Cô đã tham gia bữa tiệc sinh nhật của đứa bạn thân trong cuộc vui cô đã uống rượu, và đã từ chối lũ bạn đưa về, trên đường về có rất nhiều ánh đèn chập chờn tựa như đom đóm, cô đưa tay bắt lấy thế nhưng chỉ chọp vào khoảng không sau đó âm thanh va chạm khủng khiếp đã xảy ra, cô biết mình đã chết! thế nhưng hiện tại cô vẫn còn sống ...?

Thắc mắc không thể lý giải được chuyện này như thế nào thì cơn đau đầu khủng khiếp ập đến khiến An Việt ngất đi

Trong mê mang An Việt đón nhận ký ức không mấy rõ ràng của một cô bé người nguyên thủy 13 tuổi, cô bé có tên Táo , sinh sống trong Đá bộ lạc, dưới sự quản lý của vu và thủ lĩnh, bộ lạc có 50 người, trong đó đàn ông trưởng thành từ 15 - 30tuổi có 20 người ,phụ nữ 15-25 có 15 người, người già có 5 người tuổi khoảng 45,còn lại là trẻ nhỏ 5-12 tuổi.

họ sinh sống bằng cách săn bắt , hái lợm và chủ yếu ăn mặc bằng da thú .

Cha mẹ Táo đã mất , Táo hiện ở cùng với chị gái tên Hoa 14 tuổi, Táo thường xuyên nghịch ngợm và cũng vì vậy mà hôm nay cô bé đã lén theo nhóm người đi săn, kết quả bị thú dữ tấn công khiến Táo đập đầu vào đá và ra đi mãi mãi, đồng thời mang An Việt một cô gái của thế kỷ 21 đến nơi này.

Nơi này ngoài Đá bộ lạc còn có các bộ lạc khác sinh sống ..nơi đây cũng có mùa mưa và mùa khô như ở miền Nam thế giới hiện đại An Việt sinh sống

Sau khi đón nhận ký ức, An Việt cũng dần dần tỉnh lại, cô đăm chiêu nhìn hang đá hai mươi lăm nồi bánh chưng cùng với giấc mộng làm giàu nơi nông thôn quê nhà đã vĩnh viễn chẳng thể thực hiện được .

Giờ đây cô đã xuyên thời gian rồi tuy nhiên không giống tiểu thuyết trở thành mỹ nhân tuyệt sắc vạn người mê hay con gái của quan huyện giàu có nhất kinh đô mà là trở thành một nữ nguyên thủy nghèo nàng chỉ có mỗi tấm da thú làm váy cùng với cơ thể bốc mùi lẫn đầu tóc rối bời.

Nhưng đây là sự thật nào phải mơ dù muốn dù không cũng phải chấp Nhận sự thật này mà thôi

Khẽ thở dài và tự an ủi bản thân, An Việt cuối cùng cũng chấp nhận Hoàng cảnh hiện tại. An Việt nhìn khắp hang đá đang ở, trong hang đá có hai chỗ nằm và một nơi dùng để đốt lửa thắp sáng lẫn nấu ăn.

Hang đá gọn gàng tuy nhiên những tấm da thú được trải trên cỏ dùng để nằm ngủ không được vệ sinh sạch sẽ còn sót lại thịt vụn nên gây ra mùi hôi thúi. Có chút kích động lẫn sợ hãi đối với giới nguyên thủy bí ẩn ngoài kia, tuy nhiên cô chẳng có thể thay đổi sự thật rằng cô chẳng thể quay về với gia đình và người thân khóc lóc chẳng ít gì thôi thì phải cố gắng sống tốt, chẳng phải điều duy nhất có thể làm lúc này sau! khi giữ cho tâm tình bình ổn An Việt Lấy hết can đảm bước ra bên ngoài, cô muốn chân chính nhìn xem thế giới nguyên thủy mà các nhà khoa học không ngừng tìm tòi khám phá nó như thế nào, hơn nữa là cô cần tìm nguồn nước tắm gội bởi vì toàn thân thể này khiến cô ngứa ngáy khó chịu.

Đá bộ lạc lưng tựa núi, bên phải là đồng cỏ, bên trái là rừng rậm, trước mặt là một con sông lớn trải dài với những cây lau sậy cao vút đung đưa trong gió.

Hoàng hôn đã dần buông xuống, Đá bộ lạc đông đúc người dần dần tụ họp ở bãi đất trống của bộ lạc, đốt lên đống lửa thắp sáng, trẻ nhỏ đùa giỡn chạy quanh , không khí vô cùng náo nhiệt.

An Việt thật khó chịu với cơ thể hiện tại, cô định sẽ đi đến bờ sông tắm, thế nhưng từ hàng đá ra đến sông khá xa trời lại sắp tối, lại thêm cái bụng cứ ọc ọc kêu đói khiến An Việt bất giác đi đến nơi bộ lạc đang sum họp.

–Táo em khỏe rồi à?.

Hoa, Chị gái Táo , cô vô cùng mừng rỡ khi trong thấy em gái.

–Dạ.

Thừa hưởng ký ức Táo nên An Việt không khó khăn khi giao tiếp với Hoa.

– Tạ ơn thần linh đã phù hộ cho em, Em khỏe lại chị vui quá..uh hôm nay đầu mùa xuân thủ lĩnh và mọi đã săn được lợn rất lớn, Vu đang tổ chức tế thần chúc phúc ,chúng ta nhanh lên , hôm nay chúng ta sẽ ăn được nhiều thịt.

Theo chân chị gái nên An Việt cũng quên bén đi sự khó chịu của cơ thể mà chỉ quan sát xung quanh. Người nguyên thủy ở đây đa phần mặc váy da váy cỏ thân trên để trần cả phụ nữ cũng vậy, chỉ có trẻ nhỏ thì để truồng và người già.

Khi màng đêm buông xuống, mọi người đều tập trung trước đống lửa, đàn ông đứng trước,đàn bà đứng sau, trẻ con trong lòng mẹ. Vu đứng đối diện mọi người, Vu chỉnh tề mặt áo da thú, cổ đeo một xâu lông chim nhiều màu, tay chống trượng gỗ chăm chú và quản sát mọi người.

Dường như ý thức được sự trang trọng trong ngày hôm nay, nên ngay cả những trẻ nhỏ vừa mới nghịch ngợm đùa giỡn, giờ đây cũng cùng mọi người im lặng theo giỏi từng hành động của vu.

Thế nhưng An Việt khác họ, thứ mà cô tập trung theo dõi nhất lúc này chính là thứ phía sau lưng Vu, nó ở cạnh đống lửa, đó chính là một con lợn rừng to lớn đã bị giết, ước chừng nặng 500kg, hai cái răng nanh dài gần một gang tay. Khi nhìn thấy lợn rừng An Việt mắt mở to, miệng hoá chữ o mà không thể tin nổi.

–Hỡi thần linh vĩ đại! Ta Vu của bộ tộc Đá, kính dâng lên ngài lễ vật săn được, với lòng thành kính, xin ngài nhận lấy và ban cho tộc ta, sức mạnh, trí Tuệ và nguồn thức ăn vô hạn.

Vu trang nghiêm khấn vái.

khi màng vái tế của Vu kết thúc, vu đến bên con lợn, rồi dùng dao xương của thủ lĩnh đến dâng rạch vào cổ con lợn, máu từ cổ lợn chảy xuống nồi đá đã được kê hứng sẵn. Sau đó Vu dùng ống cây múc lấy một chén máu, hai tay dâng lên trời rồi miệng tụng một tràng ngôn ngữ kỳ lạ, nhưng bất giác An Việt cũng ngạc nhiên khi mình như thuộc từ khi nào mà cất giọng tụng Theo, thế nhưng cô phát hiện không ổn liền

bịt miệng lại nhưng cô vẫn khiến mọi người chăm chú nhìn mình thậm chí vu cũng nheo mắt nhìn cô.

Nhưng mọi chuyện chỉ diễn ra trong vài giây ngắn ngủi rồi nhanh chóng tập trung về hướng Vu, Vu sau khi dâng chén máu liền uống cạn kế tiếp là thủ lĩnh và lần lượt là những người đàn ông, đàn bà và trẻ nhỏ lúc này không khí nhốn nháo hẳn lên.

Là người hiện đại An Việt ý thức được rằng người nguyên thủy họ uống máu nhằm để bổ xung muối, dinh dưỡng tuy nhiên nó cực kỳ mất vệ sinh, nhưng bây giờ cô có thể không thể uống sao. Đón chén máu từ tay Vu múc, An Việt nhắm mắt uống cạn, mùi tanh tưởi xộc thẳng vào cổ họng khiến cô buồn nôn, thế nhưng An Việt cố cắn môi ép mình nuốt xuống.

Sau khi một màng uống máu là đến màng chia thức ăn, thức ăn được chia cũng không khác máu là mấy.

Vất vả chờ đợi cả buổi cuối cùng An Việt cũng được ăn được thịt chị gái nướng cho, dù rằng thịt vô cùng nhạt nhẽo nhưng như vậy cũng khiến cô mừng rớt nước mắt

Cả bộ lạc sau khi ăn uống song rồi lại cùng nhau quay ra reo hò nhảy múa ,cuộc vui cũng không biết khi nào mới kết thúc, nó kéo dài đến nỗi An Việt không mở mắt lên nổi và phải lén lút trở về hàng đá.

Trở về hang đá An Việt trằn trọc chẳng thể ngủ được, bởi cuộc sống của cô sẽ gắng liền nơi này và nơi này thật thiếu thốn cũng như nguy hiểm luôn rình rập, thậm chí trở thành con mồi cho các loài thú , cô không muốn đến lúc nào đó mình sẽ trở thành thức ăn cho thú dữ. Cô không muốn vậy, cô phải thay đổi cuộc sống của mình ,nhưng cô phải làm gì đây ! Trong miên man suy nghĩ An Việt từ chìm vào giấc ngủ.

Bạn đang đọc Nguyên Thủy Kỳ Diệu sáng tác bởi Senxanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Senxanh
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.