Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công chúa hào môn 1

Phiên bản Dịch · 1510 chữ

Chuông gió lanh lảnh vang lên, một cô gái dáng người thanh tú sạch sẽ bước vào cửa hàng bánh ngọt, cô khoảng mười bảy mười tám tuổi, khuôn mặt tràn đầy thanh xuân, Cô mỉm cười với người đàn ông trung niên ngồi sau quầy và nhẹ nhàng nói: “Xin chào, tôi muốn mua một chiếc bánh gato.”

Cô mua xong bánh ngọt, bước chân nhẹ nhàng đi trên phố, trong miệng ngân nga ca khúc được yêu thích gần đây, cũng bình dị và đời thường như những người đi đường xung quanh. Đột nhiên, những người xung quanh Sao Luân đứng lên, có người hốt hoảng kêu to -

"A! Có xe lao tới đây"

"Mau chạy đi."

Cô quay đầu lại, chỉ thấy một chiếc ô tô màu trắng lao như điên về phía mình, cô choáng váng đầu óc, chân như bị khóa chặt tại chỗ, không thể cử động.

" Ầm!"

Cô ngã trên vũng máu, chiếc bánh kem trên tay văng lên không trung, người dân xung quanh hoảng sợ gọi cảnh sát và gọi xe cấp cứu. Không ai nhìn thấy linh hồn cô bay lơ lửng trên không, vẻ mặt có chút thất thần, giống như không biết chuyện gì đang xảy ra.

Cách đó không xa, trên ghế lái của xe là một cô gái xinh đẹp, trang điểm thanh tú, khoảng hai mươi ba tuổi, vẻ mặt có chút méo mó.

"Ha ha, Thẩm Duyệt, cô đã lấy đi tất cả mọi thứ của tôi!"

"Cha mẹ thiên vị cô, ông nội bà nội yêu thương cô, anh Lâm Thần cũng rất yêu cô!"

"Rõ ràng cô chỉ là một con tiện nhân không ra gì, tại sao cô lại có tất cả! Dựa vào cái gì mà hạnh phúc như vậy!"

"Không phải nói Cố Tịch là người bạn duy nhất sao? Cô khiến cho tôi đau khổ như vậy, tôi cũng sẽ không để cho cô được sống thoải mái!"

Cô gái bay lơ lửng trên không trung, đó là Cố Tịch, nhìn mọi thứ trước mặt, đám đông hoảng loạn, chiếc xe bê bết máu, và ... cái xác của chính mình, cuối cùng cô cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng đầu cô dần choáng váng, và tâm hồn ngày càng trở nên trong suốt. Trước khi hoàn toàn bất tỉnh, cô tự nghĩ với--

"Tôi không biết cha mẹ tôi sẽ buồn thế nào khi biết tin tôi chết. May mà có các anh trai và chị dâu lo cho họ, còn Tiểu Duyệt, còn có một người bạn trai thâm tình như vậy. Chắc là sẽ qua rất nhanh..."

Mất đi ý thức Cố Tịch không nghe được chính là [đinh, hệ thống 2357 phát hiện linh hồn thích hợp, hiện tại bắt đầu liên kết.]

Không biết qua bao lâu, Cố Tịch mở mắt ra, thấy xung quanh một mảnh trống rỗng, không có cái gì, trong lòng có chút ngẩn ra. Cô nhớ rằng mình đã bị một chiếc xe đâm phải và dường như đã chết, hiện tại nơi này là chỗ nào nhỉ?

Khi Cố Tịch nhìn xung quanh, một thứ màu trắng lơ lửng từ xa, giống như một đám mây, với ánh sáng phát ra xung quanh nó, không chói mắt mà rất nhẹ nhàng. Khi lơ lửng trước mắt cô, nhóm đồ vật đột nhiên nói

[Cố Tịch, cô cuối cùng đã tỉnh dậy!] Giọng nói nhẹ nhàng như sáp, còn có một tia phấn khích, đây chính là ký chủ nó vất vả tìm được. Các hệ thống cùng thời kỳ liên tiếp tìm được ký chủ thích hợp. Chỉ có nó ... bây giờ tốt rồi, nó cũng đã tìm được!

Cố Tịch bị thứ màu trắng kia đột nhiên mở miệng làm cho giật mình, lui về phía sau mấy bước, một lúc sau phát hiện không có nguy hiểm, mới dè dặt nói.

"Ngươi biết nói chuyện?"

"Ngươi là ai ?"

"Đây là nơi nào?"

"Tôi không bị xe đâm chết rồi sao? Tại sao tôi lại ở đây?"

[Tôi là hệ thống của Liên Minh Không-Thời gian, số 2357, tôi tự đặt tên mình là Tiểu Khả Ái, cô có thể gọi tôi là Tiểu Khả Ái! Đây là không gian hệ thống của tôi. ] Thứ màu trắng kia nhẹ nhàng nói.

Sau đó, nó dừng lại một lúc và tiếp tục nói,

[Cô là ký chủ do tôi lựa chọn. Nếu lập khế ước với tôi, cô có thể đi đến mọi thời gian và không gian, thay thế một số người tiếp tục cuộc sống của họ, thúc đẩy sự phát triển của những người được lựa chọn, đó là nam và nữ chủ nhân. Sau khi tất cả các nhiệm vụ kết thúc, chúng tôi có thể thực hiện một mong muốn của cô, bao gồm cả việc cho phép cô trở lại thế giới ban đầu để tiếp tục sống.]

Những lời cuối cùng của Tiểu Khả Ái tràn đầy cám dỗ.

“Nếu tôi không đồng ý thì sao?” Cố Tịch dừng lại một chút và hỏi.

[Linh hồn của cô sẽ hoàn toàn tiêu tan trong thời gian và không gian này. ] Giọng nói nhẹ nhàng của Tiểu Khả Ái có chút nghiêm túc.

Thời gian và không gian nơi đây ... tiêu tan hoàn toàn?

Cố Tịch trầm mặc, suy nghĩ một chút, ngước mắt lên cười, “Được, tôi đồng ý.”

[Nhiệm vụ được phép thất bại hai lần, và lần thứ ba thất bại, hãy xóa bỏ! Bây giờ bắt đầu chuyển giao ...]


Ánh nắng ban mai chiếu vào phòng, rơi xuống khuôn mặt cô gái đang nằm trên giường, càng làm cho khuôn mặt thanh tú thêm mơ màng.

Lát sau, cô đột nhiên mở mắt ra, con ngươi xoay chuyển, nhìn xung quanh, căn phòng màu hồng phấn, tràn đầy mơ mộng của thiếu nữ, cả căn phòng nhìn mơ mộng nhưng rất đẹp, nhìn qua gia cảnh cũng không tệ.

Cố Tịch chớp mắt, "Đây là thế giới nhiệm vụ sao?"

[Đúng vậy, thế giới thứ nhất được lựa chọn đặc biệt, rất đơn giản, để người mới có thể làm quen với nó trước.] Giọng nói vui vẻ của Tiểu Khả Ái vang lên trong tâm trí Cố Tịch

[Bây giờ ký chủ có thể nhận được trí nhớ của chủ nhân ban đầu.]

[À, đúng rồi, sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ có điểm, đến lúc đó có thể mở cửa hàng hệ thống, trong đó có rất nhiều thứ, chỉ cần có điểm, ký chủ có thể mua bất cứ thứ gì.]

Một lượng lớn thông tin đổ vào đầu Cố Tịch ngay lập tức.

Nguyên chủ Kiều Âm, sinh ra trong một gia đình giàu có, là thiên kim tiểu thư, cha cô là đương kim chủ tịch tập đoàn Kiều Thị, mẹ cô xuất thân trong một gia đình danh gia vọng tộc nổi tiếng ở thành phố S. Vợ chồng hai người họ rất yêu thương cô. Cô còn có hai em gái., có thể nói như được ngàn vạn yêu thương trên người.

Một lần vô tình, Kiều Âm gặp Tống Mạt Nhu bị bọn vay nặng lãi truy đuổi.

Từ nhỏ cô đã đã được gia đình bao bọc như tiểu công chúa, nhìn thấy mọi người khó khăn, tấm lòng lương thiện, không chỉ cứu Tống Mạt Nhu mà còn giúp cô ấy trả hết nợ. Sau đó cả hai gặp nhau vài lần và dần trở thành bạn tốt của nhau.

Một lần trong bữa tiệc, Kiều Âm phát hiện ra rằng người bạn thân mới nhất của mình là Tống Mạt Nhu đang ở cùng vị hôn phu thanh mai trúc mã của cô, Tần Ngạo Thực, cô đã bị đả kích nặng nề.

Nhà của Tống Mạt Nhu vốn ở một thành phố nhỏ cấp bốn, gia cảnh tuy không tính là rất tốt, nhưng cũng không kém, sau đó cô thi vào trường đại học thành phố S, đúng lúc này gia đình lại phải chuyển đi, vậy là, một nhà sáu người cùng nhau đến thành phố S. Với kinh phí tái định cư và tiền tiết kiệm của gia đình, miễn cưỡng mua được một căn nhà, vậy là cả gia đình bắt đầu sống ở thành phố S.

Thành phố S là đô thị loại một, rất phồn hoa, sau khi chuyển đến đây, Cha Tống và mẹ Tống đều tìm được việc làm, ông bà nội Tống cũng mở một quầy hàng nhỏ để bán một số lặt vặt. Tuy rằng khó khăn một chút, nhưng mọi người cùng nhau chăm chỉ làm ăn cũng rất vui.

Nhưng khi Tống Mạt Nhu học được một học kỳ, cha Tống không biết đã bị ai dụ dỗ mà sa vào cờ bạc, chỉ trong sáu tháng, mất hết tiền của, nợ nần chồng chất, cuối cùng ông bỏ trốn, để lại mớ bòng bong cho gia đình.

Bạn đang đọc Những Nhân Vật Chính Mà Tôi Đã Rèn Luyện Trong Những Năm Qua (Dịch) của Liên Điềm Thanh Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lamhonglien
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.