Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Vương Đã Đến Đây!

Tiểu thuyết gốc · 1083 chữ

Hướng mắt về phía khoảng không của núi Thiên Sơn, trong đêm tối có thể nhìn thấy một vầng sáng chập chờn ẩn hiện trong màn sương đêm lạnh, thoáng nhìn vùng sáng mỗi lúc một to dần trong tầm mắt, thì ra đó là nhóm người của Thiên Vương Vạn Tự, đang di chuyển cực nhanh đến chỗ Hang Rồng.

"Phải chi bình thường xuống núi có thể cưỡi Linh Thú và thi triển pháp thuật thì có khỏe hơn không?" Tỉnh Lâm cất giọng nói.

"Không được, Linh Thú chỉ được di chuyển vào những việc hệ trọng, còn Pháp Thuật thì càng không thể tùy tiện sử dụng được đâu sư đệ." Vô Hình Phong giải bày.

Tuyết Đỉnh Sơn nghe thấy liền tiếp lời: "Phải đấy, nếu việc tu luyện mà chỉ dùng vào những mục đích tầm thường thế thì còn ý nghĩa gì của bậc Tu Chân!"

"Đệ biết mà, chỉ nói cho vui thôi các huynh làm gì mà căng thẳn thế." Tỉnh Lâm vội vàng phân bua.

Vô Hình Phong khẽ mĩm cười với sư đệ ngay sau đó liền đạp trên gió tuyết mà di chuyển, tà áo phất phơ bồng bềnh trong gió lạnh, thân ảnh nhẹ nhàng tựa lông hồng lướt nhanh về phía trước mà không cần bất cứ phương tiện hỗ trợ nào.

Phía sau, Lôi Ẩn Thần cưỡi trên lưng Sư Tử Trắng có đôi cách dài đang dang rộng đón gió đông, vừa chạy vừa bay trên không trung, uy mãnh vô song. Kế bên Tỉnh Lâm cũng không kém cạnh bệ vệ điều khiển một Linh Thú có bộ lông màu đỏ rực thân ảnh to lớn và rất uy nghiêm, Phượng Hoàng uốn lượn đến đâu ngay lập tức nơi đó sương đêm kết tinh thành băng đến đấy, tuyết rơi trắng xóa rợp trời.

"Vù... Vù..." Một khối đá to lớn như một ngọn núi hình trụ dài nằm ngang, đúng hơn là hình dáng của một thanh kiếm bằng đá khổng lồ đang được Tuyết Đỉnh Sơn khua dụng di chuyển cực nhanh, trông rất vững trãi và uy lực với tên gọi Du Sơn Kiếm.

"Không ổn rồi, Trụ Ma- Thiên Ấn Chú phát quang cực đại, Hang Rồng chắc có động tỉnh rồi, mọi người cần nhanh chóng đi thôi," Lôi Ẩn Thần nhìn đằng xa thấy sự lạ lo lắng thúc giục các đồng môn.

"Vụt..." Trong khoảng khắc thời gian tính bằng một cái chớp mắt, chỉ thấy một vầng sáng lướt qua thứ còn lại bây giờ là một vùng trời đêm u tối, nhóm người Thiên Vương đã biến mất tự khi nào.

Tại một khoảng đất rộng khá xa Hang Rồng, nhóm người Vô Hình Phong hạ cánh xuống một mô đất cao khá bằng phẳng quan sát động tĩnh từ xào huyệt của Long Tộc. Tuyết Đỉnh Sơn khua tay vẽ vài đường lên không khí, lập tức Du Sơn Kiếm dần dần thu nhỏ lại từ trên cao bay vòng trong không trung rồi tự động tra vào vỏ kiếm ở sau lưng của y.

"Ơ kìa! Chẳng phải thiếu niên Long Giả Hình đây sao?" Tuyết Đỉnh Sơn ngay lập tức nhận ra người quen cũ đang nằm bất tỉnh phía trước mặt.

"Sao lần nào gặp y cũng trong tình trạng này thế nhỉ?" Tỉnh Lâm khẽ cười rồi nói tiếp: "Lại phải nhờ vào y thuật của Phong huynh rồi."

Vô Hình Phong nhẹ nhàng đạp trên gió tuyết bay đến bên thiếu niên Long Giả Hình quan sát: "Thương thế không nhẹ, tuy vẫn giữ được tính mạng nhưng xem ra phải đưa về Thiên Vương điều trị sẵn tiện Đại Pháp cũng muốn gặp y."

Vừa dứt lời Vô Hình Phong liền thi triển Phong Thuật nhất bỗng cơ thể Long Giả Hình di chuyển về phía nhóm của mình đang đứng đằng xa, vô tình bắt gặp con mèo đen cũng nằm gần đấy liền khua tay mấy cái, Hắc Miêu cũng được dịch chuyển đến nơi an toàn.

"Không ngờ Phong thuật của huynh lại tiến bộ vượt bật như vậy, có lẽ đã đạt cấp độ tự do điều khiển theo ý mình rồi, chúc mừng Phong huynh!" Lôi Ẩn Thần tấm tắc khen tặng đại sư huynh.

"Ai khi trước không tin ta điều khiển được gió chứ?" Vô Hình Phong mĩm cười tỏ vẻ khoái chí vì lời khen tặng của vị sư đệ.

"Rắc... Rắc..." Một âm thanh của sự rạn nứt phát ra từ phía Hang Rồng, có thể thấy trong vầng ánh sáng màu vàng Phật Pháp đang phát quang cực đại, bao trùm toàn bộ không gian của Hang Rồng.

Nhìn từng dòng văn tự và họa hình đang di chuyển uyển chuyển như một dòng thác chảy, trận pháp biến hóa không lường, tuy nhiên trên bức màn kim quang cứ một hồi lại có thêm vài vết nứt, như thể đang phải chiệu một áp lực cực lớn từ bên trong Hang Rồng đang rung lắc chấn động dữ dội.

"Các sư đệ phải thật cẩn thận chuẩn bị tinh thần chiến đấu, Phong Sát Trận đang dần suy yếu, Long Tộc có thể công phá Ấn Chú bất cứ lúc nào." Vô Hình Phong dặn dò các đồng môn rồi tiếp tục chăm chú quan sát Long Huyệt.

"Ầm... Ầm... Rắc... Rắc..." Từng tiếng kêu khô khốc vang lên, trong ánh sáng chói lòa của Phong Sát Trận, vô số luồn hắc khí túa ra bay vèo vèo tán loạn trong Hang Rồng, rồi đột nhiên chúng điên cuồng lao đến đâm thẳng vào bức màng kim quang đúng vào vị trí vết nứt lớn nhất mà Hỏa Long Sát đã gây ra trước đó.

Bỗng nhiên các luồng hắc khí đang rời rạc lúc này liền hợp lại thành một, tạo thành đám mây đen cuồn cuồn sát khí ngút trời, như một cơn bão dữ nó xoáy lên từng vòng tròn hướng thẳng điểm yếu của Phong Sát Trận mà oanh tạc công kích.

"Uỳnh... Uỳnh..." Một âm thanh ầm vang như sấm động, càn khôn chuyển dời, vạn vật thoát xác, bạt vía kinh hồn, ánh sáng ấy chiếu rọi rực rỡ cả trời đêm, bụi bay cuồn cuộn đá văng tung trời, đâu đó là tiếng của những tinh linh từ cõi u minh gầm rú, cục diện khi ấy vô cùng hỗn loạn.

Bạn đang đọc Nhật Huyết Tàn Ma sáng tác bởi ONEOTWO

Truyện Nhật Huyết Tàn Ma tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ONEOTWO
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.