Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiện Thực Vẫn Luôn Vô Cùng Tàn Khốc

Phiên bản Dịch · 1158 chữ

Đến đây, cả đám lập tức đều trở nên vô cùng khẩn trương.

Từng người bị nô dịch tiến lên nhưng tất cả đều không có tư chất tu hành.

Mãi cho đến khi người thứ mười ba dùng hai tay chạm vào quả cầu thủy tinh, thứ này một mực không có phản ứng bỗng nhiên sáng lên quang mang màu xanh nhạt.

"Rốt cục cũng có một người!" Tu sĩ sau bàn chợt lộ ra nụ cười, gã ngước mắt nhìn người bị nô dịch kia, nhàn nhạt hỏi: "Tính danh."

Người bị nô dịch kia kích động đến cả mặt ửng hồng, đáp lại chi tiết từng chút một.

Tu sĩ sau bàn lấy ra một vật có hình dáng như một miếng ngọc bài, sau đó thúc giục linh lực trên tay, rất nhanh trên mặt ngọc bài kia đã lộ ra tên của người nọ.

Sau đó tu sĩ này đưa ngọc bài cho người kia, lại mở miệng phân phó: "Cẩn thận cất kỹ thứ này, về sau còn phải dùng đến. Hiện giờ ngươi lập tức qua lều vải bên kia tìm Tam sư huynh của ta để hắn kiểm tra thực hư thiên phú như thế nào."

"Vâng vâng, đa tạ đại nhân." Người bị nô dịch kia đưa tay cầm ngọc bài, như đang nâng niu một thứ bảo bối trân quý nhất và nhẹ nhàng lùi về phía sau, đến bên một lều vải đơn sơ được dựng sừng sững ở phía hậu phương.

Lục Diệp nhìn thấy cảnh này cũng lập tức hiểu được, khảo nghiệm này phân ra hai cửa ải.

Một sẽ kiểm tra xem người đó có tư chất tu hành hay không.

Hai sẽ kiểm tra thực hư thiên phú cao hay thấp.

Phải biết rằng, tư chất và thiên phú không giống nhau. Yếu tố trước quyết định một người có thể tu hành hay không hoặc có tư cách tu hành hay không, còn yếu tố sau lại quyết định thành tựu về sau của người này sẽ cao bao nhiêu. Theo lý thuyết, thiên phú càng tốt thì thành tựu ngày sau sẽ càng cao.

Đương nhiên bởi vì điều kiện có hạn cho nên kiểm tra thiên phú như thế này chỉ là một loại khảo nghiệm không rõ ràng, không bảo đảm sẽ chuẩn xác hoàn toàn, thế nhưng cũng đạt đến tám chín phần mười, sai số không quá lớn.

Lục Diệp không lo lắng về phương diện tư chất, hắn đã khai khiếu nên chắc chắn có thể tu hành.

Về phần thiên phú cao thấp, lại khó có thể nói chính xác. Hắn cũng không biết thiên phú của mình như thế nào, còn phải chờ đến khi tiến về lều vải đằng sau kia khảo nghiệm một phen mới biết được.

Người đầu tiên có tư chất tu hành đã xuất hiện, khiến cho đội ngũ vốn đang tĩnh mịch nặng nề có thêm một tia sức sống. Tất cả lập tức sinh ra một loại cảm giác ta có thể làm được.

Nhưng hiện thực vẫn luôn vô cùng tàn khốc.

Sau khi bên trong kiểm tra đo lường, lại đào thải hơn mười người, rốt cục cũng xuất hiện một người có tư chất tu hành.

Tình cảnh như lúc trước lại tiếp tục diễn ra thêm một lần nữa.

Đội ngũ thật dài không ngừng rút ngắn, từng người bị nô dịch đều đi từ kỳ vọng đến thất vọng...

Tổng thể mà nói, trong hơn mười người kiểu gì cũng sẽ xuất hiện một người có tư chất tu hành, tỷ lệ này cũng không khác với tình huống mà Lục Diệp từng được biết.

Hắn đứng ở nửa đoạn sau đội ngũ nhưng bởi vì tốc độ kiểm tra đo lường rất nhanh, cho nên thời gian không đến một nén nhang, hắn đã đứng ở phía trước cái bàn kia.

"Đã từng khai khiếu chưa?" Tu sĩ sau bàn cũng không ngẩng đầu lên hỏi.

"Mở một khiếu." Lục Diệp trung thực trả lời.

Tu sĩ kia lập tức ngẩng đầu lên, dò xét Lục Diệp từ trên xuống dưới, khuôn mặt lập tức giãn ra cười nói: "Tốt, cuối cùng cũng có người đã khai khiếu."

Trước đó dù có bảy tám người thông qua kiểm tra đo lường tư chất nhưng bảy tám người này vẫn chưa khai khiếu, và Lục Diệp là người đầu tiên đã mở linh khiếu ở trong đội ngũ bên này!

"Đến đây, đưa hai tay áp lên phía trên này." Tu sĩ kia chỉ vào quả cầu thủy tinh trên bàn.

Lục Diệp không hiểu, không phải cái đồ chơi này chỉ dùng để khảo nghiệm tư chất thôi sao? Hắn đã mở linh khiếu rồi, còn cần kiểm tra làm gì?

Có vẻ tu sĩ kia đã nhìn ra nghi ngờ trong lòng Lục Diệp, liền mở miệng giải thích: "Ta đã từng nói rồi, chẳng những khảo thí tư chất, còn phải kiểm tra chúc hành."

"Chúc hành?" Lục Diệp càng thêm mờ mịt, hắn thật sự chưa từng nghe nói đến loại chuyện này.

Có lẽ bởi vì Lục Diệp đã mở linh khiếu, cho nên tu sĩ kia khá kiên nhẫn giải thích: "Bên trong Ngũ Hành có Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, linh lực của mỗi người đều sẽ có khuynh hướng nghiêng về một loại nào đó. Đây chính là chúc hành, mà mỗi loại chúc hành đều có điểm không giống nhau."

"Thì ra là thế!" Lục Diệp giật mình hiểu ra, rồi lại nghi ngờ hỏi: "Vậy trước đó..."

Tu sĩ cười nói: "Bọn họ còn chưa mở linh khiếu, không có linh lực thì không thể kiểm tra đo lường chúc hành."

"Là vậy ư?" Lục Diệp hiểu rõ, nâng hai tay lên chạm vào quả cầu thủy tinh kia.

"Thúc giục linh lực của ngươi, rót vào trong đó." Tu sĩ kia phân phó.

Lục Diệp làm theo lời người nọ, đồng thời con mắt cũng nhìn chằm chằm vào biến hóa trên quả cầu thủy tinh, hắn rất tò mò rốt cuộc mình có chúc hành gì.

Đầu tiên quả đầu thủy tinh kia tỏa ra ánh sáng, điều này đại biểu cho Lục Diệp có tư chất tu hành, thế nhưng đối với người đã khai khiếu như hắn, kết quả như vậy cũng không có ý nghĩa gì.

Thế nhưng ngay sau đó, quả cầu đã xuất hiện biến hóa, đây mới là phần kiểm tra đo lường chúc hành.

Dưới sự chú ý của Lục Diệp, bỗng nhiên quả cầu thủy tinh kia lại sinh ra một ngọn lửa màu da cam, bắt đầu cháy hừng hực!

Một màn này khiến con ngươi của hắn không nhịn được khẽ co rụt lại, bởi vì ngọn lửa màu da cam này nhìn... thực sự quá quen mắt.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh - Mạc Mặc (bản dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.