Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 792 chữ

Ánh nắng chiếu vào thụ thông, xen kẽ xuống dưới một vài tia sáng chiếu vào một cậu nhọc nhóc trắng trẻo mập mạp mạt một bộ yếm màu hồng hình thỏ con đang chăm chú cầm một chiếc máy ảnh mini chụp làn hoa bibi phía dưới hết sức đáng yêu.

'' Tiểu Kính vào thay đồ sau đó mẹ đưa đến nhà ông ngoại chơi nha'' một người phụ nữ giọng nói dịu dàng khuôn mặt xinh đẹp mang theo nét hiền từ đi đến bên cậu bé nói.

Lưu Kính đang say mê chụp những hình ảnh mới chớm nở buổi sáng của hoa bibi thì nghe giọng nói dịu dàng vang lại, không cần quay lại nhìn thì cậu cũng biết đó là mẹ của cậu bây giờ nên vội thu lại máy ảnh. Có lẽ kiếp trước chịu nhiều không may mắn nên kiếp này lão thiên gia cho cậu đền bù. Đầu thai vào mẹ bây giờ của cậu lúc sắp sinh ra, mang theo trí nhớ kiếp trước. Điều quan trọng nhất chính là cậu không còn là đứa trẻ đáng thương không cha mẹ, kiếp này cậu vừa sinh ra đã được rất nhiều sự yêu thương che chở, có ba mẹ hai anh chị long phượng thai có ông bà bác và cậu dì. Kiếp này cậu cũng tên là Lưu Kính giống kiếp trước, cũng không biết có mối liên hệ nào ở đây không. Người nhà yêu thương, gia đình thuộc loại khá giả cuộc sống ăn no mặc ấm là cuộc sống mà kiếp trước cậu luôn hâm mộ, là con nhỏ nhất nên luôn được chiều chuộng cậu luôn được làm những điều mình thích như chụp ảnh nè. Kiếp trước cậu đã vô cùng thích chụp ảnh mọi thứ xung quanh nhưng cuộc sống chật vật nên không có cơ hội thực hiện sở thích này.

''Đi thôi, đi thôi'' Lưu Kính vui vẻ nhảy nhót nắm tay mẹ đi vào nhà thay đồ rồi cùng mẹ, anh cả Lưu Niên năm nay 10 tuổi và chị hai Lưu Ân năm nay 6 tuổi đi đến nhà ông ngoại . Cậu thích nhất là đến nhà ông ngoại, ông ngoại của cậu tên là Đặng Qúy rất yêu thích hoa cỏ nên nhà có rất nhiếu chủng loại hoa khác nhau thõa mãn niềm đam mê chụp ảnh của cậu, bà ngoại tên là Nguyễn Sương là một người phụ nữ dịu dàng nấu ăn rất ngon mỗi lần cậu đến bà ngoại sẽ làm cho cậu rất nhiều đồ ăn vặt, còn cả cậu út Đặng Phong năm nay 17 tuổi hay mang cậu chơi rất nhiều trò chơi rất thú vị. Còn cả hai người rất thân với cậu là hai chị em sinh đôi con của cậu hai là Đặng Quỳnh Và Đặng Thịnh năm nay 7 tuổi.

Đặng Sang nhìn con út của mình tung tăng nhảy nhót tâm tình càng vui vẻ. Có hai người con đầu nên vốn dĩ cô và chồng mình Lưu Thiên không có kế hoạch sinh đến đứa bé thứ ba, Lưu Kính đến là một điều bất ngờ, vì không nhận ra mình đã mang thai đến tháng thứ ba lúc ra nước ngoài du lịch cùng chồng thì bất cẩn suýt chút nữa sinh non, tuy cuối cùng giữ lại được nhưng khi sinh ra hai ba ngày lại đau ốm làm cô hết sức hối hận và tự trách, vì vậy mà càng thêm yêu thương, yêu chiều đứa trẻ này. Đến nay bé con đã khỏe mạnh hơn rất nhiều nên cô và mọi người đã yên tâm hơn rất nhiều nhưng sự yêu thương cho bé con lại chưa từng giảm mà ngày càng yêu thương hơn. Gia đình điều kiện tốt nên ai cũng muốn bé con khỏe mạnh vui vẻ trưởng thành sống vô ưu nên từ trước đã tính kĩ không cần bé con phải cố gắng giỏi giang mà sau khi lớn sẽ cho bé một khối tài sản để bé đủ sống thoải mái cả đời.Sau khi chuẩn bị đầy đủ Đặng Sang chở ba đứa con đi đến nhà ba mẹ.

Xe đến gần trong một ngôi nhà theo phông cách cổ xưa mái ngói chung quanh cây cối xum xuê hàng cây anh đào trước nhà càng tạo thêm sự thơ mộng yên bình

Lưu Kính vừa xuống xe quen đường quen nẻo chạy vào trong nhà vừa chạy vừa la to ''cháu yêu tiểu Kính của ông bà đến rồi đây''

'' Ai yêu các bảo bối của bà đến rồi, bà nhớ chết rồi'' Nguyễn Sương ôm Lưu Kính, Lưu Niên, Lưu Niên rồi nói.

Bạn đang đọc Nhật Ký Nhân Sinh Của Lưu Kính sáng tác bởi tinhlăng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhlăng
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.