Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đã Là Chiến Trường Thì Chắc Chắn Phải Có Tu Sĩ Tồn Tại!!!

Phiên bản Dịch · 1076 chữ

Lục Diệp bình tĩnh nhìn mu bàn tay của mình, hồi lâu mới hoàn hồn.

Sau khi hắn hồi tưởng về tất cả mọi chuyện trước đó, hắn có thể đoán chắc rằng thứ trên mu bàn tay này có liên quan tới việc chưởng giáo cầm cái đại ấn kia đóng dấu lên tay hắn.

Hắn không biết rốt cuộc đây là cái gì, nhưng thế giới này có quá nhiều thứ mới mẻ với hắn, không biết cũng không đáng sợ, bây giờ cũng chỉ có thể thản nhiên đối mặt mà thôi.

Thế nhưng tin tức tốt là hắn đã xác định được vị trí của mình, quả nhiên ở trong Linh Khê chiến trường.

Chỉ đơn thuần nhìn tiền tố chiến trường này thôi, Lục Diệp đã sinh ra một loại cảm giác không ổn, nếu như ý nghĩ của hắn không sai thì đây chính là chiến trường mà Linh Khê cảnh mới có tư cách đặt chân đến.

Và một tiểu tu sĩ mới mở ba khiếu như hắn rơi vào trong địa phương như vậy, chắc chắn là nguy cơ bốn phía. Vừa rồi hắn chỉ đụng phải một đàn sói, nhưng nếu như đụng phải một đám tu sĩ thì sao?

Đã là chiến trường thì chắc chắn phải có tu sĩ tồn tại!

Về phần hai bên tác chiến ở bên trong chiến trường này, không cần nghĩ cũng biết là Hạo Thiên minh và Vạn Ma lĩnh.

Hắn có thể hiểu được dự tính ban đầu của chưởng giáo khi đưa hắn vào nơi này.

Ở tình huống ngay lúc đó nếu chưởng giáo mang theo hắn đi, gần như không thể đấu pháp cùng người, cưỡng ép tranh đấu sẽ dẫn đến tiểu tu sĩ như hắn chẳng có kết quả gì tốt. Chưởng giáo đưa hắn đến đây cũng là chuyện vô cùng bất đắc dĩ, coi như để cho hắn tìm ra một con đường sống ở bên trong tuyệt cảnh.

Hình như trước đó chưởng giáo còn nhét thứ gì vào trong lồng ngực của hắn.

Nghĩ tới đây, Lục Diệp vội vàng xem xét.

Rất nhanh hắn đã tìm ra một cái túi đựng đồ, sau khi mở túi trữ vật này ra, hắn tìm được mấy chiếc bình, còn có mấy thứ có hình dáng như phù chỉ và mấy bộ quần áo, cuối cùng là một cái ngọc giản.

Hắn kiểm tra kỹ từng cái một.

Bên trong mấy chiếc bình chỉ chứa hai loại Linh đan, một loại là Khí Huyết đan, thứ còn lại là Uẩn Linh đan, số lượng Uẩn Linh đan chiếm đa số, có hai bình khoảng chừng hai mươi hạt, Khí Huyết đan có vẻ ít hơn một chút, chỉ có một bình không đến mười hạt.

Về phần những lá bùa kia, hắn chưa thấy chúng nó bao giờ, thế nhưng hắn có thể đoán được đại khái đây là thứ gì.

Quả nhiên sau xem xét, hắn phát hiện đây là linh phù.

Bên trong ngoại tu có một phái hệ tinh thông họa phù. linh phù có thể phụ trợ tu sĩ dùng để chiến đấu hoặc là tu hành, thế nhưng trước kia Lục Diệp chưa từng tiếp xúc với những thứ này, tất nhiên sẽ cảm thấy khá mới lạ.

Có rất nhiều chủng loại linh phù ở bên trong túi trữ vật, như Kim Cương phù có thể phòng ngự, cũng có Hỏa Xà phù dùng để công kích, lại càng có Liễm Tức phù dùng phụ trợ, hay Chiến Ảnh phù ẩn nấp hành tung, từng tấm linh phù đều được viết rõ công dụng vì sợ Lục Diệp không biết dùng. Số lượng chừng hơn ba mươi tấm.

Lục Diệp nhìn qua những vật này, trong lòng lập tức tràn ra một tia ấm áp.

Không còn nghi ngờ gì nữa, những vật này đều được thứ chưởng giáo cố ý chuẩn bị cho hắn, bởi vì bất kể là Linh đan hay là linh phù trước mắt, đều chỉ thích hợp với tu sĩ cấp độ như Lục Diệp mà thôi. Chưởng giáo hoàn toàn không dùng được những thứ này.

Y phục lại càng không cần phải nói, rõ ràng những thứ này đều là y phục thích hợp cho nam tử trẻ tuổi.

Lục Diệp nhớ lại lúc ở bên trong Phi Long thuyền, hiện giờ hắn đã hiểu hẳn là trong mấy ngày chưởng giáo biến mất kia, người đã sưu tập những thứ thích hợp cho hắn dùng này từ đám đệ tử môn phái khác.

Có lẽ chưởng giáo dự định sẽ đưa cho hắn sau khi trở về Áo sơn, ai ngờ nửa đường lại gặp được loại chuyện ấy khiến người đành bất đắc dĩ giao sớm cho hắn.

Đối với một người mới nhập môn tu hành, những vật này tuyệt đối chính là một món tài sản khổng lồ, không nói đến những linh đan kia, chỉ là chút linh phù ấy cũng khiến Lục Diệp cảm giác chúng nó có giá trị không nhỏ.

Bởi vì hắn không tìm ra bất cứ một tấm Linh phù nào ở trong túi trữ vật của Dương quản sự hay Chu Thành, Qua đó có thể thấy được hẳn là loại linh phù này rất quý giá. Vậy mà chưởng giáo còn một lần sưu tập hơn ba mươi tấm, đầy đủ các loại công dụng.

Lục Diệp khẽ hít sâu một hơi rồi cất kỹ những thứ này. Tiếp đó, hắn cầm lấy viên ngọc giản kia.

Nếu hắn không đoán sai, hẳn là chưởng giáo đã lấy ra ngọc giản này khi mang theo hắn chạy trốn. Lúc ấy chưởng giáo từng hỏi hắn có nghe nói tới Linh Khê chiến trường hay không, Lục Diệp trả lời chưa từng nghe. Sau đó, chưởng giáo lập tức lấy ra một viên ngọc giản dán lên trán một cái.

Có lẽ bên trong thứ này đã ghi lại một chút tin tức mà chưởng giáo muốn truyền đạt cho hắn, lúc ấy tình huống khẩn cấp nên chưởng giáo không kịp giải thích, chỉ có thể thông qua loại phương thức này nói cho hắn biết.

Lục Diệp thúc giục linh lực rót vào bên trong ngọc giản nhưng nó không hề có phản ứng gì, điều này khiến hắn vô cùng nghi ngờ không hiểu.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh - Mạc Mặc (bản dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.