Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần thông Không Theo Kịp Mệnh Số

Phiên bản Dịch · 1506 chữ

Cô bé là hoạt thi.

Người chết vẫn còn linh hồn, theo truyền thuyết là ngày thứ bảy sau khi chết đi, chính là đêm hồi hồn.

Người chết sẽ về ở quanh quẩn bên thi thể, về gặp người nhà, sau đó mới có thể rời đi. Nhưng mà cũng có rất nhiều các biến số có thể xảy ra, một loại là hồn phách bị giữ lại, vào ngày thứ bảy chưa trở về bên cạnh thi thể để nhìn lại những chuyện cuối cùng trong đời, màà thi thể đã bị hoả táng, hoặc hạ táng.

Hồn thể tìm không thấy đường về nhà nên trở thành du hồn du đãng bên ngoài.

Một loại là khóa hồn phách trong thân thể, không phải người không phải quỷ, không sống không chết.

Pphương pháp này ở nhiều chỗ được gọi là tục mệnh.

Không phải chính đạo.

Chiêu hồn tục mệnh độ dương khí.

Lấy mạng của mình, tục mệnh cô bé.

Hình ảnh xuất hiện trước mắt Vệ Uyên.

...

Ký ức của đứa trẻ, có rất nhiều màu sắc.

Giống như những bức họa vẽ bằng bút sáp màu.

Ba, mẹ, còn có bản thân cô bé.

Trên thế giới mỗi một việc nhỏ đều là một niềm vui.

Ba là anh hùng, không gì không làm được, có thể nâng mình lên cao cao.

Mẹlà tiên nữ, là người mẹ xinh đẹp nhất trên thế giới này.

Ký ức lúc này, dù trong đêm tối cũng thật rực rỡ.

...

Nhưng mà đột nhiên bầu trời màu lam tối đi.

Cô bé bị bệnh.

Mây đen tràn vào nhà.

Ba mẹ bắt đầu cãi nhau cả đêm.

Tiểu Ngư muốn kéo bọn họ ra, nhưng mà Tiểu Ngư làm không được, càng ngày càng không còn sức lực.

Ba khóc.

Cô bé đưa ngón tay ra đặt trên mặt ba mình.

“Ba khóc, xấu hổ...”

Sao lại khóc càng dữ hơn vậy...

Buồn ngủ quá, muốn ngủ.

Lạnh quá đi, lạnh quá.

Mẹ đi rồi...

Tiểu Ngư hình như đã ngủ một giấc rất dài, nhìn thấy ba cũng đã già hơn rất nhiều.

Không thấy mẹ đâu nữa, ba nói mẹ đã bỏ chúng ta đi rồi.

Ba ôm Tiểu Ngư khóc, nói: “Ba nhất định sẽ chữa khỏi bệnh của con.”

“Con sẽ khỏe mạnh hơn thôi.”

“Chờ con khỏe rồi, ba dẫn con đi đến công viên trò chơi lớn nhất, muốn chơi bao lâu thì chơi bấy lâu.”

Nhưng mà, ba ơi, ba ơi.

Tiểu Ngư không bị bệnh.

Chỉ là Tiểu Ngư đã chết rồi…

Hình ảnh cuối cùng trong ký ức đã biến hình ảnh Chương Việt cầm dao dữ tợn đi tới, sau đó nổi lên vô số vết nứt, bên trong mỗi một mảnh vỡ đều là hình ảnh người đàn ông với đôi mắt đỏ ngầu, hình ảnh giống như là một tấm gương bị đập vỡ vụn, biến mất không thấy gì nữa. Những hình ảnh trong ký ức đến đây thì ngừng lại, Vệ Uyên giơ tay lên, vô thức nghĩ đến vẻ ngoài Chương Việt trông như hơn ba mươi tuổi kia.

Nhưng mà cho đến bây giờ, Chương Việt chỉ mới khoảng 28 29 tuổi.

Vì độ dương khí cho con gái kéo dài tính mạng cho nên mới già đi nhanh như vậy.

Thứ đó chung quy là thứ tà pháp mà đến người tu đạo cũng phải né tránh.

Người tu đạo bình thường còn không dám đụng đến, chứ nói chi một người bình thường. Không có ai dám mạo hiểm làm chuyện như vậy cả.

Nhưng mà người làm cha thì có thể.

Vệ Uyên cúi đầu xuống, nhìn về phía Chương Tiểu Ngư đang ngẩng đầu nhìn mình, trong lòng không còn gì để nói nhưng khi anh rút bàn tay về, Chương Tiểu Ngư đột nhiên giơ tay giữ chặt ống tay áo anh, ngẩng đầu nhìn anh, ngập ngừng nói:

“Chú muốn đánh ba cháu sao...”

“Ba cháu không cố ý đâu, chú ơi chú đừng đánh ông ấy, có được không.”

Vệ Uyên cũng không biết nói gì.

Đôi mắt bé gái tràn đầy mong đợi nhìn về phía anh.

Sau đó hình như là đã biết được gì đó, đôi tay đang nắm lấy ống tay áo anh dần dần trượt xuống. Vệ Uyên hít sâu một hơi, ngồi xổm xuống, hai mắt nhìn thẳng vào mắt Chương Tiểu Ngư, nói: “Tiểu Ngư, cháu ở chỗ này chờ, chú đi tìm ba cháu về, có được hay không?”

“Thật sao?”

“Ừ, chú nhất định sẽ tìm ba cháu về.”

Đôi mắt Chương Tiểu Ngư như sáng lên, sau đó cúi đầu xuống lấy mặt dây chuyền nho nhỏ từ trên cổ xuống, bên ngoài là hình ảnh nhân vật trong phim hoạt hình, có thể mở ra. Bên trong là ảnh chụp một nhà ba người, cô bé đặt vào lòng bàn tay Vệ Uyên, nói: “Chú ơi, chú nhất định phải tìm ba cháu về nhé.”

“Chú nói với ba Tiểu Ngư không giận ba, ba nhất định phải trở về.”

Vệ Uyên bỏ mặt dây chuyền vào túi, sau đó mỉm cười khẽ gật đầu, quay người đi ra ngoài.

Bấm số điện thoại của Châu Di.

Lời ít ý nhiều dò hỏi:

“Nếu như có người bị ép phải hóa thành biến thì tổ hành động sẽ làm thế nào?”

Châu Di hỏi: “Người bị hóa yêu kia có gây ra uy hiếp đối với quần chúng vô tội hay không?”

“...Răng nanh bén nhọn, lông mày thưa, đôi mắt đỏ, khuôn mặt xanh, đại khái chính là tướng ăn thịt người.”

Châu Di bên kia hơi trầm mặc.

Mặc dù đã sớm đoán được tình huống nhưng mà trong lòng Vệ Uyên cũng không còn gì để nói.

Thuật sĩ tà đạo làm hại người, Chương Việt vì con gái mà trong lúc không hay không biết bị hóa thành yêu ma, Chương Tiểu Ngư còn đang mong mỏi ba trở về, còn tổ hành động đặc biệt sẽ vì đông đảo dân chúng bình thường mà nhất định trừ yêu diệt ma. Còn anh, lập trường của anh là gì? Trảm yêu trừ ma, nếu như người bị hại phải biến thành yêu ma, vậy thì nên trảm hay là không trảm?

Sau một hồi, anh nói:

“Tôi biết rồi.”

Sau khi nhờ Châu Di nói phía hậu phương gửi toạ độ giám sát đại khái vào điện thoại cho mình, Vệ Uyên cúp máy. Hiếm khi thấy anh mắng nhỏ một câu mẹ nó, tay phải nắm lại thành nắm đấm đập ầm ầm lên trên vách tường. Anh nhắm mắt lại, cầm thanh kiếm lên, chuôi kiếm dày rộng khiến anh bình tĩnh lại đôi chút.

Thành viên của tổ hành động đặc biệt lái xe tới dừng ở trước mặt Vệ Uyên.

Sau đó đem một hộp bùa chú đưa cho anh, nói: “Đội trưởng Chu nói giao cho anh, nếu như thời gian ngoại tà nhập thể chưa quá dài thì bùa tiêu tai trừ tà có khả năng đuổi tà khí ra bên ngoài, chỉ cần có thể đuổi ra ngoài thì sẽ cứu được.

Vệ Uyên tiếp nhận bùa chú, trực tiếp lên xe.

Thành viên của tổ hành động đặc biệt này tuổi tác không lớn lắm, lúc lái xe cũng rất liều lĩnh, gần như muốn đạp hết ga hết số. Đi theo tọa độ giám sát nhanh chóng xuyên qua các nơi bên trong thành thị, mãi cho đến phần cuối của lộ trình mới không thể không dừng lại.

Mất dấu rồi.

Chương Việt đang trong vùng giám sát khi đi đến nơi này đã thoát được.

Vì muốn góp đủ các thứ dùng để kéo dài tính mạng cho Chương Tiểu Ngư, Chương Việt làm tài xế xe taxi trong một khoảng thời gian rất dài, anh ta rất quen thuộc đối với các tuyến đường ở Tuyền thị, cho dù đang trong thời điểm suy sụp điên cuồng thì bản năng còn sót lại cũng sẽ khiến anh ta lựa chọn con đường có lợi cho mình.

...

Hôm nay vốn là một ngày nắng to.

Trên bầu trời đột nhiên nổi lên mấy tiếng sấm nặng nề.

Tiếng sấm giống như đang đánh trống.

Sau đó hình như còn nổi gió lên. Gió mang theo một đám mây đen, nhưng mà cơn gió đen kia không thể tiếp tục duy trì trong thời gian dài, sau đó liền tán đi. Duy chỉ có tiếng sấm nổ càng phát ra càng mạnh hơn, khuếch tán ra xa xa, như là tiếng trống trận thắng lợi sau trận chiến.

Sau khi Vệ Uyên xuống xe, anh đưa tay nhặt lá bùa Thiên lý truy tung lên.

Liên tiếp tiêu hao tổn ba tấm bùa, rốt cục anh cũng tìm được một chút khí tức lạ thường.

Anh nhìn về phía một nhà xưởng bỏ hoang.

Bạn đang đọc Nhà Bảo Tàng Trấn Yêu (Bản Dịch) của Diêm ZK
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi windmill
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 152

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.