Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đây Là Giới Thiệu Vắn Tắt Về Chiêu Sinh Tu Hành Giới Sao???

Phiên bản Dịch · 1017 chữ

"Ồ?" Tu sĩ sau bàn nhíu lông mày lại, tràn đầy phấn khởi nói: "Ngũ Hành chủ Hỏa, ừm, còn có một số Kim hành, không tệ không tệ, tốt, thu tay lại đi."

Lục Diệp có thể hiểu được khi bản thân là Ngũ Hành chủ Hỏa, dù sao chuyện hắn có thể khai khiếu cũng phải nhắc tới công lao của Thiên Phú thụ, là do nó thôn phệ ngọn lửa màu da cam kia, mới khiến hắn bỗng nhiên mở ra linh khiếu.

Bên trên Thiên Phú thụ có một mảnh lá cây lạc ấn Phong Duệ linh văn, cũng đang cháy hừng hực.

Nhưng hắn lại không hiểu Kim hành từ đâu chui ra, chỉ thoáng cảm thấy dường như thứ này chính là chúc hành ban đầu của hắn.

"Cất kỹ vật này rồi đi vào trong lều vải phía sau kia tìm Tam sư huynh của ta." Tu sĩ kia đưa cho Lục Diệp một miếng ngọc bài, hắn nói lời cảm tạ rồi tiếp nhận, chỉ thấy một mặt ngọc bài kia khắc tên của hắn, bên dưới lại có chữ "một", có lẽ tượng trưng cho hắn đã mở được một khiếu, và một mặt khác được khắc chúc hành của hắn.

Lục Diệp vượt qua cái bàn kia, bước về phía hậu phương.

Cách đó không xa có một cái lều vải được dựng lên tạm thời, những người thông qua tư chất kiểm tra đo lường trước đó, đều đã tiến vào nơi này kiểm tra thiên phú.

Lục Diệp đứng ở trước lều, trước tiên nói một tiếng xin lỗi, rồi mới vén rèm cửa lên đi vào.

Không gian bên trong lều vải không hề không nhỏ, có một vị tu sĩ với vẻ mặt đầy cẩn thận tỉ mỉ và lạnh lùng đang khoanh chân ngồi trên một chiếc bồ đoàn, nhắm mắt dưỡng thần. Có lẽ đây chính là vị Tam sư huynh kia.

Ở trước mặt Tam sư huynh không xa, còn có một cái mâm hình tròn, không biết được tạo ra từ loại gỗ gì. Mâm tròn này có diện tích to bằng mặt bàn, phần rìa lại có tám cái lỗ nhỏ, bên cạnh những cái lỗ nhỏ này còn có một chút mầm cây nhỏ trụi lủi mọc lên.

Lục Diệp đi tới trước mặt gã ôm quyền thi lễ một cái: "Lục Diệp bái kiến sư huynh. Đây là ngọc bài của ta, mong sư huynh kiểm nghiệm."

Vị Tam sư huynh kia mở mắt, tiếp nhận ngọc bài, nhìn trước sau một chút rồi lông mày nhíu lại: "Khai khiếu rồi?" Sau đó gã đưa tay ra hiệu: "Ngồi đi."

Xem ra mâm tròn này chính là vật để kiểm tra đo lường thiên phú cao hay thấp.

Lục Diệp đi lên phía trước, ngồi xếp bằng ở trung tâm, trong lúc vô tình thoáng nhìn qua lại phát hiện trên mặt mâm tròn này có khắc rất nhiều đường vân và đồ án phức tạp loằng ngoằng.

Thứ này là linh văn? Lục Diệp lập tức cảm thấy hào hứng, muốn quan sát tỉ mỉ, thế nhưng bằng nhãn lực hiện tại của hắn căn bản không thể nhìn ra những linh văn này có tác dụng gì.

Hắn chỉ biết mỗi một linh văn là Phong Duệ thôi.

Số lượng linh văn khắc trên mâm tròn này rất nhiều, rất rậm rạp lại liên kết chặt chẽ cùng nhau thành một khối.

Dường như thứ này không chỉ đơn giản là linh văn.

Đến đây, bỗng nhiên Lục Diệp giật mình nhớ ra, trước kia hắn từng được nghe người ta nhắc đến một loại không chỉ đơn thuần là linh văn.

Đúng rồi, đây là một tòa trận pháp!

Hóa ra trận pháp là do linh văn tạo thành?

"Khục!" Tam sư huynh ho nhẹ một cái cắt ngang suy nghĩ của hắn, Lục Diệp vội vàng ngồi nghiêm chỉnh lại.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, sau một lúc trầm mặc ngắn ngủi, Tam sư huynh chợt mở miệng nói: "Thanh Ngọc môn chúng ta chiếm cứ Thương Loan sơn trong lãnh thổ Binh châu, có 300 tòa linh phong lớn nhỏ. Nếu xét thực lực tổng hợp, có thể xếp vào năm vị trí đầu ở Binh châu. Môn chủ và chư vị phó môn chủ đều là Thần Hải cảnh, phía dưới môn chủ còn có trên trăm vị tu sĩ Chân Hồ cảnh..."

Lục Diệp vốn cho rằng Tam sư huynh là người trầm mặc ít nói, nhưng giờ phút này, hắn mới phát hiện ra, hắn hoàn toàn sai rồi.

Tam sư huynh vừa mở miệng đã nói liên miên không dứt, người này không ngừng giới thiệu đủ loại tình huống của Thanh Ngọc môn khiến Lục Diệp nghe như lọt vào trong sương mù, không hiểu gì chỉ biết môn phái ấy rất, rất lợi hại mà thôi.

Hơn nữa, cũng không biết tại sao, cách giảng giải của Tam sư huynh này lại mang tới cho hắn một loại cảm giác ký thị cảm (cảm giác từng quen thuộc) mãnh liệt.

Mãi sau đó, khi Tam sư huynh thao thao bất tuyệt nói đến đoạn "Trong môn kiếm tông như thế nào, pháp tông thì ra sao...", ký ức phủ bụi trong đầu Lục Diệp đã trở nên quay cuồng.

Khóe miệng hắn khẽ co rút lại, trong lòng nghĩ thầm đây là giới thiệu vắn tắt về chiêu sinh tu hành giới sao?

Tam sư huynh với vẻ mặt lạnh lùng thao thao bất tuyệt một hồi, tất cả nội dung đều là giới thiệu tình huống bên trong Thanh Ngọc môn.

Một lúc lâu sau, gã mới xoay chuyển lời nói: "Ngũ hành của ngươi là chủ Hỏa, ta nhớ trong tông môn có một bộ Đại Viêm Phần Hoang Quyết, chắc sẽ rất thích hợp với ngươi. Đương nhiên nếu ngươi muốn phát triển bản thân theo hướng Kim hành cũng được, trong tông cũng có rất nhiều công pháp Kim hành…”

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh - Mạc Mặc (bản dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.