Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công chúa hào môn 2

1505 chữ

Ông nội Tống vì quá tức giận nên bệnh tim tái phát, việc cứu chữa không thành, bà nội Tống vốn đang khỏe mạnh, bởi vì ông nội Tống qua đời và cha Tống không ra hồn, bị đả kích lớn, bà nằm liệt giường, cần có người chăm sóc, Mẹ Tống không chịu nổi gánh nặng, mà tự tử. Tống Mạt Nhu không chỉ phải chăm sóc bà nội bị liệt, mà còn phải chăm sóc em trai mới học trung học cơ sở.

Hạnh phúc gia đình chỉ trong một thời gian ngắn tan vỡ, tất cả gánh nặng đều đè lên người Tống Mạt Nhu. Bà nội Tống cần rất nhiều tiền để làm phẫu thuật và nằm viện, em trai cũng cần tiền đi học, trong lúc tuyệt vọng, cô đã đi vay nặng lãi. Điều kiện khó khăn, tiền không trả kịp, số tiền cần trả ngày càng nhiều, trong một lần bị đòi nợ, cô đã gặp Kiều Âm.

Tống Mạt Nhu luôn coi Kiều Âm, người đã cứu mình thoát khỏi nguy hiểm là rất quan trọng, phát hiện Tần Ngạo Thực là chồng sắp cưới của Kiều Âm, mặc dù rất thích Tần Ngạo Thực nhưng cô ấy chấp nhận và chia tay anh.

Tần Ngạo Thực không đồng ý, cuối cùng anh đã yêu một người, biết được mùi vị của tình yêu, tại sao lại muốn buông tay, anh đến gặp Kiều Âm để giải thích, và mong Kiều Âm chấp nhận.

Nhưng Kiều Âm đã thích anh hàng xóm đẹp trai, tốt bụng này ngay từ nhỏ, và luôn nghĩ hai người sẽ kết hôn trong tương lai. Tần Ngạo Thực chưa bao giờ phản đối khi người lớn hai nhà nói chuyện, bây giờ lại đứng trước mặt cô mà nói, tác thành cho anh và người phụ nữ khác, Kiều Âm làm sao có thể đồng ý.

Nếu Kiều Âm không buông tay, Tống Mạt Nhu không buông tay, Tần Ngạo Thực cũng không buông tay, ba người họ cứ như vậy mà dây dưa.

Cho đến một ngày, Kiều Âm bị kẻ thù của cha cô bắt cóc, đúng lúc Tống Mạt Nhu nhìn thấy, trong tình huống cấp bách, cô vội vàng chạy đến, khi người đứng đằng sau muốn làm Kiều Âm bị thương, Tống Mạt Nhu liều lĩnh lao tới, chắn trước mặt Kiều Âm.

May mắn cuối cùng Tần Ngạo Thực kịp thời chạy tới, hai người mới không xảy ra chuyện gì lớn, nhưng Tống Mạt Nhu vẫn ở trong bệnh viện mấy ngày.

Bởi vì chuyện này, Kiều Âm đối với chuyện hai người bọn họ ở bên nhau vẫn cứ không vui, nhưng cũng không phản đối.

Cuối cùng Tần Ngạo Thực lại theo đuổi Tống Mạt Nhu trong một thời gian rất dài, Tống Mạt Nhu mới đồng ý ở bên anh.

Kiều Âm thì ra nước ngoài và chưa từng kết hôn ở nước ngoài.

Cố Tịch vệ sinh cá nhân sau đó xuống lầu, vừa lúc nhìn thấy cha Kiều mẹ Kiều ngồi trên sofa trong phòng khách nói chuyện, ngay lập tức nở một nụ cười, chạy đến và lao vào lòng mẹ Kiều.

“Con, cẩn thận một chút, không có hình tượng của một cô gái gì cả.” Mẹ Kiều vươn tay gõ đầu Cố Tịch, ngoài miệng nói những lời giáo dục, nhưng trên mặt lại nở nụ cười dịu dàng, một chút tức giận cũng không thấy.

Cha Kiều mặt nghiêm nghị, “Có chuyện gì mà hấp tấp.” Vẻ mặt nghiêm túc, nhưng trong mắt lại tràn đầy yêu thương.

"Ồ, con biết rồi, lần sau con sẽ cẩn thận, không làm đau vợ cha.” Cố Tịch lè lưỡi cười rạng rỡ.

Đây gần như là thói quen hàng ngày của Kiều gia vào mỗi buổi sáng, sau khi nhận được trí nhớ của Kiều Âm, Cố Tịch cũng làm việc này rất thoải mái.

"Hôm nay thằng nhóc Ngạo Thực sẽ đến, sắp đến giờ rồi, sao con chưa thay quần áo, trang điểm?" Mẹ Kiều nhìn con gái, lại nhìn chồng mình, mặt tươi cười, biết tâm tư của con gái đối với Tần Ngạo Thực, mẹ Kiều không thể không nhắc nhở.

“Ăn mặc gì, nhìn cũng xinh.” Mặc dù đối với Tần Ngạo Thực khá hài lòng, nhưng mỗi lần nhìn thấy đứa con gái cưng của mình coi trọng anh như vậy, người làm cha như ông vẫn cảm thấy chua xót.

"A! Mẹ, sao mẹ không nói sớm!" Sau khi nghe mẹ Kiều nói, Cố Tịch lại chạy lên lầu, hoàn toàn không để ý đến cha Kiều.

Bởi vì thích, cho nên Kiều Âm ở trước mặt Tần Ngạo Thực vẫn luôn muốn thể hiện hết mình, buổi sáng vừa mới thức dậy, Cố Tịch chỉ đánh răng rửa mặt, nên không thể xuất hiện trước mặt Tần Ngạo Thực như thế này được.

Khi Cố Tịch xuống cầu thang một lần nữa, đã có thêm một người khác trong phòng khách, đang trò chuyện với cha Kiều và mẹ Kiều.

Là một người đàn ông, Tần Ngạo Thực đương nhiên có điều kiện tuyệt vời về mọi mặt, dung mạo đẹp trai, khí thế kinh người. Mặc dù trên mặt không có biểu hiện gì, nhưng cách cư xử của anh ta lại mang theo vẻ tao nhã của người trong gia đình quý tộc, thêm vào đó, nhà họ Kiều và họ Tần là hai nhà thế gia, khi còn nhỏ thường xuyên đến chơi nhà, họ càng thân thiết và giảm bớt chút lạnh lùng xung quanh cơ thể của mình.

Nhìn thấy Cố Tịch xuống lầu, ba người ngừng nói, Tần Ngạo Thực đứng dậy, đi đến trước mặt Cố Tịch, khóe miệng khẽ cong lên.

"Âm Âm, em lại ngủ nướng." Giọng nói của Tần Ngạo Thực nhẹ nhàng, trong mắt mang theo ý cười nhẹ.

"Mới không có đâu, Anh Ngạo Tần cuối cùng anh đã đến, mang quà cho em không?" Cố Tịch đưa tay ra và cười hạnh phúc.

Nhìn Tần Ngạo Thực trầm ổn, đẹp trai trước mặt, Cố Tịch thầm than, chẳng trách Kiều Âm lại yêu Tần Ngạo Thực, phải biết rằng, Tần Ngạo Thực ở trên thương trường chính được mệnh danh là diêm vương sống, phong thái lạnh lùng mê người, tác phong làm việc cũng đặc biệt tàn nhẫn, bình thường trên mặt cơ bản không có biểu hiện gì, khí thế tràn trê, không có mấy người chịu được.

Ngoại trừ gia đình của anh, chỉ có Kiều Âm mới có thể khiến anh đối xử dịu dàng, Kiều Âm làm sao có thể không rơi vào . Tất nhiên sau này Tống Mạt Nhu cũng được đối xử đặc biệt, thậm chí còn đặc biệt hơn.

"Mang bánh ngọt mà em yêu thích nhất đến." Nhìn thấy Cố Tịch mắt sáng lên đang định chạy đi, Tần Ngạo Thực bất đắc dĩ kéo cô lại, “Buổi sáng ăn bánh ngọt không tốt, mà là tráng miệng sau bữa cơm.”

“Được rồi, được rồi.” Nhìn thấy ánh mắt không đồng ý của Tần Ngạo Thực, Cố Tịch không còn cách nào khác là phải đồng ý.

Tần Ngạo Thực đến nhà họ Kiều để bàn luận một số việc với cha Kiều, bây giờ đã bàn luận xon, anh nói chuyện với Cố Tịch một lúc, sau đó đứng dậy và rời đi.

Kiêu Âm là công chúa trong gia đình giàu có, mỗi ngày chỉ cần ăn xong ngon ngủ ngon chơi tốt, hứng thú thì đến trường đi dạo, thỉnh thoảng đến chỗ Tần Ngạo Thực để vun đắp tình cảm, chuyện gì cũng không cần lo lắng.

Cứ như vậy, Cố Tịch đã trải qua những ngày tháng sống hưởng thụ.


“Nào, công chúa nhỏ, ăn cá đi.” Trịnh Vũ Phi đẩy con cá đã chọn đến trước mặt Cố Tịch.

"Trịnh thiếu, anh phục vụ cũng thật chu đáo", một người bên cạnh trêu chọc.

"Đúng vậy, nếu không có Tần tổng, tôi cũng cho là anh muốn theo đuổi Tiểu công chúa đây."

Trong phòng có khoảng bảy tám người, và không khí rất sôi nổi, thỉnh thoảng tán gẫu về một số chủ đề.

Cố Tịch hiện đang ở Lan Uyển, với cơ sở vật chất hạng nhất và dịch vụ hạng nhất. Người ta nói rằng đầu bếp ở đây từng là đầu bếp hoàng gia trong cung điện và tay nghề của anh ta rất tốt. Những người có tư cách vào đây đều là người không giàu thì sang.

Người Kiều gia đều biết Kiều Âm đã được họ chiều chuộng từ khi cô còn nhỏ, tuy tính cách hơi nhõng nhẽo nhưng cô cũng rất đơn giản và tốt bụng. Vì vậy, tất cả những người bạn mà Kiều Âm kết bạn đều được anh cả và anh hai của Kiều Âm kiểm tra nghiêm ngặt.

Bạn đang đọc Những Nhân Vật Chính Mà Tôi Đã Rèn Luyện Trong Những Năm Qua (Dịch) của Liên Điềm Thanh Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lamhonglien
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.