Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kinh diễm trong đôi mắt anh ta

Phiên bản Dịch · 2297 chữ

Một tiếng sau, Hạ Nghiên Lạc đã thu dọn hành lý xong rồi xuất hiện trước cửa lớp học.

Vừa hay tan học, Hạ Nghiên Lạc đợi không quá năm phút đã trông thấy Hạ Thần Hy đeo cặp sách đi ra.

Cô hướng về phía thằng bé mỉm cười vẫy tay, thằng bé như một mũi tên chạy lại ôm lấy chân cô ngẩng đầu cảm thán: "Mẹ xinh đẹp, con không phải gầy rồi chứ?"

Mặc dù thằng bé không gầy nhưng vẫn khiến Hạ Nghiên Lạc hơi đau lòng: "Hy ca, mẹ xin lỗi mấy ngày càng ngày công việc bận rộn không có thời gian dành cho con, có điều sau này chuyện như vậy sẽ không xảy ra nữa..."

"Mẹ, mẹ vất vả rồi." Hạ Thần Hy chợt lóe lên ý nghĩ: "Mẹ nên tìm bạn trai thôi."

Một tiếng vang lớn trong đầu Hạ Nghiên Lạc, cô chợt nhớ tới Hoắc Khải Quân nhưng vẫn hỏi thằng bé: "Tìm ai?"

"Con." Hạ Thần Hy vỗ ngực nói.

"Được rồi, ngày kia phải đi học rồi." Hạ Nghiên Lạc nói: "Đến trường thì đừng có phá phách, mẹ không có thời gian đi họp phụ huynh đâu, con biết chưa?"

"Yên tâm đi, con sớm đã quen rồi mẹ xinh đẹp ạ, còn có người phụ nữ nào để ý con của mẹ?" Hạ Thần Hy phun một tràng cho mẹ nghe, sau đó đột nhiên duỗi tay kéo Hạ Nghiên Lạc.

Lúc này có một chiếc xe đang đi về phía bọn họ.

"Mẹ nhớ nhìn đường, thật không yên tâm để mẹ đi một mình!" Hạ Thần Hy lẩm bẩm nói.

Nói xong thằng bé kéo Hạ Nghiên Lạc cùng băng qua đường cái.

Cảm giác bàn tay nhỏ trong lòng bàn tay mình, Hạ Nghiên Lạc chợt nhìn đứa trẻ cao chưa đến vai mình bất giác khóe mắt hơi nóng.

Có lẽ đứa trẻ nghèo này sớm trưởng thành, những năm này may mà có con, nó khiến cô cảm thấy tuy đói khổ nhưng cũng ấm áp.

Sau một tuần, Hạ Nghiên Lạc đưa Hạ Thần Hy đi học sau đó bắt xe vội vàng đến công ty giải trí Hoắc thị.

Tiếp theo đó Hạ Nghiên Lạc thật sự có thể coi là nhóm nhân viên tốp đầu tiên của giải trí Hoắc thị, bởi vì công ty mới thành lập nên không ít đồng nghiệp đều là nhân viên nghiệp vụ từ khách sạn của Hoắc thị được điều động đến.

Cô dưới sự sắp xếp của Vương Thạc đi đến chỗ ngồi của mình, xuống bộ phận IT lấy máy tính.

Cửa sổ sạch sẽ, Hạ Nghiên Lạc ngồi ở vị trí cao nhất của tầng 17, cô có thể nhìn thấy 10 chữ tên của văn phòng làm việc, trong lòng hơi hoang mang.

Lần đầu tiên cô có vị trí làm việc chuyên nghiệp đặc thù như thế, có máy tính và mạng internet mà những điều này trước đây cô chỉ mơ ước mà thôi.

Vừa bật máy tính, giám đốc bộ phận thị trường Vương Thạc đã đi đến nói với mọi người: "Mọi người chú ý, tôi vừa nhận được một tin ca sĩ đoạt giải Grammy Monican tuần sau sẽ tới. Tập đoàn Hoắc thị chúng ta vừa hay mời được cô ấy. Cô ấy cũng đồng ý làm cố vấn cho chương trình 'Giọng ca khiêu chiến' của Hoắc thị vậy nên mọi người phải hành động thôi. Chương trình Hải Tuyển lần này còn hai ngày nữa, chúng ta phải dốc hết toàn bộ tinh thần nhé."

Trước khi Hạ Nghiên Lạc đến đã được Thẩm Nam Thông đưa cho tư liệu về hoạt động "Giọng ca khiêu chiến" lần này.

Đây là hoạt động đầu tiên của Hoắc thị khi tiến quân vào giới showbiz.

Hải Tuyển chính là dành cho tất cả mọi người, không phân biệt giới tính, quốc tịch, có kinh nghiệm hay không có kinh nghiệm, chỉ cần bạn yêu thích ca hát đều có thể tham gia.

Lúc đến đây Hạ Nghiên Lạc trông thấy tên của Giản Vũ San cũng nằm trong danh sách.

Cô hiểu rõ tâm tư của Giản Vũ San, hiện tại Giản Vũ San đã ký hợp đồng với giải trí Kiều thị nếu cuối cùng cô ta đạt được vòng nguyệt quế đó không phải là đang vỗ vào mặt Hoắc thị sao?

Hạ Nghiên Lạc theo sự sắp xếp của chủ quản phòng thị trường Nguyễn Cầm Cầm sau khi đến công ty không lâu thì đi đến nơi Hải Tuyển.

Bên đó đã biển người mênh mông rồi, vì bởi là hai ngày cuối cho nên người đến báo danh còn đông hơn một tuần trước.

Sau khi Hạ Nghiên Lạc đến đang chỉnh lý tư liệu thì điện thoại trong túi rung lên.

Cô vừa tiếp tục làm việc vừa nhận điện thoại "alo"

"Nhược Tuyết, chị Trần đây." giọng nói của Trần Ngọc Đình mang theo sự hoảng loạn: "Anh Lý xảy ra chuyện rồi... "

Hạ Nghiên Lạc giật mình: "Chuyện là thế nào?"

"Anh ấy đi chuyển hàng, vốn mọi chuyện đều thuận buồm xuôi gió, anh ấy còn giúp tiệm Ngọc Khí chuyển đồ, nào biết trên đường xảy ra chuyện, bây giờ ngọc bị vỡ bên đó nói phải bồi thường hơn một trăm nghìn tệ." Trần Ngọc Đình đau đớn nói: "Lúc trước làm sổ hộ khẩu cho em tối chị qua lấy nhé. Chị xem nếu không được sẻ bán căn nhà ở đây đi."

Hạ Nghiên Lạc biết, căn nhà ở đây là hai vợ chồng anh chị kiếm tiền mấy năm mới mua được, nếu bán đi...

Cô cảm thấy đau lòng: "Chị Trần chị đừng vội, chúng ta lại nghĩ cách, căn nhà đó không thể bán, bây giờ giá nhà tăng cao, nếu muốn mua lại sợ không mua nổi... "

"Nhược Tuyết, thực sự không còn cách nào nữa rồi!" chị Trần cảm thán nói: "Hơn một trăm nghìn tệ, chúng ta lấy đâu ra? Nếu như không trả được họ sẽ cho Đại Hải vào tù!"

Trong lòng Hạ Nghiên Lạc trầm mặc, nếu anh ấy thật sự ngồi tù thì xong rồi! Lý Đại Hải giúp đỡ cô nhiều như vậy, tiền phạt làm hộ khẩu của cô phải hoàn trả lại cho họ thôi. Cô bất giác nhớ đến Hoắc Khải Quân bèn trả lời: "Chị Trần, em đi hỏi bạn bè, chị cho em hai ngày, em có tin tức gì sẽ báo lại với chị."

Trần Ngọc Đình cũng biết Hạ Nghiên Lạc có thể nắm chắc nên mới đồng ý, cô nói: "Được, Nhược Tuyết, vậy chị đợi tin tức của em, nhân tiện chị cũng xem xem có cách nào nữa không."

Gác điện thoại, Hạ Nghiên Lạc bắt đầu kiểm tra bảng số liệu đó là những con số mà hôm đó Hoắc Khải Quân bảo cô nhập, trong lòng cô hơn do dự.

Cô chỉ là bạn gái trên danh nghĩa của anh ta mà thôi, vừa mới ký hợp đồng đã đi tìm anh ta mượn tiền, liệu có...

Hơn nữa, lương của cô hiện tại, hơn trăm nghìn tệ phải bao lâu mới trả hết đây?

Lúc này có đồng nghiệp đến hướng về phía Hạ Nghiên Lạc nói: "Cô là trợ lý mới đến à? Cô xem xem danh sách bên kia gửi đến đối chiếu lại, sau đó nhập danh sách vào bảng biểu đi..."

Hạ Nghiên Lạc gật đầu, xem danh sách thôi đã là hơn chục trang rồi, bất giác cô kinh ngạc: "Người báo danh hôm nay nhiều thế cơ à?"

"Đương nhiên, giải nhất là một trăm nghìn tệ rồi, còn cả hợp đồng hoàng gia ký với giải trí Hoắc thị nữa, ai mà lại không muốn tham gia..." đồng nghiệp xoay cổ: "Mệt chết tôi rồi!"

Một trăm nghìn tệ.

Lúc Hạ Nghiên Lạc nghe thấy con số này có mấy phần kinh ngạc.

Nhảy múa và ca hát lúc nhỏ cô đã được học. Lúc nhỏ cô còn đại diện cho trường đi thi giải ca múa học sinh cấp thành phố, đã thế còn đạt giải nhì. Bởi vì giải nhất thuộc về con gái thị trưởng.

Mà bây giờ...

Cô cảm giác trống ngực của mình đập rất nhanh, bất giác lật sang trang xem yêu cầu tham gia cuộc thi.

Hạ Nghiên Lạc xem một lượt thì phát hiện, trên đó viết khi tham gia cuộc thi không yêu cầu lộ mặt!

Nếu cô đeo mặt nạ tham gia, còn thật sự đạt được giải nhất, dù không đạt được giải nhất thì giải nhì và giải ba cũng là hơn chục nghìn tệ rồi, tham gia rồi sau đó có thể được nhận quảng cáo, vậy thì tiền của Lý Đại Hải có phải là được giải quyết không?

Nghĩ đến đây trong lòng cô chợt nhộn nhạo, lúc cô nhập danh sách cũng nhập thêm tên của mình .

Nhưng nghệ danh mà cô lưu lại là 'Lạc Tuyết'.

Hải Tuyển tiến hành rất nhanh, 12 giờ đêm ngừng nhận hồ sơ, Hạ Nghiên Lạc được sắp xếp khoảng 11 giờ sáng mai đến nơi diễn ra cuộc thi.

Ngày hôm sau, căn cứ theo sự sắp xếp của công việc bên này cũng đã hơn 10 giờ, cô nhờ đồng nghiệp giúp cô giữ hồ sơ còn mình thì đi đến phòng hóa trang dành riêng cho thí sinh tham gia cuộc thi, sau đó cô thay một bộ trang phục mới đã được chuẩn bị trước đấy.

Thay trang phục xong cô rất lo lắng đến lúc đấy liệu có yêu cầu phải lộ mặt không vậy là Hạ Nghiên Lạc bèn tháo bỏ lớp mặt lạ hóa trang.

Lúc này cô hóa trang cho mình thành một khuôn mặt mới, nhưng đột nhiên có tiếng mở cửa.

Hạ Nghiên Lạc hơn căng thẳng, nhưng lúc cô vào đã khóa cửa rồi chắc không có vấn đề gì đâu.

Nhưng cũng không biết có phải là khóa cửa bị hỏng không mà cửa đột nhiên được mở ra!

Một người đàn ông trẻ tuổi mặc trên người một bộ vest trẻ trung, khuôn mặt anh tuấn, khóe mắt còn mang theo vài phần lưu manh, trên tai còn đeo một cái hoa tai bằng kim cương.

"Mỹ nữ, ngại quá, không biết là bên trong có người..." anh ta vừa nói vừa đánh mắt nhìn vào khuôn mặt Hạ Nghiên Lạc, nhất thời cả người ngây ra!

Hạ Nghiên Lạc mặt biến sắc, vội vàng xoay người: "Tiên sinh, nếu đã biết có người rồi, vậy xin hỏi Ngài có thể đi được chưa?"

"Đương nhiên là không rồi." người đàn ông đi đến nói rất tự nhiên: "Em tham gia Hải Tuyển sao?"

"Vâng." Hạ Nghiên Lạc cầm đồ hóa trang trong tay, muốn đi ra ngoài. Cô bực mình, chẳng lẽ không trốn được sao?

"Em tên là gì?" Trên khuôn mặt của anh ta ánh nhìn cứ dán chặt vào Hạ Nghiên Lạc.

"Vô danh không đáng được nhắc đến!" Hạ Nghiên Lạc không muốn cùng vị công tử ăn chơi này có bất kỳ quan hệ nào, cô mau chóng cầm túi đi ra ngoài.

"Này, mỹ nhân, dây chuyền của em rơi rồi..." người đàn ông nói với sau lưng cô.

Nhưng bên ngoài rất nhiều người, lúc anh ta đem dây chuyền ra đã không thấy cô đâu rồi.

Anh ta nhìn vào đám thanh niên nam nữ xung quanh mấy giây mới xoay người quay lại phòng hóa trang, sau đó cầm điện thoại gọi điện cho Hoắc Khải Quân.

Lúc này Hoắc Khải Quân vừa mới cùng khách hàng gặp mặt, anh ta nhìn điện thoại một cái sau đó bật tai nghe bluetooth: "Ngự Thần."

"Anh cả, anh đoán xem em vừa thấy gì nào? "Bác Ngự Thần ánh mắt như phát sáng: “Một cái gái tuyệt đẹp! Đẹp đến mức khiến người ta kinh thiên động địa!”

Hoắc Khải Quân cau mày: “Không có hứng thú!”

“Này, đừng như khúc gỗ chết như vậy được không? Anh cứ thế này mấy ông già trong nhà anh lại cho rằng anh yêu em đấy! Mang em đi Nam Phi thì biết làm thế nào?” Bác Ngự Thần tiếp tục nói: “Thật sự là siêu cấp xinh đẹp, em đã thấy qua không ít mỹ nhân nhưng cô gái trước mặt đó không hề dung tục mà cực thanh thoát!”

Hoắc Khải Quân nghe những lời của cậu ta bất giác nhớ đến cô gái của bảy năm về trước. Nếu như cô ấy xuất hiện lúc này khẳng định đó là tuyệt sắc giai nhân.

Anh bình thản nói: “Cho nên?”

“Cho nên anh nhanh chóng đến nơi Hải Tuyển đi!” Bác Ngự Thần kích động nói: “Cô ấy xem ra là tham gia cuộc thi, bây giờ anh đang ở đâu? Đến nhanh thì còn kịp, không kịp thì cũng không sao, người anh em là em đây sẽ giúp anh giữ lại!”

“Tôi đối với cô ta không có hứng thú.” Hoắc Khải Quân lạnh lùng nói.

“Anh không phải là muốn tìm cô gái trong mộng sao?” Bác Ngự Thần nói: “Vạn nhất em vừa gặp là cô ấy thì sao?”

Nghe được câu này, điện thoại trong tay Hoắc Khải Quân chợt nắm chặt thêm mấy phần: “Đem người đó giữ lại cho tôi!”

“Được, người anh em, lát gặp!” Bác Ngự Thần lúc gác điện thoại toàn hồi tưởng lại chuyện vừa rồi, đúng là kinh thiên động địa.

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 238

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.