Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lá Rẻ Quạt Màu Đỏ

Tiểu thuyết gốc · 706 chữ

Ánh kim từ kim loại, màu đỏ của máu, màu vàng của lá rẻ quạt, màu cam của ánh hoàng hôn... Tất cả đều cô đọng và hòa quyện lại với nhau, tạo nên một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp. Sắc cam đỏ bức bối như bao trùm lên tất cả vạn vật trên thế gian, mang lại một cảm giác u buồn và cô độc xuyên thấu tận tâm can. Những chiếc lá vàng bị gió cuốn đi, xoay tròn, tạo thành một quỹ đạo hình xoắn ốc nhảy múa trên không trung. Vù! Keng!Keng! Hai bóng đen từ đâu xuất hiện nhanh như chớp lao về phía nhau, tiếng kim loại va chạm liên tục vang lên, đầy chát chúa. Không gian ngay lập tức bị khuấy động. Hai thân ảnh đứng đối mặt với nhau, trên tay là hai thanh kiếm đã vấy máu của đối phương. Không gian đột nhiên im ắng đến lạ thường, chỉ còn lại tiếng thở dốc của hai kẻ đang trong cơn say máu. Mùi tanh lan tỏa ngày càng nồng. Họ nhìn nhau, đôi mắt kiệt quệ, đầy mệt mỏi, nhưng song không kẻ nào dám buông thanh kiếm của mình xuống. Hai đôi mắt nheo lại, hướng cái nhìn sắc lẹm về phía đối thủ. Ánh hoàng hôn làm bóng họ chảy dài trên nền lá úa vàng. Rồi hai trong phút chốc người cùng vung kiếm. Phải chăng đây là đòn quyết định? Hai thân ảnh nhanh chóng lao vào nhau một lần nữa. Nhanh quá! Một tiếng xoẹt vang lên, những tia máu bắn ra, vương xuống nền đất, nhuộm đỏ cả những chiếc lá rẻ quạt dưới chân. Chợt có cơn gió nào đó thổi qua, cuốn theo những chiếc lá rẻ quạt đã không còn mang màu vàng đơn thuần như trước, mà thay vào đó là màu của máu – lá rẻ quạt màu máu, bay bay...

Tách! Tách! Một giọt, rồi hai giọt. Những hạt mưa nặng nề từ trên trời đổ xuống như thác. Tất cả vạn vật chẳng mấy chốc chìm vào trong làn mưa trắng xóa. Gió rít lên từng hồi, quật vào thân cây rẻ quạt trước sân, lá vàng bị gió xé tan thành từng mảnh. Mưa trút xuống mái hiên của một căn nhà nào đó, chảy xuống như thác. Những cánh cửa sổ chư kịp đóng đã bị gió quật qua quật lại không thương tiếc. Một tia sáng lóe lên, rạch ngang bầu trời kéo theo những âm thanh vang dội, làm rung chuyển đất trời. Nước mưa cứ thế xông vào nhà làm ướt cảm một khoảng rộng. Trên nền thảm màu xanh của căn phòng tối tăm, ánh sáng duy nhất còn sót lại là ngọn lửa đang cháy le lói trong gian bếp. Ánh sáng mập mờ, chập chờn của nó càng làm cho người ta thấy lạnh lẽo và kì dị. Có những vệt chất lỏng màu đỏ chảy dài trên thảm. Chúng ở khắp mọi nơi, thậm chí là trên những bức bình phong sơn thủy. Càng tới gần giữa gian phòng, những vết máu càng lớn và nhiều, rồi chúng cô đọng lại tạo thành một vùng lớn. Nằm trên đó là một người phụ nữ có mái tóc màu nâu hạt dẻ, bà khoác trên mình một bộ yukata màu trắng tinh khiết. Mặt trắng bệch, đôi mắt nhắm nghiền như đang say ngủ. Hai tay bà như đang ôm lấy một vật gì đó, thứ được bọc trong một chiếc khăn vải đã bị nhuộm đỏ, nói đúng hơn là đang cố bảo vệ nó khỏi mối nguy hiểm nào đó. Thân ảnh nhỏ nằm gọn gàng trong vòng tay mẹ, không hề nhúc nhích, sắc mặt lạnh lẽo, không còn dấu hiệu của sự sống. Thật đáng tiếc! Một sinh linh vừa mới chào đời được không lâu, thì đã không thể nhìn thấy ánh mặt trời. Ngoài hành lang, xác của hai gia nhân nằm ngổn ngang, máu nhiều vô kể hòa lẫn với nước mưa. Mùi máu tanh phủ lấy toàn bộ căn nhà nhỏ, xộc lên một mùi bi thương…

“Sau cơn mưa, thì trời sẽ lại sáng.”

Bạn đang đọc Bách Di Ảnh Trở Về sáng tác bởi Melio300
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Melio300
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.