Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thất đại mĩ nhân-Hồ Điệp thất cơ

Tiểu thuyết gốc · 1488 chữ

Tiếp tục cuộc hành trình, Hồ An đi tiếp qua đến một dãy núi thù nghe có tiếng nước chảy, cơ thể cũng chẳng sạch sẽ gì nên quyết định thanh tẩy một tý.

Hồ An chưa gặp qua một người tu đạo nào, nên hắn cũng có chút quên đi mình là một tu sĩ.

Dựa theo âm thanh vang vọng, ở đó không có vách đá nhô ra, thác nước hai màu trắng bạc như nước từ trời cao đổ xuống, màn nước rơi xuống biến thành những giọt nước tan ra, cảnh sắc đúng là hấp dẫn.

“...”

“Hình như có tiếng người” Hồ An từ xa xa đã nghe thấy

“A lại là bảy nữ nhân đang mộc dục (tắm rửa)” Hồ An một hồi mặt đỏ tim đập chân run

Theo tham vọng của một xử nam, một tên tay chân nhẹ nhàng lướt trèo qua từng cành cây ngọn cỏ

Oa! Trong luồng ánh sáng bạc, những nữ nhân tuyệt sắc đang vui đùa giữa thủy đầm.

Vài người đang quẫy trong làn nước, cảnh tượng như những mĩ nhân ngư, lúc trên lúc dưới, lúc sấp lúc ngửa; cạnh bờ hồ nước có 1 người, hai tay liên tục tát nước; 1 người đang ngồi trên đầu tảng đá cạnh hồ nước, làn nước nhẹ nhàng xoa thân thể kiều mĩ.

Hắc bạch giao thoa, cơ thể mĩ lệ lay động, đôi mắt hắn không thể dời đi, quyết không để bỏ lỡ qua cảnh này, nhìn vào tất cả những gì muốn nhìn, cảnh tượng quả tuyệt vời!

Ánh mắt hắn cứ chăm chăm nhìn, nước dãi chảy ròng ròng, cứ như một thác nước, thật là...

“ Tốt a, đời xử nam như này đến đây coi như được thoả mãn”

“Cua lỗ, cua lỗ”

Sau khi trải qua biến đổi thành Cửu dương trọng thể, làm hắn có ham muốn rất mãnh liệt, càng là sau khi tu luyện Thiên Địa tâm kinh làm hắn muốn thử a.

Những nữ nhân trong hoàn toàn không biết là có 2 luồng song nhãn dâm dục đang du ngoạn trên thân thể tuyệt mĩ của mình, đương nhiên cũng không biết là đã bị đôi song nhãn này cưỡng gian trăm lần rồi lại trăm lần! Họ vẫn thản nhiên tự tại vui đùa trong làn nước.

Nữ nhân đang ngửa mặt đột nhiên nói: “Tam muội, muội càng ngày càng thêm phong mãn.”

Tọa tại thạch đầu, nữ nhân với đôi song nhũ to lớn đáp: “Đại thư, muội làm sao có thể so sánh được với tỉ! Tỉ nhìn lại mình đi, từ bề ngang rồi tới đầu đỉnh, tất cả đều phủ một màu đen mê người, nếu muội mà là nam nhân, thì tỉ đã sớm bị xâm phạm rồi.”

Bốn nữ nhân đang chơi đùa trong nước cùng đồng thanh: “Tam thư, tỉ mà là nam nhân, thì tỉ đã sớm bị chúng tiểu muội làm thịt rồi.”

Một người đang tát nưới về hướng cô ta nói: “Thất muội, muội suy tưởng về nam nhân đến điên rồi.”

Một thanh âm to lớn vang lên: “Nếu như hiện tại quả có nam nhân xuất hiện, ta là người đầu tiên thụ hưởng hắn.”

Thất muội hướng về nữ nhân vừa hất nước về mình khi nãy nói: “Nhị thư, ngũ thư vừa rồi quả là điên rồi.”

Hồ An nghe đến đấy máu trang về não, lí trí dần bay mất

Thất nữ nhân thấy 1 nam nhân bước tới phía trước, kinh hãi vạn phần, nhưng không ai là tỏ ra vẻ không hài lòng, mà lại thản nhiên lộ ra nụ cười ngọt ngào.

Không nghi ngờ gì cả, nam nhân này quả là rất ưu tú.

Hồ An thân thể cường tráng khuôn mặt lại tuấn mĩ tuyệt luân, khiến họ tưởng như thấy thiên thần vậy.

“Vị tiểu ca, chẳng hay là từ đâu tới vậy?” Tam thư hỏi với 1 giọng đầy ngọt ngào.

Hồ An cười đáp: “Thiên thượng.”

Nhiều giọng nữ nhân cùng vang lên: “Oh?”

Hồ An tiếp: “Trời cao nói, nếu như thêm hai nam nhân nữa thì sẽ biến thành hoàn mĩ, vì thế phái 2 chúng ta xuống để bổ giá cho khiếm khuyết này.”

Hồ An lại tiếp lời: “Chẳng hay có phiền hai chúng ta cùng xuống dưới đầm này không?” Vừa nói vừa cởi y phục: “Hãy tận hưởng thân thể cường tráng của ta, hoàn toàn miễn phí!”

Trước những con mắt của các nữ nhân, người nam nhân tiêu sái cởi y phục, bắt đầu bước những bước hữu lực về phía họ.

Hồ An ôm chầm lấy thân thể đầy phong mãn của tam thư, hữu thủ không ngừng xoa bóp ngực nàng ta, nói: “Nàng đúng là nữ nhân tuyệt mĩ nhất mà ta từng gặp.”

Tam thư quay người áp sát thân hắn, thân liễu hạ xuống, giận dữ hỏi: “Nói nhanh, ngươi đã qua bao nhiêu nữ nhân rồi?”

Hồ An đáp: “Ta, a ha, ta là xử nam a”

Tam thư mỉm cười, nụ cười đầy hấp dẫn, Hồ An như lạc sang thế giới khác. Một bàn tay nhẹ nhàng xoa rờ ngực hắn, một âm thanh đầy ôn nhu vang lên bên tai hắn - - Chàng đúng là một nam nhân rất cường tráng …

Hồ An tưởng như hắn đã nghe thấy lời tuyệt mĩ nhất vậy, vì thế hắn không nghe được những lời tiếp theo - - Thiếp thân có rất ít cơ hội gặp những nam nhân cường tránh như chàng, có thể tiếp mị công của thiếp trong 1 thời thần.

Hồ An cười nói: “Nguyên lai nàng luyện thải âm bổ dương mị công vậy, chẳng trách gì ta bại trận lẹ như vậy, mà gân cốt lại mệt nhoài như thế này. Đợi ta hồi phục một lát, xem ta có tiếp nàng một ngày một đêm không.”

“Đừng nói dóc, dẫu chàng có luyện thành nội công cao thâm thế nào, dưới mị công của thiếp, chàng chỉ có thể chịu đựng được tối đa 2 3 thời thần.”

Sau một lát, trông thấy bạn hắn như sư tử đang phát cuồng, trên thân 1 nữ nhân động tác mãnh liệt không ngừng , bị hắn tấn công cương mãnh không ngừng nhị thư và thất muội nằm trên đất không ngừng hổn hễn.

Tam thư quan sát nam nữ đang phong cuồng trên đất, tâm tưởng: “Hắn quả là nam nhân cường mãnh nhất ta đã từng thấy, cái của hắn quả khiến ta phải kinh sợ, ta quả thật không đáng là đối thủ.”

Tam thư nghĩ tới đây, liền nhìn Hồ An đang chinh chiến hỏi: “Chàng đã dùng thân thể của thiếp thân, mà thiếp thân vẫn không biết gọi chàng thế nào!”

“Hồ An.”

Tam thư nghe thế thì nhẹ cắn vào vành tai Hồ An, hỏi: “Chàng tại sao không hỏi nhân gia tên là gì?”

Hồ An như cảm thấy 1 ân huệ lớn lao vô cùng: “Có thể chăng?”

Tam thư đáp: “Chúng thiếp là người của Hồ Điệp phái.”

Hồ An ngơ ngác hỏi: “Hồ Điệp phái?”

Tam thư giận dữ nói: “Đừng bỏ đi! Thiếp gọi là Ngọc Điệp, đại thư là Vân Điệp, nhị thư là Thủy Điệp, tứ muội là Vũ Điệp, ngũ muội là Lục Điệp, lục muội là Hồng Điệp, thất muội là Xuân Điệp, trên giang hồ được xưng là Hồ Điệp Thất Cơ.”

Hồ An lắp bắp nói: “Không lấy làm lạ, không lấy lam lạ … Oh! Không tốt, các người ai ai cũng luyện thải bổ chi thuật, Hồ An ta lẽ nào bị các người làm thoát dương chết sao?”

Tam thư trấn an: “Chàng không cần lo lắng chuyện ấy, theo tình cảnh hiện giờ, có lẽ các muội muội của thiếp bị chàng làm cho thoát âm thì đúng hơn. Thiếp cũng thấy kì quái, bình thời mấy nam nhân liền cũng vô pháp thỏa mãn bất kì ai trong bọn thiếp, vậy mà giờ … không biết người của chàng làm từ gì nữa?”

Hồ An cười nói:”Nếu nàng muốn biết, thì tiếp tục ta còn sưc đủ để Hồ Điệp thất cơ các nàng thoát âm đây”

Nói rồi Hồ An đè các nàng ra cứ lấy dương vật đút ra đút vào như cái máy rồi xuất tinh ồ ạt vào âm đạo các nàng, không những thế hắn cũng phá luôn trinh cả hậu môn, làm cho các nàng chết mê chết mệt, rồi cứ thế đút từ lỗ này sang lỗ khác của thất nữ.

Không biết trận phong vân khúc vũ ấy dài bao lâu mà làm cho bảy chị em Hồ Điệp điên đảo, khắp nơi đều là chất dịch giao hoan của thất nữ và Hồ An.

Bạn đang đọc Nhật ký của vị vua, đến từ tương lai sáng tác bởi thang20052612
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thang20052612
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.