Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh Khê Chiến Trường!!!

Phiên bản Dịch · 1189 chữ

Bàng Chấn thầm thở dài trong lòng, gã cũng cực kỳ tức giận.

Thoạt nhìn hôm nay chỉ là Đường lão bị đánh lén trên đường trở về, nhưng trên thực tế lại liên lụy quá lớn, đó là chưa kể tới ba Thần Hải cảnh đã chết!

Ba Thần Hải cảnh này không thể vô duyên vô cớ xuất hiện ở nơi đây, nhất định là người nào ở đằng sau thúc giục? Nếu xử lý không tốt sẽ khiến Tu Hành giới Binh châu hung hăng chấn động một cái.

Gã có thể cảm nhận được rõ ràng Đường lão đang kiềm chế lửa giận, toàn thân lão giống như một ngọn núi lửa sắp phun trào. Gã chưa từng thấy loại trạng thái này xuất hiện trên người lão.

"Ta cũng không nói nhất định phải thu tiểu tử kia nhập tông, ta chỉ nghĩ rằng sau khi trở về sẽ đưa hắn đến những tông phái khác tu hành." Đường lão cười lạnh: "Nhưng dù chỉ một chút thời gian thôi thì những người kia cũng không chờ được."

Lão nhìn về phía Bàng Chấn, lửa giận vô tận thiêu đốt trong mắt: "Ta muốn biết là ai đã vươn móng vuốt?"

Bàng Chấn ngầm hiểu, gật đầu nói: "Ta chắc chắn sẽ cho lão nhân gia một lời giải thích."

Đường lão vừa rời khỏi Phi Long thuyền một lát đã bị người đánh lén. Sao người đánh lén kia có thể biết được hành tung của lão? Sao có thể sắp xếp địa điểm đánh lén chuẩn xác như vậy? Rất rõ ràng, ở trong này có một ít thứ bẩn thỉu không muốn người ta biết.

"Tiểu tử Lục Diệp kia. . ." Bàng Chấn chần chờ một chút, lại mở miệng nói: "Có cần tại hạ ra mặt tìm một số người tiến vào chiến trường Linh Khê hay không?"

Đường lão ảm đạm lắc đầu: "Không cần."

Tình huống vừa rồi, nếu giữ Lục Diệp ở lại, hắn sẽ phải chết không nghi ngờ, Đường lão mang theo hắn căn bản không thể tranh đấu cùng người khác.

Rơi vào đường cùng, Đường lão chỉ có thể đưa hắn vào chiến trường Linh Khê… Nhưng tỷ lệ một tu sĩ vừa tu hành không bao lâu còn sống ở loại địa phương này là bao nhiêu?

Huống chi hắn còn không thông qua Thiên Cơ trụ của bản môn tiến vào chiến trường?

Có trời mới biết hắn sẽ xuất hiện ở vị trí nào, lỡ như hắn xuất hiện trên địa bàn tông môn nào đó của Vạn Ma lĩnh thì sao?

Chỉ sợ giờ phút này hắn đã bị người ta chặt thành thịt vụn rồi.

Và coi như hắn may mắn sống sót đi thì một mình hắn ở trong chiến trường Linh Khê cũng rơi vào tình huống nửa bước khó đi.

Bây giờ Đường lão chỉ hy vọng vận khí của Lục Diệp đủ tốt, có thể xuất hiện ở chốn không người, như thế hắn mới có một chút hi vọng sống sót.

Đương nhiên lão chắc chắn sẽ phái người đi tìm, thế nhưng sẽ không thể mượn tay người khác. Việc này cũng không nên tuyên bố ra ngoài, nếu không để những người có tâm kia biết có đệ tử Bích Huyết tông tiến vào chiến trường Linh Khê, chỉ tổ tăng thêm phiền phức cho Lục Diệp, đến lúc đó hoạt cục cũng thay đổi thành tử cục. (thế cục có thể sống sẽ biết thành tình thế chết chắc)

Chính vì cân nhắc đến chuyện này, ở thời khắc sống còn, Đường lão mới căn dặn Lục Diệp, tuyệt đối không nên bại lộ thân phận!

. . .

Ở một cây đại thụ to bằng mấy người ôm, Lục Diệp đang sải chân ngồi trên một cành cây, vẻ mặt nhuốm đầy sợ hãi.

Phía dưới có mấy chục con sói dữ hình thể to lớn đang vây kín, con nào con nấy to bằng con nghé, đều ngẩng đầu nhe răng trợn mắt với hắn.

Hắn cũng không biết tại sao mình lại xuất hiện ở nơi này, càng không biết chưởng giáo đã đi nơi nào.

Trước đó hắn theo lệnh của chưởng giáo, đưa tay dán lên cột thủy tinh đằng sau kia, đột nhiên toàn bộ thế giới đều trở nên mơ hồ, chờ sau khi hoàn cảnh bốn phía rõ ràng trở lại, hắn đã xuất hiện ở trong khu rừng này rồi.

Cách đó không xa chỉ có sói dữ, sau khi hắn và nó đối mặt với nhau, con sói dữ kia lập tức bổ nhào tới, Lục Diệp vội vàng lấy trường kiếm ra, hao hết công phu với giết chết được nó thì có càng nhiều sói dữ xông tới hơn.

Trong tình cảnh bất đắc dĩ Lục Diệp chỉ có thể chạy thục mạng, cuối cùng hắn leo lên ngọn cây này.

Lục Diệp ngồi trên thân cây kia, đưa mắt nhìn bốn phía, toàn cảnh lọt vào trong tầm mắt chỉ là một dãy những cây đại thụ mấy người ôm kia, từng tán cây to lớn che kín bầu trời, chỉ có trong kẽ lá mới có từng điểm ánh nắng trượt xuống.

Đây là đây? Chưởng giáo ở nơi nào? Ba người truy sát chưởng giáo kia đâu rồi? Làm sao ta lại xuất hiện ở nơi này?

Trong đầu Lục Diệp tràn ngập một đống nghi vấn.

Hắn cúi đầu nhìn đàn sói đang vây quanh bên dưới, xem ra tạm thời bọn chúng sẽ không rút lui. Lục Diệp cũng rất bất đắc dĩ nhưng việc cấp bách trước mắt vẫn là hiểu rõ tình cảnh của mình sẽ tốt hơn, ít nhất hắn cũng phải biết đây là nơi nào.

Hắn cố gắng nghĩ lại những lời đối thoại cùng chưởng giáo trước đó, rất nhanh đã tìm được một từ mấu chốt.

"Linh Khê chiến trường "

Trước đó chưởng giáo từng hỏi hắn đã nghe tới Linh Khê chiến trường chưa?

Trong tình huống nước sôi lửa bỏng như vậy, chưởng giáo không thể hỏi hắn một vấn đề vô thưởng vô phạt được

Sau đó chưởng giáo lại lấy ra một cái đại ấn, còn cung thỉnh Thiên Cơ gì đó chứng kiến, thu hắn làm đệ tử chính thức của Bích Huyết tông, tiếp theo là đóng một cái trên tay hắn.

Nghĩ tới đây Lục Diệp vội vàng điều tra mu bàn tay của mình, lại không hề phát hiện thứ gì. Hắn suy nghĩ một chút lập tức thúc giục linh lực tràn vào mu bàn tay.

Ngay lập tức, một màn thần kỳ xuất hiện.

Một đạo linh văn màu lam bỗng nhiên nổi lên trên mu bàn tay, linh văn nhúc nhích biến đổi, rất nhanh đã hóa thành mấy hàng chữ lớn.

【 Tính danh: Lục Diệp 】

【 Thân phận: Đệ tử Bích Huyết tông. 】

【 Tu vi: Mở ba khiếu. 】

【 Vị trí: Linh Khê chiến trường. 】

【 Công huân: Không. 】

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh - Mạc Mặc (bản dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.