Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt chuột

Tiểu thuyết gốc · 1894 chữ

Khi ánh mặt trời ló dạng, bộ lạc Đá lại bắt đầu ngày mới.

Đàn ông thì vào rừng săn thú, phụ nữ thì vào rừng đào củ ,hái quả dại.

Có lẽ Hoa nghỉ, An Việt cần nghỉ ngơi nên sáng ra chẳng đánh thức cô dậy.

An Việt sau khi thức giấc cũng gần trưa , cô cũng không ở không ,cô gom lấy cỏ khô đem đến nơi có nắng để phơi ,rồi lấy thêm dao đá trong hang cùng da thú đi đến dòng sông .

Từ hang đá ra dòng sông khoảng 1km, lúc đi An Việt gặp vài người trong bộ lạc, nhưng đa phần là trẻ nhỏ và người già, trẻ nhỏ tầm 5-7 tuổi mặt mày lắm lem đang đùa giỡn , người già thì cắm cúi mài dao đá tuy nói là già nhưng chỉ khoảng 45 tuổi là cùng, có lẽ cuộc sống nơi này khắc nghiệt nên họ già trước tuổi. .

Khi đi đến bờ sông An Việt cảm thấy thoải mái vô cùng bởi nó khá mát mẻ, có lẽ là do lau sậy , chúng khá cao An Việt ước lượng hẳn 9-10m. An Việt nhớ có lần cô xem phóng sự ở Ả Rập người ta dùng lau sậy làm nhà , nếu có thể cô sẽ thiết kế nhà bằng lau sậy xem nnhư thế nào. Tuy nhiên hiện tại cô muốn xem mặt mũi mình ra sao, cô tìm nơi lặng nước, không lao sậy, soi bóng mình, trong làng nước một cô bé có nước da ngâm, đầu rối bù với gương mặt trái xoan, mũi cao, mài đen, môi son:

– xem ra mặt mũi không tệ.

khi hài lòng với mặt mũi, An Việt liền tắm táp, gội đầu, rồi giặt giũ váy da thú trên người lẫn da thú đem theo. Gia thú qua một hồi cạo cạo , giặt giặt cuối cùng cũng sạch sẽ.

Khi đã hài lòng An Việt mặc lại váy da, rồi dùng dao đá cắt tấm da thú còn lại làm áo, nói là áo nhưng chỉ đơn giản là đục lổ ở hai đầu tấm da rồi xỏ dây qua quấn trên người, ở đây phụ nữ đa phần mặt váy ít mặt áo da thú, nhưng An Việt không thể để trống trơ như vậy tâm lý không cho phép.

Tắm giặt sạch sẽ An Việt cảm thấy mình nhẹ hẳn 10kg .

– Đứa nhỏ này chắc 12 năm chưa tắm đây mà .

Khẽ lắc đầu rồi lẩm bẩm một mình, An Việt vác tấm da con lại trở về hang đá , trên đường về tay cô không ngừng gỡ rối tóc ,

mắt thì chăm chú nhìn quanh hi vọng tìm kiếm được loại cây nào đó quen thuộc.

Rất nhanh An Việt nhìn thấy một đám cây con. Đó là cây thảo, thân vuông có lông , lá mọc đối chéo hình chữ thập, phiến lá hình trứng thuôn nhọn ở đầu, mặt trên xanh lục, mặt dưới màu tía, có nhiều lông.

– đây là cây rau tía tô ?

Để khẳng định xem có phải đúng như mình đón không An Việt hái một lá phủi sạch rồi đưa lên mũi ngửi ,sau ngửi lại đưa vào miện nhai thử :

– mùi hăng, nồng và hôi vị cay ,đây là tía tô thật rồi.

– chị biết cây này sao?.

Giọng nói này là của cô bé có tên là Dao 7 tuổi. Táo lúc còn sống hay cùng Dao vui đùa, nơi ở của gia đình Dao cũng gần hang đá Táo và cha Dao cũng là người đã bế An Việt khi cô xuyên qua.

Đang chú tâm xem xét cây tía tô nên An Việt chẳng để ý xung quanh đến khi Dao cất lên tiếng nói An Việt mới phát hiện ra cô bé.

– À ! Chị vừa đặt tên cho nó.

Dao nhìn nhìn An Việt nữa hiểu nữa không gật đầu.

An Việt, mỉm cười xoa đầu cô bé :

– Đi nào chúng ta về hang.

Tía tô có thể ăn sống nhưng giờ An Việt chưa cần vì hiện tại nó còn nhỏ, để chúng lớn lên lấy giống rồi trồng ăn cũng chưa muộn.

– chuyện gì xảy ra vậy .

Về hang đá, An Việt để da thú xuống liền nghe thấy ngoài cánh đồng cỏ, không ngừng tiếng hô hoán gọi nhau liền quay qua hỏi Dao.

– Dạ, bọn họ bắt chuột.

– vậy chúng ta ra xem đi.

Nghe An Việt nói mắt Dao sáng rực vui vẻ đi theo cô.

Mặt Trời đã trưa nhưng không nắng gắt, trên cánh đồng, Đá và 4 cậu nhóc nữa bằng tuổi An Việt đang dùng gậy gộc đuổi bắt chuột.

Khi đến nơi An Việt trong thấy 5 con chuột to bằng bắp chân đã bị giết, bên cạnh đó có một chậu đá đựng ít nước, xem ra họ đã đổ nước vào hang chuột đây mà.

– chuột của nhóm tôi, nhóm tôi sẽ không chia cho ai cả .

Thấy An Việt cùng Dao đi đến, Đá cất giọng nói. Mấy con chuột này là nhóm bọn hắn vất vả mới bắt được, nhất định nhóm hắn sẽ không chia cho ai.

Trong bộ lạc tất cả những người đàn ông trưởng thành, đều có trách nhiệm phải đi săn thú, thú săn về sẽ phải nộp cho bộ lạc, sau đó Vu và thủ lĩnh sẽ chia thức ăn, nếu người nào dũng cảm một mình săn được thú vu sẽ thưởng thêm thịt và đặt biệt sẽ được Vu ban cho muối.

Về phần trái cây phụ nữ trong bộ lạc thu thập sẽ không cần nộp cho bộ lạc, tuy nhiên vì lòng thành kính đa phần mọi người đều kính vu ăn lấy thảo.

Còn về phần những đứa trẻ chưa đến tuổi trưởng thành, thức ăn chúng kiếm được sẽ không cần nộp cho bộ lạc mà được quyền giữ riêng.

Nhìn nhìn Đá, An Việt nắm tay Dao hỏi :

– Em muốn ăn thịt chuột không?

Dao nhìn những con chuột mập mạp thèm muốn nói :

–Dạ có.

Vốn dĩ cha Dao là chiến sĩ đi săn thú , thịt thú lúc nào cũng được chia, nhưng người nguyên thủy thiếu thốn, mỗi ngày chỉ ăn hai cữ; sáng và tối. Cũng vì thiếu ăn nên phụ nữ và trẻ nhỏ thường tìm thức ăn thêm cho buổi trưa.

Nghe lời An Việt nói, mặt Đá liền chau lại nói hắn nói:

– muốn đánh nhau?.

Nhìn thấy Đá cọc cằn như vậy, An Việt thấy thật buồn cười ,thằng nhóc này nghỉ mình định cướp chuột của nó đây mà.

– Lòe .

Quăng cho Đá cái lè lưỡi trêu, An Việt liền dẫn Dao rời đi, Dao lưỡng lự nhưng vẫn theo An Việt

An Việt không dẫn Dao về mà là đi quanh đồng cỏ, đồng cỏ vào xuân mơn mởn xanh um, chỉ cần nhìn quanh là có thể thấy những ụ đất to khá nổi bật không che đậy trên đồng cỏ khá nhiều vì vậy rất nhanh An Việt đã tìm thấy rất nhiều, rất nhiều hang chuột trong phạm vi 400m vuông phải nói rằng An Việt nhìn thấy hang chuột phải há miệng thốt lên sao lại lắm hang chuột vậy! sau khi xem xét các hang và ngõ ngách Ăn Việt nhìn Dao nói:

–Dao em trở về hang đá tìm đến đây hai cây giáo.

– không đem chậu đá múc nước sao?.

Thấy An Việt tìm kiếm hang chuột Dao phần nào đón được chuẩn bị bắt chuột, nhưng không ngờ An Việt không cần chậu đá múc nước.

– chị không cần.

An Việt mỉm cười nói với Dao

–Dạ.

Khá bất ngờ khi An Việt bảo không cần chậu đá nhưng ngay lập tức Dao chạy về lều hết sức vui vẻ bởi vì, mình sẽ không phải rinh chậu đá nặng chịt hết lần này đến lần khác để múc nước.

khi Dao đi, An Việt dẫm lên đám cỏ khu vực các hang chuột, rồi chừa duy nhất một hang chính còn lại cô dùng đất ở miệng hang lấp chúng lại và nén chặt. Kế tiếp An Việt đến bìa rừng gom lá khô cây khô đem về sau đó rồi tìm kiếm đồ đánh lửa , hai tay áp vào cây gỗ nhanh tay xoay tròn trên gỗ mục,va chạm sinh ra nhiệt kèm theo gỗ mục khô ráo rất nhanh khói nhỏ bốc lên, An Việt để lá khô vào cuối cùng lửa cũng bùng lên.

An Việt đem lửa đến để trước hang chuột rồi bỏ lá khô lên, lại thêm cỏ tươi nhổ quanh lên trên cuối cùng khói tỏ ngây ngút lên cao, để khói đi vào hàng chuột An Việt dùng lá cây to quạt vào.

khói khiến An Việt nước mắt nước mũi chảy tèm lem thậm chí ho sặc sụa, phương pháp hun khói này là phương pháp hữu hiệu nhất mà cô từng thấy những người nông dân quê cô làm, tuy nhiên không biết bản thân cô làm thì liệu Thành công như thế nào, nhưng An Việt cảm thấy đến mình còn không chịu nổi thì lũ chuột cũng vậy.

Khi đã ưng ý lượng khói An Việt dùng đất nén lại miệng hang cuối cùng.

Lúc này cả nhóm Đá cũng dùng lại việt đuổi bắt chuột mà cùng nhau đi đến chổ An Việt, An Việt tạo khói không chỉ thu hút nhóm của Đá, mà còn khiến nhóm phụ nữ hái quả dại, họ rất nhanh kéo đến.

– Chị Táo giáo của chị đây,

–uk, em nhanh đến bên đó khi nào thấy chuột ngôi lên liền đánh chết nó.

–Dạ.

Dao, cô bé thật không hiểu vì sao mình đi một lát quay trở lại liền khói phát sinh và cả vì sao chuột dưới đất tự động chui lên, nhưng vẫn nghe theo lời An Việt phân công.

– Đây là làm gì?.

– Lấp hang cũng có thể bắt chuột sao.

......

Khi thấy An Việt hun khói bắt chuột mọi người vây quanh bàn tán xôn xao. Hoa cũng thắc mắc bước đến bên An Việt hỏi :

–Táo em hun khói để bắt chuột sao?.

– Dạ, mọi người muốn bắt chuột cứ làm theo cách em làm chắc chắn sẽ có chuột để bắt , còn bây giờ chị có muốn bắt chuột không ,mọi người có muốn bắt chuột không , nếu muốn nào phụ em một tay đến chỗ Dao khi nào chuột ngôi lên liền giết.

– chít chít chít....

Sau những lời An Việt nói âm thanh chi chít vang lên khiến mọi người bất giác chạy tìm gậy gộc .

Chuột bị ngộp khói chúng thi nhau tìm đường chui lên một hai lỗ An Việt cố tình nén không chặc giờ là con đường lũ chuột thoát thân, nhưng chúng không ngờ khi vừa ngôi lên mặt đất liền bị giết.

Lũ chuột to bằng bắp chân, chúng chỉ ra khỏi hang khi đêm xuống, nhưng hôm nay vì ngộp khói chúng lần lượt chui khỏi hang tháo chạy.

Bạn đang đọc Nguyên Thủy Kỳ Diệu sáng tác bởi Senxanh

Truyện Nguyên Thủy Kỳ Diệu tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Senxanh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.