Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

chương 1

Tiểu thuyết gốc · 604 chữ

Lưu Kính một thanh niên bình thường của thế kỉ 21, cô nhi, 25 tuổi vẫn còn chật vật để tìm công việc, yêu thích nhất là ngắm đại mỹ nữ chân dài.

''Lưu tiểu Kính, cậu biết để giới thiệu cho cậu xin công việc này mình đã tốn bao nhiêu công sức không, vậy mà dám tới trễ, còn không mau nhanh chóng tới chỗ làm''

''Tiểu Minh, xin lỗi mình sắp đến rồi, tối nay mời cậu một chầu dê nướng được không, cố gắng giúp mình nhé, mình tới ngay.''

Ai thật là xui xẻo mà thật khó khăn mới tìm được công việc tốt này vậy mà tối qua không sớm không muộn cái đồng hồ chết tiệt nhân lúc nữa đêm lại hết pin hại cậu ngày đầu tiên thử việc đã đến trễ, không biết có còn giữ được công việc này nữa không. Nói đến Lưu Kính chính lã một vỡ kịch bi thảm, nhân sinh 25 năm chưa từng gặp qua việc tốt, vừa ra đời đã bị bỏ rơi ở cô nhi viện, học tập thành tích không tệ lắm nhưng mỗi lần tới kì thi lại không bị cảm chính là rút gân, bụng đau, té xe, ... làm cậu thành tích chẳng ra sao, xui xẻo nhất là lúc thi đại học hi hữu gặp trúng hiện trường cướp ngân hàng, cậu vừa lúc đi ngang qua thế là xui trứng bị bắt làm con tin, tuy rằng cuối cùng cũng an toàn thoát ra nhưng lại bị lỡ mất kì thi đại học cô nhi viện lại không đủ tài chính để cậu học lại thế là từ đây cậu bắt đầu phiêu bạt giang hồ, khụ khụ, chính là ra ngoài xã hội tìm việc mưu sinh, không bằng cấp dung mạo lại quá bình thường (tuy rằng cậu vẫn cảm thấy mình soái ngất trời cao) nên không thể tìm được công việc tốt chỉ xoay quanh các công việc lao đông nặng nhọc, đến giờ 25 tuổi vẫn còn độc thân vì tiền lương luôn bị chèn ép nên thấp ơi là thấp, mỗi khi nhận lương cậu đều chuyển một nửa cho cô nhi viện, còn lại chỉ đủ dùng cho sinh hoạt hằng ngày nên đến bây giờ cậu cũng chỉ tích cóp được đến năm tháng tiền thuê nhà, chẳng có cô gái nào dám yêu . Công việc hôm nay khó khăn lắm tiểu Minh bạn chí thân từ cô nhi viện khó khăn lắm mới xin được cho cậu việc không nặng nhọc lại lương cao vậy mà vẫn không thoát khỏi xui trứng vận mệnh, cậu đúng là thanh niên bi thảm nhất thế giớ này mà.

Đang tự mình than thở vận mệnh Lưu Kính bỗng nghe thấy tiếng hét chói tai từ đằng sau truyền đến.

''A..aaa''

Lưu Kính chỉ cảm thấy đầu như vỡ ra, sau đó cậu ngã lăn xuống đường. Nhìn trời xanh mây trắng, đàn chim trắng bay qua, cuộc sống tươi đẹp làm sao, cậu nghĩ chắc kiếp trước đã làm quá nhiều điều sai trái nên lão thiên không chịu nổi mà không cho cậu tiếp tục sống nữa rồi. Tuy rằng cuộc đời cậu đầy rẫy xuôi xẻo nhưng cậu vẫn muốn sống tiếp a, kiếp trước cậu làm sai nhưng kiếp này cậu đã làm rất nhiều chuyện tốt, tại sao lão thiên gia vẫn không tha cho cậu mà làm một chậu cây to như thế thật là máu chó mà rơi trúng cậu. '' xui xẻo trứng cũng có quyền sống a''.

Bạn đang đọc Nhật Ký Nhân Sinh Của Lưu Kính sáng tác bởi tinhlăng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhlăng
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.