Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cậu bé làm trò thu phục nụ cười mỹ nhân

Phiên bản Dịch · 2356 chữ

Chỉ là Hạ Nghiên Lạc cơ bản không biết nội dung cuộc trò chuyện của bọn họ.

Cô làm xong cốc trà sữa cuối cùng cho Hoắc Khải Quân ngẩng đầu lên thì phát hiện thế mà lại có mấy người khách đến, trong lòng nhất thời rất vui mừng.

Nói cách khác, đây chính là tâm trạng trong ngày đầu khai chương sao? Mặc dù phải mất một ngày mới có tốp khách hàng đầu tiên, nhưng đó cũng là một dấu hiệu tốt.

Hạ Nghiên Lạc đi đến trước mặt mấy cô sinh viên mỉm cười. "Mấy em muốn gọi món gì? Món tráng miệng và trà sữa của chúng tôi không có bất kỳ chất phụ gia nào ..."

Hoắc Khải Quân nhìn người phụ nữ nhỏ bé đang giới thiệu một cách chuyên nghiệp, trong lòng hơi khó chịu. Tại sao anh ta không được cô giới thiệu một cách tỉ mỉ như vậy?

Các cô bé sinh viên ngồi xuống cái bàn bên cạnh Hoắc Khải Quân, mỗi người gọi một món, sau đó họ nhìn về phía anh chàng đẹp trai.

Mà lúc này Hạ Thần Hy vừa hay đi học về.

Thằng bé đeo ba lô đi vào, đang chuẩn bị gọi mẹ xinh đẹp thì nhìn thấy Hoắc Khải Quân đang ngồi quay lưng về phía mình.

Thằng nhóc nhớ đến mối thù với anh ta! Trước kia Hoắc Khải Quân đá mẹ xinh đẹp, nó mới không thèm nhìn anh ta!

Hạ Thần Hy bước vào quán, đặt cái ba lô xuống, thấy trà sữa mà anh Hạ Nghiên Lạc đã làm rất xong nó bèn hỏi: "Là của mấy chị kia hả mẹ?"

Hạ Nghiên Lạc gật đầu.

“Con đem cho!” Hạ Thần Hy nói rồi bưng trà sữa ra ngoài.

Nó đến trước mặt mấy chị gái đặt khay lên bàn cười híp mắt: “Chị gái xinh đẹp, trà sữa của các chị đây!”

Mấy cô bé sinh viên thấy thằng nhóc đáng yêu như thế này bất giác đôi mắt long lanh: “Em cũng là chủ quá à?”

Hạ Thần Hy gật đầu, mở to đôi mắt vô cùng vô tội: “Mẹ em không tiền thuê người làm cho nên tan học em về đây là tiểu nhị!”

Hoắc Khải Quân ngồi bên cạnh khóe môi đã nhếch lên.

Mấy cô gái càng hưng phấn: “Vậy sau này mấy chị tan học đến đây ăn vặt thì em cũng vẫn ở chỗ này sao?”

Hạ Thần Hy gật đầu: “Các chị giúp tiệm nhỏ của chúng em tuyên truyền nhé, nếu không có khách em chỉ đành đóng cửa thôi, sau này các chị cũng sẽ không nhìn thấy cậu bé đáng yêu này nữa!”

Máy cô gái nghe xong câu nói của nó bất giác cười lớn.

Cô gái vừa rồi còn bắt chuyện với Hoắc Khải Quân bèn đứng dậy: “Đến đây, chúng ta cùng chụp một tấm nào?”

“Được thôi!” Hạ Thần Hy hướng vào ống kính cùng chị gái xinh đẹp chụp ảnh.

Mấy cô gái thấy cậu bé đáng yêu như thế cũng nô nức kéo đến chụp ảnh.

Vậy là lúc Hạ Nghiên Lạc làm điểm tâm xong Hạ Thần Hy cũng đã xong việc trở thành bạn tốt của các chị xinh đẹp.

“Đồ mẹ em làm là ngon nhất, càng ăn càng xinh đẹp!” Hạ Thần Hy đánh mày: “Các chị nhìn em thì biết!”

“Chúng ta lần sau phải vẽ người có thể mời em là người mẫu nhí cho bọn chị không? “ Một cô gái hỏi.

“Đương nhiên có thể.” Hạ Thần Hy chớp mắt: “Nhưng em có nguyên tắc không lộ mặt!”

Nghe đến đây Hoắc Khải Quân đột nhiên không nhẫn được mà phì cười.

Nói thực thì thằng nhóc nhanh mồm nhanh miệng này không biết là học ở đâu ra vậy?

Anh ta động tâm nhìn Hạ Nghiên Lạc phía sau quầy.

Khẳng định là không phải học từ người phụ nữ ngốc nghếch này, lẽ nào bố mẹ của thằng nhóc này là người như vậy sao?

Hoắc Khải Quân nghĩ, không biết bản thân mình từ lúc nào đã ăn hết sạch đồ ăn vặt mà Hạ Nghiên Lạc làm rồi.

Các mỹ nhân ăn xong cũng rất vui mừng, cùng Hạ Thần Hy móc tay nói hẹn mai gặp, lúc này mới nhìn Hoắc Khải Quân rồi rời khỏi quán ăn vặt.

Trong quán yên tĩnh trở lại, Hoắc Khải Quân hướng ánh nhìn về Hạ Thần Hy xem xem nói chào hỏi người khách duy nhất này như thế nào.

Nhưng thằng bé này đúng là thái độ hoàn toàn thay đổi.

Nó đến trước mặt Hoắc Khải Quân nói: “Chú, chú còn muốn ăn gì nữa không, không ăn nữa để cháu dọn.”

Nói xong phúc lợi như chụp ảnh tự sướng gì đấy cũng không có, tại sao mỗi mình anh ta là không có? Hoắc Khải Quân đánh mắt nhìn nó: “Sau đó thì sao?”

“Chú, chú ăn nhiều rồi mà vẫn chưa trả tiền?” Hạ Thần Hy nói ra câu này khiến Hoắc Khải Quân thấy như bị tát vào mặt.

Anh ta ăn uống bên ngoài lâu như vậy đây là lần đầu tiên bị một quán nhỏ giục trả tiền!

Hoắc Khải Quân lấy ví ra rút mấy tờ một trăm tệ sau đó nói: “Không cần trả lại.”

Lúc này Hạ Nghiên Lạc đã mang hóa đơn đến, cô đặt trước mặt Hoắc Khải Quân: “Tổng cộng 132 tệ.”

Nói xong cầm 200 tệ đi vào bên trong chuẩn bị trả tiền lẻ cho Hoắc Khải Quân.

Anh ta nhìn theo bóng dáng kiên cường của cô trong lòng hơi chua xót.

Thực ra anh ta muốn giúp đỡ cô nhưng thời khắc này anh ta đột nhiên hiểu rõ, cô chỉ cần nhận tiền của anh ta sẽ là một sỉ nhục.

Vậy là anh ta cầm chỗ tiền thừa còn lại đi đến trước quầy nhận lại tiền lẻ mà Hạ Nghiên Lạc đưa cho.

Anh ta nhìn cô mỉm cười: “Mùi vị rất ngon, anh rất thích.”

Hạ Nghiên Lạc không nói gì, Hạ Thần Hy ở bên cạnh lại bổ thêm một đao: “Chú, đây chỉ là những món ăn rất bình thường, hàm lượng đường cao, chú trẻ như vậy cẩn thận bị béo đấy!”

Hạ Nghiên Lạc nghe xong bất giác bật cười, đôi mắt cong lên, nụ cười vô cùng sáng lạn.

Mà Hoắc Khải Quân đang muốn đáp trả lại nhìn thấy Hạ Nghiên Lạc mỉm cười nhất thời có chút hoảng hốt!

Anh ta đã lâu rồi chưa nhìn thấy nụ cười thoải mái như vậy của cô? Dường như Hạ Thần Hy nói hai câu đổi lại là nụ cười của cô cũng đáng!

Vậy là tâm trạng của anh ta vui vẻ rời cái tiệm nhỏ của Hạ Nghiên Lạc.

Có lẽ vì mấy cô sinh viên của trường mỹ thuật tuyên truyền nên ngày hôm sau Hạ Nghiên Lạc phát hiện khách hàng đến đã đông hơn, còn có các đôi tình nhân nữa.

Thậm chí có người còn hỏi con trai cô vẫn chưa tan học à.

Đến bốn giờ chiều Hạ Thần Hy về quán nhất thời mọi người đều tìm nó nói chuyện, nó vừa nói chuyện cùng các chị gái vừa làm tiểu nhị bận đến thở không ra hơi.

Tối hôm đó Hạ Thần Hy nói với Hạ Nghiên Lạc: “Mẹ xinh đẹp, con muốn có phúc lợi.”

“Phúc lợi gì?” Hạ Nghiên Lạc véo cái má tròn tròn của con.

“Mẹ, mẹ xinh đẹp nhất! Có thể mua cho con trai cái máy tính được không?” Hạ Thần Hy ngước mắt nhìn Hạ Nghiên Lạc.

“Mua máy tính làm gì?” Hạ Nghiên Lạc hỏi: “Trẻ con dùng máy tính là hỏng mắt đấy.”

“Mẹ, con khẳng định là có việc cần dùng!” Hạ Thần Hy nghĩ gì đó bèn mở miệng: “Các bạn trường con đều có, bố mẹ các bạn ấy đều tải phần mềm học tập về, mỗi ngày đều học nửa tiếng!”

Hạ Nghiên Lạc nghe con trai nói cũng đúng trong lòng đột nhiên hơi buồn.

Trước đây tiền cô kiếm được luôn phải chia làm hai phần vì vậy những đứa trẻ khác có rất nhiều đồ chơi mà Hạ Thần Hy chỉ có mấy cái ô tô đồ chơi thôi.

Thậm chí máy tính cơ bản cô cũng chưa từng suy nghĩ là sẽ mua.

Bây giờ nghe nói đến phần mềm học tập cô sao lại không ủng hộ việc học của con chứ?

Vậy là cô gật đầu: “Được rồi, nhưng chúng ta nói trước nhé mỗi ngày sử dụng không quá một tiếng! Hơn nữa không được dùng để chơi game, nếu bị mẹ phát hiện sẽ không được dùng nữa!”

“Vâng!” Hạ Thần Hy kính một lễ.

Bây giờ mua hàng trên mạng chỉ cần đặt trước một ngày thì hôm sau đã nhận được hàng rồi.

Vì vậy ngày hôm sau lúc Hạ Thần Hy quay về quán phát hiện có một bưu phẩm thì hai mắt thằng bé sáng lên.

Nó cầm dao mở hộp ra, cẩn thận lấy chiếc máy tính xách tay ra.

Nhưng từ trước đến giờ nó thật sự chưa sử dụng máy tính bao giờ nên hoàn toàn không biết sử dụng.

Trong đầu nó thầm thăm dò, khi nhìn thấy có mấy chị thường xuyên đến quán trong lòng kích động.

Một phút sau nó đã ôm máy tính đi đến trước mặt các chị gái xinh đẹp.

“Chị gái xinh đẹp, có thể dạy em cách sử dụng máy tính không?” Hạ Thần Hy tiếp tục nũng nịu.

“Đương nhiên là được!” mấy chị gái nói: “Em vừa mua máy tính à?”

“Vâng, bây giờ học tiểu học cũng vất vả lắm, lớp một đã có rất nhiều bài tập phải dùng đến máy tính rồi!” Hạ Thần Hy đáng thương nói: “Mẹ lại không có thời gian dạy em, em chỉ có thể tự lực cánh sinh thôi…”

“Bảo bối hiểu chuyện quá!” cô gái nhiệt tình nói: “Đến đây, các chị dạy em!”

Vậy là các cô gái rất chuyên tâm dạy nó từ mở máy đến vào mạng, tìm kiếm tư liệu, chỉ dạy lần lượt cho Hạ Thần Hy, cứ thế cho đến khi trời tối.

“Cám ơn các chị xinh đẹp!” Hạ Thần Hy tự mình đưa ra quyết định: “Trà sữa của ngày hôm nay coi như là em mời các chị!”

“Như vậy thì ngại lắm.” Một cô gái lắc đầu: “Em vẫn còn nhỏ mà…”

“Không sao, mọi người đều là bạn mà.” Hạ Thần Hy vỗ vỗ ngực: “Em là nam tử hán, mời mấy chị gái xinh đẹp ăn chút đồ thì các chị không cần khách khí đâu!”

Mọi người bị chọc cười đều gật đầu: “Được rồi, lần này do tiểu soái ca của chúng ta mời, đợi lần sau chị dạy em vẽ tranh!”

“Chị cũng muốn dạy! Có đồ đệ nhỏ đáng yêu thông minh như thế này tìm ở đâu ra được chứ?” Các cô gái khác cũng hào hứng đứng dậy.

“Được, sau này em sẽ là đồ đệ nhỏ của các chị!” Hạ Thần Hy học như trên tivi: “Sư phụ trên cao xinh nhận của đồ nhi một vái!”

Cả tiệm bị nó chọc cười không ngừng, mà mấy ngày sau Hạ Nghiên Lạc phát hiện việc làm ăn buôn bán của tiệm càng ngày càng tốt, cảm giác như có người thầm ra tay giúp đỡ cô.

Hạ Nghiên Lạc vì quá bận, nên không để ý trên mạng những ngày này tin tức mà Giản Vũ San tung ra cũng không được chú ý lắm.

Thấy những tin tức xấu về Hạ Nghiên Lạc cũng dần dần giảm bớt mà rất nhiều trang weibo nổi tiếng đều chủ động đăng bài cải chính, trong đầu cô ta lại không bình tĩnh được.

Cô ta đặt điện thoại xuống, đáy mắt hiện lên một giận dữ.

Nhưng cũng chẳng sao bởi vì cô ta vẫn còn một thứ quan trọng chưa công bố.

Đợi thời cơ đến cô ta sẽ đem món đồ đó ra một lần nữa, khi ấy xem bọn họ bình phẩm Hạ Nghiên Lạc thế nào?

Những ngày này cô ta gọi cho Kiều Dịch Dương rất nhiều cuộc điện thoại nhưng anh đều không nghe. Hơn nữa còn cho chặn số điện thoại của ta.

Cô ta không gặp được anh thế là đem hết oán hận này lại một lần nữa trút lên đầu Hạ Nghiên Lạc.

Cuối cùng cô ta cũng kỳ kinh nguyệt Giản Vũ San bèn đi đến bệnh viện kiểm tra trước.

Sau một hồi khám sản khoa bác sĩ nói với cô ta: "Cô Giản khí hư của cô có chút dị thường hơi viêm, cần chữa viêm trước đã rồi hẵng có thai."

Nghe được tin này lồng ngực của Giản Vũ San đau nhói, chỉ cảm giác muốn mắng người.

Mấy ngày nay đúng là làm gì cũng không thuận. Mặc dù phía Kiều Dịch Dương vẫn chưa có hành động nhưng quản lý của cô ta có nói với cô ta rất nhiều hợp đồng đã bị hủy.

Hơn nữa làm đại diện phát ngôn cho một hãng mỹ phẩm vốn là của cô ta đột nhiên bị đối thủ của cô ta cướp mất, đến bây giờ có ta cũng không rõ rốt cuộc là ai làm trò sau lưng cô ta!

Dù Kiều Dịch Dương đích thực trước đó có nói sẽ thay Hạ Nghiên Lạc báo thù nhưng không thể bỏ miếng bánh lớn như thế mà không ăn ngược lại sẽ tạo cơ hội cho đối thủ của Kiều thị.

Lúc này Giản Vũ San lái xe rời bệnh viện, vì đột nhiên an nhàn nên cô ta cảm thấy hơi chán, bất tri bất giác lại lái xe đến cổng trường mỹ thuật.

Bạn đang đọc Nhất Niệm Tình Thâm của Mộ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SongTuDong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 177

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.