Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu Hoạch Củ Thứ Thứ (2)

Tiểu thuyết gốc · 1610 chữ

Hai người tìm thấy tộc trưởng đang đào cây thứ thư ở một mảnh dày đặc cây, bên cạnh còn có Bạch Hy, Ngã Đạt, Lục Hi và tư tế.

Khắc Lai Đặc chở La Ngữ Yên lại gần mọi người: “Phụ thân, mẫu thân, tư tế gia gia, ca ca, tẩu tử.”

Mã Cách Lai Đặc đứng thẳng người lên, “Hai đứa đến rồi à? Khả Lan đâu?”

“Muội muội đi tìm Ngả Tư rồi, Yên Yên có việc tìm mọi người.”

Bạch Hy quay sang hỏi La Ngữ Yên: “Con tìm chúng ta có việc gì sao?”

“Dạ, cũng không có gì. Con chỉ muốn Lai Đặc thúc thúc nói với mọi người, khi đào nhớ chú ý những cây thứ thứ con, đừng đào chúng lên hoặc dẫm nát. Chúng ta bây giờ thu thập nhiều như vậy số lượng cây thứ thứ sẽ giảm mạnh, năm sau sẽ không thể có nhiều như năm nay, chúng ta phải bảo vệ tốt mấy cây con để duy trì nguồn lương thực này .”

Tư tế đứng bên cạnh gật đầu: “Đúng vậy, thế mà chúng ta không nghĩ ra, may mà có con nhắc nhở, Ngã Đạt, con đi thông báo với mọi người một tiếng đi.”

Nói xong nhìn La Ngữ Yên mỉm cười: “Chào con, ta là Tử Nặc, tư tế của bộ lạc, con có thể gọi ta gia gia giống tiểu Kiệt. Biết con là người tìm được củ thứ thứ, ta thật sự cảm ơn con, cô bé đáng yêu.”

“Tư tế gia gia, người không cần cảm ơn con, là một thành viên của bộ lạc, tìm kiếm thức ăn chia sẻ cùng mọi người là việc con nên làm mà.”

Mọi người không nói chuyện nữa mà bắt đầu đào cây, ngoài hai giỏ ba túi La Ngữ Yên mang đến đã đầy thì mọi người còn thu hoạch được một núi nhỏ củ thứ thứ, chắc cũng phải mấy nghìn cân. Chỗ đó đều được ba thú nhân vận chuyển về sơn động rồi chia ra.

Thân cây cũng không bỏ đi mà mang về làm củi đốt, củ thứ thứ thu hoạch của ngày đầu tiên, ai đào thì nhà người đó được mang về, bắt đầu từ ngày mai sẽ phân công từng đội người đi đào mang về cất vào hầm đông lạnh sau núi của bộ lạc.

La Ngữ Yên nhấc giỏ đựng đầy củ thứ thứ đeo lên lưng, hai tai túm hai túi to nữa, quay đầu nói với mấy giống cái còn đang ngơ ngác đằng sau: “Tư tế gia gia, dì Bạch, Lục Hi tỷ, chúng ta về thôi, còn một túi kia mọi người giúp con cầm nhé, con hết tay rồi.”

Lục Hi lắp bắp: “C...Cái kia, muội để xuống đi, vác nhiều như vậy rất nặng, chúng ta đợi mấy người phụ thân quay lại cũng được mà. Muội không cần...”

La Ngữ Yên nói với giọng bình thản: “Không sao đâu, đợi họ trở lại lâu lắm, ta từ nhỏ sức lực đã lớn, nhiêu đây không là gì cả. Hồi đó sống một mình, ta còn vác được cả con heo năm sáu trăm cân đó.”

Lần này thì mọi người đơ luôn, ngơ ngác đi theo sau La Ngữ Yên, người ta đeo một giỏ đầy với hai túi to vẫn đi đường thẳng tắp nhẹ nhàng. Nhìn lại mình, hai người vác một cái túi đã mệt không chịu nổi rồi.

Tử Nặc tò mò hỏi La Ngữ Yên: “Tiểu Yên, con cũng thức tỉnh sức mạnh sao?”

La Ngữ Yên trả lời: “Con cũng không biết, lúc trước vẫn bình thường, mấy tháng trước đột nhiên con có thần lực, một đấm có thể đánh bay con heo được mấy trăm cân.”

Tử Nặc ngạc nhiên: “Không ngờ cũng có giống cái thức tỉnh thần lực. Đợi khi về ta giúp con làm kiểm tra sức mạnh.” Hắn thật không ngờ Khắc Lai Kiệt mang về một giống cái thức tỉnh sức mạnh.

Mấy người vác đống củ thứ thứ đi được nửa đường thì nhóm thú nhân quay lại, ai cũng ngạc nhiên, tò mò nhìn La Ngữ Yên.

Trở lại sơn động, Khắc Lai Kiệt chạy lại hỏi, “Yên Yên, tư tế gia gia nói ngươi thức tỉnh thần lực, có phải không vậy?”

La Ngữ Yên gật đầu, “Đúng vậy, chỉ có sức lực lớn hơn mọi người thôi, cái khác thì ta cũng không biết.”

Khắc Lai Kiệt kích động, không ngờ tiểu giống cái lại giỏi như vậy, không chỉ nấu ăn giỏi, hiểu biết rộng, bây giờ còn có cả thần lực, tuy hắn chưa biết thần lực đó mạnh như thế nào. Nhưng cũng đủ để Khắc Lai Kiệt cảm giác nguy cơ, giống cái đáng yêu giỏi giang như Yên Yên nhất định hắn phải để lại bên cạnh mình mới yên tâm, không thể để thú nhân khác dòm ngó lừa đi mất.

“A Kiệt, ngươi làm giúp ta một cái cối xay thật to đi, ta muốn xay củ thứ thứ thật nhuyễn.” Giọng nói La Ngữ Yên cắt ngang suy nghĩ Khắc Lai Kiệt, hắn gật đầu đứg dậy, “Được, ngươi mô tả cho ta xem cối xay mà ngươi nói làm như thế nào, để ta đi lấy đá về làm.”

La Ngữ Yên tả tỉ mỉ cối xay đá mà cô từng thấy cho Khắc Lai Kiệt, cô không biết làm như thế nào, nhưng hình dáng, hoạt động cối xay như nào cô biết rất rõ. Mong là Khắc Lai Kiệt mày mò tìm cách làm ra được.

Trong thời gian Khắc Lai Kiệt làm cối xay, La Ngữ Yên đi nấu cơm trưa. Nướng 10 cân thịt, thêm một nồi to canh thịt nấu với củ thứ thứ, vừa đơn giản lại dễ làm.

“Yên Yên, ta làm xong rồi, ngươi ra đây xem có chỗ nào vần sửa không.” Tiếng nói của Khắc Lai Kiệt từ ngoài động vọng vào.

La Ngữ Yên chạy ra ngoài, cối xay đá đã được làm xong, cối có độ cao hai mét, rộng hai mét, cán cầm bằng gỗ cao đến ngực Khắc Lai Kiệt, nhìn là biết công việc này đã bị ai đó nhận rồi. Rãnh đá vòng quanh bên ngoài cũng rộng một thước, cùng chảy về một hướng theo chiều đi xuống, dưới đất có một cái chậu đá để đựng. La Ngữ Yên thật sự bất ngờ, biết là cô mô tả tỉ mỉ rồi nhưng Khắc Lai Kiệt dựa vào lời mô tả đó để làm nên cái cối xay này, phải nói là rất siêu. Cô thật bội phục trí tuệ của những người viễn cổ này.

Trèo xuống khỏi sơn động, vừa đi quay cái cối vừa cảm thán: “Giống, quá giống! A Kiệt, không ngờ ngươi làm được nhanh như vậy. Chúng ta vào ăn trưa đi, ăn xong rồi ra dùng thử xem được không.” Nói rồi kéo tay Khắc Lai Kiệt quay lại sơn động. Cô đã ngứa tay lắm rồi, thật muốn làm nhanh cho xong để được ăn mấy món ăn mà lâu lắm rồi cô không còn được ăn nữa.

Ăn trưa xong, Khắc Lai Kiệt đun tuyết thành một nồi nước to, La Ngữ Yên đổ củ thứ thứ ra, rửa sạch với nước, gọt vỏ, cắt thành từng khối, rồi đổ nước vào ngâm một lúc thì mang ra xay.

Khắc Lai Kiệt đẩy cán gỗ, đợi qua ba lượt nước rửa sạch cối đá, La Ngữ Yên chia củ thứ thứ ra làm hai phần đổ vào xay, đợi bên dưới chảy ra chất nước sền sệt màu trắng, cô múc từng gáo vào thùng gỗ, thùng gỗ được làm theo tỉ lệ 1m:1m, đây là mấy cái thùng từ lúc trở về sơn động La Ngữ Yên nhờ Khắc Lai Kiệt làm giúp, đa số là để đựng nước đun ra từ tuyết sạch để tắm rửa và nấu cơm, bên trên thùng có một tấm lọc bã bằng tre vừa mỏng vừa mau, đổ. Nói nó là cái rổ cũng không quá, cả đêm qua cô phải mang mấy cái ống tre dự trữ ra để làm cái này, vì nơi này không có gì dùng được để lọc bã củ thứ thứ.

Từng dòng nước nhỏ chảy từ rổ xuống thùng gỗ, để lại bên trên một lớp bã trắng. Lọc xong củ thứ thứ, La Ngữ Yên để thùng một bên, lấy một cái lá to đắp lên trên, số bã thừa lại La Ngữ Yên để buổi tối dán bánh. Khắc Lai Kiệt buổi chiều tiếp tục vào rừng thu hoạch củ thứ thứ,

vì củ thứ thứ lúc sáng đào được, cô đã mang ra xay hết rồi.

Vào sơn động tìm được nấm khô, củ cải muối dì Bạch cho, thịt khô, trứng trà còn lại năm sáu quả, tối mỗi người nửa quả, vẫn đủ, trái cây khô thì để nấu nước canh ăn kèm với mì. Hẹ, gừng, xả cô chồng một bồn nhỏ trong sơn động cũng mọc lên rất tốt. La Ngữ Yên canh giờ ra ngoài, thùng nước đã lắng bột xuống, đổ bỏ lớp nước bên trên, múc bột dưới đáy cho vào chậu nước sạch lọc lần nữa, chỉ cần đợi bột lắng xuống lần nữa, đổ nước lần nữa là La Ngữ Yên có bột để dùng. Múc một phần đổ vào chậu nhỏ để tối nay ăn, phần còn lại mang ra ngoài trời phơi qua đêm.

Bạn đang đọc NHẬT KÝ XUYÊN KHÔNG ĐẾN DỊ GIỚI sáng tác bởi LaNgữYên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LaNgữYên
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.