Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Sắp Vô Địch (2)

Phiên bản Dịch · 1405 chữ

Hoàng An vỗ bờ vai của hắn, "Còn có chút chuyện phải xử lý, không nói nhiều lời với con nữa, có điều ban đêm con chuẩn bị châm lửa nồi, vừa ăn một bên nói cho con chuyện con muốn biết."

"Được."

Lâm Phàm mừng rỡ.

Chớ nhìn hắn bình thường, nhưng chính là ưa thích nghe Hoàng thúc nói với hắn chuyện quỷ dị ở bên ngoài.

Tiêu diệt quỷ dị là một chuyện rất nguy hiểm.

Những trong năm này,rất nhiều người trong Trấn Ma ti đều là hi sinh trong khi tiêu diệt quỷ dị, thế nhưng hằng năm đều sẽ có cao thủ mới liên tục không ngừng gia nhập Trấn Ma ti.

Vì chính là đấu tranh đến cùng với quỷ dị.

"Tiểu Phàm, nổi lẩu đêm nay chuẩn bị nhiều thịt một chút." Một vị tráng hán vỗ bả vai Lâm Phàm.

Hắn hết sức hứng thú với nồi lẩy mà Lâm Phàm làm ra, đã là một người ái mộ trung thực, có lúc đều không nghĩ tới sẽ có dạng mỹ thực như vậy, đầu của đứa trẻ này thật thông minh, nếu có thể trở thành đầu bếp trong Trấn Ma ti thì tốt biết bao nhiêu.

Đáng tiếc. . . Tiểu tử này thích trông coi cửa lớn, nói nơi này sống tương đối buông lỏng, thời gian tự do khá nhiều.

Ngẫm lại cũng thế, hoàn toàn chính xác rất thoải mái, then chốt là tính an toàn cao, không cần tiếp xúc những quỷ dị kinh khủng kia.

"Không có vấn đề, Chu ca yên tâm, cam đoan ca ăn dễ chịu."

Quan hệ của Lâm Phàm với những người trong Trấn Ma ti đều rất tốt, rất nhiều lão nhân đều nhìn xem hắn lớn lên, tuy nói hắn chẳng qua là người trông cửa lớn, nhưng căn chính hồng miêu, địa vị tiêu chuẩn, những người trẻ tuổi mới gia nhập Trấn Ma ti kia nhìn thấy hắn cũng phải khách khách khí khí xưng hô một tiếng Lâm ca khỏe.

Cái này là bài diện.

Nghĩ đến đêm nay phải làm nồi lẩu cho đoàn người, sau khi đến chợ bán thức ăn mua chút thịt cùng món ăn trở về, còn phải mua chút vật liệu các thứ, tất cả mọi thứ đều cần tự mình điều phối.

Đi tới thế giới này đều có thể nhẫn mọi thứ, chỉ là không thể chịu đựng ngày tháng không có nồi lẩu, sau khi hắn nấu vài năm, làm ra nồi lẩu mùi vị cũng giống sáu phần mười kiếp trước, toàn thể mà nói vẫn được.

Đương nhiên, tiêu xài mua thức ăn phải hợp lí, dù sao hắn chỉ là một người giữ cửa, tiền lương một tộc, sao có thể ngày ngày như vậy, cũng may có Hoàng thúc bọn hắn chiếu cố, làm bữa ăn ngon cho bọn họ, cũng có thể thỏa mãn bụng của mình.

Đi đến trên đường, hai bên đường phố là trà lâu, tửu quán, hiệu cầm đồ, tác phường, bên trên hai bên đất trống còn có tiểu lái buôn giương ô lớn đang ra sức hét lớn.

Lúc mới tới cũng không quen cuộc sống ở nơi này.

Cảm giác cuộc sống rất không thú vị, nhưng sau này dần dần quen thuộc, ít nhất nơi này không khí mới lạ, hít sâu một cái, tinh thần vô cùng thoải mái.

"Hả?"

Thứ đồ gì?

Giống như dẫm lên đồ vật, chỉ nghe đến một tiếng kẽo kẹt, cúi đầu xem xét, thì ra là dẫm lên một cái lược.

Nhặt lên.

Lực đỏ sậm làm bằng gỗ, thoạt nhìn như là gỗ đàn hương, ngửi ngửi, tản ra mùi thơm nhàn nhạt.

"Lực tốt như vậy mà lại ném trên đường, xem thôi đã thấy rất đắt, thật sự là lãng phí."

Lâm Phàm lắc đầu, vì thấy loại hành vi này đau lòng, nhưng rất nhanh, ngẩng đầu lên vẻ mặt tươi cười, mừng khấp khởi cất lược vào trong ngực.

"Kiếm lời rồi."

Sau đó khẽ hát, cầm giỏ thức ăn đi mua món ăn.

Ban đêm.

Chỗ ở của Lâm Phàm ngay tại Trấn Ma ti, đã từng là phòng ở của Lâm lão đầu, từ sau khi qua đời, để cái nhà này cho hắn.

Lúc này, trong phòng.

Trên bàn trưng bày món ăn được rửa sạch. nồi đồng được đặc chế, toàn bộ Đại Hạ vương triều chỉ có duy nhất một cái, tuyệt đối tìm không thấy cái thứ hai.

"Ai nha, thơm quá, cách xa xa đã có thể ngửi được mùi thơm, đêm nay thật hạnh phúc."

Ngoài cửa truyền đến âm thanh thứ hai.

Lâm Phàm ra cửa nghênh đón.

Bởi vì quá quen thuộc.

Cũng là không có nhiều như vậy lời khách sáo.

Trực tiếp ngồi vào vị trí đã được an vị.

Một màn mà Lâm Phàm mong đợi nhất đã tới, hắn thích nghe nhất Hoàng thúc cùng hắn giảng giải tình huống bên ngoài, nhất là liên quan tới quỷ dị, chớ thấy hắn không có tu vi, thế nhưng về phương diện tri thức quỷ dị vẫn hết sức phong phú.

Đương nhiên, điều hắn biết đến đều là lý luận tri thức, không được thực chiến, nhưng dưới tình huống khoác lác lẫn nhau, hắn tuyệt đối không sợ.

"Hoàng thúc, lần này có phải các thúc gặp được quỷ dị khó giải quyết hay không, thời gian các thúc ra ngoài hơi dài." Lâm Phàm rất hiếu kỳ, hắn chưa từng gặp qua quỷ dị, chỉ muốn biết gặp được quỷ dị loại hình đáng sợ nào.

Nếu để cho hắn mặt đối mặt trao đổi với quỷ dị.

Vậy khẳng định là không thể được.

Hắn sợ hãi.

Lòng Hoàng An vẫn còn sợ hãi nói: "Ai, lần này gặp phải quỷ dị hết sức khó giải quyết, đã đi đến Oán cấp, toàn bộ thôn trang đều hứng chịu ảnh hưởng, hình thành quỷ vực đặc thù."

"Hả?" Lâm Phàm trừng tròng mắt, hắn kinh hãi đũa gắp thức ăn lơ lửng giữa không trung, thật lâu không thể buông xuống, mặc dù nói chưa từng gặp qua quỷ dị, nhưng cũng biết cấp độ của quỷ dị.

Oán cấp ở bên này đã coi như là cấp độ thứ ba.

Cấp độ thứ nhất là Du cấp, đã có năng lực tùy ý giết chết người bình thường.

Cấp độ thứ hai là U cấp, có đủ loại năng lực đáng sợ, hình dạng khác nhau, có thể ảnh hưởng đến thần trí của người khác trong phạm vi nhỏ.

Đến mức cấp độ thứ ba.

Loại hình quỷ dị này đã có thể ảnh hưởng đến sinh mệnh, từ đó làm cho hành vi cùng phương diện tinh thần của đối phương đều có biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Tỉ như có người bị ảnh hưởng, rõ ràng đang cắt lấy món ăn, cắt lấy cắt lấy đã có thể cắt đi ngón tay của mình, thậm chí hưng phấn đặt ngón tay cùng món ăn vào trong nồi đun sôi.

Vẻn vẹn như thế còn chưa tính, càng đáng sợ chính là quỷ dị Oán cấp rất lợi hại, thủ đoạn khó có thể tưởng tượng, người bị ảnh hưởng đều sẽ trở nên vô cùng khỏe, hung tàn vạn phần, một khi gặp được loại quỷ dị cấp bậc này, một người tuyệt đối không có phần thắng chút nào, chỉ có thể liều mạng thoát đi.

Hoàng thúc thấy Lâm Phàm hết sức khẩn trương không khỏi cười nói: "Yên tâm đi, đây chỉ là quỷ dị vừa đột phá đến Oán cấp, còn không có đến mức đáng sợ như vậy, đã bị chúng ta tiêu diệt."

"Vậy thì tốt." Lâm Phàm vỗ ngực, tầng tầng thở một ngụm, hắn sợ nhất là đám người Hoàng thúc gặp được quỷ dị không thể đối phó nổi, trước kia thủ lĩnh Trừ Ma Vệ của Trấn Ma ti cũng không phải Hoàng thúc, mà là một vị Trần thúc đối xử tốt với hắn.

Thế nhưng lúc hắn mười tuổi, Trần thúc gặp được một đầu quỷ dị Oán cấp, cười ha hả dẫn người trước đi xử lý, cuối cùng lúc trở về Trần thúc đã biến thành một cỗ thi thể.

Bạn đang đọc Nhanh Ẩn Cư Thành Thánh, Nhận Uy Hiếp Cẩu Thả Không Được (Dịch) của Tân Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyenphuvan000
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 98

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.